Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 439

Khi tiếng chuông nọ vang lên, những tên kim cương lực sĩ bị cự hán mang đại đao gây thương tích đồng loạt đứng dậy đi, tay vung pháp khí, quay lại hướng bọn họ đánh tới. Quân Đồ Lợi Minh Vương biết có chuyện khác thường, vội hô hoán mọi người cẩn thận. Mãn Thiện Xa Vương gần các kim cương lực sĩ vừa đứng dậy nhất, thấy vậy vô cùng kinh hãi, vội vàng thi triển Mê Thần Châu. Nào ngờ các lực sĩ này vốn đã bị độc lực kỳ dị nọ khống chế, hồn phách đã tán, cho nên căn bản không bị Mê Thần Châu ảnh hưởng nữa.

Mãn thiện xa vương cầm chắc thanh Kim cương xử đánh về hướng đám lực sĩ, nhưng đặc điểm chắc chắn của thân thể đám Kim cương lực sĩ lại tiếp tục được thể hiện, trúng Kim cương xử mà chỉ thoáng hơi lõm vào da đồng thời vẫn tiếp tục tiến lên. Mãn thiện xa vương bất đắc dĩ phải thi triển ra kim thân ba đầu sáu tay, lại thêm pháp luân phát ra kim quang chói lòa trong tay phải, mấy gã Kim cương lực sĩ bị kim quang chiếu không cự lại được, cuối cùng thân thể mờ dần, hóa thành mây khói tan mất. Ngũ bộ tịnh cư thiên vương cũng nhờ độc lực của Huyền thủy hắc liên mà biến hai gã lực sĩ cuối cùng thành một bãi nước đen.

Mãn thiện xa vương tuy hóa giải nguy cơ nhưng rơi vào tình thế phải giết người cùng một nhà nên trong lòng không khỏi phiền muộn.

Quân đồ lợi minh vương thấy gã cự hán kia hung ác như vậy, lo rằng đám Kim cương lực sĩ còn lại cũng bị trúng độc nên bèn thi triển kim thân, chớp mắt đã hóa thành pháp thân tám tay khổng lồ, tay cầm các loại pháp khí tấn công hai gã cự hán.

Hai gã cự hán kia có thân thể độc ma tuy còn kém xa Cao hữu càng nhưng cũng không phải chuyện đùa, không những sức mạnh kinh người mà nơi bị thương có thể phục hồi rất nhanh. Quân đồ lợi minh vương thấy kim thân mấy lần đã đánh trúng, nếu là tiên nhân bình thường thì đã bị thương nặng hoặc thậm chí bị giết rồi nhưng ác ma tựa như không có việc gì đứng dậy tiếp tục chiến đấu.

Quân đồ lợi minh vương biết trong trận này có vô số ảo diệu, không thể dùng dằng ở đây lâu được nên lập tức phát động thần thông. Trên kim thân phát ra vài đạo quang mang bắn trúng người độc ma, toàn bộ số quang mang đó đều hóa thành những con cự xà, cuốn chặt lấy độc ma, đồng thời kim thân cũng bắt đầu lẩm nhẩm chú ngữ, trên thân cự xà mơ hồ lộ ra từng nét vẽ của phù chú rồi bỗng nổ tung, hai gã độc ma không chịu nổi cũng bị tan thành bốn năm miếng, ngay cả chân tay cũng nổ tung, hóa thành bụi mù màu xanh đậm bay ra.

Nhưng đúng lúc đó Quân đồ lợi minh vương bỗng cảm giác bên cạnh có thêm một người liền vội vàng quan sát, chỉ nghe một tiếng khánh vang lên còn bóng người kia đã lại biến mất. Quân đồ lợi minh vương vừa nghe thấy tiếng khánh thì tiên thức đã không tự chủ mà ngừng lại, kim thân cũng run lên theo, ngay sau đó một cơn đau nhức khó có thể chịu đựng từ trong đầu phát ra liền hét to một tiếng.

Mãn thiện xa vương đang muốn bước tới bỗng nhiên trong màn vụ khí phía trước chợt có một bóng người xuất hiện, trong tay cầm một chiếc roi chỉ thẳng vào Mãn thiện xa vương, Mãn thiện xa vương vội phát ra kim quang của pháp luân chiếu về người kia nhưng chỉ thấy một mảnh vụ khí mờ ảo. Mãn thiện xa vương vẫn hết sức cảnh giác, chợt quát to một tiếng, kim thân cũng hoa chân múa tay lên phóng về phía Ngũ bộ tịnh cư thiên vương. Ngũ bộ tịnh cư thiên vương còn đang kinh hãi thì năm gã Kim cương lực sĩ còn lại đã rống lên lao tới ngăn cản Mãn thiện xa vương.

Mãn thiện xa vương dường như đã phát điên, không ngừng điên cuồng tấn công đám Kim cương lực sĩ, quang mang từ pháp luân trong tay kim thân nhanh chóng tiêu diệt nốt mấy gã Kim cương lực sĩ. Mười hai Kim cương lực sĩ đáng thương cuối cùng đều chết trong tay người một nhà.

Có lẽ đây cũng là lý do mà Ôn hoàng trận không điều chỉnh hạn chế số người vào phá trận như các trận khác ---địch nhân càng nhiều thì càng dễ khống chế để họ tự tàn sát.

Mãn thiện xa vương sau khi giết chết năm gã Kim cương lực sĩ thì kim thân cũng biến mất rồi gục xuống. Ngũ bộ tịnh cư thiên vương vội bước tới, chỉ thấy miệng hắn sùi bọt mép, mắt trợn lên nhìn bầu trời, dường như đã si ngốc. Trường nhĩ Định quang tiên ở cạnh đó đã từng nghe danh của Lữ nhạc, hôm nay tự mình chứng kiến mới biết lợi hại như vậy, khiến hắn kinh hồn vỡ mật, toàn thân phát run, tay cầm Đoạt phách phiên cũng thấm mồ hôi lạnh, làm gì còn nửa phần dũng khí như lúc vừa vào trận.

Trường nhĩ Định quang tiên đang hồi hộp thì cạnh hắn quả nhiên xuất hiện một bóng người, Trường nhĩ Định quang tiên giật mình cầm Đoạt phách phiên lay động, vô số hắc khí phóng ra từ Đoạt phách phiên lao về hướng bóng người kia nhưng chỉ cuốn vào khoảng không, người nọ đã biến mất như chỉ là một ảo ảnh.

Đúng lúc đó phía sau hắn bỗng có giọng nói :"Nghịch đồ phản thầy ! Để xem Đoạt phách phiên của ngươi tốt hay Phát táo phiên của ta hơn."

Trường nhĩ Định quang tiên vừa quay đầu lại người kia đã cầm một lá cờ phất lên, Trường nhĩ Định quang tiên liền rùng mình một cái, thầm kêu không ổn. Lập tức hắn thấy cơ thể chợt nóng chợt lạnh, cảm giác cực kỳ khó chịu tỏa ra từ trong ngực, toàn thân lắc lư muốn ngã, trong lòng càng thêm sợ hãi đến tột đỉnh.

Ba người vừa đánh lén là Chu tín, Lý kỳ cùng Dương văn huy dùng đau đầu khánh, tán ôn tiên, phát táo phiên đều mang theo độc thuật đặc dị tấn công nên hoàn toàn khác với pháp thuật bình thường. Ngày trước lúc Đại thương Tây chinh ba người từng lập kỳ công, đánh bại đám Đế thích thiên môn hạ Tây phương giáo, hôm nay đám đệ tử chốn Cực lạc này tu vi còn hơn xa Đế thích thiên, Ma hô la già năm đó nhưng nhờ tác dụng của Ôn hoàng trận mà ba pháp bảo đều phát huy công hiệu cường đại. Với tu vi của đám Quân đồ lợi minh vương mà cũng không thể chống cự được.

Ngũ bộ tịnh cư thiên vương trong lòng biết không ổn nên vội dùng Huyền thủy liên hoa hộ thể, Quân đồ lợi minh vương cũng đề tụ thần thông kim thân khổ tu vạn năm mới miễn cưỡng kìm được cơn nhức đầu. Bấy giờ trên mi tâm kim thân tám tay chợt mở ra con mắt thứ ba, từ nó phóng ra ánh sáng rực rỡ, chính là bản mạng Cam lộ lực của Quân đồ lợi minh vương. Dưới tác dụng của Cam lộ lực vụ khí từ từ nhạt bớt, khả dĩ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng một chiếc đài cao, trên đó có Lữ nhạc, Trần canh, Lý bình ba người, bên ngoài đài cao tỏa ra quang mang của vô số phù ấn.

Quân đồ lợi minh vương và Ngũ bộ tịnh cư thiên vương nhìn nhau rồi cùng tiến lên phía trước. Lữ nhạc trên đài bát quái thấy hai người bay tới liền cầm Định ôn kiếm chỉ ra, Trần canh, Lý bình cũng đồng thời vận tiên lực, chỉ thấy vô số phù ấn trên đài đều bay vào trong đám mây đen trên trời, thì ra là những chiếc tán rộng, tổng cộng gồm hai mốt chiếc bắt đầu tự chuyển động theo phương vị bát quái cửu cung--- chính là Ôn hoàng tán.

Quân đồ lợi minh vương cùng Ngũ bộ tịnh cư thiên vương đều cảm thấy một áp lực khủng khiếp từ Ôn hoàng tán phát ra, nhất thời không thể tiến lên, oht phủ xuống đen kịt, hai người lập tức dùng kim thân chống cự lại, quang mang từ kim thân tỏa ra đỡ lấy Ôn hoàng tán. Dị lực của Ôn hoàng tán bá đạo vô tưởng, trong nguyên tác dù Khương tử nha có Hạnh hoàng kỳ bảo vệ cũng vẫn không tránh khỏi bị độc lực xâm nhập, nếu không có Vân trung tử đề phòng họa một đạo phù ấn từ trước rồi lại đưa cho đan dược thì e lão đã khó tránh khỏi kiếp nạn. với tu vi của Quân đồ lợi minh vương và Ngũ bộ tịnh cư thiên vương thi triển kim thân thần thông há có thể chống được ?

Không lâu sau, trên mặt cả hai đều vàng vọt, quang mang trên kim thân cũng ảm đạm dần, vụ khí trong đại trận lại bắt đầu dầy đặc, phủ kín cảnh vật xung quanh.

Tây phương giáo mười sáu người không một ai may mắn thoát được. Chúng tiên thấy Ôn hoàng trận lợi hại như vậy đều rùng mình, không đội nào nguyện ý lên phá Ôn hoàng trận. Ngoài Ôn hoàng trận lợi hại đến biến thái kia thì chúng tiên đã phá được không ít phó trận.

Nhiên đăng đạo nhân cùng Nam cực tiên ông tính toán một lúc thấy đã đến thời điểm tổng tấn công rồi. Cả hai giáo đều theo bố trí từ trước mà điều động toàn bộ tinh anh chủ lực gồm Ly sơn thánh mẫu, Quảng thành tử, Xích tinh tử, Vân trung tử, Hoàng long chân nhân cho đến Từ hàng chân nhân, Phổ hiền chân nhân, Văn thù quảng pháp thiên tôn, Linh nha tiên, Kim cô tiên hợp thành Quy nguyên đại trận do Nam cực tiên ông cùng Nhiên đăng đạo nhân điều khiển, mấy nghìn người hàng hàng lớp lớp đi tới Vạn tiên chủ trận.

Đại bộ phận chủ trận đều bị mây mù bao phủ, bên trong ẩn ẩn tỏa ra quang mang các mầu, có vẻ kỳ huyễn khó lường.

Nam cực tiên ông cùng Nhiên Đăng đạo nhân đồng thời hô lên :"Xiển giáo – Tây phương giáo chúng tiên đến Vạn tiên chủ trận đây!"

Vừa dứt lời trong đại trận đã hiện ra một lối vào ẩn chứa vụ khí thanh sắc. Chúng tiên đều ổn định tinh thần nối nhau bước vào. Quả đúng như những gì trước đây đã nhìn thấy trong tiên kính. Hoặc có thể nói là còn quỷ dị hơn nhiều so với trong tiên kính, chung quanh đều là sương mù dầy đặc tràn ngập, mơ hồ có thần quang cùng quái thanh tạo thành sức ép vô hình cho mọi người.

Thế nhưng lần này cũng không giống trước, hai giáo không chỉ xông tới với quy mô chưa từng có mà còn đã hiểu rõ ảo diệu của chủ trận nên đã bố trí Quy nguyên đại trận đối kháng. Tục ngữ rằng người đông can đảm, chúng tiên hai giáo tuy đã vào trận nhưng khí thế không hề giảm bớt.

Mây mù bỗng dạt sang hai bên lộ ra thân ảnh một đạo cô, tướng mạo đạo cô nghiêm trang, đầu đội kim quan, đạo bào có viền vàng lấp lánh, tay cầm Long hổ ngọc như ý. Bên Nhiên Đăng đạo nhân đều nhận ra đạo cô đó chính là Kim linh thánh mẫu một trong bốn đại đệ tử của Thông thiên giáo chủ.

Kim linh thánh mẫu thản nhiên nhìn thoáng qua chúng tiên rồi nói :"Các vị đạo hữu, hôm nay tập trung tới đây có lẽ muốn chiến đấu một hồi, lần này tam giáo đấu trận không kể sinh tử, chỉ phân cao thấp, chư vị nên biết rõ."

Nhiên Đăng đạo nhân cười nói :"Nếu chẳng như vậy chúng ta tới đây làm gì ? Nếu Kim linh đạo hữu muốn giữ đức hiếu sinh thì hãy nhận thua để tránh khỏi họa giết chóc."

Kim linh thánh mẫu hờ hững đáp :"Ta cũng không muốn cùng ngươi đấu khẩu, chỉ là muốn nhắc nhở qua theo lễ tiết mà thôi. Hôm nay đã vào Vạn tiên trận ta thì hãy chuẩn bị nhận mệnh đi. Tí nữa sẽ để các ngươi nếm thử lợi hại chính thức của Vạn tiên trận."

Nhiên Đăng đạo nhân thấy Kim linh thánh mẫu nói xong định đi tay liền vung lên, một đạo kim quang lóe lên :"Kim linh đạo hữu đừng đi vội !"

Kim linh thánh mẫu chỉ cười nhạt, mặc cho kim quang xuyên qua thân thể, thì ra chỉ là một ảo ảnh. Nhiên Đăng đạo nhân tự thấy hổ thẹn với chúng tiên nên định dẫn mọi người tiến lên bỗng nghe có tiếng quát :"Chậm đã !"

Người lên tiếng chính là Ly sơn thánh mẫu, Nhiên Đăng đạo nhân liền ngừng lại, Nam cực tiên ông hơi bất ngờ nhìn về phía Ly sơn thánh mẫu thì nàng đã trầm giọng quát lớn :"Mau bày Quy nguyên đại trận."

Nam cực tiên ông biết rõ khả năng của Ly sơn thánh mẫu nên liền hô với Nhiên Đăng đạo nhân một tiếng rồi chỉ huy chúng tiên cấp tốc lập trận theo lời Ly sơn thánh mẫu. Liền đó chung quanh âm phong dày đặc, tựa như có trăm vạn địch nhân tạo thành khí thế áp bức, thanh thế kinh người. May mà Quy nguyên đại trận vừa lúc lập xong nên không bị loạn đội hình.

Tuy phía ngoài truyền đến áp lực đáng sợ nhưng Quy nguyên đại trận quả thực huyền diệu, hàng vạn áp lực vô hình bên ngoài đều bị diệu dụng của trận pháp phân tán bớt chỉ còn rất yếu đánh lên mọi người. Lần này tới đều là tinh anh hai giáo, áp lực trình độ này cơ bản không tạo thành ảnh hưởng gì quá lớn.

„Càn khôn đổi dời!" Ly sơn thánh mẫu lại hô lên một tiếng, lần này Nam cực tiên ông không hề chần chừ mà lập tức chỉ huy biến trận. Liền đó bốn phía quang mang lóe lên, bốn người chợt xuất hiện từ bốn góc.

Bốn người này chính là Ô vân tiên, Quy linh thánh mẫu, Viên hồng cùng Bì lô tiên. Bốn người nhìn như có vẻ lấy ít đấu nhiều, châu chấu đá xe nhưng kì thực trong tay mỗi người đều cầm Van tiên phù ấn, có thể điều dụng lực lượng của vạn tiên, thập phần lợi hại. Đám tiên nhân đứng phía trước suýt bị bốn cỗ lực lượng cường đại ép đến không thở nổi.

Dưới sự điều phối của Ly sơn thánh mẫu, Quy nguyên đại trận biến thành hình tứ giác, bốn phía cũng có bốn người là từ hàng chân nhân, Quảng thành tử, Kim cương dạ xoa minh vương cùng Xích tinh tử chống lại bốn người bên Triệt giáo.

Xích tinh tử đấu với Bì lô tiên, trong nguyên tác Bì lô tiên ngày sau thành Bì lô già na phật, một trong Tam thế phật. Lần trước khi tới Tây phương giáo Trương tử tinh cũng từng nhắc đến Bì lô tiên là đối tượng để Tây phương giáo „Độ hóa" nhưng Bì lô tiên cả ngày ở trong Bích du cung tĩnh tu khiến Tiếp dẫn và Chuẩn đề đều không thể gặp được. Chính vì thế có lẽ Tam thế phật trong tương lai phải thay người khác mất. Bì lô tiên cực rành hộ thân thuật, có phần hơn cả Bất động minh vương của Tây phương giáo. Ngày đó Trương tử tinh tới Bích du cung nói một câu „Tâm bất động, vạn vật giai bất động; tâm bất biến, vạn vật giai bất biến" khiến Bì lô tiên lĩnh ngộ mà thần thông lại càng được nâng cao thêm một bước.

Xích tinh tử thầm nghĩ tiên hạ thủ vi cường, Thủy hỏa thần phong liền phóng ra, trong tay Bì lô tiên cũng liền hiện ra Vạn tiên phù tỏa bạch quang chói lòa lên Thủy hỏa thần quang. Nhưng Quy nguyên đại trận lại phát huy tác dụng, vạn tiên lực lại bị phân giải nên không có hiệu quả. Đương nhiên, chúng tiên trong Quy nguyên đại trận không thể di chuyển, nếu không tất không chịu nổi lực của vạn tiên.

Thủy hỏa thần phong như tia chớp bắn trúng ngực Bì lô tiên nhưng chỉ như bắn lên một vật cứng rắn rồi bắn ngược trở lại. Xích tinh tử lại cầm Âm dương kính trong tay chiếu ra. Bạch quang chói lòa nhưng chiếu lên người Bì lô tiên vẫn không hề phản ứng. Xích tinh tử thất kinh : Âm dương kính ngoài lần đụng phải gã Tiêu dao tử cổ quái chứ chưa bao giờ thất bại, hôm nay gặp phải Bì lô tiên lại cũng không công hiệu. Bì lô tiên cũng không phải hạng người ngồi không làm bia thịt, thấy Vạn tiên phù mất hiệu lực trong tay liền đổi thành một chiếc Thái cực huyền băng phiến, lay động vài cái nhất thời băng phong ẩn mấy vạn điểm huyền băng sắc tựa lợi kiếm phóng thẳng vào Xích tinh tử.

Mục tiêu của hắn không chỉ là Xích tinh tử mà còn cả chúng tiên đằng sau Xích tinh tử không xa. Trên người Xích tinh tử phát ra tử quang nhàn nhạt, Tử thụ tiên y đã ngăn hết băng phong đáng sợ ở ngoài, còn khi đến trước mặt chúng tiên thì dường như bị một lực lượng kỳ dị hủy diệt, không có chút hiệu quả nào---chính là hiệu dụng của Quy nguyên đại trận. Hai người nhất thời thành thế giằng co.

Bên kia, Quảng thành tử chống lại Viên hồng, Quảng thành tử có thói quen đánh lén, hôm nay lại là thời điểm quan trọng phá Vạn tiên trận nên vừa đối diện liền tung Phiên thiên ấn lên hướng về phía Viên hồng, Viên hồng vốn cũng có cùng suy nghĩ nên Cửu long thần hỏa trảo đã sớm xuất ra. Tảo hà tiên y của Quảng thành tử đã đưa cho Ân giao nên không thể xem thường pháp bảo đắc ý của Thái ất chân nhân, Huyền binh lệnh trong tay khẽ đưa lên, hàng trăm vạn đạo huyền binh lực hóa thành một luồng hắc khí đỡ lấy chín đầu hỏa long đang muốn chụp xuống. Viên hồng thấy Phiên thiên ấn bay đến liền huy động Huyền tang côn đón nhận, vừa va chạm liền phát ra một tiếng vang trầm đục, Viên hồng không cự nổi phải lùi lại mấy bước nhưng sắc mặt vẫn như cũ, tỏ ra không có hề gì.

Quảng thành tử thất kinh : Phiên thiên ấn là do Nguyên Thủy thiên tôn tự tay lấy một phần Bất chu sơn bị gãy luyện thành, là một trong những hậu thiên pháp bảo xuất sắc lại bị người kia dùng binh khí đỡ được. Quảng thành tử vừa dùng Huyền binh lệnh đỡ Cửu long thần hỏa trảo vừa thi triển Lạc hồn chung. Viên hồng có thân Thủy hỏa đồng thể, lại thêm lực lượng của Chân viêm châu cùng hài cốt của Vu chi kỳ nên Khảm ly tâm quyết đã đại thành, Lạc hồn chung mặc dù có thể mê hoặc nguyên thần đối thủ nhưng không hề có tác dụng gì với hắn. Bạn đang đọc truyện tại TruyenGGG.Com - http://truyenggg.com

Từ hàng chân nhân gặp phải lão đối thủ Ô vân tiên, lần trước bị nd phái vào chủ trận nếu không có Kim la vương liều mạng cứu giúp thì đã chết trong tay Ô vân tiên rồi. Bấy giờ Vạn tiên phù trong tay Ô vân tiên cũng không hề phát huy lực lượng cực mạnh vì bị Quy nguyên đại trận hóa giải nên chỉ có thể dựa vào tu vi bản thân đấu cùng Từ hàng. Ô vân tiên có phần hơn Từ hàng, Từ hàng chân nhân ném Thanh tinh lưu ly bình ra lần thứ hai nhưng vẫn không thể thu được Ô vân tiên. Ô vân tiên lách người sang một bên rồi dùng chính lưng mình đỡ lấy lưu ly bình, đồng thời ném trả Hỗn nguyên chùy. Từ hàng chân nhân đã sớm thi triển kim thân thần thong hộ thể nhưng vẫn bị trúng đòn liên tiếp lùi về phía sau. Từ hàng chân nhân cảm thấy không chịu được cũng không ham chiến mà thu hồi tịnh bình về rồi quay về phía sau. Ô vân tiên chưa kịp đuổi theo thì Vân trung tử đã bước ra thay vào vị trí của Từ hàng.

Một bên còn có Quy linh thánh mẫu đánh với Kim cương dạ xoa minh vương cũng vậy, thánh mẫu vừa dùng Nhật nguyệt châu đả thương minh vương, chưa kịp hạ sát thủ thì Phổ hiền chân nhân đã lên thay thế.

Thì ra Quy nguyên đại trận ngoài khả năng phân giải vạn tiên lực còn có thể luân chuyển không ngừng, Viên hồng, Ô vân tiên, Quy linh thánh mẫu cùng Bì lô tiên thành thế phải đấu với xa luân chiến thuật của đối thủ. Nhất là khi đụng phải đối thủ tương khắc đã dần có chút không địch lại.

Đúng lúc đó một tiếng chuông vang lên, bốn người Viên hồng không hề luyến chiến liền ẩn vào trong mây mù.

Một trận này Triệt giáo không hề chiếm lợi được chút nào, trong Quy nguyên đại trận cũng không có ai bị giết, Nhiên Đăng đạo nhân cùng Nam cực tiên ông đều tự biết kiến thức của mình đối với Quy nguyên đại trận lẫn Vạn tiên trận đều kém xa Ly sơn thánh mẫu, giờ nàng chỉ huy đúng phương pháp nên hiệu quả cực rõ liền không hề do dự mang quyền chỉ huy giao hết cho Ly sơn thánh mẫu.

Trên đài bát quái trung tâm Vạn tiên trận Kim linh thánh mẫu khẽ chau mày nhìn vào tiên kính quan sát tình hình trận chiến vừa xảy ra.

„Trận pháp của hai giáo rất tuyệt, „ Thạch cơ nương nương đứng cạnh đó cất tiếng than :"Không ngờ lại có thể khắc chế được huyền diệu của Thái cực lưỡng nghi tứ tượng trận !"

Kim cô tiên Mã toại cũng nói :"
Đối phương dùng trận chống lại trận mà lại không hề bị tổn thương chút nào."

„Võ đương ! Chính là kẻ phản bội đó chủ trì !"
Vẻ mặt Kim linh thánh mẫu đầy tức giận :"Nếu để ta gặp đồ nghịch tặc đó thì ta phải bầm thây thành vạn đoạn."

Đa bảo đạo nhân lên tiếng :"Nhị sư muội, đừng vội vàng, lần này ta cùng tam hữu tuân lệnh sư phụ tới đây chính là để địch với hai giáo."

Kim linh thánh mẫu nhìn về phía Khổng tuyên, Hình thiên cùng Triệu công minh cạnh đó rồi bình tĩnh lại nói :"Đã vậy ta hãy dùng Cửu diệu nhị thập bát tú quần tiên trận để phá địch nhân. Đến lúc đó mong đại sư huynh, Công minh sư đệ cùng hai vị đạo hữu chủ trì Tứ tượng trận."

Đa bảo đạo nhân ngưng trọng gật đầu. Triệu công minh cũng đứng nghiêm, Hình thiên càng bốc lên chiến ý, chỉ có Khổng tuyên vẫn trấn định như thường.

Không lâu sau Vạn tiên trận lại biến hóa lần thứ hai.

Chỉ nghe tiếng chuông vang, một chiếc thúy lam kỳ lay động, vô số tiên nhân hiện ra, dẫn đầu là bốn đạo nhân mặc thanh bào, chính là Giác mộc giao, Đấu mộc trĩ, Khuê mộc lang, Tỉnh mộc ngạn.

Bên kia một lá đại hồng kỳ tung bay, lại rất đông người tuôn ra, đi đầu là bốn người mặc trang phục đỏ thẫm gồm : Vi vĩ hỏa hồ, Thất hỏa trư, Dực hỏa xà, Tuy hỏa hầu; bạch kỳ lay động thì cũng có bốn bạch y nhân dẫn chúng tiên xuất hiện phân biệt có Ngưu kim ngưu, Quỷ kim dương, Lâu kim cẩu, Kháng kim long.

Không lâu sau, Ki thủy báo, Tham thủy viên, Chẩn thủy dẫn, Bích thủy dư, Nữ thổ bức, Vị thổ trĩ, Liễu thổ, Để thổ, Tinh nhật mã, Mão nhật kê, Hư nhật thử, Phòng nhật thỏ, Tất nguyệt ô, Nguy nguyệt yến, Tâm nguyệt hồ, Trương nguyệt lộc trong nhị thập bát tú đều chia nhau dẫn đội tiến lên. Nhị thập bát tú phân thành bốn phương vây chặt lấy Quy nguyên đại trận. Nhị thập bát tú trận không những ảo diệu vô cùng mà còn có thể dựa vào trận pháp khiến bản thân phát huy gấp đôi lực công kích, thập phần cường đại.

Chúng tiên hai giáo tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng thấy người phía đối phương gấp mấy lần phe mình nên không khỏi kinh hãi.

Dưới tiếng chuông thôi động nhị thập bát tú dẫn vạn tiên bắt đầu tấn công Quy nguyên đại trận. Ly sơn thánh mẫu gặp nguy không loạn, điều khiển Quy nguyên đại trận thành một trận pháp hình tròn kỳ dị. Viên trận dường như có một lực lượng cực kỳ huyền diệu đã hóa giải hầu hết lực công kích của Cửu diệu nhị thập bát tú đại trận, lại còn di hoa tiếp mộc, chuyển nó về phía một hướng địch nhân khác. Xem ra Quy nguyên đại trận quả nhiên phi thường, tính khắc chế cực mạnh, mặc dù có thương vong nhưng cũng đững vững trước uy lực của Cửu diệu nhị thập bát tú đại trận.

Quy nguyên đại trận cũng không chỉ chuyên phòng ngự cùng chuyển hướng tấn công mà còn biến thành một trận hình bát giác, dùng mũi nhọn tấn công còn chung quanh phòng ngự, mũi nhọn là những tiên nhân tinh anh nên khiến Nhị thập bát tú đại trận hao tổn không nhỏ, khí thế dần dần giảm bớt.

Tiên nhân hai giáo đều mừng rỡ, thầm nghĩ hôm nay đã có hy vọng phá tan Vạn tiên trận.

Đa bảo đạo nhân trên bát quái đài trong chủ trận đã nhìn hết tất cả, hàn quang trong mắt lóe lên, hô một tiếng với bọn Khổng tuyên cùng ra dùng Tru tiên tứ tượng trận khắc địch. Với ảo diệu của Tru tiên tứ tượng trận dù không cầm Tru tiên tứ kiếm nhưng đã có Hỗn độn chung, Lạc thư, Định hải thần châu cùng Kiền thích thần phủ, lại thêm Thái cực lưỡng nghi bát quái trận cùng Cửu diệu nhị thập bát tú đại trận nên dù thương vong có lớn hơn cũng có thể xoay chuyển bại thế.

Đột nhiên Kim linh thánh mẫu kinh ngạc kêu lên :"Đại sư huynh, chậm đã ! Trận địch có biến !"

Đa bảo đạo nhân vội nhìn lên, chỉ thấy Quy nguyên đại trận từ bát giác hình đang dần dần dài ra, thế tấn công cũng càng thêm mạnh mẽ khiến không ít môn nhân Triệt giáo ngã xuống.

Kim linh thánh mẫu kinh ngạc nói :"Lần này địch trận biến hóa như vậy nhìn thì hung mãnh cực kỳ nhưng sẽ thành cô quân thâm nhập (ít người xông vào), bỏ dài lấy ngắn, đang rơi vào trong tứ phương sát trận của Nhị thập bát tú, không khác gì muốn tự tử. Với khả năng của Võ đương tại sao có thể phạm phải sai lầm như vậy ?"

Thạch cơ nương nương hỏi :"Có gì lừa dối trong đó chăng ?"

Mã toại lại nói :"Biến trận như vậy thì dù có thay đổi cũng khó thoát chết, chẳng lẽ Võ đương ấm đầu rồi sao ?"

Đa bảo đạo nhân quyết định thật nhanh :"Sư muội, ra lệnh Cửu diệu nhị thập bát tú phát động Tứ phương sát trận. Rồi lệnh cho Thái cực lưỡng nghi tứ tượng trận bao vây, bốn chúng ta sẽ tới trấn Tứ tượng trận để phòng địch quân có biến !"

Trong chủ trận, liên quân Xiển giáo và Tây phương giáo đang đại phát thần uy, đánh cho chúng tiên Triệt giáo liên tiếp lui về, cảm giác như sắp phá tan được Vạn tiên trận bỗng đúng lúc đó trận pháp đối phương chợt biến hóa, với thế sét đánh không kịp bịt tai cắt đứt bát giác hình thành vài đoạn, Quy nguyên đại trận bị chia thành chín phần, tám đỉnh có lực công kích cực mạnh đều bị vây chặt như nêm còn một phần nhỏ ở chính giữa cũng bị quây kín.

Đến bây giờ tình thế đột nhiên nghịch chuyển, tám mũi nhọn bị chặt đứt duệ khí, lại không có đằng sau chi viện nên nhanh chóng lâm vào khổ chiến, thương vong nặng nề, còn đám tiên nhân ở giữa lực lượng monhr manh, chỉ có thể miễn cưỡng dùng phòng ngự để ngăn đám tiên nhân Triệt giáo đang xông tới.

Quần tiên hai giáo đều cực kỳ hoảng sợ, mới vừa rồi khí thế vừa dâng cao chợt hạ thấp đến tột cùng. Nhiên Đăng đạo nhân ở trung ương phản ứng nhanh nhất, quay đầu lại nhìn Ly sơn thánh mẫu ở phía sau giận dữ quát :"Chẳng lẽ ngươi là cố tình làm vậy ?"

Ly sơn thánh mẫu thản nhiên cười, trong nụ cười ẩn chứa vài phần chán ghét cùng khinh miệt nhưng cũng chính là thừa nhận. Nhiên Đăng đạo nhân vốn đã tràn đầy lòng tin chiến thắng, đang nghĩ hôm nay lập được đại công trở về mà phút chốc đã lọt vào hiểm cảnh nên không thể kìm chế phóng Kim quang bát vu tới tấn công Ly sơn thánh mẫu.

Tay Ly sơn thánh mẫu chợt mở ra, một đạo lụa mỏng bay lên cuốn chặt lấy bình bát khiến nó không thể di chuyển. Nam cực tiên ông vẻ mặt cũng đầy tức giận vọt tới đang muốn ra tay chợt cảm thấy sát khí từ bốn phía đột nhiên tăng mạnh, thì ra phòng ngự của nhóm tiên nhân ở giữa đã bị bên Triệt giáo xuyên thủng nên nhất thời biến thành một cuộc hỗn chiến.

Trong loạn chiến Quy linh thánh mẫu nhằm thẳng phía Ly sơn thánh mẫu quát lớn „Phản bội" một tiếng rồi đem Nhật nguyệt châu đánh tới. Ly sơn thánh mẫu thoáng nhìn lên Nhật nguyệt châu bay tới nhưng không hề tránh né, trúng một châu máu đổ lênh láng. Quy linh thánh mẫu biết tu vi của Ly sơn thánh mẫu, cũng không ngờ mình lại gây ra thương tích như vậy nên thoáng chần chờ, rồi lại quăng Nhật nguyệt châu lên tiếp, Ly sơn thánh mẫu vẫn tiếp tục không tránh né, vẻ mặt còn ẩn ý mong được giải thoát.

Lúc đó ngũ sắc quang mang chớp động, Nhật nguyệt châu bỗng rơi vào trong một mảnh hồng quang. Quy linh thánh mẫu hết sức kinh hãi, chỉ thấy trước mặt chợt xuất hiện bốn người. Bốn người kia chỉ tùy tiện đứng giữa trận loạn chiến nhưng tiên nhân xung quanh dù ở phe nào đều không thể tới gần trong phạm vi mười mét---chính là tứ đại huyền tiên bọn Đa bảo.

Khổng tuyên đem Nhật nguyệt châu vừa thu được trả lại cho Quy linh thánh mẫu, trong lòng Quy linh thánh mẫu còn nghi vấn nhưng Đa bảo đạo nhân đã khẽ lắc đầu, ý nhắc không nên tấn công tiếp nữa.

Vốn Đa bảo đạo nhân đang ẩn thân ở một bên đối với đại trận nghịch chuyển cũng cảm thấy rất kinh ngạc, có lẽ không cần bốn người xuất thủ mà chỉ với nhị thập bát tú đại trận đã đủ để đập tan lực lượng hai giáo. Vừa rồi thấy Quy linh thánh mẫu muốn giết chết Võ đương thánh mẫu liền vội vã nhờ Khổng tuyên ngăn cản.

„Đại sư huynh, ngươi cũng tới…" Võ đương thánh mẫu nhìn thấy Đa bảo đạo nhân, ánh mắt chợt sáng lên rồi dần bình tĩnh lại.

Đa bảo đạo nhân cất lời hỏi :"Võ đương, vì sao ngươi phải làm vậy ?"

Võ đương thánh mẫu khẽ run lên, trong mắt chợt có thêm vẻ kỳ dị nhưng chỉ lắc đầu, vẫn không trả lời mà chỉ lấy một phong thư ra, hai tay dâng cho Đa bảo đạo nhân.

Tuy Võ đương thánh mẫu vẫn chưa hề có bất cứ lời giải thích nào nhưng Đa bảo đạo nhân cùng Quy linh thánh mẫu đều có thể cảm thấy trong lòng Võ đương thánh mẫu bây giờ đang tràn đầy nặng nề cùng bi ai.

Đa bảo đạo nhân kinh ngạc tiếp nhận phong thư, chỉ thấy phía trên viết „Kính gửi ân sư, đừng chê đệ tử Võ đương dập đầu."

Bấy giờ Võ đương thánh mẫu trịnh trọng quỳ về phía Bích du cung, dập đầu chín lần :"
Sư phụ ! Đệ tử bất hiếu, tự biết nghiệp chướng quá nặng, phụ lại công ân nhiều năm dạy dỗ. Hôm nay đành bái biệt sư tôn, nếu có duyên trong kiếp sau sẽ cảm tạ đại ân của sư tôn."

Võ đương thánh mẫu nói xong, vẫn giữ nguyên tư thế quỳ mà thân thể dần loãng ra, cuối cùng biến thành bụi mù bay đi. Mọi người đều chấn động vì thấy Võ đương thánh mẫu đã tự diệt tiên thể tiên thức, hóa thành bụi bặm.
Bình Luận (0)
Comment