Lý Tĩnh đã chết.
Lý Tĩnh là tổng binh Trần Đường Quan, phụ thân của Kim Tra, Mộc Tra, Na Tra. Gặp lúc Quỷ Phương tấn công Trần Đường Quan tình thế nguy cấp, hắn sợ chết liền ám toán chủ soái bắc lộ Hồng Cẩm, hai tay dâng Trần Đường Quan cho Quỷ Phương, khiến cho Quỷ Phương cứ thế thần tốc tiến thẳng một đường. Lúc đó, hành động này được coi là điển hình của
"Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt". Lý Tĩnh không chỉ có thể bảo vệ tính mạng mình mà nhân đó còn được Cơ Phát phong làm An Bắc tướng quân. Chỉ đáng thương vợ hắn là Ân thị trinh liệt, không muốn phản nghịch theo chồng nên đã treo cổ tự vẫn.
Trần Đường Quan thất thủ khiến bắc môn của Đại Thương mở rộng, tình thế càng thêm nguy ngập. Lý Tĩnh cũng hộ tống đại quân Quỷ Phương đi tới Triều Ca hội sư.
Nhưng trong trận chiến quan trọng nhất tại Mục Dã, Quỷ Phương lại trình diễn một màn phản chiến không tưởng, liên quân Cơ Phát cuối cùng hoàn toàn tan tác. Bản thân Cơ Phát cũng chết bên trong Thằng Trì thành. Còn vị An Bắc tướng quân đang kinh ngạc ngây người thì bị bắt ở Mục Dã, giam giữ tại thiên lao.
Trong nguyên tác, tính cách của Lý Tĩnh lạnh lùng, bạc bẽo, là hạng người không biết xấu hổ, nếu kết hợp với Nhiên Đăng đạo nhân có lẽ sẽ càng tăng thêm sức mạnh. Người này từng vì bảo vệ tính mạng bản thân mà không tiếc hiến Na Tra cho Thạch Cơ nương nương rồi trốn đi. Khi Na Tra tự lóc thịt, lóc gân, tự sát để đẩy lui tứ hải long vương, Ân thị lập miếu thờ Na Tra, hắn lại hỏa thiêu miếu thờ, mục đích là lo có người tố giác sẽ khó giữ được chức quan.
"Nhỡ có người truyền tới Triều Ca, gian thần vu cho ta đi theo Tà Thần, có thể làm hỏng công danh của ta"Chẳng trách sau khi Na Tra được Thái Ất chân nhân lấy hoa sen làm thân thể sống lại đã từng nghiến răng nghiến lợi đuổi giết Lý Tĩnh. Nếu không có Nhiên Đăng đạo nhân tặng Lung Linh tháp , chỉ sợ Lý Tĩnh đã chết trong tay Na Tra. Thế nhưng cuối cùng người này vẫn thoát sát kiếp, thân thể thành thánh (thánh này là thần thánh chứ không phải thánh nhân), sau này trở thành Thác Tháp Lý Thiên Vương ở thiên giới.
Trong thế giới này, Lý Tĩnh không gặp may mắn như vậy, chưa kịp bái vị kia làm sư phụ thì vị
"Minh sư" đó đã tan thành tro bụi trong Lạc Thư.
Lý Tĩnh thì tự sát.
Việc hắn đầu hàng Quỷ Phương và việc Ân thị tự sát rốt cuộc vẫn không thể gạt được Na Tra. Sau khi nghe mẫu thân chết, Na Tra tức giận đến đỏ sậm hai mắt, từ Đông Hải đi tới Triều Ca, định giết chết Lý Tĩnh trong Thiên lao. Trương Tử Tinh không muốn tiểu đồ nhi này phải lưu bóng ma giết cha trong lòng nên phải khuyên can. Rốt cuộc Na Tra vẫn đi vào Thiên lao gặp Lý Tĩnh. Hắn đau đớn mắng Lý Tĩnh vô sỉ đã hại chết Ân thị. Lý Tĩnh không nói gì để chống chế. Na Tra càng nói càng kích động, đã xuất ra Xích Viêm Thương định động thủ. Trương Tử Tinh thật vất vả mới kéo được hắn ra.
Trở lại căn cứ, Na Tra trầm mặc một ngày một đêm, sau đó điên cuồng lao vào cơ giáp huấn luyện, thi triển tiến công cuồng bạo, đến mức Thương Thanh Quân có kỹ thuật cao hơn hẳn hắn cũng có cảm giác khó có thể ứng phó.
Sau đó không lâu, môn hạ Tây Phương Giáo là Kim Tra và Mộc Tra cũng vào Triều Ca xin gặp Lý Tĩnh. Lúc này Trương Tử Tinh đã đạt thành hiệp nghị với Tây Phương giáo nên đáp ứng cho hai người vào gặp phụ thân. Không khí vẫn là xấu hổ vô cùng, đa số thời gian cả hai bên đều im lặng không biết nói gì. Sau khi Kim Tra và Mộc Tra rời đi, Lý Tĩnh tự cảm thấy không còn mặt mũi nào nên lựa chọn tự sát.
Thực ra, Trương Tử Tinh rất muốn nói với Lý Tĩnh
- Nếu chết còn không sợ thì làm sao lại sợ sống?.
Nhưng hắn không thể không thừa nhận
"Chết" có lẽ là con đường thích hợp nhất đối với Lý Tĩnh.
Ít nhất, Lý Tĩnh còn có dũng khí tự sát. Điểm này còn mạnh hơn so với nguyên tác.
Sau khi Na Tra biết tin Lý Tĩnh đã chết, mặt không chút thay đổi, giống như không hề có chuyện gì xảy ra. Nhưng sau khi Trương Tử Tinh nói một câu
"Sau này ngươi chính là con trai của sư phụ và sư mẫu" thì Na Tra nhịn không được khóc rống lên.
Bất kể Na tra có phải là Linh Châu Tử chuyển thế hay không, bất kể tu vi của Na Tra đã đạt tới cảnh giới nào, cuối cùng hắn cũng chỉ là một đứa trẻ mà thôi. May mà hắn vẫn không cô độc.
Càn Khôn Đỉnh đã bị Trương Tử Tinh luyện hóa trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, tự nhiên có thể thu được các vật trong đó, bao gồm cả một ít pháp bảo kỳ vật. Có điều mấy thứ này phần lớn đều bị dị lực của Càn Khôn Đỉnh ảnh hưởng, không thể phát huy sức mạnh của mình, nếu phải tế luyện lại lần nữa thì cũng hao phí tương đối công phu. Vũ Sư khi sống lại cũng hoảng loạn rụng rời, mà thân thể Phi Liêm khi phục hồi cũng tương tự như vậy.
Trương Tử Tinh trao đại bộ phận bảo vật cho Khổng Tuyên, chỉ lưu lại một phần cực nhỏ. Ngũ Sắc thần quang của Khổng Tuyên có thể luyện hóa các pháp bảo đó thành sức mạnh bản thân, những pháp bảo vô chủ đó quả là thuốc đại bổ cực kỳ thích hợp đối với Khổng Tuyên, thậm chí còn thoải mái hơn so với
"Thôn phệ" các bảo vật có chủ.
Đương nhiên, có một vật bị Trương Tử Tinh cố ý giữ lại, chính là Sí Nguyên châu. Sí Nguyên châu này là nơi tập trung tinh hoa lực lượng của Cửu Đầu Trĩ Kê Tinh, từng bị Đại Vũ dùng Cửu Đỉnh thu lấy, khiến tu vi ả giảm đi, sau đó bởi vì Hạ Kiệt yêu mến, suýt nữa mất mạng. Mà năm xưa ở bắc giao Triều Ca, Hỉ Mị bị Trương Tử Tinh, Khổng Tuyên và vợ chồng Ứng Long vây khốn, cuối cùng thi triển cấm thuật
"Bích huyết ngưng diệt", hóa hồn phách của chính mình vào trong lục châu, suốt ngày chịu linh nguyên hỏa thiêu đốt, trọn đời không được siêu sinh.
Ngay cả Khổng Tuyên cũng thừa nhận, quả thực Hỉ Mị có loại tình cảm đặc biệt. Đương nhiên, Khổng Tuyên tiếp thu tình cảm đó hay không lại là chuyện khác. Tình cảm thì đúng sai cũng chẳng có gì là quan trọng.
Trương Tử Tinh giữ lại Sí Nguyên Châu kia. Trong lòng hắn vẫn không từ bỏ nỗi vướng bận về Đắc Kỷ ở Quy Khư. Ở một mức độ nào đó, Hỉ Mị cũng giống Đắc Kỷ, cũng là một kẻ đáng thương thân bất do kỷ, bị vận mệnh trêu cợt. Bích huyết ngưng diệt có lẽ đúng là một cách phản kháng. Việc quan trọng bây giờ là phải hồi sinh Hỉ Mị. Đó cũng là tâm nguyện của Đắc Kỷ.
Năng lượng dự trữ của Siêu Não tương đối phong phú. Năm đó mượn sức lôi điện phóng xuất Siêu Não ra khỏi cơ thể, năng lượng đó có thể khiến Siêu Não hoạt động bình thường trong vòng 25 năm. Nhưng như vậy vẫn chưa phải là đã nạp đầy 100% dung lượng. Sau khi kiến thiết thành công căn cứ năng lượng, Siêu Não lại tinh luyện ra khối năng lượng tinh khiết cao độ, đồng thời trí năng của nó cũng tự động mở rộng dung lượng, lúc này mới đủ để cung cấp năng lượng cho Trương Tử Tinh dùng để chiến đấu. Trong trận chiến ở Sơn Hà Xã Tắc Đồ, riêng việc phân giải phó thể, tạo ra
"Hắc động" (Lỗ đen hay Hố đen vũ trụ) nhân tạo cũng đã cực kỳ hao tổn năng lượng rồi. Tuy rằng cuối cùng năng lượng biến mất mất là hữu hạn nhưng cũng đủ để chứng minh
"Dung lượng" của Siêu Não lớn tới mức nào. Nếu lúc ấy Siêu Não còn thừa năng lượng dự trữ thì hình thức tiết kiệm năng lượng bằng cách
"Đóng băng" có thể kéo dài hơn 1000 năm hoặc lâu hơn nữa. Chẳng qua, tỷ lệ thời gian ở Quy Khư khác với ngoại giới nên cũng không thể trì quá lâu được.
Đại cục Nhân giới đã định, Trương Tử Tinh vừa tiến hành cải cách một cách bền vững, vừa tích cực tiến hành các chuẩn bị tiếp theo. Chỉ cần hoàn thành những bước cuối cùng này liền có thể đi Quy Khư tìm kiếm Đắc Kỷ. Bạn đang đọc truyện tại TruyenGGG.Com - http://truyenggg.com
Lúc này, thiên hạ thay đổi chế độ xã hội đã tiến hành đâu vào đấy. Các thần tử cẩn thận đều phát hiện, Ân Giao ngày càng tham gia nhiều vào việc quyết định các chính sự, dường như là Thiên Tử cố ý như vậy. Nhóm người Tỷ Can thân cận với Trương Tử Tinh đương nhiên là hiểu rõ từ đầu. Mà vị Nhị hoàng tử Ân Hồng hồi trước được chúng thần vẫn xem trọng, giờ lại mai danh ẩn tích, không thấy tăm hơi. Nghe nói vị Bình Tây Vương này có tiên duyên, được tiên nhân thu làm môn hạ, tu hành đạo trường sinh.
Mặc dù trong quá trình cải cách gặp không ít khó khăn, rất nhiều tình huống thực tế hoàn toàn bất đồng so với lý luận, nhưng từng bước từng bước giải quyết, Trương Tử Tinh tin rằng sẽ kiến tạo Đại Thương thành một đế quốc cường đại. Tuy rằng chế độ phong kiến vẫn còn nhiều tệ đoan, nhưng so với chế độ xã hội nô lệ thì đã là một tiến bộ rất lớn. Nếu không có lần đại chiến Thương Chu này tạo cơ hội thì muốn tiến hành cải cách như vậy cũng sẽ gặp phải nhiều khó khăn lớn.
Về phần tương lai sẽ phát triển ra loại chế độ xã hội nào, tương lai vương triều Thương có thể duy trì bao lâu, hắn cũng chẳng cần quan tâm nữa. Lần cải cách này cũng chính là lần cuối cùng hắn
"Can thiệp" vào tiến trình của lịch sử. Sau này cứ để thuận theo tự nhiên. Nhân loại phát triển cũng chắc chắn theo lịch sử tiến bộ mà tiếp diễn.
Tầng trời thứ ba mươi ba. Lăng Tiêu Tiên Phủ.
Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu đang ngồi ngay ngắn ở Lăng Tiêu đại điện. Người hầu ở đại điện đã sớm lui ra ngoài.
Hạo Thiên Thượng Đế mở miệng nói:
- Nghe nói năm đó lục Thánh tính rằng vận số của Thương Thang đã hết, Tây Chu thánh chủ thống nhất thiên hạ, hưởng vận mệnh quốc gia 800 năm. Nhưng cuối cùng lại là Cơ Phát binh bại thân tử, Tây Chu diệt vong, Đại Thương nhất thống nhân giới. Số trời vô thường như vậy, thật không thể biết trước thế nào cả!
Dao Trì Kim Mẫu không cho là đúng nói:
- Trong Thiên đạo cũng có những biến số, nhất là trong sát kiếp điên đảo hiện nay. Cho dù là Thánh nhân cũng không thể tính được chính xác. Mà những biến số này cũng là cơ hội lớn nhất đối với chúng ta. Năm đó lục Thánh có tính được là Đả Thần Tiên sẽ xuất thế đâu? Có từng tính rằng Thiên giới chúng ta sẽ nhất thống tam giới Vị đâu?
Hạo Thiên Thượng Đế lộ ra đồng ý vẻ. Dao Trì Kim Mẫu được thể lại nói thêm
- Nếu không phải vậy, tại sao ta lại hủy diệt Tây Côn Lôn và bắt giữ tiện nhân Thiên Dao kia.
Hạo Thiên Thượng Đế nghe thấy tên Thiên Dao liền nhướng mày nhưng vẫn không nói gì.
"Thiên Dao" và
"Long Cát" đều là những từ rất nhạy cảm đối với Dao Trì Kim Mẫu. Hắn cũng không muốn tự chuốc lấy phiền toái. Dao Trì Kim Mẫu thấy hắn không đáp lời, cười lạnh nói:
- Sao ngươi không hỏi ta tình trạng hiện giờ của tiện nhân kia? Chẳng lẽ là chột dạ phải không?
Hạo Thiên Thượng Đế không nghĩ rằng dù mình không mở miệng nhưng vẫn bị trào phúng như vậy, lúc này mặt không lộ vẻ gì, nói:
- Ngươi chớ có cố tình gây sự! Nàng ta vẫn bị ngươi giam trong ngục tối, ta chưa bao giờ đến gặp, sao lại nói như vậy?
- Nếu ta không giam ả vào ngục tối thì chỉ sợ ngươi đã đi thăm từ sớm rồi!
Dao Trì Kim Mẫu hừ lạnh một tiếng nói.
- Đã vậy, hôm nay cho ngươi đạt tâm nguyện, cho ngươi xem tình trạng hiện nay của tiện nhân!
Nói xong, Kim Mẫu vẫy ngón tay, trên bầu trời xuất hiện một cảnh tượng. Chỉ thấy bên trong đó là sương mù mênh mông vô tận, màu sắc sặc sỡ, ở giữa là một cây tinh trụ cực lớn màu lục. Tinh trụ đang niêm phong một đóa kim hoa năm cánh. Kim hoa kia dường như bị dị lực của tinh trụ biến thành trạng thái bán trong suốt, mờ mờ bên trong có một người đang ngồi, đúng là Tây Vương Mẫu Dao Chân Nhân.
Dao Trì Kim Mẫu thi thuật
"Zoom" toàn bộ cảnh tượng lại gần hơn, khiến cho Hạo Thiên Thượng Đế có thể nhìn càng rõ tình trạng của Dao Chân Nhân. Dao Chân Nhân hai mắt nhắm nghiền, mặt không còn chút máu, môi rõ ràng là màu xanh, bị giam trong tinh trụ không thể nhúc nhích.
- Vạn trớ độc vực?
Trong lòng Hạo Thiên Thượng Đế ớn lạnh. Tinh trụ này là do Dao Trì Kim Mẫu lấy Thiên Vị Lực
"Tỉ mỉ" chế thành, hao phí rất nhiều công phu, trong đó có các loại kịch độc và lực nguyền rủa cường đại. Đáng sợ nhất chính là các lực lượng đó dung hợp, xung đột lẫn nhau để rồi không ngừng sinh ra các kịch độc và nguyền rủa mới, cứ như thế mãi không ngừng nghỉ. Mỗi một lần biến hóa thì độc và nguyền rủa kia lại càng sâu hơn. Người bị nhốt chịu đủ các loại tra tấn khác nhau, muốn chết cũng không xong, cũng chẳng có thuốc nào có thể cứu nổi.
Cho dù Dao Chân Nhân cực giỏi về thuật luyện đan dược cũng không thể phá giải. Huống chi giờ phút này nàng lại đang bị nhốt một cách bất lực.
- Tiện nhân này biết rơi vào tay ta sẽ khó thoát khỏi tra tấn nên khi bị bắt đã dùng bản mệnh lực thi triển bí thuật, tự bao bọc mình trong kim hoa. Chẳng qua kim hoa kia làm sao có thể phòng nổi độc trớ thuật của ta?
Dao Trì Kim Mẫu sắc mặt nanh ác, khiến cho khuôn mặt vốn xinh đẹp trở nên có chút vặn vẹo:
- Tiện nhân này làm như vậy chính là để bảo vệ nghiệt chủng trong bụng! Mặc dù ta đã đáp ứng Nguyên Thủy thánh nhân là không lấy mạng mẫu tử này, nhưng kịch độc và nguyền rủa này tất nhiên vẫn sẽ xâm nhập vào trong cơ thể, vào thẳng thai nhi, cũng không tính là vi phạm hứa hẹn. Ta thật muốn xem trăm năm sau, nghiệt chủng kia ra đời sẽ biến thành dạng quái vật gì!
Ý niệm trong đầu Dao Trì Kim Mẫu quả thực vô cùng độc ác. Là một người mẹ, đến lúc đó nếu phát hiện đứa con mình trở thành một quái vật không có thuốc nào chữa khỏi, sự đau khổ và dày vò trong nội tâm quả thực là khó mức tưởng tượng, còn hơn xa thương tổn của thân thể.
Hạo Thiên Thượng Đế nghe được hai chữ
"Nghiệt chủng", trong mắt hiện lên sát khí dày đặc. Lần đó Tây Côn Lôn gặp đại nạn, khi Dao Chân Nhân gặp nguy cấp đã nhân việc cứu trị môn nhân Xiển giáo để đề xuất với Nguyên Thủy Thiên Tôn tha cho tính mạng mẫu tử này. Lúc đó hắn mới biết được chính mình vẫn chưa từng hết mơ tưởng trái tim của Thiên Dao. Không ngờ nàng lại có mang! Chẳng trách khi chiến đấu, nàng không thể phát huy sức mạnh của huyền tiên.
Sự ghen ghét trong lòng Hạo Thiên quả thực khó có thể hình dung nổi, vừa hận Dao Chân Nhân, vừa hận cả bản thân mình. Hiện giờ nhìn Thiên Dao bị tra tấn khổ sở, Hạo Thiên Thượng Đế chẳng những không hề thông cảm mà ngược lại trong lòng còn mơ hồ dâng lên một loại khoái cảm trả thù.
Dao Trì Kim Mẫu hài lòng nhìn vẻ tàn nhẫn trong ánh mắt Hạo Thiên Thượng Đế, tâm niệm vừa động, hình ảnh kia liền biến mất, vẻ mặt lại có chút ôn hòa, nói:
- Hiện giờ Tây Chu đã bại trong cuộc chiến Nhân giới, Đại Thương khống chế thiên hạ, Vị giai lực của Thiên tử nhà Thương đã định, cũng là lúc tam vị lực của Đả Thần Tiên nên được viên mãn.
Hạo Thiên Thượng Đế trầm ngâm nói:
- Lần này Đại Thương chuyển bại thành thắng, thật là kỳ quái. Theo ta thấy, chắc chắn là có liên quan đến Tiêu Dao Tử. Hắn có Cửu Đỉnh, vậy phải có huyết mạch chí tôn, có khi chính là dòng dõi Hạ Vũ. Nếu như vậy, Nhân hoàng có khi cũng đang bị hắn khống chế, toàn bộ thiên hạ đều do hắn thao túng… Tâm kế này quả thực là cực kỳ đáng sợ.
Dao Trì Kim Mẫu nhìn Đả Thần Tiên đang lơ lửng trước mặt hai người, không khỏi gật gật đầu, nói:
- Ác Thi phân thân Huyền Cơ của ngươi và Lục Áp đạo nhân đã từng cùng nhau ám toán Tiêu Dao Tử khiến hắn phải mai danh ẩn tích một thời gian, rồi không ngờ lại bỗng nhiên xuất hiện trong Tru Tiên, hợp lực cùng Thánh nhân Triệt giáo đánh bại Thánh nhân Tây Phương giáo và Xiển giáo. Thực lực của hắn chỉ sợ đã hơn cả hồi ở còn Đông Hải. Hắn có thâm cừu với Thiên giới ta, cho dù không có việc Tây Côn Lôn cũng sẽ không từ bỏ ý đồ đối với chúng ta, lần này tất nhiên là có nhiều chuẩn bị ở Nhân giới. Nếu chúng ta tùy tiện đi tới Triều Ca, chỉ sợ sẽ gặp nhiều hung hiểm.
Hạo Thiên Thượng Đế cũng đoán được phân thân Huyền Cơ Chân Nhân và Lục Áp dữ nhiều lành ít. Có điều sau khi Thiện Thi bị Hình Thiên hủy diệt thì Trảm thi đạo của hắn đã hoàn toàn vô vọng, cho nên dù tổn thất thêm Ác Thi cũng không đến mức thống hận như lúc trước.
Dao Trì Kim Mẫu nghĩ đến một chuyện, hỏi:
- Ngày đó khi diễn ra Tru Tiên Trận, Côn Lôn tiên sơn của Xiển giáo từng bị một sức mạnh kỳ dị hủy diệt. Đó là nơi ở của Thánh nhân, là nơi tồn tại chính thống của Xiển giáo. Tuy cùng là Thánh nhân nhưng sẽ không làm loại hành động chặt đứt gốc rễ người khác như vậy. Ngươi nói xem, liệu có liên quan tới Tiêu Dao Tử hay không?
Hạo Thiên Thượng Đế nghe vậy không khỏi rùng mình một cái. Nếu điều Kim Mẫu đoán là sự thật, vậy thì Tiêu Dao Tử này quả thực là đáng sợ, chỉ có thể dùng từ
"điên cuồng" để hình dung. Thiên giới có địch nhân như vậy quả thực là đứng ngồi không yên. Việc cấp bách bây giờ là nhanh chóng nghĩ cách dùng Đả Thần Tiên hấp thu Nhân giai vị lực của Thiên tử Trụ.
Đả Thần Tiên do tam giai thiên, địa, nhân tổ hợp thành. Thiên Vị lực và Địa Vị lực đã sớm có đủ, giờ chỉ thiếu Nhân Vị lực mà thôi. Nếu có thể thu thập đủ tam giai vị thiên, địa, nhân, Đả Thần Tiên có thể khống chế Vị giai lực của Tam giới. Sau này khi hoàn thành Phong Thần, có thể dựa vào tiên thiên kỳ vật này khống chế tam giới, cho dù là Thánh nhân cũng không thể can thiệp. Nếu sau khi sát kiếp qua đi, hoàn thành Phong Thần, lúc đó Hạo Thiên và Nguyên Khanh quả nhiên sẽ nhất thống tam giới. Đến lúc đó, Thánh nhân cũng phải nhường nhịn Thiên giới vài phần, sá gì một Tiêu Dao Tử nhỏ nhoi?
- Sắp đến kỳ tế trời của Nhân giới, đến lúc đó Thiên Tử tự mình chủ trì hiến tế.
Hạo Thiên suy nghĩ một hồi, nói:
- Chỉ cần khi đó có thể dẫn dắt Tiêu Dao Tử tới, liền nhân cơ hội tiến hành, cướp lấy Nhân giai lực.
Dao Trì Kim Mẫu nghe vậy, trong lòng vừa động, nói nhỏ vài câu. Hạo Thiên Thượng Đế mắt sáng rực lên, liên tục gật đầu khen phải.
Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu quả thật cũng không hề đoán sai. Trương Tử Tinh biết Đả Thần Tiên còn thiếu vị giai lực của Nhân hoàng, Thiên giới tất nhiên sẽ không buông tha cho mình. Hắn từng giả định rằng sẽ có ngày Thiên giới dùng các thủ đoạn tiến tới cướp lấy, nên đã chuẩn bị các cạm bẫy và phương pháp ứng phó. Bởi vì Hạo Thiên và Nguyên Khanh rất cẩn thận nên vẫn không hề bị cắn câu.
Đương nhiên, những chuẩn bị bí mật của hắn cũng sắp hoàn thành. Đến lúc đó, cho dù
"con cá" có đến cắn câu hay không, hắn cũng sẽ chủ động lên trời quăng lưới, hơn nữa còn một mẻ lưới bắt sạch toàn bộ.
Trương Tử Tinh đang trên triều xử lý chính sự. Lễ Bộ bẩm tấu: ba ngày sau là kỳ tế trời, Thiên Tử nên tự mình chủ trì. Trương Tử Tinh biết Thương triều rất coi trọng lễ tế, nhất là loại tế trời này. Trước khi tế trời, Thiên Tử và toàn bộ quan lại đều phải trai giới. Thiên Tử cũng phải tự mình kiểm tra các đồ hiến tế. Nghi thức hiến tế và lễ tiết cũng tương đối phiền phức. Mà lần tế trời này là lần đầu tiên sau khi Đại Thương nhất thống thiên hạ, cho nên ai nấy đều cực kỳ coi trọng. Trương Tử Tinh lúc này hạ chỉ chuẩn tấu. Ba ngày sau văn võ đại thần sẽ tế đàn cử hành nghi thức tế trời ở Đông Giao. Toàn bộ dân chúng đều có thể đến tham dự.
Bản thân Trương Tử Tinh tất nhiên là không thèm để ý loại cúng tế này, cũng chẳng thèm quản gì trai giới, vẫn triền miêu tiêu dao song tu với các vị ái thê ở hậu cung. Sở dĩ hắn có thể xoay chuyển tình thế ở thời khắc mấu chốt, một đòn đánh tan Tây Chu, thậm chí là thay đổi mệnh số, hoàn toàn là dựa vào tranh đấu của bản thân và tranh thủ mượn sức bên ngoài, cũng chẳng có trời nào phù hộ cả. Đôi cẩu nam nữ Hạo Thiên và Kim Mẫu kia lại đi phù hộ hắn sao?
Nhưng vào buổi sáng của lễ hiến tế, Trương Tử Tinh đang định đi tới tế đàn thì bỗng nhiên thu được một tin tức ngoài ý muốn.
Tin tức này là từ Tiêu Dao Tiên Phủ ngoài Đông Hải truyền đến. Lúc này ở trên bầu trời tiên phủ dày đặc mây mù, mơ hồ có ẩn giấu sấm chớp và hàng nghìn vạn sát khí. Hiển nhiên là đại quân Thiên giới tụ tập, rục rịch gây rối.
Trương Tử Tinh nhăn nhó mặt mày: ngày đó hắn bị nhốt trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, Thiên giới từng muốn nhân cơ hội đó tấn công Tiêu Dao Tiên Phủ, lại bị Thông Thiên Giáo Chủ cảnh cáo, rồi sau đó không còn có điều vọng động đối với Tiêu Dao Tiên Phủ. Giờ biết rõ
"Tiêu Dao Tử" đã hiện thân, cảnh cáo của Thông Thiên Giáo Chủ vẫn còn nguyên hiệu lực, vì sao vẫn còn lớn mật phát động công kích như vậy?
Sau khi Trương Tử Tinh hủy diệt Côn Lôn cũng từng lo lắng Tiêu Dao Tiên Phủ sẽ bị Nguyên Thủy Thiên Tôn trả thù nên đã âm thầm đạt thành hiệp định với Tây Phương song thánh. Nếu Nguyên Thủy Thiên Tôn không để ý ước định ngày đó ở Tru Tiên Trận mà xuống tay với Tiêu Dao Tiên Phủ, song thánh sẽ ra mặt ngăn cản. Mà lúc này ở Tiêu Dao Tiên Phủ đã tụ tập đầy đủ các loại vũ khí bí mật, trước khi chính thức phát động công kích đối với Thiên giới, tốt nhất là không cần bại lộ.
Tâm niệm Trương Tử Tinh xoay chuyển nhanh chóng, lập tức điều động đám người Khổng Tuyên, Hình Thiên, Vũ Dực Tiên đi Tiêu Dao Tiên Phủ trước để trợ giúp. Nhưng sau khi suy tính, liền giữ Không Tuyên lại.
Chẳng may nếu Nguyên Thủy Thiên Tôn mời Lão Tử tương trợ tiến đến Đông hải, Tây Phương song thành cũng có thể ngăn cản. Huống chi còn có Thông Thiên Giáo Chủ. Mà có Hình Thiên, Vũ Dực Tiên cùng Tam Tiêu ở đó, cho dù Hạo Thiên cùng Kim Mẫu đích thân tới cũng có thể địch nổi.
Sở dĩ Trương Tử Tinh lưu Khổng Tuyên lại là bởi vì mơ hồ nghĩ tới một khả năng.
--- có lẽ lễ hiến tế hôm nay sẽ có một sự kiện mang
"ý nghĩa phi phàm"