Ngài Cố Thân Mến!

Chương 472

Các bạn đang đọc truyện Ngài Cố Thân Mến! – Chương 472 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************

Chương 472 LÉN LÚT YÊU ĐƯƠNG 2
“Cô nghĩ nhiều rồi, tôi không thích loại con gái một chân đạp hai thuyền.” Cố Hạo Đình lạnh lùng nói.

Tim Hoắc Vi Vũ thắt lại, cô vội vàng giải thích: “Em với Thừa Ân…”

“Tình cảm sâu nặng giữa cô với Lâm Thừa Ân thế nào tôi không có hứng thú muốn biết. Nếu đúng như lời cô nói, hai người chỉ là giả vờ ngủ với nhau thì đáng lý bây giờ cô nên cách xa Lâm Thừa Ân một chút chứ không phải lúc nào cũng kè kè bên hắn, như vậy thì đê tiện lắm.” Cố Hạo Đình cất cao giọng, ngắt lời cô. Lời hắn nói thật khó nghe, như lưỡi dao vậy.

Hoắc Vi Vũ cũng nôn nóng: “Không phải như anh nghĩ đâu.”

“Hoắc Vi Vũ, tôi có nghĩ thế nào thì cô cũng đã khiến tôi mất đi hứng thú với cô rồi, bây giờ chỉ còn lại sự ghê tởm. Đừng gọi điện cho tôi nữa, thật ra, một khi đàn ông đã lạnh nhạt với cô, không muốn nghe bất cứ lời giải thích nào của cô nữa thì dù cô có giải thích thế nào cũng vô dụng thôi. Tôi không ngăn nổi sự đê hèn của cô, nhưng tôi hy vọng rằng cô học được tính biết điều, tiến thoái đúng lúc mới không làm người ta có ác cảm.” Cố Hạo Đình nói ngắn gọn rồi nhanh chóng cúp máy.

Hoắc Vi Vũ sững sờ đứng đó, điện thoại còn áp bên tai, song đầu óc cô lùng bùng chẳng nghĩ ngợi được gì.

Cố Hạo Đình nói quá chân thật, chân thực đến nỗi cứ như hắn thực sự ghét cô vậy. Chẳng lẽ cô tự ảo tưởng rồi ngộ nhận hay sao?

Cô hốt hoảng quay lại cửa hàng điện thoại bằng cửa sau.

Lâm Thừa Ân chờ mãi không thấy cô ra bèn vào cửa hàng tìm.

“Tiểu Vũ, em sao vậy?” Lâm Thừa Ân kéo tay Hoắc Vi Vũ.

Mắt cô đỏ hoe, chậm rãi nhìn về phía Lâm Thừa Ân: “Thừa Ân, nếu như anh không thích một người con gái thầm thích anh, anh sẽ làm gì?”

“Đối xử lạnh lùng với cô ta. Cô ta gọi điện thoại anh sẽ không bắt máy, cô ta nói gì thì kệ cô ta, dùng thái độ hờ hững nhất nói cho cô ta biết anh với cô ta không thể đến được với nhau, anh thấy cô ta gai mắt lắm. Sao vậy? Đừng nói là em lén lút gọi điện cho Cố Hạo Đình đấy nhé?” Ánh mắt Lâm Thừa Ân lạnh đi.

Hoắc Vi Vũ chùng mắt, cảm thấy cái lạnh buốt giá xâm nhập vào tim, chảy xuôi theo máu lan ra khắp người. Cô không nói được lời nào.

Lâm Thừa Ân cắn răng, cao giọng: “Hoắc Vi Vũ, em tỉnh lại đi được không? Không phải em đang tự xem mình là thiên thần, người khác không có em thì không sống được đấy chứ? Soi gương đi! Kiểu con gái như em hốt đại ngoài đường cũng được cả mớ. Hắn ta lợi dụng em thôi, chơi đùa với em chán chê rồi.”

“Anh châm chọc em thế này là có ý gì đây? Chúng ta có còn là bạn bè không? Xát muối lên nỗi đau của em có gì hay đâu chứ.” Sắc mặt Hoắc Vi Vũ tái nhợt.

Đôi mắt Lâm Thừa Ân ôn hòa hẳn, cậu ta cất giọng bất đắc dĩ: “Anh sợ có chửi cũng không giúp em sáng mắt ra được. Cố Hạo Đình là người thông minh, hắn không chọc em thì đối với hắn cũng có lợi, em không chọc vào hắn thì em cũng có lợi. Quên hắn ta đi. Anh dẫn em đi ăn cơm.”
ngontinhhay.com
Dứt lời, Lâm Thừa Ân đi thẳng ra ngoài.
Hoắc Vi Vũ cúi thấp đầu, chẳng hiểu sao cô vẫn không tài nào tin nổi chuyện này. Trước đó còn đang rất êm đẹp, sao đột nhiên Cố Hạo Đình lại hết yêu rồi? Tình yêu của đàn ông thật sự sớm nở chóng tàn vậy sao?

Cô lên xe của Lâm Thừa Ân, ngẩn người tựa đầu vào cửa sổ.

Lâm Thừa Ân lo lắng nhìn Hoắc Vi Vũ, bắt đầu an ủi: “Quên hắn ta đi, bắt đầu lại từ đầu cũng tốt. Kiểu gì mà chẳng gặp được người đàn ông yêu em bằng cả trái tim.”

Đúng lúc này, điện thoại của Hoắc Vi Vũ đổ chuông. Cô thấy người gọi là Tiểu Bát nên cô bắt máy: “Xin lỗi nhé Tiểu Bát, điện thoại cũ của tôi bị trộm mất rồi.”

“Không sao đâu. Chị Hoắc à, em cũng nhảy việc rồi. Bây giờ em đang làm việc ở một công ty chuyên về đầu tư mạo hiểm, ông chủ là Hoa kiều nên đãi ngộ cũng được lắm. Lương cứng đã được mười nghìn tệ, mỗi dự án thành công còn được chia 20% hoa hồng nữa, chị có muốn đến làm thử không?” Tiểu Bát mời gọi.

Đúng lúc Hoắc Vi Vũ đang thất nghiệp, tin này quả như đưa than sưởi ấm những ngày tuyết rơi: “Cảm ơn cô, Tiểu Bát. Cô gửi địa chỉ công ty cho tôi nhé, để hôm nào tôi đi phỏng vấn thử xem sao.”

Bình Luận (0)
Comment