Ngài Cố Thân Mến!

Chương 475

Các bạn đang đọc truyện Ngài Cố Thân Mến! – Chương 475 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************

Chương 475 NỖI BỰC DỌC KHI “ĐẾN THÁNG”
Lòng cô run lên. Nếu như hết kỳ kinh nguyệt rồi thì cô sẵn lòng, chỉ là…

Cố Hạo Đình cảm thấy người con gái trong lòng đang giãy giụa liền buông môi cô ra, nhìn cô đăm đăm rồi hỏi bằng chất giọng trầm khàn: “Em đã hết kỳ chưa?”

Hoắc Vi Vũ lắc đầu: “Lần này ra nhiều lắm.”

“Ừm.” Cố Hạo Đình lên tiếng, đằng hắng mấy tiếng để kiềm chế bản thân. Dục vọng trong mắt vẫn chưa vơi bớt, tay vẫn ghì chặt lấy cô, hắn không muốn để cô rời khỏi người mình.

Hoắc Vi Vũ nằm trên người hắn, cảm nhận được nơi đó của hắn vẫn đang rất hung mãnh.

Cô lảng sang chuyện khác: “Em nghe Trung tá Thượng nói là anh nôn ra máu, bây giờ đã đỡ hơn chưa?”

“Chừng nào kinh nguyệt của em còn chưa đi, thì chừng đó nỗi bức bối vì không được thỏa mãn của anh còn kéo dài, anh bực mình thật đấy.” Cố Hạo Đình nói thản nhiên như không.

“Phụt!”Hoắc Vi Vũ không nhìn được cười phá lên. Ai bảo Cố Hạo Đình lạnh lùng, tính tình máu lạnh chứ, có lúc hắn cũng vui tính phết đấy.

“Đừng nhúc nhích.” Giọng Cố Hạo Đình lại càng khàn hơn.

Hoắc Vi Vũ nín cười: “Anh thả em xuống đi.”

“Cứ nằm úp sấp vậy đi.” Hắn nói đầy bá đạo.

Hình như cô không còn ghét sự bá đạo của hắn nữa, trong lòng còn dậy lên cảm giác ngọt ngào đến khác lạ. Cô nghiêng đầu, tựa lên ngực hắn, lắng nghe nhịp tim đập thình thịch của hắn, cuối cùng cõi lòng cũng bình yên trở lại.

Có trời mới biết, sau khi biết tin hắn bị bắt ở nước B, cô đã trải qua mấy ngày này thế nào.

Lo lắng, suy nghĩ, đấu trí, bao lần đứng giữa lằn ranh sống chết, mà xác suất chết nhiều hơn sống. Bây giờ nghĩ lại mà lòng cô vẫn nhói đau. Nguồn : ngontinh hay.com

“Anh không sao thật chứ?” Hoắc Vi Vũ nhẹ nhàng hỏi.

“Ừm, đợt này lao lực quá độ, sau đó còn bị em chọc tức nữa.” Cố Hạo Đình trầm giọng đáp.

Hoắc Vi Vũ ngẩng đầu, nhìn sâu vào đôi mắt đen láy, sáng rực trong đêm của hắn: “Anh thử nghĩ là sẽ biết không thể nào như thế được mà. Em còn đang trong kì kinh nguyệt, chẳng phải anh cũng biết đấy sao?”

“Nhận được đoạn ghi hình Trung tá Lý gửi tới đã nóng máu rồi, lại thấy tư thế mập mờ giữa em với Lâm Thừa Ân nên cứ nghĩ lung tung. Sau đó em đến gặp, giải thích với anh, anh mới hiểu rõ. Tính tình em thuộc kiểu làm là làm, không thích giải thích. Khi em đã giải thích rồi thì nghĩa là em không làm.” Cố Hạo Đình nói với vẻ đầy tin tưởng.

Mắt Hoắc Vi Vũ hơi ươn ướt. Cô không cần ai tin, cũng không quan tâm đến ai, chỉ cần hắn tin cô là được.
“Vậy sau này chúng ta nên làm gì đây?” Hoắc Vi Vũ trở lại chuyện chính, dựa vào lồng ngực hắn. Chỉ cần nghĩ đến bộ mặt dối trá của Tổng thống là cô lại thấy khó chịu hết cả người.

“Bên cạnh anh quả thực có vài người của Tổng thống. Ông ta làm Tổng thống lâu như vậy, còn lật đổ được cha ruột của Tương Mẫn Vũ để leo lên vị trí như ngày hôm nay, thực lực đáng gờm lắm.” Sóng ngầm cuồn cuộn trào dâng trong đôi mắt sâu thẳm của Cố Hạo Đình: “Đợi anh hạ bệ ông ta đã.”

“Anh đừng làm gì nguy hiểm, em lo lắm.” Hoắc Vi Vũ trầm giọng nói.

Cố Hạo Đình nhoẻn miệng cười, cánh tay đang ôm eo cô bỗng siết chặt hơn: “Hoắc Vi Vũ, nếu em đã thích anh rồi thì anh không cho phép em ngừng thích anh nữa, nghe rõ chưa? Nếu có một ngày em không còn tình cảm với anh nữa, anh chắc chắn sẽ ép em phải ở bên cạnh anh, mặc cho em có đồng ý hay không.”

“Nếu anh mới là người không còn thích em trước thì sao?” Hoắc Vi Vũ hỏi ngược lại.

Cố Hạo Đình nhìn sâu vào mắt cô.

Hắn đã chờ cô hai mươi mấy năm, lúc cô còn đang vui vẻ bên Ngụy Ngạn Khang, mỗi ngày hắn đều nghĩ xem phải làm sao để ngưng thích cô. Càng đấu tranh thì người đau khổ càng là mình. Thậm chí mới chỉ nghĩ đến việc cô và Ngụy Ngạn Khang có thể đã làm chuyện cá nước thân mật, cô mê đắm dưới người gã là lòng hắn lại đau đớn không nguôi.

Bình Luận (0)
Comment