Dịch giả: Huyễn Hư - Edit: Long Hoàng
Hắc Thiên Vương!
Hắn ta chính là một người thủ hộ của Tần quốc, một vị cao thủ có tu vi đã đến cảnh giới Thiên Nhất.
Lý Thiên Thu trong lòng cũng đã rõ ràng. Lúc này đây, sở dĩ Chưởng giáo quang minh chính đại tiến vào Lịch Dương như thế, hơn nữa biểu hiện lại vô cùng cường thế, trong đó có một mục đích chính là dò xét thử Hắc Thiên Vương.
Bản thân Hắc Thiên Vương đã từng bị trọng thương, bên trong giang hồ tự nhiên sẽ có nhiều có suy đoán đối với thương thế của hắn, mà điều này cũng liên quan đến việc bên trong giang hồ đối đãi với Tần quốc vương thất như thế nào.
Hiện giờ, bọn họ mới vừa vào Lịch Dương, còn chưa kịp dò xét cái gì, chỉ là định tiết lộ ra ý đồ của mình, thế nhưng ở bên trong thành Lịch Dương liền bạo phát khí tức khủng bố như thế.
Trong lòng Lý Thiên Thu rõ ràng, khí thế như vậy, hắn chỉ cảm nhận được ở trên người Chưởng giáo, không hề nghi ngờ gì nữa, cỗ khí thế này tất nhiên là đến từ Hắc Thiên Vương.
Ngay cả khi Hắc Thiên Vương không có đột phá, chỉ sợ là thương thế cũng đã khỏi hẳn.
Hắn làm quan môn đệ tử của Chưởng giáo, tự nhiên rõ ràng, Chưởng giáo của Tỉnh Nhiên giáo cũng không hề có ý quyết định trở mặt thành thù với Tần quốc. Suy cho cùng, thực lực của một quốc gia, kể cả Tỉnh Nhiên giáo cũng kiêng kị không thôi.
Đặc biệt là sau thời Xuân Thu Ngũ Bá(*), những quốc gia này đã từng phải đối mặt những những nguy cơ còn lớn hơn hiện tại nhiều lần, nội tình này không thể khinh thường.
Đến lúc này, Lý Thiên Thu quay đầu dặn dò, nói: “Ngày mai phía trên triều hội, hành sự theo mệnh lệnh của ta, tất cả đều không thể lỗ mãng.”
“Vâng.”
……
“Sư huynh, Thánh Nữ của Bách Hoa lâu đưa tới một thiệp mời, muốn mời sư huynh…”
……
Bắc Trấn Phủ Tư.
Rời khỏi cung điện Lịch Dương, Doanh Quý Xương cũng không có trở về trong phủ đệ, mà là đi tới Bắc Trấn Phủ Tư, Doanh Cừ Lương tuy rằng đã an bài phủ đệ tốt cho hắn, nhưng cả phủ chỉ có một người là Doanh Quý Xương, do đó cả bầu không khí tỏ ra có chút cô quạnh làm Doanh Quý Xương có chút không vừa ý.
“Chỉ Huy Sứ, có người tự xưng là đệ tử của Bách Hoa lâu, muốn gặp ngươi một chút!” Hải Hành Chu thần sắc nghiêm nghị, hướng tới Doanh Quý Xương đang ngồi nghiêm chỉnh, nói.
Thế lực giang hồ đã tìm tới cửa!
Đối với giang hồ hiểu có biết một chút, thần sắc của Hải Hành Chu không khỏi ngưng trọng, đồng dạng hắn cũng rõ ràng, nhiệm vụ của Hắc Băng Đài đó là khống chế cũng có thể nói là chế ước giang hồ.
“Ha?”
Kinh ngạc một chút, ngón tay của Doanh Quý Xương ở trên trường án gõ vài cái: “Kêu hắn đứng chờ một lúc, mười lăm phút lúc sau hãy cho hắn tiến vào!”
“Chỉ Huy Sứ, Bách Hoa lâu chính là một trong ngũ đại tông môn thuộc cương vực của Tần quốc, ngay cả khi bọn họ đi gặp Quân Thượng, chỉ sợ đều sẽ không gặp ngăn trở, huống chi là Chỉ Huy Sứ!”
Hải Hành Chu hiểu rõ suy nghĩ của Doanh Quý Xương, không khỏi hướng tới mà khuyên can một tiếng, thế không bằng người, còn đắn đo thân phận, điều này cũng không phải là chuyện tốt.
“Nơi này là Lịch Dương, là quốc đô của Tần quốc, mà bọn họ chỉ là một tông môn bên trong lãnh thổ của Tần quốc…”
Doanh Quý Xương trong lòng rõ ràng, triều đình cùng giang hồ, giống như là hai thế lực tranh chấp giữa đạo và ma, ở giữa hai bên, chỉ có thể là đạo tiêu vong, ma đến chấp chưởng thế gian hoặc ngược lại, đạo tiêu diệt toàn bộ ma.
Cũng như Tần quốc hiện giờ, chẳng qua là triều đình nhỏ yếu, tông môn thế lực lớn hơn, nhưng là tình trạng như vậy, nhất định phải thay đổi.
“Đi thôi!”
“Vâng.”
……
Ngũ đại tông môn, ít nhất có năm vị Thiên Nhất cảnh giới cao thủ tọa trấn, đó chỉ mới là thực lực giang hồ bên trong Tần quốc cảnh nội, mà Tần quốc chỉ có một người đạt tới cảnh giới Thiên Nhất mà thôi.
Hơn nữa người này còn bị thương!
Doanh Quý Xương trong lòng rõ ràng, trừ phi Tần quốc có được năm vị cao thủ Thiên Nhất cảnh giới, mới có tư cách ra tay đối với giang hồ thế lực.
Chỉ là Doanh Quý Xương tính tới tính lui, ở bên trong Tần quốc cũng không thể xuất hiện năm vị cường giả Thiên Nhất cảnh giới, trừ bỏ Hắc Bá ra thì tương lai khi Vệ Ưởng thi hành biến pháp đại thành, có lẽ hắn cũng có thể đạt tới cảnh giới này.
Trừ lần đó ra, Doanh Cừ Lương thân là quốc vương, mang khí vận trong người, thu phục năm trăm dặm Hà Tây, làm cho Tần quốc trở nên dân giàu nước mạnh, có lẽ cũng có tư cách.
Tính toán đâu ra đấy, chỉ có ba người!
Ngay cả tính thêm một người nữa là hắn, cũng may ra chỉ có bốn người. Hơn nữa các thế lực giang hồ đều có kết nối với nhau, cũng không phải an phận ở một địa phương, giữa các thế lực bọn họ tuy là có chút tranh chấp diễn ra, nhưng lại không gay gắt đến mức không chết không thôi như của bảy quốc gia.
So với Tần quốc, địa vị của những thế lực giang hồ này càng vững chắc hơn.
……
“Thánh Nữ Bách Hoa lâu đang chờ ở dưới hoa viên để được bái kiến Chỉ Huy Sứ, đây là thiệp mời Thánh Nữ gửi cho ngươi!” Nữ tử đi vào đại sảnh, đối với Doanh Quý Xương lạnh như băng, nói.
Tuy rằng là ngữ khí khách khí, nhưng Doanh Quý Xương từ hành vi trên người của nàng đều không nhìn thấy một chút tôn trọng.
“Thiệp mời để đằng kia, người có thể đi rồi!”
Doanh Quý Xương lười để ý tới người này, bay thẳng đến một bên Hải Hành Chu gật gật đầu: “Hải Hành Chu, thay mặt bổn Chỉ Huy Sứ tiễn vị bằng hữu này!”
“Vâng.”
Gật đầu đáp ứng một tiếng, Hải Hành Chu trên mặt hiện lên nét cười như không cười, duỗi ra tay: “Cô nương, mời ——!”
Chờ người tới ra ngoài rồi, Doanh Quý Xương mở ra thư tín, chỉ thấy mặt trên viết: Chính Tý đêm nay, tại Vị Phong cổ ngụ, nô gia thiết đãi tiệc rượu đặc biệt, hy vọng Chỉ Huy Sứ có thể nể mặt mà hạ mình đến dự!
Người gửi: Lý Thanh Khâu.
……
“Chỉ Huy Sứ, đệ tử của Bách Hoa lâu đến là vì chuyện gì?” Hải Hành Chu lại một lần trở lại đại sảnh, nhìn Doanh Quý Xương nhịn không được, nói.
Giơ giơ thẻ tre trong tay lên, Doanh Quý Xương ném nó cho Hải Hành Chu, cười khẽ: “Vốn dĩ, bản công tử cho rằng ngày mai mới có thể gặp được, lại không ngờ hiện giờ đã bắt đầu rồi.”
“Xem ra Hắc Bá bộc phát ra khí thế như vậy, làm cho bọn họ khẩn trương…”
Xem xong nội dung bên trên thẻ tre, Hải Hành Chu trong lòng giật mình, vội vàng hướng tới Doanh Quý Xương: “Chỉ Huy Sứ, có cần phải thông báo cho Bệ Hạ cùng Tả Thiếu Soái hay không?”
“Không cần, lát nữa ngươi đi theo bản công tử đi đến nơi đó. Hiện giờ cao thủ của Bách Hoa lâu không có xuất hiện, không thích hợp để Bệ Hạ ra tay.”
Doanh Quý Xương cười sảng khoái: “Đây chẳng qua chỉ là đám người trẻ tuổi giao lưu một chút mà thôi, vừa hay có dịp này, ngươi cũng đi cùng để biết cái gì gọi là giang hồ, cái gì gọi là tông môn!”
“Nhưng mà, ta sợ nếu đến đó an toàn của Chỉ Huy Sứ sẽ…”
“Nơi này là Lịch Dương, Lý Thanh Khâu còn không có cái lá gan kia, dám tùy tiện ra tay với ta, trừ phi bọn họ muốn cùng Tần quốc chúng ta không chết không ngừng, ta mà xảy ra chuyện gì thì mạng bọn họ cũng giữ không được, bọn hắn còn không ngu ngốc như vậy.”
“Vâng.”
……
Giờ khắc này, ánh trăng đã treo lên ngọn cây, khoảng cách đến lúc nửa đêm cũng chỉ còn lại có nửa canh giờ.
Mưa gió sắp đến Phong Mãn lâu, giờ khắc này, đứng ở bên trong Bắc Trấn Phủ Tư, Doanh Quý Xương đều có thể cảm giác được một trận túc sát chi khí đang ập đến.
“Chỉ Huy Sứ, từ đây đến Vị Phong cổ ngụ còn có một đoạn đường dài, nếu là không lập tức xuất phát, chỉ sợ là chúng ta sẽ đến trễ!”
Hải Hành Chu đi vào, hướng tới Doanh Quý Xương, nói: “Chỉ Huy Sứ, chúng ta thật sự không bẩm báo cho Bệ Hạ cùng Tả Thiếu Soái sao?”
“Đương nhiên phải bẩm báo!”
Trừng mắt liếc Hải Hành Chu một cái, Doanh Quý Xương cảm giác tên thuộc hạ này có chút ngốc: “Sau khi chúng ta xuất phát, sai người đi tìm Hắc Ngọc, nói cho hắn, nếu trong vòng ba canh giờ mà không có tin tức của ta, thì bảo hắn nói cho Hắc Bá chỗ Vị Phong cổ ngụ.”
“Sau đó, chuẩn bị xe!”
“Vâng.”
Gật gật đầu, Hải Hành Chu rời đi, lúc này, Doanh Quý Xương cũng đã nhận ra, thuộc hạ dưới trướng của mình thật sự là không có ai để dùng, chỉ mỗi một Hải Hành Chu, có một số việc hắn còn chưa đủ khả năng để xử lý.
“Ù ù…”
Xe chạy ù ù ở trên đường cái, thời gian này, căn bản đã không còn ai xuất hiện trên đường, không gian một mảnh yên lặng, chỉ có ánh trăng từ trên cao rọi xuống.
Giờ khắc này, gió chợt nổi lên.
Đứng ở phía trên xe, nhìn vào màn đêm trong thành Lịch Dương, Doanh Quý Xương đột nhiên cười cười, lại nói tiếp, so với triều đình thì hắn càng khát vọng được tham gia vào trong giang hồ.
Nói cho cùng thì lúc còn trẻ ai chẳng có chút mộng tưởng trong đầu, hắn cũng không muốn trễ hẹn, lập tức để xe nhanh chóng mà lao nhanh, đoạn đường dài suốt tám ngàn dặm, có những đám mây cùng ánh trăng đồng hành theo hắn đi đến nơi lần đầu tiên tiếp xúc với giang hồ.
……
“Vị Phong cổ ngụ” nghĩa là khu dân cư thời cổ đại ở Vị Phong, với Vị là tên con sông thuộc tỉnh Cam Túc (beta).
(*): Xuân Thu Ngũ Bá: theo “Sử ký” ghi chép, Ngũ Bá thời Xuân Thu gồm: Tề Hoàn Công, Tấn Văn Công, Tần Mục Công, Sở Trang Vương, Tống Tương Công (dịch giả ghi chú).