Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 237


Cảm nhận được chiến ý trên người Lăng Tiêu, lập tức Tần Cách trở nên hưng phấn. Chỉ có tất cả sảng khoái ân đền oán trả mới khiến hắn thoải mái, cứ lằng nhằng dây dưa không phải cách mà thú nhân thích.

Bên ngoài, hơn một vạn tên lính đánh thuê của Đoàn lính đánh thuê Thần Phong Chiết gia! Đoàn trưởng Chiết Kiến Tường có thực lực Kiếm Tông bậc ba, xuất thân chỉ nhánh của Chiết gia, là anh em họ với Chiết Kiến Nghiệp, quan hệ họ hàng cũng không phải là xa. bởi vậy có địa vị rất cao trong Chiết gia, có quan hệ không tồi với Chiết Kiến Nghiệp!

Phụ thân của Chiết Kiến Tường là huynh đệ cùng cha khác mẹ với Chiết Thế Huân, hiện giờ đã chết sòm. Chiết Thế Huân đối xử với đứa cháu Chiết Kiến Tường như con đẻ, hơn nữa còn giao cho trọng trách trong gia tộc.

Thù hận giữa Chiết gia và Lăng Tiêu có thể tính ngược từ hơn nửa năm trước, vào đêm lễ cuồng hoan ở Đế quốc Lam Nguyệt. 5000 lính đánh thuê có thực lực không tồi của Chiết gia không ngờ không một ai trở về, toàn quân bị diệt ở thành Penzias! Hơn nữa, sau khi chết còn mang một nỗi oan lớn trên lưng, nói là họ đã cướp sạch của cải của các quý tộc thành Penzias!

Lúc ấy Chiết Kiến Tường thiếu chút nữa liền kiểm kê quân số còn lại của Đoàn lính đánh thuê Thần Phong, theo đường biển tấn công thành Penzias, nhưng bị Chiết Kiến Nghiệp ngăn lại khuyên nhủ, nói rằng một khi thật sự phát động hơn một vạn lính đánh thuê tiến công thành Penzias, vậy không còn là vấn đề thù riêng nữa, mà là chiến tranh chân chính giữa hai quốc gia!

Chiết gia tuy rằng thực lực khổng lồ, nhưng Đế quốc Lam Nguyệt cũng không phải chỉ là một gia tộc.

Lăng gia không tính là gì, nhưng gia tộc Tử Kỉnh Hoa Tần gia đã nhiều thế hệ trấn thủ phương bắc biên cảnh của Đế quốc Lam Nguyệt, có thực lực không thua gì Chiết gia.

Thoạt nhìn bề ngoài, Tần gia cũng thường thôi, con cháu gia truyền chính hệ 16, 17 tuổi cũng đã là Kiếm Sư, nhưng sau lưng rất nhiều người đều biết, thành viên gia tộc Tử Kinh Hoa phải sau 18 tuổi mới được chân chính truyền thừa.

Cái gọi là truyền thừa kỳ thực là nhận được đan dược để nâng cao thực lực.

Gia tộc Tử Kinh Hoa cũng có chỗ dựa lớn, phi thường vững chắc trong các thế gia, môn phái ẩn thế. Huống chỉ hoàng thất của Đế quốc Lam Nguyệt chính là do một thế gia ẩn thế rất lớn bồi dưỡng lên. Nếu thực sự xảy ra chiến tranh, khả năng cao nhất chính là lưỡng bại câu thương!

Sau đó là tự nhiên người khác chiếm được tiện nghi.

Cơn căm tức của Chiết Kiến Tường thủy chung vẫn nghẹn ở trong lòng. Đoàn lính đánh thuê Thần Phong, có thể trở thành đoàn lính đánh thuê cấp hai được Công hội Lính đánh thuê công nhận là có rất nhiều tâm huyết của Chiết Kiến Tường trong đó.

Có thể nói, tùy tiện một đoàn viên trong đoàn, cho dù là binh thường ở phương diện vũ lực nhưng ở phương diện khác nhất định là có tài năng nhất định. Nói không khoa trương, có thể tiến vào Đoàn lính đánh thuê Thần Phong, mỗi người đều là tinh anh!

Không ngờ lại tổn hại mất 5000 tinh anh như vậy ở thành Penzias!

Lần này biết được đứa cháu họ Chiết Tiểu Tinh không ngờ chết ở trong tay Lăng Tiêu, Chiết Kiến Tường rốt cuộc bùng lửa giận, thù cũ chưa xong đã thêm hận mới, định bằng bất cứ giá nào, thống lĩnh toàn bộ quân lính của mình tiến công thành Penzias, giết chết toàn bộ gia quyến Lăng Tiêu cho hả giận.

Nhưng không ngờ Chiết Kiến Nghiệp lại phái hắn tới nơi này! Hơn 3000 Đại Kiếm Sư, mấy trăm Cuồng Kiếm Sư, mấy Ma Kiếm Sĩ, còn cả tám trưởng lão đều có tu vi trên Ma Kiếm Sư bậc ba, hơn 7000 Kiếm Sư bậc năm, bậc sáu, có thể nói, gần như toàn bộ vốn liếng của Đoàn lính đánh thuê Thần Phong đều tập trung ở đây!

Còn lại hơn một vạn người có thực lực Kiếm Sư phân bố ở các quốc gia đang chấp hành đủ loại nhiệm vụ, hoặc là phục vụ ở các cửa hàng dưới danh nghĩa Chiết gia.

Những ai có thể đều đã điều hết tới đây. Chiết Kiến Tường cảm thấy cực kỳ khó hiểu. Tuy biết rằng ở đây có di tích thượng cổ và hiểu được tầm quan trọng của nó, nhưng Chiết Kiến Tường vốn không tin rằng Lăng Tiêu có thể to gan lớn mật đến mức thấy đây là hố lửa còn dám nhào tới!

Cho nên, Chiết Kiến Tường phi thường bất mãn! Hắn cho rằng. đây là Chiết Kiến Nghiệp không tin thực lực của mình!

Chiết Kiến Tường ngồi trên một con tuấn mã cường tráng. Hắn đã hơn 60 tuổi nhưng không hề có dấu hiệu già lão nào, tóc đen đầy đầu. dáng người cường tráng, thậm chí khóe mắt cũng không thấy có bao nhiêu nép nhắn.

Đôi mắt thâm thúy của hắn đang nhìn chàm chằm vào cái hố trước mặt, phía sau hắn là tám người vây thành hình bán nguyệt, người trẻ nhất thoạt nhìn cũng khoảng 40, 50 tuổi. Tất cả đều mắt lóe hào quang, cùng đánh giá địa hình ở phía đối diện.

Tám người này đúng là tám đại trưởng lão của Đoàn lính đánh thuê Thần Phong, có thể nói là tâm phúc của Chiết Kiến Tường. Một lão già dáng người gầy gò, hai gò má dài và xương gò má rất cao, hốc mắt trũng sâu, cằm có một túm râu, nói giọng khàn khàn với ngữ điệu rất chậm:

- Đoàn trưởng đại nhân, theo ta thấy, khả năng kẻ đó tới đây là rất nhỏ. Một khi đã như vậy, sao không để chúng ta đi điều tra một phen? Gia chủ an bài chúng ta tới nơi này, chẳng lẽ định để hơn một vạn người chúng ta cứ giương mất nhìn nhau sao? Chỉ riêng ăn uống mỗi ngày cũng đã là một vấn đề lớn!

Chiết Kiến Tường mím môi, trầm giọng nói:

- Vậy có biện pháp nào? Huynh trưởng Chiết Kiến Nghiệp không tin ra có thể tấn công đổ thành Penzias, còn nói là sợ, là sẽ gây nên tranh chấp ngoại giao gì đó! Hừ, chó chết! Tất cả hoàng thất các quốc gia đều là chó má, đều chỉ là đám con rối mà thôi! Đám thế gia ẩn thể mới là chủ nhân của hoàng thất! Chúng ta dù có báo thù, gã quốc vương chó má của Đế quốc Lam Nguyệt dám nói gì nào?

Một đại hán dáng người vạm vỡ, khoảng hơn 40 tuổi, mặt vuông chữ điền, nước da ngăm đen, thoạt nhìn rất sung sức, là người trẻ nhất trong trong tám đại trưởng lão sau lưng Chiết Kiến Tường, cũng là em ruột của Chiết Kiến Tường, tên là Chiết Kiến Sơn, có thực lực Ma Kiếm Sư bậc năm, cười lạnh nói:
- Đại ca, nói vậy là chỉ trưởng không tin tưởng chúng ta. Hiện giờ Tiểu Tinh bị giết, có lẽ bên đó rất sợ chúng ta bên này sẽ thay thế họ. Hừ, muốn trách thì phải trách năng lực sinh sản của chi trưởng bên đó quá kém! Hơn nữa, chẳng lẽ chúng ta không phải người trong dòng họ sao?

Chiết Kiến Tường mỉm cười, cũng không tức giận vi lời nói của người đệ đệ trẻ tuổi, chỉ khẽ nói:
- Chi trưởng chi thứ là đã có quy định rồi, không phải cứ nói chúng ta là dòng chính thì được đâu!

- Chó má!

Chiết Kiến Sơn cười lạnh

- Bà nội của chúng ta đều xuất thân từ thế gia ẩn thế, sau bởi vì rơi vào chi phụ nên chúng ta mới bị người ta ức hiếp.

Chiết Kiến Tường khoát tay chặn lại, khẽ nhíu mày nói:

- Thòi được rồi, lúc này không nên nói những lời đó!

Bình thường Chiết Kiến Sơn chỉ nói những lời oán hận trước mặt hắn khi chỉ có hai anh em với nhau, nhưng giờ làm trò trước mặt tám đại trưởng lão, lại có cả mấy Ma Kiếm Sĩ, công khai thảo luận chuyện nội bộ gia tộc là không ổn. Dù rằng những người này đều là tâm phúc tuyệt đối của Chiết Kiến Tường nhưng dù sao cũng không nên nói tới chuyện xấu trong nhà ở nơi đông người. Chiết Kiến Sơn nói lầm bầm vài tiếng rồi thôi. Hắn cũng biết đại ca của mình bất mãn, nhưng dù sao của gia chủ Chiết Kiến Nghiệp hiện tại cũng là một Ma Kiếm Sư bậc sáu, chỉ cao hơn hắn một bậc, và thấp hơn hẳn mấy bậc so với ca ca hắn! Dựa vào cái gì mà kẻ đó có thể được làm gia chủ, đứng trên vạn người cơ chứ?

Tuy nhiên, mầm mống gia tộc cũng là một chuyện rất quan trọng. Lằn này dòng trưởng của Chiết gia gặp đại biến, đó chính là một cơ hội rất tốt cho dòng thứ của bọn họ.

Cả Chiết Kiến Tường và Chiết Kiến Sơn đều biết rõ điều này. Trong mắt thế gia ẩn thế sau lưng Chiết gia, thân phận của bọn họ không có gì khác so với Chiết Kiến Nghiệp, đều là con cháu Chiết gia!

Ông nội của Chiết Thế Huân cũng là cụ của huynh đệ bọn hắn!

Chiết Kiến Tường đột nhiên giương hai mắt nhìn chằm chằm vào chỗ hõm bên vách núi đối diện, nói:

- Bên trong có người!

Đang nói, một khối đá lớn đột ngột bay vụt ra từ chỗ hõm bên vách núi đối diện, nhắm thẳng vào đám người của Đoàn lính đánh thuê Thần Phong!

Chiết Kiến Tường hừ lạnh một tiếng, hai mắt vụt bốc lên lửa giận ngùn ngụt, trong tay lóe lên kiếm quang, đập nát khối đá đó. Lập tức những mảnh đá vụn bắn tung tóe khắp trời như mưa rơi!

Ngay sau đó, tất cả mọi người sau lưng Chiết Kiến Tường đều rút vũ khí. Trong lúc nhất thời, sát khí đầy trời!

Tần Cách phi thân đi ra, phóng mình lớn lên trạng thái nguyên bản. vươn bàn tay to lớn hung hăng đập vào trán Chiết Kiến Tường.

Chiết Kiến Tường cảm nhận áp lực hùng mạnh không thể địch nổi. lập tức sợ tới mức hồn bay phách lạc. Hắn tuyệt đối không ngờ đám người Lăng Tiêu lại ở đây trong lúc đang bị truy đuổi gắt gao khắp nơi thế này. Chiết Kiến Tường cuống quýt nhảy vọt lùi về phía sau hơn trăm thước, né tránh một chưởng này của Tần Cách, bỏ lại con tuấn mã bị chụp chết.

Tần Cách chụp chết tuấn mã của Chiết Kiến Tường xong liền bay lên không trung, nhìn Chiết Kiến Tường khinh miệt nói:

- Tiểu tử, đừng chạy! Để ta tặng ngươi ba cái tát!

Lúc này, các thành viên của Đoàn lính đánh thuê Thần Phong đã thể hiện rõ tố chất lão luyện của mình, đều bắn cường nỏ trong tay ra.

Mấy ngàn mũi tên bắn lên trời như một đàn châu chấu khổng lồ đang di cư, ào ạt bắn về phía Tần Cách.

Tần Cách cười cuồng ngạo, quanh cơ thể chợt hình thành một vầng khí hỉnh trứng gà bao lấy hắn vào trong. Sau đó, trong không trung chợt hiện lên một quả cầu lớn găm đầy tên, Tần Cách trông như bị chôn trong quả cầu đó.

Các tên lính đánh thuê phía dưới phát ra một tiếng hoan hô nhiệt liệt. Bọn chúng đương nhiên cho rằng, kê đó đã bị bắn chết. Cho tới giờ bọn chúng vẫn chưa từng nghe nói tới ai bị mấy nghìn người đồng thời ngắm bắn mà không chết. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

- Tất cả nằm xuống! cẩn thận!

Chiết Kiến Tường gầm lên, nhưng tiếng cảnh báo của hắn đã chậm.

Chỉ thấy quả cầu găm đầy tên kia chợt phồng lên.

Bùng!

Một tiếng nổ vang lên, những mũi tên che trời phủ đất bắn ngược trở về đoàn lính đánh thuê bên dưới.

Lập tức, vô số tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, vô số kẻ chết một cách bất ngờ không hề dự báo trước dưới trận mưa tên đó.

Mấy gã Ma Kiếm Sĩ và tám đại trưởng lão tránh thoát được trận mưa tên, nhìn thấy quân mình thương vong nặng nề, tất cả đều đỏ con mắt. Tám đại trưởng lão gầm lên giận dữ, nhảy vọt lên không trung, định cùng với Chiết Kiến Tường vây công đại hán tàn nhẫn kia.

Ở bên kia, Lăng Tiêu đứng ở cửa động, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm lơ lửng giữa không trung. Lăng Tiêu chỉ về phía Chiết Kiến Tường ở xa xa, dùng ý niệm chỉ huy Yêu Huyết Hồng Liên kiếm. quát lên một tiếng:

- Trảm!
Bình Luận (0)
Comment