Hai người Tống Minh Nguyệt và Thượng Quan Vũ Đồng căn bản là chưa kịp phản ứng gì đã bị Lăng Tiêu kéo nằm gục xuống đất. Nếu không phải đó là Lăng Tiêu, chỉ sợ phản ứng đầu tiên của hai người chính là phản kháng.
Hai tay Lăng Tiêu ôm chặt lấy hai nàng vào lòng, cũng không kịp suy xét lúc này có thể bại lộ bản thân hay không, vận toàn bộ chân nguyên lên, hình thành một vòng phòng hộ không gì phá nổi, bao trùm lấy ba người vào bên trong.
Đồng thời, chợt nghe một tràng thanh âm bắn tên dày đặc, rít gió tạo thành những thanh âm thê lương.
Vù vù vù vù vù……..
Tốc độ quả thực nhanh tới mức rất nhiều người có thực lực mạnh cũng không kịp phản ứng. Ngay khi Lăng Tiêu vừa quát lên đồng thời nằm lăn xuống, không ít người vẫn nhếch miệng cười trào phúng theo bản năng, thầm nói người này quá nhát gan. Căn cứ kinh nghiệm, bất cứ thượng cổ di tích nào đều phải tới nơi có bảo vật quý giá mới xuất hiện những cơ quan có sức sát thương mạnh. Làm sao mà mới ở cửa động đã xuất hiện nguy hiểm chứ?
Thậm chí ngay cả khi nghe thấy tiếng xé gió kia, ít nhất vẫn còn mấy người trước mặt Lăng Tiêu vẫn giữ vẻ mặt khinh thường nhìn mấy người Lăng Tiêu ngã xuống, tự nhủ sao người này nhát gan như vậy mà có thể xen vào giữa đội ngũ chúng ta cơ chứ? Trong đám người tới đây xem náo nhiệt, thực lực kém cỏi nhất cũng là Cuồng Kiếm Sư bậc trung, mà đại bộ phận đều có thực lực Ma Kiếm Sư! Đừng nói là những mũi tên có lẽ đã rỉ nát từ trong động, cho dù là cường nỏ do thiên quân vạn mã bắn ra cũng chưa chắc có thể làm những người này bị thương.
Chỉ có điều nét trào phúng trong mắt bọn họ còn chưa biến mất, khóe miệng vẫn nhếch lên , sau đó trơ mắt nhìn những mũi tên này bắn tới với khí thế không gì đỡ nổi, hung hăng xuyên thủng thân thể những kẻ tu vi dưới Ma Kiếm Sư!
Phập, phập……
Tiếng tên cắm ngập vào cơ thể người không ngừng vang lên.
Ngay cả rất nhiều đệ tử có tu vi Ma Kiếm Sư của các thế gia môn phái cũng bị những mũi tên bắn cực mạnh làm bị thương.
Đây cũng chưa tính là gì, một lượt mưa tên vừa qua, ngay sau đó lại một lượt nữa.
Cứ như thế sau ba lượt….nhìn lại nơi đây vốn có tổng cộng hơn ngàn người, không ngờ chỉ còn lại không tới ba trăm.
Ba lượt mưa tên không ngờ khiến hơn 700 người bị thương!
Trong 700 người này, có bao nhiêu người là bị thương, có bao nhiêu người bị chết, tạm thời không đánh giá được. Dù sao , khắp nơi vang lên tiếng kêu la thảm thiết
Sắc mặt Tống Minh Nguyệt và Thượng Quan Vũ Đồng đều trắng bệch, thân hình cũng run rẩy. Trong nháy mắt vừa rồi, hai nàng đều cảm nhận được rất rõ dường như tử thần đang ở ngay trên đầu mình! Sát khí như thể thực chất kia khiến người ta hồn bay phách lạc.
Tống Minh Nguyệt tuy rằng đã trải qua khảo nghiệm sinh tử nhưng vẫn có cảm giác sợ hãi từ đáy lòng. Ngay trước mặt nàng, một đệ tử thế gia trẻ tuổi anh tuấn, mới lúc trước còn vênh váo tự đắc, có lẽ thực lực của y là Ma Kiếm Sư. Truyện Tiên Hiệp
Vậy mà lúc này, y đang trợn trừng đôi mắt không thể tin nổi, một mũi tên to chừng ngón tay cái, đen nhánh, găm vào giữa mi tâm của y, xuyên qua đầu!
Thượng Quan Vũ Đồng không kìm nổi kinh hô một tiếng, sau đó cố gắng ghìm cơn quặn ruột của mình, vẻ mặt sợ hãi nhìn thi thể này.
Mùi máu tươi lập tức tràn ngập toàn bộ sơn động. Hơn nữa tiếng người bị thương rên rỉ liên tiếp vang lên, toàn bộ sơn động như trở thành một địa ngục trần gian.
Lăng Tiêu ngẩng đầu, nheo mắt, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào gia chủ Tần Chiêu Nhiên của Tần gia và đám người liên quan của lão đều tóc lông vô thương, bỗng nhiên trong lòng nảy ra một ý nghĩ:
"Hay đây chính là độc kế của Tần gia?"Tuy nhiên Lăng Tiêu nhìn thấy vẻ khiếp sợ trên mặt Tần Chiêu Nhiên có lẽ không phải giả vờ, hoàn toàn có bộ dáng ngây người. Tên đệ tử Cổ gia bên cạnh lão cũng sắc mặt trắng bệch, không ngờ mình chỉ khẽ động đã khiến hơn 700 người thương vong!
Trên những mũi tên này may mắn không có độc, nếu không chỉ sợ thương vong còn lớn hơn nữa!
Gần như không ai phản ứng cực nhanh như Lăng Tiêu. Những người không bị thương đều đa số may mắn đứng sau lưng những người khác, có người khác làm bia đỡ đạn.
Bên ngoài cửa động không ít người cuồn cuộn đi vào, thấy tình cảnh như vậy đều bị dọa tới mức choáng váng, phản ứng đầu tiên đều là quay người thoát đi. Tuy nhiên vẫn có rất nhiều người bình tĩnh, ra sức cứu giúp những người còn sống sót.
- Sư phụ, sư phụ của ta, họ….
Thượng Quan Vũ Đồng nghĩ tới một khả năng đáng sợ, khuôn mặt dịch dung ngăm đen giờ không còn một chút máu, vội vàng nhìn xung quanh tìm kiếm.
Lúc này, Thu Nguyệt Dao và Lãnh Dương Dương bỗng nhiên tiến vào từ cửa động, mang theo mấy thiếu nữ Lãnh Ngưng Cung bắt đầu giúp đỡ người bị thương. Thượng Quan Vũ Đồng nhìn thấy mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này mới phát hiện chính mình không ngờ vẫn cầm lấy tay Lăng Tiêu, nàng nóng mặt, vội vàng buông ra, giả vờ như không có việc gì.
Tuy nhiên, bởi vì câu cảnh báo của Lăng Tiêu nên lúc nãy không ít người đều tập trung ánh mắt lên người hắn. Vừa rồi tình cảnh hỗn loạn, những người bên cạnh Lăng Tiêu đều chết sạch, tự nhiên không ai chú ý tới hắn vừa mới bộc phát ra khí thế hùng mạnh kia.
Tuy nhiên có mấy người thực lực mạnh mẽ cũng chú ý tới Lăng Tiêu, vẻ hồ nghi đánh giá hắn vài lần, thây hắn tuổi tác cũng không nhỏ, có lẽ là một kẻ khá mạnh trong một môn phái không được xếp hạng nào đó. Vì vậy, mọi người cũng bớt cảnh giác đối với Lăng Tiêu.
Tên đệ tử Cổ gia kia vẻ mặt không thể tin nổi, lắc đầu tự lẩm bẩm:
- Không có khả năng! Sao lại như vậy. Quá mức trái với lẽ thường! Sao ngay ở cửa đã thiết kế trận mưa tên hung ác như vậy? Cổ gia ta từ thời thượng cổ đã tinh thông nghiên cứu cơ quan thuật, nhưng chưa bao giờ gặp phải tình huống thế này…
Tên đệ tử Cổ gia nói như vậy trên thực tế cũng để giảm sức ép lên bản thân. Tuy nói mọi người chỉ là vào xem náo nhiệt, nhưng giờ đã chết rất nhiều người, có trời mới biết trong những người đó có bao nhiêu đệ tử các đại thế gia môn phái! Mọi người chỉ thấy tên đệ tử Cổ gia kia vừa động tay, lập tức mưa tên như trút nước, che kín toàn bộ không gian sơn động.
- Cổ cơ quan sư, rốt cục chuyện gì đã xảy ra vậy?
Tần Chiêu Nhiên lúc này mới phản ứng, trầm giọng hỏi tên đệ tử Cổ gia.
- Tần gia chủ, ta…ta cũng không biết tại sao lại thế này, ta dám thề, Cổ gia chúng ta tuyệt đối chưa bao giờ gặp tình huống như thế này! Thật là đáng sơ…Di tích thượng cổ này nếu không phải do người đại ác lập ra thì…thì…
Tên đệ tử Cổ gia hoảng sợ lắp bắp.
Thấy tên đệ tử Cổ gia dáng vẻ chật vật, Tần Phong đứng bên cạnh Tần Chiêu Nhiên sốt ruột, quát lên hỏi:
- Thì cái gì?
- Đó là bên trong có bảo vật cực kỳ quý giá!
Tên đệ tử Cổ gia nói xong câu này, dường như trút được gánh nặng, thở phào một cái, sau đó lắp bắp nói:
- Tần gia chủ, hai phần bảo vật được chia này, Cổ gia…Cổ gia ta từ bỏ…Rất nguy hiểm. Trừ khi Tần gia các ngươi bất chấp tất cả ép buộc ta. Thực sự Cổ gia ta từ trước tới nay vẫn không hề tranh đoạt với mọi người, không ngờ hôm nay lại gián tiếp chết trên tay ta hơn 700 người. Nếu gia chủ ta biết, chắc chắn sẽ trách phạt ta rất nặng.
Vừa nói, đệ tử Cổ gia không ngừng dùng tay áo lau mồ hôi trên trán, nhưng lời nói đã đỡ lắp bắp hơn rất nhiều.
Tần Chiêu Nhiên có chút biểu tình khó xử, trên thực tế là trong lòng đang vui như hoa nở! Tuy rằng đây thực sự là một tai nạn, nhưng có thể một trận mưa tên tiêu diệt hơn 700 đệ tử các thế gia, môn phái, quả thật còn hiệu quả hơn cả Thần Long đại nhân!
Cho nên Tần Chiêu Nhiên không hy vọng những người đó không đi theo. Xem ra, bên trong di tích thượng cổ này quả thật rất có khả năng có bảo vật quý giá như tên đệ tử Cổ gia nói. Vậy thì các đại thế gia môn phái mà không chịu đi vào mới là lạ!
Quả nhiên, đệ tử Cổ gia vừa dứt lời, liền có người lạnh lùng hừ một tiếng, thản nhiên nói:
- Chỉ một trận mưa tên mà cũng không chống đỡ được thì chết là xứng đáng! Hừ, chẳng lẽ không biết rằng cứ vào di tích thượng cổ là sẽ có nguy hiểm sao? Nếu đã muốn xem thì cũng phải chuẩn bị sẵn tinh thần cho cái chết! Nếu chết chỉ có thể tự trách là thực lực mình không đủ, sao có thể trách được? Ai chẳng biết Cổ gia là cơ quan sư thế gia? Cho nên người cứ yên tâm phá giải các cơ quan đi! Ngay từ lúc này, chúng ta đã xác định sinh tử do số mệnh, kẻ nào sợ chết thì cứ lùi ra đi!
Người này nói cực kỳ khó nghe, không ít người bị thương hung hăng trừng mắt nhìn y, tuy nhiên dù tức giận nhưng trong lòng vẫn hiểu, người ta nói đúng là sự thật.
Ai bảo các ngươi ôm tâm tư muốn an toàn nên đi lùi lại phía sau. Nếu đi sát lên phía trước một chút, tới gần sát cửa đá, như vậy không phải là không có việc gì sao?
Lúc này rất nhiều người của Tần gia và các thế gia môn phái khác bắt đầu đưa những người bị chết và bị thương ra ngoài. Ai chết rồi thì đành chịu.
Tóm lại, đây chỉ là một tai nạn bất ngờ mà thôi.
Tần Chiêu Nhiên cắn răng một cái nói:
- Cổ cơ quan sư, ngươi thấy đấy! Đúng như lời huynh đệ Câu gia nói, sinh tử có mệnh, sẽ không ai trách ngươi! Nếu gia chủ Cổ gia có nói gì, đến lúc đó ta sẽ thanh minh cho!
Thân phận của tên đệ tử Cổ gia này hiển nhiên cũng không thấp, chỉ thoáng do dự một chút liền nói:
- Một khi đã như vậy, ta đây sẽ làm hết sức!
Trên thực tế, là một cơ quan thế gia, khi phát hiện cơ quan như thế này, mức độ hấp dẫn đối với bọn họ không thua kém chút nào so với một bản kiếm kỹ Thiên cấp hấp dẫn người luyện võ.
Di tích thượng cổ này quá mức quỷ dị, kỳ thật tất cả mọi người căn bản không thể tưởng tượng được, một vách tường đầy rêu xanh không ngờ lại phát ra ba lượt mưa tên dày đặc như vậy!
Tên đệ tử Cổ gia này đi tới trước cửa đá, sờ soạng một lúc. Lúc này, ngoại trừ một ít người có thực lực mạnh, không còn mấy ai dám vào. Trong 300 người vừa may mắn thoát chết, có hơn 200 người không nói tiếng nào liền rút lui ra ngoài!
Nói đùa à, nơi này tập hợp mấy chục cao thủ thực lực Kiếm Tông và Kiếm Hoàng. Dưới tình huống như vậy, không đủ thực lực còn hy vọng kiếm chác được gì đây?
Vừa rồi đại đa số đều là người muốn vào xem náo nhiệt, cũng chưa từng có kinh nghiệm khai quật di tích thượng cổ. Nhưng chỉ vì xem náo nhiệt mà mất mạng, trừ những kẻ đầu óc có vấn đề ra, chẳng còn ai muốn xông vào làm gì.
Tên đệ tử Cổ gia lúc này rốt cục không phụ sự mong đợi của mọi người. Một tràng âm thanh trầm đục vang lên, cánh cửa đá chậm rãi kéo sang một bên, lộ ra một thế giới thần bì ở phía sau!