Ngạo Kiều Nữ Thần Nghịch Tập Đi

Chương 129

Tiêu Hoằng Lịch nói như vậy là ông thích phương thức của cô, Tiêu gia gia giáo luôn luôn rất nghiêm khắc, đặc biệt là người như Tiêu Hoằng Lịch, ông sẽ không đem con mình dạy dỗ thành con nhà giàu, ông cũng biết Đường Tịch cũng không phải là cái loại mặc cho người khác khi dễ cô bé, Tiêu Hoằng Lịch đối với Đường Tịch cười một tiếng, phân phó Tiêu Sái ” lúc lái xe chậm một chút cho cha, chớ đem quốc lộ trở thành chỗ đua xe biết không?”

“Cha, con luôn luôn lái một cách văn minh được không? ” Tiêu Sái bất mãn nhìn cha mình ” cha có thể hay không đừng phân biệt đối xử a!”

Tiêu Hoằng Lịch hừ một tiếng xoay người rời đi, Đường Tịch cười cùng Tiêu Hoằng Lịch nói bái bai, thuận tiện còn chúc phúc cha của mình công việc vui vẻ, Tiêu Hoằng Lịch cười ha hả ra ngoài rồi.

Đường Tịch ăn xong sau đó, Tiêu Dao nắm túi đeo lưng của cô đi tới đưa cho cô, thanh âm trước sau như một lạnh tanh, chỉ là có thể từ trong nghe được một tia ôn hòa ” còn có nửa giờ liền đi học, nhanh chóng ra ngoài đi.”

Đường Tịch cười đến nhận lấy bọc sách kêu Tiêu Sái đi, Tiêu Sái cầm lên một ổ bánh bao đứng một bên đi ra ngoài, vừa nói ” em ở cửa chờ anh, anh đi lấy xe.”

Đường Tịch ừ một tiếng, cùng hai người anh trai mẹ bái bai, sau đó xoay người rời đi, sau khi đi ra cửa cô mới buồn bã quay đầu nhìn một cái, cô mới vừa từ trong mắt của Tiêu Dao thấy những cảm tình kia, thật để cho cô không biết nên làm sao bây giờ, cô chỉ coi hắn là thành đại ca của mình, cũng không muốn để cho anh biết mình là Đường Tịch, nhưng mà quan hệ của cô và Kiều Lương lại không thể không nói rõ ràng.

Liền như vậy, đi trước một bước là một bước đi.

Tiêu Dao đứng tại cửa đại sảnh nhìn bóng lưng Đường Tịch, ánh mắt nhu hòa, thật không nghĩ tới thời gian quay về, cô lại thành em gái ruột của mình, lúc trước anh ở cửa trường học đem cô nghênh vào cửa trường, bây giờ hắn ở trong nhà đưa cô ra khỏi nhà, hoặc là đưa cô đi tới trường học.

Chẳng qua là, thật không nghĩ tới em gái của mình, lại là cô.

Dương Tĩnh Nhàn nhìn ánh mắt Tiêu Dao một mực nhìn chằm chằm ở cửa, nhíu mày nhìn Tiêu Cảnh liếc mắt, thấp giọng hỏi ” Anh trai con đang nhìn cái gì?”

Tiêu Cảnh quay đầu nhìn Tiêu Dao liếc mắt, bĩu môi ” đại khái là hôm nay bầu trời đặc biệt xanh đi. ” lại cau mày vấn đạo ” cách vách nhà kia đang làm gì, khuya khoắt con đây còn nghe được tiếng thi công, con muốn đi bảo an khiếu nại, tối ngủ đều không ngủ ngon!”

Anh ta ngày hôm qua bị Kiều Lương hành hạ một ngày, 21h đa tài tan việc, trở về nghĩ muốn nghỉ ngơi cho khỏe một chút, ai biết cách vách biệt thự nhà kia lại suốt đêm đều có động tĩnh, thật muốn mạng!

Dương Tĩnh Nhàn uống một hớp sữa bò, không thèm để ý nhíu mày ” mẹ không có phát hiện a, chúng ta tối ngày hôm qua đều không có nghe được âm thanh, con là thế nào nghe được? ” lại nói ” bất quá cách vách đúng là sửa sang lần nữa, thật giống như phòng tân hôn thật muốn dọn vào.”

Tiêu Cảnh cau mày ” nhà này nhà ở, bọn họ không phải là không bán sao?”

anh ta cũng không biết tại sao, phòng ốc của bọn anh cách âm cực kỳ tốt, nếu như không phải là mở cửa ra thì không nghe được động tĩnh bên ngoài, chẳng lẽ là tối ngày hôm qua anh quên đóng cửa sổ hộ?

Dương Tĩnh Nhàn lắc đầu nhìn thời gian ” không biết, nhà của người ta, chúng ta biết nhiều như vậy làm gì. ” đứng lên thu thập chén đũa ” nhanh đi làm, con muốn tới trễ sao? ” lại kêu Tiêu Dao ” Tiêu Dao, tới ăn điểm tâm, mẹ cho con ăn cháo tổ yến.”

Hiện tại vết thương Tiêu Dao vẫn chưa có hoàn toàn khép lại, thân thể còn rất yếu, cho nên không thể giống như bọn họ ăn bánh bao hoặc là thức ăn rán bánh tiêu những thứ bữa ăn sáng kia, bà đặc biệt cho Tiêu Dao ăn cháo tổ yến.

Tiêu Cảnh gào khóc kêu to ” mẹ, không mang theo mẹ, đãi ngộ kém như vậy a!”

Dương Tĩnh Nhàn lười để ý hắn, bưng cái mâm trở về phòng bếp ” cút đi làm!”

“Xem đi xem đi! ” Tiêu Cảnh xụi lơ ở trên ghế dùng ánh mắt oán trách nhìn mẹ mình, lớn tiếng rêu rao ” chúng ta ăn buổi sáng chính là sữa bò lạnh hoặc bánh bao hoặc là một chén sữa đậu nành một cái bánh tiêu liền xua đuổi rồi, lão đại chính là cháo tổ yến quá không công bằng! Hơn nữa mẹ vừa mới bảo con là cút! mẹ lại bảo con là cút!”

Dương Tĩnh Nhàn xoa xoa mi tâm, cười mắng ” mẹ không cùng hỗn tiểu tử nói chuyện, con cút xa một chút cho mẹ.” bà đối với ba đứa con cho tới bây giờ đều là giống nhau, từ nhỏ đến lớn không có đãi ngộ gì khác nhau, bọn họ ai bị bệnh đều là bà tự mình chiếu cố, cho tới bây giờ đều không mượn tay người khác, chỉ có Tiêu Cảnh một ngày không đi gây sự trêu chọc bà kéo đến những chuyện này, nhưng là cũng có lúc là một đứa con vui vẻ.

” Con không cút con không biến, mẹ lại không có dạy qua con! ” Tiêu Cảnh lớn tiếng rêu rao ” các ngươi đều khi dễ con à, Kiều Lương nô dịch ta, các ngươi không nhìn trúng con, lòng mệt quá a!”

Tiêu Dao đi tới, đá anh một cước, Tiêu Cảnh trừng mắt to nhìn Tiêu Dao, người sau ở bên cạnh kéo ra một cây cái ghế ngồi xuống, Tiêu Cảnh lớn tiếng nói ” lão đại, em chọc giận anh rồi hả? anh đá em làm gì!”

Tiêu Dao lạnh lùng liếc anh liếc mắt, cau mày, thanh âm lạnh giá ” quá ồn.”

“Mẹ! ” Tiêu Cảnh hô to, Dương Tĩnh Nhàn bưng hai chén cháo tổ yến đi ra ” được rồi, được rồi, em gái của con cũng không có náo, con cả ngày như một đứa trẻ ba tuổi như thế, không chê phiền a!”

Tiêu Cảnh bĩu môi ” đúng rồi, em gái không uống cháo tổ yến à? ” từ trong tay của Dương Tĩnh Nhàn bưng qua một chén cháo tổ yến ăn.

Tiêu Dao cũng bưng bắt đầu ăn, Dương Tĩnh Nhàn nhìn hai đứa con ăn, cười nói ” vốn chỉ muốn Tiểu Nhu không đi học liền cùng anh trai các con ăn chung, con bé đi học, buổi trưa mẹ đưa bữa trưa đi qua cho con bé.”

Tiêu Cảnh ừ một tiếng, bắt đầu ăn chén cháo tổ yến của chính mình, đem cháo tổ yến uống xong mới hài lòng đi làm, Dương Tĩnh Nhàn lắc đầu ” con trực tiếp nói cho mẹ biết con thiếu một chén tổ yến cháo, là tốt, vẫn cùng mẹ náo lâu như vậy, thật là ngây thơ.”

Tiêu Cảnh ngạo kiều ngửa đầu ” lão đại cũng không thể lấy làm đặc thù! ” thí điên mà thí điên mà chạy đi làm.

Dương Tĩnh Nhàn ngồi ở đối diện Tiêu Dao chống giữ cằm nhìn Tiêu Dao vô cùng ưu nhã ăn chén cháo tổ yến của chính mình, trên mặt mang theo nhàn nhạt nụ cười, Tiêu Dao bắt đầu cảm thấy không có gì, cho tới sau này cảm thấy ánh mắt nhìn càng ngày càng nóng bỏng rồi, anh không nhịn được ngước mắt nhìn ” mẹ, mẹ nhìn con bằng cái dạng này, con sẽ tiêu hóa kém.”

Dương Tĩnh Nhàn cười giận liếc mắt Tiêu Dao ” mẹ nhìn mình con trai ăn ngon như vậy vui vẻ đây, khi còn bé ăn cơm mẹ thường xuyên nhìn. ” dừng một chút lại nói ” ông ngoại con để cho con qua mấy ngày đi Dương gia một chuyến, con có đi hay không?”

Tiêu Dao cười gật đầu, ánh mắt kiên định ” thuận tiện đem Tiểu Nhu đi gặp ông ngoại bọn họ đi, lần này may mà Tiểu Nhu, nếu không ta cũng không có cơ hội còn sống.”

Dương Tĩnh Nhàn lại nghĩ đến chuyện bất khả tư nghị kia, suy nghĩ một chút gật đầu ” Được, mẹ gọi ông ngoại nói một tiếng, con đáp ứng, Tiểu Nhu là con gái chúng ta, đương nhiên là phải đi về thấy ông ngoại con. ” vừa cười vấn đạo ” vậy con bên trong bộ đội không có nữ sinh à?”

Tiêu Dao nghi ngờ ngẩng đầu, Dương Tĩnh Nhàn cười ” Con cũng biết ông ngoại con Đại Thọ 80 sắp tới, đến lúc đó nhất định sẽ thúc dục cưới, con không mang theo một cô gái trở về à? “
Bình Luận (0)
Comment