Trên con đường không hề hoang vắng , một cô gái xinh đẹp đang vừa đi vừa cầm điện thoại lướt. Cô phát hiện ra một trò chơi hệ thống rất thú vị. Đang tải về chuẩn bị đăng nhập thì bỗng nhiên một chiếc xe tải mất tay lái lao về phía cô. Không kịp tránh , cô bị chiếc xe tải đâm chết. Cảm giác đau đớn đến tận xương tủy. Rồi cô dần lịm vào giấc ngủ ngàn thu.
Lạch cạch
Tiếng động nhỏ phát ra làm cô chợt tỉnh giấc , cô bất giác mở măt ra xuất hiện trước mặt cô là một khung cảnh kỳ lạ. Xung quanh thật giống như đang ở thế giới cổ trang nào đó. Trang phục cô đang mặc cũng thay đổi rồi. Đầu có chút đau , cô nhớ ra mình đáng ra đã chết rồi mới phải vì sao còn xuất hiện ở đây hơn nữa còn là một thế giới lạ mà cô chẳng hề biết .Đột nhiên một ánh sáng nhỏ xuất hiện bước ra là một con linh thú nhìn rất giống cún nhưng không phải cún , nhìn giống chuột nhưng không phải chuột.
-Chào tiểu thư ta là linh thú đặc biệt của cô , đến để trợ giúp cô trong việc hoàn thành nhiệm vụ.
-Aaa , con thú nhồi bông biết nói!
-Ta không phải là thú nhồi bông ta là linh thú cấp D.
-Sao cũng được ngươi nói cho ta đây là đâu ?
Con thú nhồi bông đó đắc ý mà quảng bá :
-Đây chính là hệ thống trò chơi của chúng tôi , cô sau khi chết đã xuyên vào đây , bây giờ cô phải hoàn thành nhiệm vụ mà chúng tôi giao cho . Nhiệm vụ đầu tiên chính là công lược nam chính , nhiệm vụ thứ 2 chính là phải sống sót ở thế giới này cho đến khi mệnh cô chấm dứt. Bởi vì ở thế giới bên ngoài cô đã chết nên thế giới này sẽ là thế gới của cô mãi mãi.
-Trời ơi vậy là ta xuyên không thật rồi a !!!
Cô cầm con thú nhồi bông đó lắc lên lắc xuống. Cô bối rối , không ngờ rằng mình lại xuyên không vốn là học sinh giỏi chuyên về khoa học không tin xuyên không , vậy mà cô lại xuyên không thật rồi. Cô lấy lại bình tĩnh, rồi điềm đạm hỏi :
-Vậy bây giờ ta phải công lược nam chính của trò chơi này sao ?
-Đúng vậy , nam chính của cô tùy cô chọn. Hiện tại cô là con gái của Thừa tướng trong vương triều - Ôn Dương Văn Vũ. Còn cô là Ôn Diễm Chi.Không nói nhiều nữa nhiệm vụ của cô bắt đầu.
Nói rồi con thú nhồi bông đó đột ngột biến mất mà không cho cô kịp hỏi thêm câu nào.
-Ấy cái con thú nhồi bông này mình còn chưa kịp hỏi gì mà.
-Nhị tiểu thư , tiểu thư !
Bỗng có tiếng gọi từ bên ngoài cô ra ngoài xem thử , là một nha hoàn hớt hải chạy vào. Rồi khi nha hoàn đó dừng lại một dòng chứ ghi "Minh Nhi" xuất hiện trên giao diện của cô , y là nha hoàn thân cận của Ôn Diễm Chi.
-Nhị tiểu thư không hay rồi , đại tiểu thư sắp đến đây người mau tránh đi nếu không đại tiểu thư sẽ lại bắt nạt người đó.
_Coi bộ Ôn Diễm Chi và cái cô đại tiểu thư kia chẳng thân thiết gì , hơn nữa có vẻ như Ôn Diễm Chi là một kẻ ngốc , ngay cả viện của mình cũng chẳng có tí cây cỏ nào quá tan hoang_ ý nghĩ của cô.
-Không sao em đừng lo ta bây giờ đã không còn ta của lúc trước nữa rồi nếu cô ta dám bắt nạt ta , ta liền cho cô ta một trận.
-Nhưng tiểu thư ...
-Aiyo , muội muội của ta thế nào rồi sao đến trưa trật mới dậy thế này , thật không biết quy củ.
Đúng là vừa nhắc tào tháo tào tháo liền tới mà , đại tiểu thư vừa xuất hiện thì dòng chữ "Ôn Hồng Anh"liền xuất hiện trên giao diện. Ôn Diễm Chi nhanh miệng đáp lại.
-Tỷ tỷ à , muội ngủ là việc của muội còn thời gian trôi như thế nào là việc của thời gian làm sao muội biết được mà quản đây.
-Ngươi...
Hồng Anh vô cùng ngạc nhiên không phải nói Diễm Chi từ nhỏ vốn bị ngốc sao ? Tại sao lại dám cả gan cãi lại ả chứ.
-Không sao , muội muội à tỷ tỷ chỉ là muốn nhắc nhở muội vậy mà muội còn cãi lại tỷ , thật không biết muội có phải quên thân phận của mình chẳng qua chỉ là một đứa con hoang thôi sao. Mẹ của muội chỉ là một kỹ nữ thấp kém , quả thực đến con gái bà ta lại ý thức kém như vậy.
Hồng Anh đúng là đồ đa mưu quỷ kế đến cả mẹ của Ôn Diễm Chi cũng lôi ra lăng mạ , ả ta quá đáng lắm rồi đây. Cô nhịn không được liền đáp trả lại.
-Còn tỷ là cái thá gì chứ , nhìn bản thân mình xem chỉ là một con bánh bèo vô dụng không hơn không kém , hình như không ai giáo dục tỷ rằng không nên gây sự tránh rước họa vào thân sao , đúng là thứ mất nết.
Cô nói như vậy làm Ôn Hồng Anh vô cùng bối rối xen lẫn tức giận chỉ là không thể nói lại được gì , Ôn Hồng Anh mất bình tĩnh lao vào định đánh cô tuy nhiên ở kiếp trước cô 3 lần đoạt giải vô dịch taewondo cấp tỉnh , chính là khó ai đánh lại được cô. Ôn Diễm Chi bắt lấy tay phải của ả , bẻ ngược lại về sau lưng đẩy ả ngã xuống. Ôn Hồng Anh liền sợ hãi đứng dậy , không biết từ bao giờ Ôn Diễm Chi lại giỏi võ như vậy.
-Các ngươi còn đứng đó làm gì không thấy ta bị đánh sao mau bắt cô ta lại. |ôn Hồng Anh ra lệnh cho đám người kia xông lên đánh cô.|