Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 2140

"Vì sao không ra luôn? Còn có việc gì sao?" Thiết Bổ Thiên cau mày hỏi.

Sở Dương nhất thời cứng họng, nhưng không dễ đem bản ý của mình nói toạc ra, thẹn quá hóa nói: "Ngươi lại dám chất vấn bản phu quân hả, quả thực chính là đáng đánh!"

Sở Dương nói đạo lý đem nàng bế lên đặt ở trên đầu gối của mình rồi vung tay tét vào mông nàng.

Nhất thời, cái mông mềm mại nhộn nhạo một trận, Sở Dương thấy vậy trong lòng tức giận không khỏi sử dụng tay dừng lại phía trên mà nhẹ nhàng xoa bóp.

Thiết Bổ Thiên vừa xấu hổ, trong thân thể nổi lên một loại cảm giác khác thường, trong nháy mắt trong lòng hiểu ra mà rung giọng nói: "Thả ta xuống..."

Sở Dương cười tà nói: "ngươi dám can đảm chất vấn phu quân, thật lớn mật, phải trừng phạt nghiêm khắc, nhìn ta đại côn hầu hạ, xem ngươi có cầu xin tha thứ hay không, thần phục hay không thần phục dưới côn uy của bản phu quân!"

Ô Thiển Thiển thấy tình huống sao còn không biết Sở Dương tính toán cái gì, nàng chỉ cảm thấy trên mặt nóng rần lên xoay người bỏ chạy, lúc này thật sự không tâm tình nào đi bận tâm cái gì tình tỷ muội, bo bo giữ mình mới là chính đạo.

Tuy nhiên thoáng cái đà bị Sở Dương bắt được, đang muốn giãy dụa thì môi thơm đã nhiên bị ngăn chặn, một cái đầu lưỡi chui vào mà trong phút chốc cả người cô lực.

Bên kia Thiết Bổ Thiên thân thể đã lộ ra, trong thời gian thật ngắn đã bị Sở Dương cởi bỏ y phục, có thể thấy được hiện tại Sở Ngự Tọa đang khát khao đến trình độ nào.

Cả phòng đều là xuân sắc...

Một hồi lâu sau, mỗ Diêm vương thỏa mãn vạn phần nằm ở trên giường, bên cạnh là hai mỹ nhân tuyệt sắc ngượng ngùng mà bất đắc dĩ nhìn hắn...

Một hồi lâu sau, Sở Dương mới đi nhìn những người khác.

Hổ ca thực lực hôm nay ở trong Cửu Kiếp Không Gian này thăng cấp mà thương thể đã hoàn toàn khôi phục, thậm chí còn hơn trước. Mà những người khác, Vương Đao cùng đám Thiểm Điện Xà, tất cả cũng tăng lên hai ba cấp độ, nhất là Vương Đao, trong cơ thể hắn vẫn còn đại lượng Linh Nguyên ẩn núp, hoặc là bởi vì Sở Dương tăng lên quá nhanh và quá nhiều nên gián tiếp giúp cho tiềm lực của hắn cũng tăng vọt, tương lai đại thành đều có thể.

Tuy nhiên tu vi của đám Thiểm Điện và Vương Đao so với đám Thiết Bổ Thiên vốn cao hom nhiều cho nên lần này tầng thứ tăng lên cũng tương đối ít.

về phần đám Hô Duyên Ngạo Ba, trụ cột kém một chút, cũng không sai biệt lắm với đám Thiết Bổ Thiên, sau lần này tất cả cũng căn bản tăng lên sáu bảy tầng thứ, hiện tại yểu nhất chính là thê tử của Tạ Đan Quỳnh là Mai phu nhân mới đạt tới Thiên cấp đỉnh trình độ, những nữ nhân khác thì rối rít tấn vị Thánh vị cấp rồi.

Sở Dương vui mừng quá đỗi.

Lần này, chẳng khác gì là trống rỗng tăng thêm rất nhiều cao thủ, tính ra mức độ an toàn gia tăng trên phạm vi lớn, ít nhất là không cần lúc nào cũng phải phái ra rất nhiều cao thủ đi bảo vệ nữa.

Song mọi người còn cần đối mặt với 1 vấn đề, thậm chí là vấn đề rất lớn đó là: như thể nào đem những người này thả ra đây?

Nếu để cho đám Bạch Vũ Thần, Mộng Vô Nhai phát hiện ra bọn họ đột nhiên từ hư không xuất hiện, kinh ngạc thì thôi nhưng sẽ hoài nghi trên người mình có dấu 1 tiểu thế giới, cái đó chẳng khác gì là bại lộ tất cả bộ lá bài tẩy của mình.

Đám Bạch Vũ Thần cũng không sao, dù sao đã thành thân tín của mình nhưng đám Yêu Tộc kia thì sao đây? Trong khách sạn còn có những người đó đây? Trảm Mộng quân thì sao đây?

Trong những người này bất kỳ một ai tùy tiện tiết lộ ra một nửa câu thì nhất đại bí mật của mình đã lộ rõ! Nếu cái lá bài chủ chốt này bị người Mặc Vân Thiên biết được rồi thì hậu quả hiển nhiên là cực kỳ không chịu nổi.

Sở Dương nhíu mày, đau khổ suy tư.

Suy đi nghĩ lại châm chước thật lâu, vẫn quyết định là không thể bại lộ ra, đợi chờ một cái cơ hội thích hợp thì mới để cho bọn họ đi ra ngoài gặp người được.

Đem cổ quân đội đầy đủ sức lực này che dấu đi, đó không phải là tăng thêm một lá bài tẩy bí mật sao.

Chỉ là cho đến khi đi ra Cửu Kiếp Không Gian, Sở Dương vẫn còn đang suy tư về chuyên này: cần phương thức như thế nào thì mới đem những người này toàn bộ thả ra mà hoàn toàn không làm người khác hoài nghi đây?

Phương thức như thế phải cân nhắc thật sự nhiều các yểu tố, vô luận là thời gian, địa điểm cũng cần suy nghĩ thích đáng, thậm chí còn không riêng cần suy nghĩ về suy nghĩ của những người phía ngoài mà ngay cả những người ở trong không gian nữa.

Hiện tại người ở trong không gian, trừ Thiết Bổ Thiên cùng Ô Thiển Thiến ra, những người khác tất cả đều không biết mình rốt cuộc đang ở đâu.

Bọn họ cố nhiên có sự hoài nghi nào đó nhưng cái này cũng không có cái gì quá không được, nhưng một khi kết hợp với lý trí suy luận thì có thể nghĩ ra đám người mình trong khoảng thời gian này trên thực tế cũng đang ở trong không gian của Sở Dương?!

Mỗ Diêm vương tất cả vô kể cau mày ra khỏi phòng, đi tới đại sảnh thì lại phát hiện ra mỗ Thái Tử Yêu Ninh Ninh điện hạ vẻ mặt u sầu, buồn bã ỉu xìu ngồi ở chỗ đó, cả người giống như là bị rút đi xương cốt vậy, ngay cả Tinh Khí Thần cũng bị hỏng mất.

Mà người còn lại là Đàm Đàm thì ở một bên, nhìn có chút hả hê cười ha ha.

Hồ Mã nhị vị Thánh Nhân trợn mắt nhìn Đàm Đàm, hiển nhiên lửa giận đã nổi lên đến mức tương đối cao rồi, đoán chừng đợi thêm mấy ngày nữa sẽ chụp cho hắn 1 cái bao bố, sau đó đánh cho một bữa tàn bạo, không như thế thì làm sao có thể tiết được cơn giận trong lòng!?

"Ha ha ha... Thật sự là chết cười, ta nói Nhị Ninh a, tiểu tử ngươi thật quá thú vị đó? Theo đuổi một nữ nhân mà lại khổ cực như vậy sao... Ai! Thật sự tà quá làm cho Đàm đại ma vương ta mất mặt, sau này đi ra ngoài ngàn vạn lần đừng bảo là ngươi biết ta nha!." Đàm Đàm lớn lối cười to, thật giống như hắn thật là cao thủ trong việc đó vậy.

Yêu Ninh Ninh muốn nói lại thôi, vẻ mặt đưa đám nói: "Đàm ca, ngươi nói ta có thể có biện pháp gì đây? Người ta chính là không để ý tới ta, hơn nữa hôm nay người ta so với ta có thể đánh được nhiều lắm, ngoài ra còn có..."

"Giải thích chính là che dấu, che dấu chính là xác thực, xét đến cùng còn không phải là một câu nói sao, đó chính là ngươi không có tiền đồ! Còn muốn tìm nhiều lý do như vậy làm gì! Toàn bộ cũng là che dấu, cũng là lấy cớ!"

Đàm Đàm hơi ngửa đầu hất đầu tóc nói: "Giống như sư huynh ta, sư huynh đệ chúng ta hai người ở phương diện này từ trước đến giờ đều là không hề thất bại... Nga, ta hiểu được rồi, nhất định là do tiểu tử ngươi lớn lên quá xấu, còn chưa lấy ra bản lành mà đã bị người ta xem thường rồi?!"

Nói tới đây, trong lúc bất chợt đắc chí đứng lên nói: "Khẳng định chính là có chuyên như vậy, cõi đời này cũng không phải là môi ai cũng giống như ta vậy lớn lên anh tuấn tiêu sái ngọc thụ lâm phong..."

Yêu Ninh Ninh lúc này hiển nhiên là ngay cả tâm tình gây lộn cũng bị mất, liên tiếp thở dài nói: "Ta hiện tại tâm như cánh đồng tuyết ngàn năm, tình như băng... cái gì băng...?"

Nói được một nửa câu đột nhiên lại quên từ, quả nhiên là có vẻ ngốc ngếch! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Đang ở một bên đọc sách ra vẻ bình tĩnh Bạch Thi Tuyền rốt cục không nhịn được khanh khách cười lên, cười đến mức run rẩy hết cả người.

Yêu Ninh Ninh giờ phút này tinh thần đang chán nản, đột nhiên thấy Bạch Thi Tuyền tỏ vẻ phong thái yểu điệu, thanh lệ như vẽ, không khỏi ánh mắt sáng lên lẩm bẩm nói: "Yểu điệu thục nữ, cười một tiếng khuynh thành, cười nữa khuynh quốc, khó miêu khó tả..."

Hồ thúc thúc cùng Mà thúc thúc nghe vậy trong nháy mắt vẻ mặt đầy khó hiểu.

Ngươi nha cũng thật không có tâm tranh đấu, khó trách người ta coi thường ngươi như vậy, mới vừa rồi còn vì một nữ tử muốn chết muốn sống, hiện tại đối mặt với cô gái khác lại trong nháy mắt lộ ra hình dạng sắc lang...

Ngươi nói ngươi có còn điểm hình tượng nào hay không.

Đàm Đàm lúc này đang nhìn có chút hả hê, cười đến há miệng không ngậm lại được đành phồng bụng lên mà cười ha ha, đột nhiên thấy Sở Dương xuống tới thì linh cơ vừa động nói: "Nếu không để cho ta cùng sư huynh ta trợ trận cho ngươi? Nói đến sư huynh ta là một đóa đặc sắc đó, vô luận là dạng nữ nhân khó dây dưa như thế nào nhưng ở trước mặt hắn, toàn bộ cũng sẽ hóa thành liêu mềm đó... Hắn ở phương diện tán gái thành tựu là số một, lô hỏa thuần thanh, đăng phong tạo cực, tùy tâm sở dục, mọi việc đều thuận lợi!"

"Chỉ cần ta sư huynh đi, bất kể dạng nữ nhân nào lập tức bị bắt lại!"

"Nữ nhân từ tám mươi xuống đến tám tuổi, sư huynh ta toàn bộ đều có biện pháp!"

Mới vừa xuống tới Sở Dương nghe vậy tức thì vẻ mặt khó hiểu: ngươi nha chỉ có ngươi mới nói như vậy? Hơn nữa, ta tổng cộng mới thấy qua mấy người phụ nhân a... ngươi nói như thế thì ta giống như là Diệt hoa thánh thủ sao, ngươi đây là nói xấu, ngươi đây là bịa đặt.

Yêu Ninh Ninh nghe vậy thì ánh mắt sáng ngời, nhưng hơi có vẻ chần chờ nói: "chuyên tán gái... Còn có thể để cho người khác đi hỗ trợ sao? Cái này có vẻ không được tốt?"

Đàm Đàm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mắng nói: "Ngươi thật là ngu như heo, không, nói ngươi là heo căn bản là khinh thường loài heo! Chẳng lẽ ngươi cũng không biết đạo lý một hảo hán ba người giúp đờ sao? điểm đạo lý như vậy mà còn muốn lãng phí nước miếng của ta!"

"Những lời này cũng có đạo lý..." Yêu Ninh Ninh nhất thời quyết định nói: "Tốt! Thật ra thỉ ta hiện tại cũng căn bản hết hy vọng rồi, chẳng qua là không biết rốt cuộc là hươu chết ở trong tay ai nên thật lòng có chút không cam tâm; dưa cố vắt thủy chung cũng không ngọt, chỉ cần Sở đại ca có thể giúp ta hỏi ra xem người trong lòng của nàng là ai là ta cũng hài lòng rồi, không có hy vọng xa vời gì."

Đàm Đàm khiêu mi nói: "Hỏi ra tới là xong!? Yêu cầu này thật đúng là không cao?... ừ, tiểu tử ngươi không phải là tính toán đem tiểu bạch kiểm kia giết chết chứ? Sau đó lại '

"Ta làm sao lại là loại người này chứ?" Yêu Ninh Ninh oan uổng vạn phần kêu lên nói: "Ta chỉ là muốn, muốn cùng người nọ nói một chút, để cho hắn nhất định phải hảo hảo mà đối đãi với nàng, nàng là cô nương tốt, ta không thể chiểu cố nàng cả đời, cũng chỉ hy vọng nàng có thể được hạnh phúc... Ta làm sao có thể làm ra chuyên bỉ ổi như vậy chứ, ngươi nghĩ ta thành loại người nào rồi?!"

Đàm Đàm có chút hoài nghi nhìn hắn nói: "Thật không nghĩ tới, thật nhìn không ra ngươi nha lại còn là một tình thánh, không hổ là huynh đệ của ta..."

Yêu Ninh Ninh mặt đỏ tới mang tai nói: "kinh nghiệm yêu đương của ta thật sự ngươi không nên khinh nhờn!"

Đàm Đàm quái dị cười cười nói: "Được rồi, ta sẽ thành toàn cho phần tâm tư này của ngươi, chỉ cần ngươi có thể hầu hạ Sở đại ca ngươi thư thư phục phục, để Sở đại ca ngươi tự thân xuất mã đại hiển thân thủ, chuyên này tuyệt đối là dê như trở bàn tay, dê như trở bàn tay thôi!"

Yêu Ninh Ninh quay đầu nhìn về phía Sở Dương, cầu khẩn nói: "Sở đại ca, ngài..."

Sở dương thở dài, lắc đầu nói: " chuyện này ta giúp không được gì, ta không có bổ sự này..."

Lời còn chưa nói hết, đã bị Đàm Đàm cùng Yêu Ninh Ninh mỗi tên ôm 1 cánh tay đẩy ra cửa nói: "Không được, ngươi không đi cũng phải đi. Dù sao chuyên này toàn bộ trông cậy vào ngươi, lão đại, lấy ra bản sự tán gái của ngươi kia đi..."

Hai người trăm miệng một lời nói.
Bình Luận (0)
Comment