Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 2278

Đập vào mắt có thể thấy được, đó là một cỗ khí tức cực kỳ đặc thù và tà ác, thoáng như muốn thôn phệ thiên địa vậy!

Đạt đến mức tận cùng bóng tối thì lại tản mát ra chí cực hắc sắc quang mang!

Khi bóng tối đi đến cực điểm thì cũng không khác gì quang minh cả.

Đạo hắc sắc quang mang kia như một cái vách sắt không thể phá vỡ đem tất cả công kích ngăn cản lại!

Đám Sở Dương dốc hết toàn bộ tâm lực, nhân lực tuyệt mệnh một kích mà duy trì toàn lực tiến công!

Tất cả lăng không nhắm thẳng vào vòng ánh sáng này!

Toàn bộ lực lượng đều ngưng tụ tôi một điểm, kiên nhẫn muốn đem hắc sắc quang vòng này đánh tan, đánh sụp, đột phá!

Nhưng tất cả công kích vào giờ khắc này lại lâm vào tình thế giằng co quỷ dị!

Trong hắc sắc quang vòng kia mơ hồ có thể thấy được một cái thân ảnh gần như trong suốt với vẻ mặt dữ tợn nhìn ra ngoài!

Đó là Nguyên Thiên Hạn!

Nhưng hiện tại Mặc Vân Thiên Đế không còn vẻ uy vũ huy hoàng đầy người chính khí, Quân Lâm Thiên Hạ một đời Đế Quân như trước nữa!

Mà là... Mà là đầy quỷ dị, là dị sinh vật mọi người tò chưa từng thấy qua!

Từng đạo thoáng hắc sắc quang tuyến như ngưng tụ thành thực chất từ miệng dị sinh vật kia không ngừng phát ra!

Làm cho hắn thoạt nhìn giống như là một con nhím khổng lồ toàn thân đầy hắc sắc quang!

Khuôn mặt của hắn tựa hồ bởi vì cực hạn thống khổ mà co rúm lại, tựa hồ ở dưới lớp da mặt có chút vật kỳ quái gì đó muốn lao ra vậy!

Rốt cục đoàn hắc quang kia không ngừng lóng lánh rồi vòng sáng dần dần có hiện tượng muốn sụp đổ!

BỊ đám Sở Dương thông suốt đem hết toàn lực liều mạng công kích, luân phiên thần hồn bị thương nặng và dính độc, tu vi tổn hao nhiều nên Mặc Vân Thiên Để rốt cục đã đi đến bên bờ sinh tử!

Một khi một đạo bình chướng cuối cùng này bị đánh phá thì Nguyên Thiên Hạn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Sở Dương mắt thấy thời cơ quyết thắng đã ở trước mắt vội quát lên một tiếng lớn nói: "Phá!"

Cùng lúc đó, không cần phải có bất kỳ ngôn ngữ, bất kỳ động tác ý bảo nào, chúng huynh đệ đồng thời phun ra một ngụm máu tươi lần nữa nghiền ép tự thân sinh mệnh nguyên lực, đem một điểm tiềm lực cuối cùng toàn bộ ép ra!

Toàn bộ công kích!

Hổ ca hét lên điên cuồng, bản thể bản năng công kích đã thành công. Hắn không những cắn nát vòng sáng mà còn một ngụm cắn vào hông Nguyên Thiên Hạn! Text được lấy tại Truyện FULL

Hắc Huyết trong nháy mắt ào ra!

Nguyên Thiên Hạn rên thảm một tiếng, cái đạo hắc sắc vòng sáng quanh hắn dần dần tan rã, mắt thấy sẽ phải toàn diện nghiền nát.

Nếu là khi hắn toàn thịnh. Công kích như vậy hắn không thèm nhìn vào. Hoàn toàn không cách nào tạo thành bất cứ thương tổn gì cho hắn!

Nhưng hiện tại, so với thời toàn thịnh một nửa uy năng cũng không có, thần hồn càng thêm là mười chưa đầy một; thậm chí hộ thân bình chướng và khí vận lực cũng đã bị phá hư, biến thành bèo không có rê.

Mạc Thiên Cơ lúc trước bày ra đủ loại an bài, trước lấy đại quân đem chủ lực đại quân của Nguyên Thiên Hạn toàn bộ dẫn dắt rời đi, sau đó lấy đại lượng cao thủ toàn lực xuất chiến, đem cao thủ trong quân trung kiềm chế; sau đó bốn vị Thất Tinh hộ vệ liên thủ xuất kích; tứ đại đỉnh cao thủ hoàn toàn không để ý tự thân liều mạng công kích. Rốt cục đem Nguyên Thiên Hạn đánh cho thương nặng!

Cuối cùng mới là Cửu Kiếp toàn lực xuất thủ, định càn khôn vỉ Cửu Kiếp Kiếm của Sở Dương có khả năng thôn phệ!

Tầng tầng bố trí như thể, đan xen, từng bước ép sát, rốt cục đã đem vị Mặc Vân Thiên Để này dồn đến bên bờ sinh tử!

Nếu như Nguyên Thiên Hạn vẫn kiên trì không chịu bại lộ thân phận, như vậy chỉ có một con đường chết!

Nếu là bại lộ tự thân thân phận, như vậy cũng bị chúng bạn xa lánh, chuột chạy qua đường bị người người la đánh, là 1 thảm đạm kết quả!

Nguyên Thiên Hạn giờ khắc này có thể nói là mâu thuẫn chí cực, hắn trước sau hơn trăm vạn năm khổ tâm kinh doanh, rốt cục sắp đến lúc thành công thì vào thời khắc mấu chốt lại có tao ngộ như vậy.

Biệt khuất, không cam lòng, tức giận, nhục nhà đủ loại cảm giác toàn bộ xông lên đầu!

Nếu có lựa chọn, hắn tuyệt không cam lòng bại lộ thân phận, coi như là lúc trước đã có rất nhiều thiên ma Binh xuất hiện, chẳng khác gì là đã bại lộ nhưng Nguyên Thiên Hạn vẫn có phương pháp ứng đối để có thể giải quyết: Đúng như Vũ Trì Trì nói: Làm một đời Thiên Đế, thu phục một chút thiên ma nô bộc có là đại sự gì?

Thậm chí chỉ cần chuyện nơi đây kết thúc, có thể xoay ngược thế cục, Nguyên Thiên Hạn có thể nói thẳng là đám Mộc Thiên Lan bịa đặt, bắn tên không đích, đem chuyên này từ lớn biến thành nhỏ.

Nhưng giờ khắc này, tất cả tính toán toàn bộ không thành rồi. Bởi vì Nguyên Thiên Hạn đã ý thức được: Nếu giờ phút này quấn quýt không chịu bại lộ ra thân phận Thiên ma, bại lộ ra bản thể thực lực của Thiên ma thì sợ ràng mình thật sự chỉ có con đường chết!

Tâm ý đã quyết, kể tiếp hắn không có do dự nữa!

Nguyên Thiên Hạn đột nhiên tức giận rống một tiếng nói: "Đây là các ngươi ép ta!"

Nguyên Thiên Hạn gầm lên giận dữ, trong lúc bất chợt thay đổi bất ngờ!

Rõ ràng đang là thanh thiên bỗng nhiên sấm sét vang dội. Trong cực độ bóng tối của hắc sắc quang mang. Trước mặt hắn, da thịt Nguyên Thiên Hạn rốt cục kinh luyện càng ngày càng lợi hại rồi đột nhiên rống to một tiếng, trên người áo vàng tức thì hóa thành phấn toái, từng mành bay ra.

Kiếp Nạn Thần Hồn vốn vẫn quấn quanh ở trên người hắn lần này đột ngột phát ra một tiếng hét thảm, hắn chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng rất lớn hoàn toàn không cách nào chống đỡ được từ thân thể Nguyên Thiên Hạn bộc phát ra, trong lúc nhất thời hoàn toàn không có lực chống cự, ý niệm trong đầu chưa kịp chuyển động thì đã bị đánh bay ra ngoài!

Trên trán Nguyên Thiên Hạn thoáng chốc đã mọc ra ngoài hai cái sừng kỳ quái chí cực! Theo hai cái sừng này xuất hiện, diện mạo Nguyên Thiên Hạn trở nên hoàn toàn xa lạ, dữ tợn đáng sợ chí cực, ở giữa trán cũng xuất hiện một cái hình cổ quái giống như Thái Dương, tựa hồ như xuất hiện con mắt thứ ba vậy nhưng tò trong tràn đầy khí tức tà ác.

Ở trên lưng của hắn, 12 cái cánh 2 bên rõ ràng bày ra.

Chân thân Nguyên Thiên Hạn hiện thể, hành động tự nhiên không cố kỵ lao đến, chỉ thấy trong mắt của hắn bắn ra tà ác hắc quang rồi đột nhiên dữ dội rống một tiếng nói: "Mở cho ta!"

Ầm ầm một tiếng, hắc sắc quang bọc lúc trước đà sắp bị nghiền nát trong nháy mắt hoàn toàn nổ tung! Lực lượng cuồng mãnh bốn bề xông ra, thể như chẻ tre!

Đám Sở Dương nhất tề kêu đau đớn một tiếng rồi toàn bộ ngã xuống.

Người người trong miệng phun ra máu tươi, kinh ngạc vạn phần nhìn quái vật trước mắt này, cho dù ai cũng không nghĩ tới, khi Nguyên Thiên Hạn hiển lộ ra Thiên Ma Chân Thân thì uy lực lại khổng lồ như thế!

Trước mặt, một quái vật cánh dài, hai cái sừng tà, ba con mắt, toàn thân đầy sừng lân phiến xuất hiện ở trên không trung, ngửa mặt lên trời thét dài, thanh âm cơ hồ chấn hám thiên địa!

"Nhân loại ghê tởm! Đây là các ngươi ép ta! Các ngươi ép ta!"

Hắn ngửa mặt lên trời gào thét, thanh âm giống như Ngạ Lang tru lên, tràn đầy tức giận nói: "Các ngươi tầng tầng bố trí kế, liên hoàn quỷ mưu, rốt cục làm cho Bổn vương hiện ra chân thân, hôm nay hài lòng chưa? Ha ha ha ha... Các ngươi những kẻ ghê tởm kia, nếu muốn thấy chân thân Bổn vương, Bổn vương sẽ thành toàn cho các ngươi. Tất cả các ngươi chắc chắn sẽ trở thành tế phẩm cho Bổn vương! Một tên cũng sẽ không thoát!"

Đám người Sở Dương bởi vì Nguyên Thiên Hạn cường thế cắn trả mà ngã lui ra ngoài, lần này Vũ Trì Trì suất lĩnh Mặc Vân Thiên đại quân vừa lúc đến nơi, thấy cảnh này, chỉ cần bọn họ xuất thủ, có thể dễ dàng đánh lén thành công đám Dương.

Nhưng vào giờ khắc này, tất cả cao thủ Mặc Vân Thiên quân đội không có một người nào xuất thủ, ai nấy cũng là lăng lăng nhìn lên Nguyên Thiên Hạn trên không trung, ai nấy trong đầu hôn loạn, tức giận, xấu hổ và giận dữ!

Thì ra Để Quân thật sự là thiên ma!

Thì ra chúng ta thật sự đều giúp Ma tàn bạo?!

Ý nghĩ này trong lúc bất chợt tràn ngập lòng của mỗi người.

Thì ra Mộc soái nói thật, bọn họ làm đúng...

Thì ra, chúng ta không chỉ có vì thiên ma hiệu lực cả đời, kết quả là lại còn trợ giúp thiên ma tàn sát người mình, hy sinh vô ích ngàn vạn binh tướng và tánh mạng đồng bào!

Nhóm người mình, ai nấy tất cả đều là ngu không ai bằng, là tội nhân muôn đời!

Nhóm người mình với đủ loại hành vi này, nếu tương lai đi vào lại sách sử, hậu nhân sẽ đánh giá như thế nào?

Nói thật dễ nghe một điểm, nhóm người mình là bị thiên ma che dấu, không có lòng làm ác.

Nếu là khó nghe một điểm, nhóm người mình chính là giúp Ma tàn bạo, di hoạ vô cùng!

Dĩ nhiên còn có thể là, nhóm người mình cam tâm làm tay sai cho Thiên ma, làm hại Cửu Trọng Thiên Khuyết, lấn tâm vọng Hành, giết hại đồng bào.

Đời đời con cháu còn có thể ở Mặc Vân Thiên sống được sao?

Sau khi Nguyên Thiên Hạn hiển lộ ra Thiên Ma Chân Thân, toàn bộ chiến trường trong lúc bất chợt trở nên yên lặng như tờ!

Thiên địa cũng vắng lặng!

Một khắc này ngay cả tướng sỹ 2 bên đang quên mình giao chiến, tất cả cũng ngưng chém giết, ai nấy nghiêng đầu, kinh ngạc muôn dạng quay đầu nhìn lên. Khi thấy Nguyên Thiên Hạn với vẻ dữ tợn của yêu ma, mọi người trong lòng cũng dâng lên một cảm giác tức giận!

Thiên ma!

Thật sự là thiên ma ma nghiệt!

Sở Dương lau miệng đầy máu tươi, trong tay Cửu Kiếp Kiếm lần nữa lưu quang lóe lên rồi nhẹ nhàng đứng thẳng lên thản nhiên nói: "Nguyên Thiên Hạn, ta muốn biết, tên thật của ngươi là gì, tin tưởng ngươi mặc dù ở trong thiên ma nhất tộc cũng là người rất có thân phận, chung quy không hy vọng bị chúng ta mở miệng một tiếng nói Ma chết bầm chứ?"

Nguyên Thiên Hạn cả người hắc quang tràn ngập, khuếch tán ra mà ngửa mặt lên trời cuồng tiểu nói: "Nếu việc đã đến nước này, không tiếp tục khoan nhượng nữa, ta sẽ cho các ngươi những Nhân Tộc ngu xuẩn sắp chết này hiểu! Bổn vương chính là người của Vực Ngoại Thiên Ma nhất tộc, Phi Ma Chi Vương!"

Vực Ngoại Thiên Ma, Phi Ma!

Vũ Trì Trì cả người run lên, trong ánh mắt tràn đầy sự lo sợ, nghi hoặc cùng không có thể nào tin được, thậm chí trong mắt còn có ngấn lệ, giống như nằm mơ vậy run giọng nói: "Bệ hạ... Ngài thật... Thật sự là thiên ma? Này này... Đây không phải là thật... Tại sao..."

Một câu nói kia đi ra ngoài, chỉ cần là ai nghe được, toàn bộ đều nhìn Vũ Trì Trì trợn mắt!

Sự thật đã hiện ra trước mắt, Vũ Trì Trì lại còn hỏi như vậy, hắn là ngu không ai bằng đây, hay là nói hắn vàng đỏ nhọ lòng son, không còn thuốc chữa nữa, đã đến nước này lại vân còn hy vọng khả năng vạn nhất!
Bình Luận (0)
Comment