Từ trước trên giang hồ cách chiến đấu lấy mạng đổi mạng có nhiều nhưng còn chưa từng gặp qua loại bộ dáng này.
Tỉnh táo như thể, bình tĩnh như thể, lạnh nhạt như thế, không nói được lời nào như thế, đồng quy vu tận đấu pháp như thể.
Hơn nữa là... Ta chết trước chỉ cần ngươi chết, coi như là ta chết trước cùng không sao cả.
Đây cùng không phải là liều mạng mà là tiêu chuẩn tử sĩ!
"Ngươi rồ ràng còn trê như vậy mà không muốn sống nữa chăng, lào phu lớn tuổi như vậy lại có sợ gì?" Trì Ngưu Ngưu lớn tiếng gầm lên, nhưng có chút ngoài mạnh trong yếu rồi.
Đối phương còn trẻ như vậy mà không muốn sống chính thức là hiếm thấy vô cùng, nhưng chính mình lớn tuổi mà vẫn là rất quý trọng cái mạng già này, vô cùng quý trọng kia mà...
Cố Độc Hành sắc mặt như hàng, chi hừ lạnh một tiếng rồi vẫn như cũ là không nói một lời. Nhưng trong tay Hắc Long kiếm uốn cong bắn ra, thế công lại càng ngày càng gặp lăng lệ ác liệt.
Song phương kiếm thế như nổi điên, phòng ngự càng ngày càng ít, tuyệt đại đa số đều là lấy công làm thủ, cục diện lại lần nữa lâm vào giằng co thế nhưng mà Trì Ngưu Ngưu trong lòng càng đánh càng nôn nóng.
Binh khí hắn sở dụng chính là đoản kiếm của Mặc Lệ Nhi, tính chất mặc dù tốt nhưng có khuyết điểm chính là quá ngắn!
Cái kia vốn là dựa theo Mặc Lệ Nhi mà làm theo yêu cầu, chi biết phù hợp với Mặc Lệ Nhi. như thế nào lại phù hợp với Tri Ngưu Ngưu!
Bời vì cái gọi là một tấc đoản một tấc hiểm, cao thủ so chiêu, sai một ly đà là đi một nghìn dặm, loại đặc biệt sai biệt này khi cùng cố Độc Hành là loại cao thủ kinh qua trăm ngàn trận chiến chiến đấu lại càng lộ ra không thể nghi ngờ.
Cho nên đối mặt với liều mệnh kiếm chiêu của cố Độc Hành, hán không thể không trốn: Bời vì nếu như không né, kết quả tốt nhất cùng không quá là cùng đối phương đồng quy vu tận. Thậm chí rất có thể là đổi phương trọng thương mà mình chết.
Sự phát hiện này thực sự càng thêm làm cho Trì Ngưu Ngưu biệt khuất vô cùng.
Chính mình có một thân bổn sự nhưng để chế ngự loại người vô cùng lưu manh này thỉ đúng là nửa điểm cùng phát huy không ra được.
Cây đoản kiếm này trên ý nghĩa là có tính chất thù dị, chất lượng tuy đã đạt đến Thiên cấp cấp độ nhưng nó thủy chung chi là 1 trong các đoản kiểm của Mặc Lệ Nhi, cùng không phải do Sờ Dương chính thức cố ý chế tạo ra chúng loại thần binh lợi khí nào, về tính chất so với Hắc Long kiếm của cố Độc Hành thì lại không thể so sánh nổi, kém hơn không chỉ một cái cấp bậc, nhất sơ giao thủ chi tế, tuy chỉ tổn hại một cái lỗ hổng, vẫn còn có thể sử dụng được nhưng đến giờ phút này cùng đà qua nhiều phiên giao thủ, va chạm vô số. vết nứt đà có vô số.
Trong đó có mẩy chỗ khuyết nặng, mắt thấy chi cần đụng vài cái nữa là trực tiếp đứt gãy rồi.
Mà Hắc Long kiếm của cố Độc Hành vẫn là lông tóc ít bị tổn thương, sáng rọi như trước.
Quả nhiên. Bất quá tái chiến một lát, chỉ nghe "Đương" một tiếng, trong tay Trì Ngưu Ngưu đoản kiểm đã biển thành hai đoạn.
Trì Ngưu Ngưu mắt thấy thế cục càng bất lợi thi quyết định, "Xoát" một tiếng ném Tàn Kiếm trong tay ra rồi thừa dịp cố Độc Hành lách mình tránh né."Xoát" một tiếng rút ra tùy thân bội kiếm của mình đồng thời thân thể cực tốc xoay tròn, một trận gió xoáy chuyển ra xa bảy tám trượng đồng thời giận dừ nói: "Dừng tay!"
Cố Độc Hành giương mắt lên nhìn, rốt cuộc hiểu rồ thằng này vì cái gì mà thủy chung không sử dụng kiếm của mình.
Nguyên lai tùy thân bội kiếm của Trì Ngưu Ngưu chính là một thanh quái kiếm vừa mịn lại dài như chiếc đùa.
Hơn nữa bề ngoài giống như là một thanh Ngọc Kiểm.
Nắm trong tay, nếu nhìn không nhìn thì cơ hồ nhìn không ra. Nhưng đó là khi trường kiếm bất động, nếu là trong chiến đấu huy động rất nhanh thì nó lại trực tiếp như ẩn hình!
Loại kiêm này vô hình Vô Anh, như ngân như ân.; dùng thân thủ của Trì Ngưu Ngưu nếu là vận dụng thanh kiếm nầy ám sát địch nhân quả thực là sát nhân ở trong vô hình.
Nhưng thanh kiếm nầy bản thân có có một cái khuyết điểm thật lớn chính là không đủ cứng rắn.
Mà giờ khắc này đối mặt với cố Độc Hành dốc sức liều mạng, trên tay vừa vặn nắm giữ một thanh thần binh lợi khí chém sắt như chém bùn, Trì Ngưu Ngưu căn bản không lấy ra kiếm của mình.
Vừa rồi lấy được đoản kiếm của Mặc Lệ Nhi, Trì Ngưu Ngưu quả thực là mở cờ trong bụng, thần binh lợi khí bực này mà có thể tùy ý buông tha, chẳng lè Thiên cấp Thần Binh đà như đá nát trên đường cái, tùy ý có thể thấy được sao?
Đáng tiếc là vui vẻ được một lát thì khẩu đoản kiếm kia cùng đà bị hủy diệt rồi, nếu không lấy ra kiếm thì tức thời rơi vào hạ phong, Trì Ngưu Ngưu vạn bất đắc dĩ lúc này mới đem bội kiếm lấy ra.
Thanh kiếm nầy mới vừa xuất hiện, Mặc Lệ Nhi ẩn 1 bên hai mắt sáng lên!
Muốn nói trên người Mặc Lệ Nhi binh khí ám khí tuyệt đối là hoa lệ, trên đời chi sợ đà không người có thể sánh với, bất quá tất cả trang bị của Mặc Lệ Nhi có một cái nhược điểm không tính là nhược điểm là cấp bậc còn chưa đủ cao!
Trên người Mặc Lệ Nhi tất cả trang bị ít nhất cũng đà đến Thiên cấp cấp độ, tùy tiện một kiện nào cùng đều là thứ tu giả bình thường tha thiết ước mơ mà không được, nhưng những trang bị này so với thứ đám Cừu Kiếp huynh đệ được trang bị, giống như Hắc Long kiểm của cố Độc Hành. Mặc đao của Đổng Vô Thương thì kém xa. Kỳ thật cái này là hợp tình lý, nếu là Mặc Lệ Nhi tùy tiện trang bị cái nào cùng có đẳng cấp kia thì Sở Dương tự hỏi không đủ sức, vậy cũng quá xa xỉ!
Ngoài ra, Mặc Lệ Nhi còn có một chuyện đáng tiếc là chính mình lại không có một thanh kiếm thuộc về mình tự trang bị đây này!
Mà trước mắt thanh kiếm nầy
Cái này rõ ràng là một thanh làm kiểm chuyên vì sát thủ! Chuyên môn để cao thủ ám sát sở dụng mới có thể phát huy ra hiệu dụng lớn nhất.
Càng trùng hợp chính là, chuôi kiểm nầy, Mặc Lệ Nhi bề ngoài giống như đà nghe nói qua, chi là không có chính thức bái kiến mà thôi!
Lười kiếm này chính là kiếm do Sát Thủ Chi Vương Lãnh Ngưng vài vạn năm trước ờ Cừu Trọng Thiên Khuyết đà dùng!
Noãn Tuyết Kiếm!
Lãnh Ngưng, không người nào biết bản thân đến cùng là nam hay là nữ, không người nào biết cụ thể tướng mạo như thể nào, không người nào biết thân phận chân thật và lai lịch của hắn, không người nào biết biết rõ hắn đến nay đà chết hay chưa những tin tức này đều là tuyệt đối bí mật.
Mà năm đó binh khí hắn sử dụng là thanh Noãn Tuyết Kiếm này tung hoành thiên hạ lại làm cho tất cả Cửu Trọng Thiên Khuyết nghe được mà sợ mất mật.
Hắn được thiên hạ cao thủ công nhận là... Sát Thủ Chi Vương!
Đó là một cái Truyền Kỳ không thể phục chế được.
Noãn Tuyết Kiếm chính là sử dụng Tinh Thần Tâm Noãn Ngọc tăng thêm Huyền Băng tinh tâm mà tạo ra.
Noãn Ngọc bán thân hoàn toàn trong suốt, hơn nữa, có thể tùy thời huyết mạch thông suốt; mà Huyền Băng tinh tâm tính chất cùng là hoàn toàn trong suốt còn gia tăng lên sự sắc bén cho binh khí. Ngoài ra nó còn có thể vậy băng triệt nhân tâm mát lạnh, có thể giúp cho người sử dụng tùy thời bảo trì sự tinh táo.
Mát lạnh và ấm áp vốn là hoàn toàn trái ngược xung khắc như nước với lửa nhưng lại được tuyệt đại đại sư khi đó chế tạo trở thành một thanh kiểm hoàn mỹ dung hợp, một thanh kiếm hoàn toàn trong suốt.
Trong suốt, gần như vô hình Vô Ảnh, tùy thời tùy chỗ lại để cho huyết mạch thông suốt, tùy thời giữ cho tâm trí tỉnh táo...
Những tính chất đặc biệt này không hề nghi ngờ đúng là binh khí sát thủ nào trên đời cùng tha thiết ước mơ.
Mặc Lệ Nhi vừa thấy được, nhận ra được. Trong nội tâm bang bang nhảy loạn, nằm mơ cùng không nghĩ ra, binh khí của một đời Sát Thủ Chi Vương rò ràng xuất hiện ở chỗ này, 'Xuất hiện ờ trước mặt mình.
Mặc Lệ Nhi lập tức quyết định, vô luận như thế nào, mình cùng phải lấy được chuôi kiểm nầy!
Kiếm như vậy rơi vào tay Trì Ngưu Ngưu tuyệt đổi là phung phí của trời. Chỉ có vào tay mình mới là quần anh tụ hội, đúng mức, thuận lý thành chương!
Vì không để bảo kiểm bị long đong, Mặc Lệ Nhi rõ ràng rất không chuyên nghiệp thoáng có cử động
Cố Độc Hành đang muốn công kích. Đối phương lấy ra binh khí như vậy làm sao có thể cùng mình Hắc Long kiếm vô kiên bất tôi của mình địch nổi, chính mình càng chiếm ưu thế thì lại nghe thấy truyền đến thanh âm của Mặc Lệ Nhi truyền âm nói: "Chú ý nhị ca, ta muốn thanh kiếm nầy! Ngươi có thể ngàn vạn lần không nên làm nó bị hư hao. Thanh kiểm nầy ta rất ưa thích, hàng vạn hàng nghìn. Thiên thiên vạn vạn..."
Cố Độc Hành lập tức khè giật mình.
Dùng tâm tính tu dường của cố Độc Hành cùng cơ hồ muốn kêu khổ.
Bà cô, ngài thật đúng là bà cô của ta ơi, không hồ đồ, hồ đồ không tâm thường đó! Hiện tại chính là lúc sinh tử quan hệ. ngươi rồ ràng ra đê bài cho ta như vậy thật không đáng tin cậy.
Ta hiện tại muốn đánh thẳng đối phương cũng đà là chuyện không thể nào, khó khăn lấm mới làm cho đối phương lấy ra một ngụm phế kiếm như vậy, đúng là lúc mấu chốt có thể lợi dụng, lúc này ngươi lại còn cho ta một cái hạn chế không cho phép hư hao binh khí của đối phương!
Muốn thu mua nhân mạng sao? Ngươi cho ràng ta là Sở Dương Sở lão đại a...
Trời ạ, đối phương có nhược điểm để lợi dụng, rõ ràng bởi vì 1 cấu của Đại tiểu thư ngươi mà biển thành không, ngươi muốn đùa chết ta sao?!
Mà lúc này, đổi diện Trì Ngưu Ngưu cùng đà đứng lại, rất đột ngột phát ra một tiếng hét lớn nói: "Dừng tay!"
Sau đó lúc này hắn mới nổi giận đùng đùng nhìn cố Độc Hành nói: "Ngươi cái thằng này, như thế nào lại không nói câu nào, chẳng lẽ là không biết nói sao? lấy cái mặt như quan tài kia ra ngươi liền cho ràng có thể giả mạo người chết sao?!"
Khi nói những lời này, Trì Ngưu Ngưu trong nội tâm thiệt tình là trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Trước mắt cái thằng này thật sự cùng người câm đồng dạng, không nói gì giống như người chết, từ lúc khai chiến đến bây giờ, ngoại trừ tại trong lỗ mùi ngẫu nhiên hừ một tiếng rồi lại hừ một tiếng ra, thật sự thật là không nói thêm gì nữa.
Bề ngoài giống như là ngay cả bị thương cùng không có nói một câu. Nếu như nói thằng này chính là một sát thủ thì nữ thích khách kia cùng là như vậy mà thôi.
Nhưng hắn rõ ràng là chính diện cùng chính mình chiến đấu, đường đường chính chính!
Dù là ngươi ngẫu nhiên mắng ta một câu, ta cùng có thể biết được người đối diện cùng ta chiến đấu chính là một người sống, mà không phải là một người chết.
mẹ nó! Rõ ràng còn có chuyện bực này! Chuyện quái thai như vậy, thực là thiên hạ hiểm thấy.
cố Độc Hành lạnh lùng nhìn hắn, sát khí lại càng ngày càng tăng vọt nhưng lại thủy chung không nhếch há miệng, không nói một lời!
Lại nghe được 1 cái thanh âm hùng tráng nặng nề nói: "Chiến đấu chiến đấu, còn cần nói cái gì thừa thãi nữa? Chẳng lẽ Trì Ngưu Ngưu ngươi mồi lần đối mặt với địch nhân đều muốn trước đó mắng nhau một lúc sao? Đây là phương pháp chiến đấu mà vị sư phó nào của ngươi dạy cho vậy? Trách không được ngươi sẽ nhanh phải vào quan tài, không nên thân, sư phụ của ngươi quả thực là dạy hư học sinh, làm trò cười cho người trong nghề!"
Đổng Vô Thương lưng cồng Mặc đao trầm trọng, vô thanh vô tức xuất hiện tại sau lưng Trì Ngưu Ngưu, triệt để ngăn trờ đường lui. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Đổng Vô Thương từ trước đến nay trầm mặc ít nói, bình thường lúc có thể không nói chuyện thì tuyệt đối sè không nói chuyện, tính toán lời nói cũng tuyệt đối sè không thừa thài.
Chỉ có khi cùng cố Độc Hành cùng một chỗ, Đổng Vô Thương bây giờ rất bất đắc dĩ: Bời vì hắn tính toán dù thể nào cùng phải nói, cùng nhất định phải nhận vai trò người'' kẻ nói chuyện ' này.
Cố Độc Hành ngoại trừ khi cùng huynh đệ mình ra 'Căn bản' là không nói 1 lời!