Ngạo Thế Đan Thần

Chương 111

Bởi vì bọn hắn muốn bái sư, phải làm tên sư phụ kia thoả mãn, vì lẽ đó kiểm tra là cần thiết.

- Yên tâm đi, ngươi đi vào Chân Võ cảnh chỉ là vấn đề thời gian, ngươi tuyển hai môn võ công này cũng không tệ!

Tô Mị Dao an ủi hắn, bởi vì lúc trước chính là nàng bảo Trầm Tường tới Thái Vũ môn, nếu như nơi này làm cho Trầm Tường không hài lòng, nàng cũng sẽ ngượng ngùng.

Trầm Tường cũng không hề oán giận quá nàng, bởi vì hắn biết Tô Mị Dao hiểu rõ đến chính là Thái Vũ môn rất lâu trước đó, thời gian dài sẽ phát sinh biến hóa cũng là chuyện đương nhiên.

Thân thể của Trầm Tường vốn là tiếp thu qua Tiên Ma trì rèn luyện, là một mô hình trạng thái Tiên Ma thân thể, cho nên thân thể hắn có thể đạt đến yêu cầu, có thể ung dung luyện thành Chấn Thiên chưởng cùng Huyền Cương Chỉ kia!

Hiện tại Trầm Tường đã có hai hạt Chân Nguyên đan, đây là Linh cấp thượng phẩm đan, loại đan dược cấp bậc này ở trong môn phái cũng không nhiều, vì lẽ đó bình thường đều khó mà mua được, chỉ có chính mình ra tài liệu, mời mọc luyện đan sư luyện chế mới được.

- Trước tiên đừng ăn, ngươi mới vừa tiến vào Phàm Võ Cảnh tầng chín không bao lâu, trước tiên cố gắng quen thuộc cảnh giới này, chờ thời điểm ngươi muốn trùng kích Phàm Võ Cảnh tầng mười, lại một hơi nuốt vào!

Tô Mị Dao nói.

Trầm Tường thở dài, không thể làm gì khác hơn là thu Chân Khí đan cẩn thận, hắn đã sớm muốn nếm thử là tư vị gì.

Chấn Thiên chưởng là một loại võ công có lực công kích phi thường cường hãn, là đem lượng lớn chân khí trong cơ thể thả ra trong nháy mắt, tạo thành một loại rung động, sản sinh một loại sóng chấn động vô hình để tiến hành công kích khoảng cách xa, đồng thời cũng có thể bắn trúng một điểm công kích, nhưng bị né tránh, sẽ lãng phí rất nhiều chân khí.

- Chấn Thiên chưởng!

Trầm Tường xòe năm ngón tay, một chưởng đánh mà ra, chỉ thấy chừng mười cây phía trước trong nháy mắt nát tan, bùn đất cũng bị chấn động đến mức cuồn cuộn giống như sóng biển, uy lực vô cùng bá đạo.

Trầm Tường là luyện tập ở trong một mảnh rừng núi của Thái Vũ môn, nếu như là ở nội Vũ Viện, nói không chắc có thể đem hủy diệt nó đi.

- Chỉ là ba ngày liền luyện thành công, vẫn rất nhanh!

Trầm Tường thấy hiệu quả không sai, rất là thoả mãn:

- Thử Huyền Cương Chỉ xem!

Chỉ thấy mặt trên một ngón tay của hắn đột nhiên tuôn ra một tầng khí cương màu xanh nhàn nhạt, bao vây ở trên ngón trỏ, lúc này khí cương xem ra rất là bình tĩnh, nhưng khí tức kia làm cho người ta có một cảm giác rất kiềm chế.

Trầm Tường quay về một phiến đá, dùng ngón tay kia nhẹ nhàng đâm qua, một cái lỗ nhỏ lập tức xuất hiện, tựa như đâm đậu hũ vậy!

Đừng nói tảng đá, cho dù là Phàm khí chín đoạn bị Huyền Cương Chỉ bắn trúng, cũng sẽ lập tức đứt rời!

- Khà khà, nếu như ta dùng Càn Khôn chân khí vô hình vô sắc, chẳng phải là càng lợi hại hơn sao? Nói không chừng Linh khí cũng có thể bị ta làm hỏng.

Trầm Tường cười nói, đối với võ công Địa cấp tiểu thừa này hắn rất là thoả mãn.

Tuy rằng Thanh Long trảo cũng giống như vậy, nhưng thời điểm thi triển rất bá đạo, là một loại võ công công kích nhanh chóng, mà thi triển Huyền Cương Chỉ này lại rất ôn hòa, có thể xuất kỳ bất ý công kích.

Trầm Tường trở lại Vũ Viện, thấy sắc mặt Trương Đức cùng Vân Tiểu Đao vui mừng, liền biết nhất định bọn họ bái được sư phụ tốt.

- Trầm đại ca ngươi trở về vừa vặn, bằng không sau đó liền khó có thể thấy Trương lão đầu rồi!

Vân Tiểu Đao nói.

- Ồ? Tại sao?

Vẻ mặt Trầm Tường vô cùng nghi hoặc.

Trương Đức cười nói:

- Sư phụ ta quanh năm ở biên cảnh Thái Vũ châu, cho nên ta phải đi theo bên cạnh hắn, như vậy ta mới có thể mở mang kiến thức, có thể mài giũa chính mình một phen.

- Như vậy cũng không tồi, bảo trọng!

Trầm Tường khẽ mỉm cười.

Trương Đức đi rồi, Vân Tiểu Đao cười nói:

- Trầm đại ca, ngươi muốn biết sư phụ ta là ai không?

- Là ai? Đừng nói cho ta là Đan trưởng lão nha!

Trầm Tường cười nói.

- Đương nhiên sẽ không phải lão bà này, là một lão thái bà của Vũ Viện số ba, nàng cùng Vân gia chúng ta có chút ngọn nguồn, cho nên liền thu ta làm đồ đệ, bất quá thời điểm tiến hành kiểm tra, ta bị nàng dằn vặt rất thảm, còn lấy Hắc ưng của ta đi!

Vân Tiểu Đao một mặt buồn khổ nói.

Người Vũ Viện số ba! Đây chính là nhân vật khá là lợi hại bên trong Thái Vũ môn, này ngược lại làm cho Trầm Tường rất kinh ngạc.

- Trầm đại ca, ngươi không có sư phụ, ngươi có bởi vậy mà uể oải suy sụp hay không?

Vân Tiểu Đao thấp giọng hỏi.

Trầm Tường cười to nói:

- Tiểu Đao, ngươi phải cố gắng tu hành, bằng không ngươi sẽ bị ta bỏ xa đó! Một mình ta có thể trưởng thành đến nước này, còn cần sư phụ sao?

- Tiểu Đao, ngươi mới bái sư phụ, cũng không mời chúng ta đi uống một chầu sao? Ngươi không tử tế nha!

Chu Vinh cười híp mắt đi tới, từ khi hắn biết Trầm Tường là một luyện đan sư, hơn nữa còn nắm giữ rất nhiều tài nguyên, hắn liền cả ngày chạy tới đây, hiện tại Trầm Tường còn có bảy trăm Chân Khí đan nha, đây tuyệt đối là người rất giàu có bên trong nội môn đệ tử a.

- Tên béo đáng chết, chỉ biết chiếm tiện nghi của ta! Ta biết ngươi lâu như vậy, hình như xưa nay ngươi chưa bao giờ mời ta ăn cái gì!

Vân Tiểu Đao mắng.

- Ai nói? Lần trước thời điểm chúng ta cùng đi ra, ta mời ngươi ăn bát diện!

Chu Vinh lập tức phản bác, một mặt rất là oan ức.

- Cút con mẹ ngươi đi, bát diện kia tính toán cái rắm, vơ vét nửa ngày ngay cả miếng thịt cũng không có.

Vân Tiểu Đao đi tới, đạp hắn một cước.

Chu Vinh tức giận nói :

- Vậy cũng là mời, có thể được Chu Vinh ta mời đi ăn, ngươi là người thứ nhất!

- Đúng rồi Trầm Tường, Thái Đan viện cử hành thi đấu đan dược, ngươi có đi hay không? Khen thưởng là hai hạt Chân Khí đan!

- Quy tắc thi đấu như thế nào?

Trong lòng Trầm Tường hơi động, vội vàng hỏi.

- Có thể như thế nào nữa? Cùng năm rồi như thế, ở thời gian chỉ định, ai luyện chế ra Chân Khí đan, phẩm chất tốt nhất thì thắng lợi!

Chu Vinh xoa xoa bàn tay bằng thịt kia cười nói.

Khóe miệng Trầm Tường hơi nhếch lên, lộ ra nụ cười tự tin, nói:

- Ta đi định rồi!
Bình Luận (0)
Comment