Ngạo Thế Đan Thần

Chương 334

Hoa Hương Nguyệt thúc giục:

- Tốt nhất là tốc chiến tốc thắng, nhanh chóng thu tiểu tử kia, trong này khẳng định có một con Bạch Hổ lợi hại, nếu như kinh động nó, chúng ta sẽ phiền toái.

Trầm Tường cắn răng một cái, quyết định thử nghiệm một phen:

- Ta thử một chút xem, hảo tỷ tỷ, đầu lão Bạch Hổ kia rất lợi hại phải không?

- Đương nhiên lợi hại, Bạch Hổ có thể sinh dục ấu tể, thực lực đều không kém, chí ít cũng là Niết Bàn Cảnh, bình thường sẽ ở trước độ Niết Bàn kiếp sinh sôi nảy nở, vượt qua Niết Bàn kiếp liền có thể hóa thành hình người.

Hoa Hương Nguyệt nói.

Huyền thú là cảnh giới cực hạn, yêu thú lên trên nữa sẽ giống như nhân loại, đều là Niết Bàn Cảnh, bởi vì đến lúc đó yêu thú có thể hóa thành hình người.

- Tiểu bại hoại, ngươi cẩn trọng một chút, nếu như có lão Bạch Hổ ở gần đây, có khả năng còn là một đôi, chúng nó phát hiện hài nhi của mình bị nhân loại bắt đi, vậy thì càng phiền toái hơn.

Long Tuyết Di hì hì cười nói.

Khóe miệng Trầm Tường co giật, một đôi lão Bạch Hổ đều là Niết Bàn Cảnh, hơn nữa thú loại bình thường đều có thể căn cứ mùi để tìm kiếm đồng bạn, bị tìm tới xác thực sẽ có phiền toái rất lớn.

- Tới.

Hoa Hương Nguyệt khẽ kêu một tiếng, liền nhảy lên trên chỗ cao, cùng lúc đó một bóng trắng lao đến đánh về phía Trầm Tường.

Bạch Hổ này chỉ lớn bằng con cọp phổ thông, chỉ bất quá lông trên người nó tản ra bạch quang nhu hòa, trong đêm tối có vẻ vô cùng thánh khiết mỹ lệ, nhưng tiếng hống khiếu tràn ngập sát phạt khí cùng với ánh mắt hung ác kia lại rất là doạ người.

Trầm Tường không có yếu thế chút nào, thời điểm cảm nhận được sát phạt khí của con tiểu hổ này, sát phạt chi tâm của hắn chấn động, sát khí bạo ngược nhất thời tuôn ra, lượn lờ bốn phía thân thể của hắn.

Thời điểm tiểu hổ này lao tới, cảm nhận được sát phạt khí kia so với nó còn dày đặc hơn, nó liền phát ra một tiếng bạo hống, hai chân cũng vồ hụt.

Sát phạt khí của Trầm Tường làm cho con tiểu hổ này cảm thấy rất thân thiết, nhưng cũng làm hiếu chiến chi tâm của nó tăng vọt, Bạch Hổ bộ tộc chính là thích chiến đấu, thích sát phạt, cho dù là đồng loại cũng sẽ thường thường chém giết.

Con tiểu Bạch hổ này liền rống lên vài tiếng, đôi mắt kia bỗng nhiên lóe lên, lại một cái bay nhào, tốc độ nhanh đến mức làm cho Trầm Tường phản ứng không kịp, trực tiếp bị đè trên đất, hai vai còn bị cặp hổ trảo to lớn kia gắt gao đè lại, móng vuốt sắc bén kia đâm vào hai vai hắn làm hắn đau nhức không ngớt.

- Ầm.

Năng lượng trên người Bạch Hổ rung động, một cỗ kình khí từ hai trảo của nó chấn động đi ra, xung kích trên hai bờ vai của Trầm Tường, chấn động đến mức xương hai vai của Trầm Tường giống như là muốn nát tan.

Trầm Tường cắn răng nhịn đau, hắn không nghĩ tới Bạch Hổ này lại lợi hại như thế, tốc độ cùng sức mạnh đều tràn ngập lực bộc phát, khiến người ta nhìn không thấu, nếu như không phải thân thể của hắn là Tiên Ma thân thể ngũ đoạn, vừa nãy đã bị tiểu Bạch hổ này thả ra năng lượng chấn vỡ nát.

Tiểu Bạch Hổ quay về phía Trầm Tường gầm thét vài tiếng, phảng phất vì mình thắng lợi mà cảm thấy tự kiêu, bởi vì nó đánh ngã tồn tại có sát phạt khí mạnh hơn nó.

Nhìn cái miệng rộng tràn đầy răng nanh trắng như tuyết kia chậm rãi tới gần, Trầm Tường bạo hống một tiếng, Long ngâm nhất thời chấn động vang vọng, thổi đến mức lá cây bay tán loạn, một cỗ hào quang màu xanh từ trong miệng Trầm Tường dâng trào đi ra, mang theo đạo đạo nộ lôi khiếp người, cương phong tràn ngập lực hủy diệt kia trực tiếp oanh kích ở trên đầu tiểu Bạch Hổ, sau đó tiểu Bạch Hổ phát sinh một tiếng rầu rĩ rít gào, liền thả Trầm Tường ra.

- Ha ha...

Tuy rằng hai vai Trầm Tường đau đớn, nhưng lúc này không khỏi cười lớn lên, vừa nãy Thanh Long bào hao của hắn dâng trào đi ra, rất nhiều lực lượng đều theo miệng tiểu Bạch Hổ kia xung kích tiến vào bên trong cơ thể, tàn phá bừa bãi.

Tiểu Bạch hổ rống giận liên tục, lại là như tia chớp bay nhào tới Trầm Tường, nhưng tốc độ đã chậm đi một ít.

Vừa nãy ăn qua một lần thiệt thòi, Trầm Tường đã có giáo huấn, hắn không có né tránh mà là một chưởng đánh đi ra ngoài, Càn Khôn chân khí từ đan điền trào ra, hóa thành một loại lực lượng tràn ngập chấn động mãnh liệt từ bàn tay của hắn tuôn ra.

Chấn Thiên Chưởng đánh tới đầu của tiểu Bạch Hổ, bàn tay vẫn chưa có va chạm vào tiểu Bạch Hổ, nhưng chưởng lực bạo phát ra một làn sóng chấn động mãnh liệt, lấy Trầm Tường làm trung tâm, khuếch tán ra bốn phương tám hướng, đại thụ bốn phía nhất thời bị sóng chấn động mãnh liệt kia chấn đến băng liệt, mặt đất rạn nứt.

Thân thể tiểu Bạch Hổ không coi là nhỏ, nhưng vẫn bị lực chấn động kinh khủng kia chấn bay khỏi mặt đất, bay đến mặt đất xa xa, bộ lông màu trắng kia của nó cũng dính đầy cát đất, xem ra vô cùng chật vật.

- Đầu óc gia hoả này vẫn là quá đơn giản.

Trầm Tường cười hì hì, vừa nãy tiểu Bạch Hổ bị Thanh Long bào hao của hắn phun trúng, trong cơ thể sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, nếu như là nhân loại nhất định sẽ nhanh chóng tiêu trừ ảnh hưởng kia đi, mới tiếp tục công kích Trầm Tường, bằng không trạng thái của mình sẽ giảm thấp.

Hoa Hương Nguyệt cũng kinh thán liên tục, thực lực của Trầm Tường xác thực phi thường khủng bố, loại lực lượng bá đạo kia rất khiến người ta kinh ngạc, nàng cũng biết Trầm Tường tu luyện Ngũ hành chân khí, nàng đoán Trầm Tường đã dung hợp Ngũ hành chân khí lại cùng nhau mới có loại chân khí vô hình vô sắc, nhưng dị thường cường hãn này.

Tiểu Bạch Hổ trầm thấp hống khiếu, có vẻ vô cùng phẫn nộ, chỉ thấy nó ngửa đầu hống một tiếng, đại địa đột nhiên run lên, sau đó hướng Trầm Tường chậm rãi đi đến, mỗi bước ra một cước, mặt đất đều sẽ mãnh liệt run rẩy, nhìn kỹ có thể phát hiện tứ chi của nó là rời khỏi mặt đất, nó lại huyền không cất bước dẫm đạp không khí, hơn nữa còn có thể thả ra một cỗ sóng chấn động vô hình.

Trầm Tường biết mình đã chọc giận tiểu Bạch Hổ này, vừa nãy một chưởng kia của hắn nếu như đánh vào Chân Võ Cảnh thất đoạn, không chết cũng sẽ trọng thương, nhưng Bạch Hổ này lại không có chuyện gì.
Bình Luận (0)
Comment