Thẩm Tường ở phía xa có thể nghe thấy lời nói của nữ tử áo xanh, trong lòng cười thầm không thôi, hắn hiện tại là tồn tại vô địch ở Phàm Võ cảnh tầng mười, cho dù là mười Phàm Võ cảnh tầng mười vây công hắn, cũng khó đánh bại hắn!
Nữ tử áo xanh này xác thực có vài phần tư sắc, cho nên những thanh niên kia đối nàng cũng là nói gì nghe nấy, ai cũng muốn thể hiện uy phong ở trước mặt nàng thoáng một phát, huống chi bọn hắn còn nghe được Thẩm Tường còn đang bị trọng thương, không nói hai lời, lấy binh khí ra đi tới Thẩm Tường.
Đương nhiên, bọn hắn cũng có thể nhìn thấy Thẩm Tường đang đi tới bọn họ.
Trong đám người có mấy tên tinh mắt, thoáng nhìn đệ tử Thú Vũ môn cầm binh khí, hùng hổ phóng tới Thẩm Tường, lập tức hô lên, vốn đám người kia không thể đi vào tầm bảo đã phi thường buồn bực, nhưng bây giờ có trò hay để xem, hơn nữa còn là đệ tử Thú Vũ môn phát sinh xung đột với người khác.
"Tiểu tử này thực không muốn sống, tiến đến tìm đệ tử Thú Vũ môn gây phiền toái, hơn nữa những người kia còn là đệ tử nội môn, xem tiểu tử này chết như thế nào a!" Một người nói ra.
"Chưa chắc, ngươi xem tư thế tiểu tử kia, nhìn là biết không phải người bình thường, mười đệ tử Thú Vũ môn đang lao về phía hắn, vậy mà vẫn còn bình tĩnh đi tới." Một người khác nói ra.
Mười đệ tử của Thú Vũ môn kia cũng không cam rớt lại phía sau, một người lợi hại trong đó, càng là bứt tốc chạy như bay lên đầu, cầm một thanh trường kiếm phóng tới Thẩm Tường.
Thẩm Tường thoáng cái nhìn thấu thực lực những đệ tử Thú Vũ môn này, mặc dù là nội môn, nhưng so với đệ tử nội môn của Thái Vũ Môn mà nói lại kém xa!
Dù sao cũng là Phàm Võ cảnh tầng mười, ra tay vẫn là rất nhanh chóng, lúc một kiếm kia đâm tới, tốc độ cũng nhanh tới mức làm cho người khó có thể phản ứng lại, nhưng Thẩm Tường lại có thể tránh qua.
Trường kiếm đâm tới nhanh như chớp, Thẩm Tường đột nhiên nhảy vọt lên một cái, nhảy tới trên đỉnh đầu thanh niên kia, chỉ thấy bàn tay hắn tràn ra một đoàn chân khí màu xanh nhàn nhạt, một chưởng đặt trên đầu thanh niên kia, loại tốc độ này vậy mà so với lúc thanh niên kia xuất kiếm còn nhanh hơn!
Hình ảnh tiếp theo, để dạ dày của mọi người không thể không co lại, sau khi một tay của Thẩm Tường đặt ở trên đỉnh đầu thanh niên kia, đột nhiên đè xuống, thật giống như đ bột mì vậy, ép thanh niên cao tám thước kia thành hình dáng một cái bánh!
Mọi người nhìn huyết nhục, quần áo, tóc hỗn hợp cùng một chỗ dưới mặt đất kia, thì không thể không muốn nôn một trận, mà còn nhiều hơn nữa chính là rung động, chỉ là tùy tiện đè xuống một gái, thì đã loại bỏ một Phàm Võ cảnh tầng mười!
Đây chẳng lẽ là võ giả Chân Võ cảnh? Trong lòng mọi người đều nghĩ đến vấn đề này.
Những đệ tử Thú Vũ môn kia vốn là đang lao tới Thẩm Tường cũng lập tức dừng ngay tại chỗ, thân thể của bọn hắn run rẩy, bọn họ nhìn thấy đồng môn sư huynh đệ của mình bị áp thành bánh thịt ở khoảng cách gần nhất, cái loại lực lượng này cực kỳ giống lực lượng của Chân Võ cảnh.
Lúc này Thẩm Tường nhìn chằm chằm vào nữ tử áo xanh cách đó không xa kia, vẻ mặt của nữ tử áo xanh kia cũng là chấn kinh và sợ hãi, nàng biết rõ thực lực thanh niên vừa mới bị một chưởng của Thẩm Tường đập thành bánh thịt kia là như thế nào, đây chính là còn lợi hại hơn so với nàng, nhưng ở trước mặt Thẩm Tường lại giống như con sâu cái kiến.
Lúc nữ tử áo xanh sững sờ, Thẩm Tường lập tức như gió bay vút qua, trong chớp mắt đã tới trước người nữ tử áo xanh kia.
Ngươi. . . Ngươi, sư huynh, cứu. . .
Nữ tử áo xanh phản ứng lại, phát ra một tiếng hét chói tai, lời nói chỉ nói một nửa, một đoàn cương khí màu xanh đã bao phủ trên người nàng!
Thẩm Tường đánh một chưởng ra ngoài, trực tiếp phóng thích chân khí thuộc tính Mộc cường hãn mà cuồng bạo kia ra, hóa thành cương khí, đánh tới nữ tử áo xanh, giống như vô số lưỡi dao sắc bén cùng lúc cắt qua, lập tức diệt sát nữ tử áo xanh kia thành một đống thịt nát.
Mặc dù dung mạo ngươi tuyệt sắc khuynh thành, nhưng ở trước mặt lực lượng vô cùng cường đại, cũng chỉ là con sâu cái kiến!
Mọi người không dám thở gấp, lo lắng đắc tội một tên sát tinh như vậy, tùy tùy tiện tiện một chiêu thì có thể giết người, hơn nữa sau khi giết người, mắt cũng không nhìn thoáng một phát, thật giống như bóp chết một con kiến, một chút cũng không có để ở trong lòng, đương nhiên, sát khí lạnh lẽo ở trên người Thẩm Tường kia cũng làm cho người ta cảm thấy sợ hãi không thôi.
Thẩm Tường thoạt nhìn chỉ là một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, nhưng thực lực lại khủng bố như thế, sát phạt quyết đoán, loại nhân vật này mọi người cũng chưa từng nghe qua.
"Các ngươi muốn báo thù cho nàng không?" Thẩm Tường nhìn mấy tên đệ tử Thú Vũ môn kia, làm bọn họ sợ tới mức nói không ra lời, bởi vì trong mắt bọn hắn Thẩm Tường, chính là một võ giả Chân Võ cảnh, hơn nữa còn tàn bạo như vậy!
Những đệ tử Thú Vũ môn kia vội vàng lắc đầu, Thẩm Tường đã làm bọn hắn sợ tới mức toàn thân run rẩy, dù sao ai cũng không muốn chết.
"Ta hỏi các ngươi một vấn đề, trả lời trung thực cho ta, nếu không kết cục của các ngươi cũng giống như bọn họ." Thẩm Tường nhìn vào khối bánh thịt kia với đống thịt nát cách đó không xa. Đệ tử Thú Vũ môn vội vàng gật đầu.
"Các ngươi có bắt bình dân Thái Vũ châu cho yêu thú ăn hay không?"
Câu hỏi của Thẩm Tường nói ra rất lớn, làm cho tất cả võ giả tụ tập nơi này đều có thể nghe được, những võ giả này đại đa số đều đến từ Thái Vũ châu, bọn hắn nghe được vấn đề này, toàn thân cũng không thể không chấn động, đặc biệt là một ít võ giả quanh năm ở Vọng Long thành, thường xuyên nghe được tin tức có người mất tích, lúc này trong đám người kia đã bắt đầu bàn tán xôn xao.
Lấy bình dân cho yêu thú ăn, đây chính là chuyện người người tức giận, mỗi người đều phải tru diệt!
Đệ tử Thú Vũ môn nghe được tiếng bàn tán ầm ĩ kia, đầu đầy mồ hôi, lúc này bọn hắn trả lời cũng không được, không trả cũng chẳng xong, bọn hắn cũng không dám nói dối, bởi vì Thẩm Tường trước mắt sát khí ngập trời, đang dùng ánh mắt đáng sợ nhìn chằm chằm vào bọn hắn, cho bọn hắn gánh nặng trong lòng rất lớn.
"Ta bắt đầu đếm một, hai. . . "
Thẩm Tường vừa mới đếm tới số này, những đệ tử Thú Vũ môn kia đều thi nhau gật đầu, nhưng lúc bọn hắn gật đầu, hai đấm của Thẩm Tường chấn động, một đoàn sương mù màu trắng dâng trào ra, sát khí vô tận kèm theo khí tức tử vong phun trào ra, loại sát khí khốc liệt này làm cho người ta cảm nhận được như thân đang ở trong một chiến trường mà thây chất đầy đồng vậy.
"Chết đi cho ta!" Hai đấm của Thẩm Tường vừa ra, giống như có vô số hổ lớn màu trắng tràn đầy sát khí lao ra, điên cuồng mà tàn bạo cắn xé chín tên đệ tử còn lại của Thú Vũ Môn kia.
Chỉ là trong nháy mắt, những đệ tử Thú Vũ môn kia đều biến mất không thấy, chỉ để lại vài con yêu thú và sát khí khiến lòng người sợ hãi kia!
Sau khi Thẩm Tường thi triển Bạch Hổ thần quyền, thì nhảy lên một cái, giẫm chân vào hư không, thi triển khinh công, bay xẹt qua đỉnh đầu mọi người tiến vào trong hẻm núi kia.
Nhìn thấy Thẩm Tường tiến vào hẻm núi, trong lòng mọi người càng thêm khẳng định Thẩm Tường là Chân Võ cảnh, trông thấy võ giả Chân Võ cảnh ra tay, khiến bọn hắn đều hưng phấn dị thường, lúc này bọn hắn cũng hiểu rõ nguyên nhân Thẩm Tường động thủ, là vì đệ tử Thú Vũ môn bắt bình dân để làm thức ăn cho yêu thú!
Bên trong những võ giả này, đại đa số đều cảm thấy rất tức giận, lúc này hình ảnh của Thú Vũ môn trong lòng bọn hắn cũng trở nên rất xấu xa!
Thẩm Tường đã đến gần chùm sáng màu đỏ kia, nhưng không cảm ứng được lực cản, ngược lại cảm thấy rất ôn hòa, việc này làm cho hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Thẩm Tường rất nhẹ nhàng xuyên qua chùm sáng này, sau khi đi tầm mười bước trong thông đạo màu đỏ rực này, hắn nhìn thấy một vùng đất hoang vu bằng phẳng, bên trong vùng đất hoang vu này có một tấm bia đá cao bằng đầu người, nơi cách tấm bia đá kia khoảng hơn mười trượng, có một bông hoa khổng lồ màu đỏ với chiều cao bằng nửa người, nó to giống như một khuôn mặt, thoạt nhìn rất đẹp.
Ở bên cạnh đóa hoa kia, có mười mấy người vây quanh ra quyền, chưởng tiếp chưởng,… mặt mũi tỏ rõ vẻ nghiêm túc, khóe miệng còn tràn ra máu tươi!
Những võ giả Chân Võ cảnh này vậy mà đang đối chưởng, đọ sức chân khí, nhìn ra được bọn hắn vì đóa hoa kia mà xảy ra tranh chấp!
P/S: Ta thích nào... chương 3.