Việc Thẩm Tường đánh bại Thiên Lôi Ma Chủ bày ra ở trước mắt, lúc mọi người ở đây còn chưa kịp bàn tán, mấy đạo ánh sáng tím từ không trung xẹt qua, vừa nhìn đã biết đó là nhân mã của Tử Nguyệt thánh cảnh, hơn nữa đều là cường giả, Thẩm Tường ở bên trong giết chết Thiên tử và chưởng môn của bọn hắn, Tử Nguyệt thánh cảnh vì bảo hộ thể diện của chính mình, chắc chắn phải bắt lấy Thẩm Tường.
"Muốn động đồ đệ của ta, không có cửa đâu!" Hoàng Cẩm Thiên tức giận quát lên một tiếng, chỉ thấy một đạo ánh sáng đen đột nhiên truy kích lấy mấy tên cường giả của Tử Nguyệt thánh cảnh.
Ánh sáng đen hóa thành hai cái bàn tay to lớn, phóng xuất ra một loại khí tức khủng bố mà bí ẩn, dường như muốn xé rách bầu trời.
Hai bàn tay to lớn này làm một cái động tác như là xé rách thứ gì đó, chỉ thấy bầu trời đột nhiên nổ tung lên, một cỗ lực lượng kinh khủng đánh bay ra ngoài, đánh về phía mấy tên cường giả Tử Nguyệt thánh cảnh kia.
"Thiên Diễn thủ!" Đôi con ngươi Bạch Hổ co rụt lại, sau đó biến mất ngay tại chỗ, trong nháy mắt đi tới bên cạnh Thẩm Tường, sau đó nắm lấy Thẩm Tường rồi lập tức biến mất, tuy rằng rất nhiều người đều nhìn chằm chằm vào Thẩm Tường, nhưng không có người trông thấy bóng dáng của Bạch Hổ, đều cho rằng Thẩm Tường dùng bí pháp gì đó mà đột nhiên biến mất!
"Hoàng Cẩm Thiên, ngươi bao che Thẩm Tường, ngươi đây là có ý gì?" Một lão giả Tử Nguyệt thánh cảnh quát lên, Thẩm Tường đã chạy mất, hơn nữa mới vừa rồi còn là một cái cơ hội ngàn năm có một, nếu như không phải Hoàng Cẩm Thiên ngăn cản, bọn họ nói không chừng có thể thuận lợi ở đánh từ xa ở trên không trung.
"Hắn là đồ đệ của ta, ta sao có thể đứng nhìn để hắn bị các ngươi ức hiếp! Các ngươi đám khốn kiếp này, cho là ta thật sợ các ngươi sao?" Hoàng Cẩm Thiên thật đúng là không sợ, một chiêu vừa rồi kia của hắn thế nhưng là hù dọa rất nhiều người.
Thẩm Tường chạy mất, hơn nữa Tử Nguyệt thánh cảnh trước đó tổn thất không nhỏ, đàm phán Tam vực sắp bắt đầu, người Tử Nguyệt thánh cảnh cũng không muốn ở trong lúc mấu chốt này xảy ra tranh chấp với Thái Vũ môn, bọn họ biết nếu như chọc giận Thái Vũ môn thì tương đương với việc là kẻ địch của toàn bộ Thần Võ đại lục, mà Thần Võ đại lục lại cùng Đào Hoa thánh cảnh, Yêu Vận động thiên kết minh với nhau, nghe nói Hàng Ma học viện cũng đứng ở bên Thần Võ đại lục này, cho nên Tử Nguyệt thánh cảnh bây giờ chỉ có thể cắn răng nhẫn nhịn.
Ở trong một căn phòng nhỏ cách Thiên Lôi trấn rất xa, Thẩm Tường đã khôi phục lại rất nhiều, tuy nhiên thể chất của hắn bây giờ rất cường đại, không phải một viên Hoàn Mệnh đan là có thể khôi phục hoàn toàn như cũ.
Thẩm Tường ngủ một giấc, sau khi tỉnh lại, ra khỏi phòng, trông thấy Bạch Hổ ngồi ở bên một cái bàn gỗ, đang đọc một quyển sách.
"Kỳ lạ, Sát Thần Chi Tâm làm sao lại ở bên trong Thiên Lôi Luyện Ngục?" Bạch Hổ trông thấy Thẩm Tường đi ra ngoài, hoài nghi mà nói.
Thẩm Tường không nghĩ tới Bạch Hổ sẽ tự mình đi ra ngoài, nhìn vào người trung niên có vẻ bề ngoài xấu xí này, hắn lập tức sinh lòng e ngại, cho dù lúc này hắn đã có được Bạch Hổ thần binh hoàn chỉnh.
"Lúc ấy ta cũng cảm thấy thật bất ngờ, tiền bối cũng đã nói một nửa Bạch Hổ thần binh là ở bên trong đế mộ!" Thẩm Tường nói, lúc trước hắn đã cảm thấy đế mộ không ở Thập Thiên Thánh Sơn, mà Bạch Hổ lại nói đế mộ ở bên trong Thập Thiên thánh sơn, nửa cái Bạch Hổ thần binh cũng ở bên trong đó.
Thẩm Tường hiện tại đã hiểu rõ, tại sao Bạch Hổ lại nói Sát Thần Chi Tâm sẽ ở đế mộ, bởi vì đây chính là trái tim của Thập Thiên đại đế, Thập Thiên đại đế táng ở nơi nào thì trái tim này ở ngay tại đó!
"Cho nên ta mới nói là kỳ quái! Xem ra ta phải sắp xếp lại cho hợp lý một số chuyện chuyện còn chưa hiểu rõ, đế mộ khả năng không ở bên trong Thập Thiên thánh sơn, hoặc là... đế một biết di chuyển!" Bạch Hổ nói đến rất khó tin.
Sắc mặt Bạch Hổ đột nhiên trầm xuống, nói ra: "Ngươi cái tên tiểu tử này, trước đó dùng dung mạo của ta giả danh lừa bịp như thế nào? Ngươi đã dùng tấm dung mạo này của ta làm ra chuyện gì?"
Thẩm Tường cười ha hả, nói ra: "Cái này ... ta lúc đầu cũng chỉ là dùng thoáng một cái, sau đó thì không dùng nữa!"
"Đúng rồi, Lam Lan và Yên Nhiên các nàng thế nào rồi?"
"Còn tốt, tiềm lực của các nàng rất lớn, ta sẽ tận hết khả năng, kích phát ra tiềm lực của các nàng!" Bạch Hổ không tiếp tục truy cứu chuyện Thẩm Tường giả mạo hắn, có chút hiếu kỳ mà hỏi thăm: "Ngươi là đánh bại Thiên Lôi Ma Chủ như thế nào? Tuy nói cái tên này kéo dài hơi tàn sống cho tới bây giờ, tuy nhiên thực lực cũng không có yếu tới như vậy!"
Thẩm Tường cười cười, sau đó kể lại những chuyện đã xảy ra cho Bạch Hổ.
Sau khi nghe xong, Bạch Hổ cảm thán một tiếng: "Nói như vậy Thiên Lôi Ma Chủ thật đúng là tự mình chuốc lấy khổ cực a, ai đời có người lại tự đi dùng tay bóp dái bao giờ cơ chứ, tuy nhiên Thiên Luyện thuật của ngươi dùng đến quá mức rồi!"
"Quá mức?" Thẩm Tường nói chuyện đã xảy ra cho Bạch Hổ, chính mà muốn xem Bạch Hổ đối với Thiên Luyện thuật hiểu rõ được bao nhiêu.
Giọng điệu của Bạch Hổ đột nhiên trở nên rất nghiêm khắc: "Năm đó... Tề Thí chính là bởi vì sử dụng Thiên Luyện thuật quá độ, cho nên mới xảy ra chuyện như vậy, hắn có thể nói là thành cũng bởi vì Thiên Luyện mà bại cũng bởi vì Thiên Luyện! Ngươi đến cân nhắc mà sử dụng, đây cũng không phải là nói đùa, bởi vì ngươi là đang tương đương với việc đánh cắp lượng lớn lực lượng của Thiên! Đây chính là nguyên nhân tại sao lúc Luyện Đan sư độ Niết Bàn kiếp, kiếp lực lại cường đại khác thường như vậy!"
"Nếu như luyện một vài con thú gì đó thì không có gì, nhưng nếu như ngươi luyện biển, luyện núi, luyện thiên, luyện tinh thần ... quá mức, ngươi sẽ hặp phiền phứ lớn, đến lúc đó ta cũng không giúp được ngươi, lúc trước Tề Thí chính là làm như vậy cho nên mới xong!"
Thẩm Tường nghe tới xuất thần, hắn đã cảm thấy được giữa thiên địa có một loại tồn tại còn mạnh hơn rất nhiều so với Bạch Hổ loại cấp bậc Thần thú này, Bạch Hổ ở trước mặt bọn hắn đều lộ ra vẻ bất lực như vậy, như vậy hắn thì sao? Chẳng phải là càng nhỏ bé hơn sao?
"Tiền bối, ta có một người bạn, hắn ở bên trong Thiên Lôi Luyện Ngục từ cánh cửa không gian đi ra ngoài, nhưng lại..."
Bạch Hổ lập tức hiểu ra là chuyện gì, hắn lắc đầu: "Tiến vào trong không gian hỗn loạn, ta cũng không có cách nào, rất khó tìm được hắn ở bên trong đó, không gian loạn lưu ở trong đó trong nháy mắt là có thể đưa hắn đi tới không biết là nơi nào."
Thẩm Tường hít một tiếng, thự lực của Đoạn Sùng không yếu, hắn chỉ có thể cầu nguyên trong lòng cho Đoạn Sùng có thể còn sống sót, sau đó nghĩ biến pháp từ bên trong không gian hỗn loạn kia đi ra ngoài.
"Ta còn muốn đi dạo chơi xung quanh, qua một thời gian ngắn ta sẽ đi Đan thành, đến lúc đó ngươi có lẽ có thể tìm được ta." Bạch Hổ nói.
"Đến lúc đó không cần phải đi Đan thành, đi Hàng Long thành đi!" Thẩm Tường nói.
Bạch Hổ gật đầu cười, sau đó từ từ đi ra khỏi sân nhỏ, biến mất ở bên trong núi rừng, mà Thẩm Tường biến hóa dung mạo một chút, lập tức đi Thiên Lôi thành, hắn cảm thấy đám người Vân Tiểu Đao sẽ ở trong Thiên Lôi Thành.
Thẩm Tường không có La Thiên Môn, lúc này không thể lập tức vượt qua không gian, chỉ có thể đạp vào Súc Địa Bộ mà đi đường.
Trên đường đi, Thẩm Tường hỏi đến Long Tuyết Di: "Tiểu thí Long, ngươi đã tốt hơn chút nào chưa?"
Long Tuyết Di tinh thần sung mãn mà nói ra: "Không sao, ăn một số thứ, sớm đã tốt lên rồi!"
"Ăn một chút thứ?" Thẩm Tường nhếch miệng, trong đầu hắn đã xuất hiện cảnh tượng con Long bưởi to này ngồi ở trên mặt đất như hổ đói ăn lượng lớn linh quả rồi.
"Đúng vậy, ta hiện tại có thể tái chiến ba trăm hiệp!" Long Tuyết Di cười hì hì nói.
"Có phải cởi sạch quần áo chiến với ta hay không?" Thẩm Tường trêu đùa.
"Hừ, coi như vậy thì ngươi cũng không chiến được! Tiểu bại hoại, ta trịnh trọng nói cho ngươi biết, ngươi chẳng qua là Thần Hợp với ta mà thôi, đừng quá đắc ý! Coi như thực sự đã đạt được thân thể của ta, ngươi cũng khó được tâm của ta, bản Long Đế cũng không phải dễ dàng động tình đối với một tên nhân loại." Long Tuyết Di nói rất nghiêm túc.
Thẩm Tường A thật dài một tiếng, sau đó hỏi: "Ta phải làm sao mới có thể có được tâm của ngươi?"
Long Tuyết Di suy nghĩ một chút rồi nói ra: "Cho ta ăn thật tốt, một lúc sau, nói không chừng ta có thể động tâm đối với ngươi!"
Thẩm Tường cười hắc hắc, con tiểu Long tham ăn này đã không thể rời bỏ hắn, bởi vì ở nơi hắn có đồ tốt ăn không hết.
P/S: Ta thích nào...chương 2