Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1027 - Chương 1027 - Hỗn Độn Thần Nhãn

Chương 1027 - Hỗn Độn Thần nhãn
Chương 1027 - Hỗn Độn Thần nhãn

Mọi người trông thấy Thẩm Tường rất có hứng thú với mấy khối Huyền Băng này, trước đó lúc ở bên ngoài, gia hỏa này được cho rằng là một tên rất ngu ngốc, thế nhưng lại để cho Kim Dương lâu phải nôn máu một lần, mặc dù bề ngoài có vẻ thật thà, nhưng người ta lại có thể nhận ra Huyền Ngọc Tuyết thảo kia thì chắc chắn là có chút bản lãnh.

Lữ Thấm Liên cẩn thận liếc nhìn Bạch Hổ, Bạch Hổ hiện tại đã dịch dung qua, nàng ta đương nhiên không nhận ra, nếu như xuất hiện với dáng vẻ vốn có thì Thiên Lôi thành chắc chắn sẽ như là ong vỡ tổ vậy, bởi vì ngày đó Thẩm Tường đã giả mạo dung mạo của Bạch Hổ là đại trưởng lão của Hàng Long môn, khi đó Lữ Thấm Liên có mặt ở ngay tại hiện trường.

Thẩm Tường nói với Vạn trưởng lão: "Ta có thể quan sát cẩn thận một chút được không? Ta nói là dùng bí pháp độc môn của ta, ta cảm thấy rất hứng thú với mấy khối Huyền Băng này!"

"Được, cứ xem tha hồ!" Vạn trưởng lão nhận định Thẩm Tường là một tên nhà giàu, cho nên hắn rất tình nguyện.

Thẩm Tường đi tới trước mặt một khối Huyền Băng màu tím sậm, khối Huyền Băng này thấp hơn hắn một cái đầu, được dựng thẳng bày ra ở nơi đó, dựa vào vách tường của đình viện, phóng xuất ra hàn khí màu tím, coi như là một khối có hàn khí nặng nhất ở nơi này.

Thẩm Tường hít vào một hơi thật dài, nhắm mắt lại, chỉ thấy trên mi tâm của hắn đột nhiên tràn ra một vệt kim quang, như là đột nhiên mở ra thêm một con mắt nữa, trông thấy cảnh tượng này, trong đám người phát ra rối loạn tưng bừng, không ngừng kinh hô.

Sắc mặt của Vạn trưởng lão thay đổi, hắn thật lo lắng Thẩm Tường có thể sử dụng loại bí pháp này nhìn ra một số gì đó, đến lúc đó bọn họ lại phải ăn thiệt thòi lớn.

"Hỗn Độn Thần nhãn!" Lữ Thấm Liên chấn kinh tới tột đỉnh, nàng ta ở chỗ này vừa mới gặp được một nhân vật thần bí có thực lực siêu cường, lúc này lại nhìn thấy một người có thể thi triển loại kỳ thuật ở Thiên giới có thể gây nên oanh động to lớn, để nàng ta cảm thấy Đế Thiên này đã khôi phục lại thời kỳ cường thịnh, các loại cường giả đều lần lượt xuất hiện vậy.

"Thẩm Tường, ngươi có thể nhìn ra được cái gì sao? Hỗn Độn Thần nhãn này là ở bên trong Thần Sát thuật, thật hối hận lúc trước không có học a!" Bạch Hổ vội vàng nói.

"Không, ta dự định lại nhìn mấy khối!" Thẩm Tường nói xong, lại đổi sang một chỗ khác, tuy nhiên thi triển Hỗn Độn Thần nhãn này cũng không dễ dàng, hắn vừa rồi chỉ dùng thoáng một cái, đi đường cũng có chút lung lay sắp đổ.

Thẩm Tường đi tới bên cạnh một khối Huyền Băng hình vuông có màu đỏ như máu, khối Huyền Băng này nhìn giống như là một cái bàn đá hình vuông, hắn mở ra con mắt ở mi tâm kia một lần nữa, thi triển Hỗn Độn Thần nhãn, bắn ra một vệt kim quang.

Tất cả mọi người có thể trông thấy, sau khi ánh sáng vàng tiến vào Huyền Băng, cũng không có chết xạ ra ánh sáng, để cho người ta cảm thấy hắn giống như có thể nhìn ra thứ gì đó.

Thẩm Tường liên tục nhìn mấy khối, lúc này sắc mặt của hắn không phải rất tốt, vừa nhìn đã biết là tiêu hao quá độ, Hỗn Độn Thần nhãn này chỉ dùng mấy lần đã tiêu hao rất nhiều thần lực của hắn.

"Ta muốn khối này, bao nhiêu tinh thạch?" Thẩm Tường chỉ vào một khối Huyền Băng màu xám hỏi.

Trong lòng Vạn trưởng lão kia có chút thấp thỏm, nhưng hắn trước đó từng nói qua luận lớn nhỏ mà tính, hắn tự nhiên không dám nói giá cao, hiện tại thế nhưng là có rất nhiều người đang nhìn hắn.

"Hai trăm tám mươi tức!" Vạn trưởng lão do dự trong lòng một trận nói.

Thẩm Tường lập tức vứt cho Vạn trưởng lão kia một cái túi trữ vật, trông thấy cảnh tượng này, rất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt, trong lòng hơi kích động lên, bọn họ không nghĩ tới thật có loại coi tiền như nước đi mua khối Huyền Băng này, mặc dù nhìn có chút môn đạo.

Tất cả mọi người rất muốn biết bên trong khối Huyền Băng này là có cái gì, chỉ có điều bọn họ cũng hiểu khối Huyền Băng này không phải mở ra dễ dàng như vậy.

"Lý trưởng lão, mở khối Huyền Băng này ra, ngươi ngươi phóng thích hỏa diễm hóa thành đao hay kiếm gì đó, mở ra cũng không khó lắm!" Thẩm Tường truyền âm cho Lý Bảo Tuấn.

Lý Bảo Tuấn lập tức nói ra: "Tiểu hữu, khối Huyền Băng này mở ra không dễ, nhưng ta muốn thử xem, nếu như thành công, ngươi có thể lập tức trông thấy bên trong khối Huyền Băng này có đồ vật hay không!"

Trong lòng mọi người lại vui mừng, bọn họ vừa rồi đều trông thấy lão nhân này luyện ra một lò Trú Nhan đan rất dễ dàng, chắc chắn là một gia hỏa rất lợi hại.

"Được a!" Thẩm Tường thuận miệng trả lời.

Bạch Hổ, Lữ Thấm Liên và hơn mười tên cường giả ở bên trong cái đình viện này đều rất muốn biết bên trong đó đến cùng là có cái gì, bọn họ đột nhiên cảm thấy loại phương pháp này vẫn là khá thú vị.

Lý Bảo Tuấn xắn tay áo lên, hét lớn một tiếng, chỉ thấy trong tay của hắn đột nhiên xuất hiện một đám lửa, sau đó đám lửa này hóa thành đoản đao nhỏ, chẳng mấy chốc mọi người đều có thể nhìn ra được đây không phải tạo ra mà là dùng lực lượng hỏa diễm rất nồng đậm ngưng tụ mà thành!

Sau khi Lý Bảo Tuấn ngưng tụ ra thanh đoản đao này, cái này khiến hàn khí bên trong đình viện bị chế trụ, tuy nhiên cũng chỉ là ở trong khoảng thời gian rất ngắn mà thôi.

Khối Huyền Băng màu xám đen này không nhỏ, lớn như một cái vạc nước vậy, nếu như bên trong ẩn tàng thứ đồ cực nhỏ nào đó thì nhất định phải vỡ vụn mới được, nếu như dùng Hỏa thiêu, lại rất dễ bị làm hỏng đồ vật ở bên trong, cho nên khối Huyền Băng này không dễ phá cho lắm.

"Cẩn thận một chút, không được cắt đến đồ tốt!" Thẩm Tường nhắc nhở.

"Yên tâm đi, ta là luyện đan, lúc dung luyện dược liệu trong lò luyện đan thì phải vô cùng cẩn thận!" Lý Bảo Tuấn nói, sau đó bắt đầu đi cắt.

Đoản đao được hỏa diễm ngưng tụ ra kia quả nhiên lợi hại, khối Huyền Băng này vô cùng kiên cố lại giống như là đậu phụ vậy, bị hắn cắt xuống rất dễ dàng.

Đúng vào lúc này khối Huyền Băng này đột nhiên run rẩy một chút, sau đó nổ tung, hóa thành một đống băng tinh màu đen, bên trong không có cái gì!

Mọi người sửng sốt một chút, sau đó phát ra một tiếng thở dài, 28 tỷ cứ như vậy đổ xuống sông xuống biển.

"Bên trong không có đồ gì mà cũng dám mua?" Bạch Hổ rất hoài nghi: "Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra được cái gì sao?"

Lý Bảo Tuấn cũng truyền âm hỏi về chuyện này với Thẩm Tường.

Thẩm Tường lập tức trả lời nói: "Đã nhìn ra, tuy nhiên cũng không thể bại lộ Hỗn Độn Thần nhãn của ta, nếu như ta quan sát quá chuẩn, sau này người khác không cho ta mua thì làm sao bây giờ?"

Lý Bảo Tuấn và Bạch Hổ lập tức hiểu, Thẩm Tường đây là đang cố ý để người khác cho là con mắt thứ ba kia của hắn là vô dụng, cho nên mới cố ý làm ra cảnh tượng giả này.

Thẩm Tường lập tức nói thầm một tiếng: "Cái bí pháp tổ truyền chó má này, không có tác dụng gì, lãng phí tinh thạch không nói còn khiến cho ta mệt mỏi như vậy!"

Mọi người trông thấy vẻ mặt này của hắn, trong lòng thầm mắng bại gia tử, không cảm thấy tinh thạch đáng giá một chút nào, nếu như người bình thường để hơn 200 ức tinh thạch này đổ xuống sông xuống biển thì chắc chắn sẽ kêu cha gọi mẹ.

Vạn trưởng lão kia thở dài một hơi, Hỗn Độn Thần nhãn kia của Thẩm Tường bây giờ ở trong mắt nhiều người xem ra cũng chỉ là để mê hoặc mà thôi, tất cả mọi người đều đang cười trên nỗi đau của người khác, mà trên mặt người của Kim Dương lâu đều tràn đầy nụ cười, khắp khuôn mặt là vẻ đắc ý, bởi vì bọn hắn đã bán được một khối Huyền Băng bỏ đi không dùng được với một giá cao mà người ta khó có thể tin.

Vào lúc mọi người ở đây có ý định rời khỏi thì Thẩm Tường đột nhiên kêu lên: "Không được, ta không thể thua lỗ như vậy, ta nhất định phải kiếm về, lão đầu ngươi chờ một chút, ngươi giúp ta mở Huyền Băng ra, những Huyền Băng này hình như vừa có lỗ hổng thì sẽ tự mình nổ tung, cũng không cần ngươi phải phí quá nhiều sức lực!"

Thẩm Tường ngồi xổm xuống, thu Huyền Băng vừa rồi nổ biến thành hạt thủy tinh kia lại, hắn cảm thấy những thứ Huyền Băng này có tác dụng, đồng thời cũng đưa cho Bạch U U và Tô Mị Dao nghiên cứu một phen.

"Cái gì? Đầu hắn là bị lừa đá sao, vừa rồi bị thiệt lớn như vậy lại còn không biết suy nghĩ! Thật sự là người ngốc lắm tinh thạch, cái tên này là tên bại gia tử ở đâu ra a?" Một tên nam tử nói.

P/S: Ta thích nào...chương 2

Bình Luận (0)
Comment