Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1029 - Chương 1029 - Phản Công Cuối Cùng

Chương 1029 - Phản công cuối cùng
Chương 1029 - Phản công cuối cùng

Lần này Thẩm Tường là mua một lúc tới chín khối Huyền Băng, nhỡ đâu từ bên trong có một số thứ gì đó, như vậy Kim Dương lâu trước đó kiếm được những thứ kia đều quay trở về trong tay Thẩm Tường.

Mọi người cũng hiểu vì sao Thẩm Tường lại mua một lần nhiều như vậy, không phải là vì gỡ vốn sao? Đây cũng là chuyện rất bình thường, ở trong đánh cược, rất nhiều ma bài bạc cũng thường xuyên làm như vậy, tuy nhiên thành công không nhiều.

Vạn trưởng lão vui mừng quá mức, quên mất thân phận của Yêu Hậu, nhớ tới vừa rồi hắn cắt ngang lời nói của Lữ Thấm Liên thì hắn không thể không lo lắng.

Trong lòng Lữ Thấm Liên cũng có chút tức giận, nàng ta trừng mắt liếc Vạn trưởng lão: "Vị công tử này cũng đã tặng không cho các ngươi nhiều tinh thạch như vậy, các ngươi bây giờ có phải sợ rồi cho nên mới không dám cược với người ta hay không?"

Người của Kim Dương lâu xác thực có lo lắng phương diện này, nhỡ đâu Thẩm Tường đi vào vận may, có thể từ bên trong những khối Huyền Băng kia làm ra một số thứ gì đó, như vậy bọn họ nhưng là muốn thua thiệt chết rồi.

"Chúng ta đáp ứng, vị tiểu hữu này hào phóng như vậy, chúng ta sao có thể không hào phóng như thế đây?" Một lão giả tóc bạc trắng đi tới, tiếng như tiếng chuông reo nói.

"Là Đan Vương của Kim Dương Lâu, Thi Phong Vinh!"

"Cuối cùng cũng xuất hiện, cũng khó trách, dù sao đây chính là chuyện lớn a!"

"Nhỡ đâu tên ngốc kia muốn trở mình, Kim Dương lâu sẽ phải khóc nha!"

Lão giả này Đan Vương của Kim Dương lâu phụ trách quản lý Kim Dương lâu, quyền lực tự nhiên là cao nhất.

Kim Dương lâu đáp ứng sảng khoái như vậy, ngược lại là vượt qua sự dự liệu của Thẩm Tường, vốn là hắn còn dự định để Yêu Hậu xuất mã, nghĩ biện pháp để Kim Dương lâu đánh cược với hắn.

"Muốn cược cũng có thể, tuy nhiên ngươi trước tiên cho chúng ta năm ngàn ức mua đi những khối Huyền Băng này, sau đó lại chứng minh chính ngươi có năm ngàn ức!" Thi Phong Vinh nói, nói thật, trong lòng của hắn có chút không muốn cược.

Thẩm Tường cười cười, ném ra hai cái túi trữ vật, bên trong đều phân biệt chứa năm ngàn ức tinh thạch, một cái là dùng để mua chín khối Huyền Băng kia, một cái khác là tiền đánh bạc, đây chính là chính một vạn ức tinh thạch, nếu như hắn thua trận, thì tương đương với việc toàn bộ số tinh thạch này tặng không cho Kim Dương lâu, nhưng nếu như hắn thắng, không chỉ có thể từ bên trong Huyền Băng đạt được đồ tốt, còn có thể thắng trở về những thứ đã thua trước đó, đồng thời còn kém một món hời.

"Được, như vậy bắt đầu đi!" Thi Phong Vinh làm một cái thủ thế mời, để Lý Bảo Tuấn đi phá những Huyền Băng kia, đồng thời còn nói với Lữ Thấm Liên: "Chờ lát nữa còn cực khổ Yêu Hậu làm một cái công chứng viên cho chúng ta, đi kiểm tra những Huyền Băng đã nát bấy kia."

Lữ Thấm Liên gật đầu đồng ý, nàng ta đối với chuyện về Huyền Băng thì hiểu rất nhiều, các nàng còn có một nhóm còn chưa phá vỡ, hơn nữa bên trong Huyền Băng có chí bảo thời thái cổ cũng là xác thực, có rất nhiều thế lực lớn từng chiếm được ở bên trong Huyền Băng.

Lý Bảo Tuấn ngưng tụ Thiên hỏa của hắn ở trên đầu ngón tay, lúc này Thẩm Tường truyền âm cho hắn: "Lý trưởng lão, khối Huyền Băng màu xanh lục hình tròn kia giữ lại tới cuối cùng!"

Lý Bảo Tuấn lập tức hiểu, khối Huyền Băng kia chắc chắn có thứ gì.

Sau khi khối Huyền Băng thứ nhất phá vỡ, bên trong không có thứ gì, để mọi người rất thất vọng, rất nhiều tán tu thế nhưng là rất chờ mong trông thấy dáng vẻ chịu thiệt thòi lớn của Kim Dương lâu.

Khối thứ hai là màu tím nhạt, vẫn không có thứ gì.

Thứ ba, thứ tư, thứ năm...

Một mực đến khối thứ tám, Lữ Thấm Liên mới thở dài một hơi, rất nhiều người cho rằng Thẩm Tường lần này nhất định phải thua, tuy rằng còn có một khối nhưng mọi người đều không cho răng bên trong có thứ gì, vừa rồi bọn họ đều nghe Lữ Thấm Liên nhắc qua, có thế lực lớn phá vỡ mấy trăm khối Huyền Băng, bên trong đều không có thứ gì.

Một khối cuối cùng! Ma người của Kim Dương lâu cũng rất hưng phấn, bởi vì một khối Huyền Băng màu xanh lục cuối cùng này có hàn khí rất yếu, nhìn bên trong chắc chắn sẽ không có thứ gì, hơn nữa còn tương đối nhỏ, màu sắc cũng không tốt hơn cái khác, phía trên còn có một số vết vỡ!

Ở trong mắt rất nhiều người, đây là một khối Huyền Băng thấp kém, người ở chỗ này cũng không coi trọng khối Huyền Băng này ở bên trong có thể có cái gì, rất nhiều người đều thở dài.

Ngay ở trong tầm mắt mọi người tập trung vào trên đầu ngón tay của Lý Bảo Tuấn, Thẩm Tường đột nhiên truyền âm cho Lữ Thấm Liên: "Lữ đại tỷ, ta là Thẩm Tường, giúp ta một việc! Ngươi bây giờ lập tức tham gia đặt cược vào!"

Vai Lữ Thấm Liên hơi run một cái, trong nội tâm khiếp sợ không gì sánh nổi, tuy nhiên nàng ta bình tĩnh lại rất nhanh, cũng không có nhìn Thẩm Tường, mà là lập tức khẽ kêu nói: "Chờ một chút!"

Lý Bảo Tuấn vừa mới vươn tay ra, lại lập tức dừng lại, bởi vì Thẩm Tường cũng đã nói chuyện này với hắn.

"Có chuyện gì không?" Thẩm Tường lập tức hỏi, hắn biết Lữ Thấm Liên hiện tại đã hiểu ý của hắn.

"Vị công tử này, ta cũng muốn đánh cược với ngươi một lần, không biết ngươi có còn tinh thạch hay không?" Lữ Thấm Liên nói.

Lý Bảo Tuấn lập tức cười nói: "Yêu Hậu, ngươi cái này hình như không đúng, người ta bây giờ sắp phải thua ngươi mới nói muốn cược."

"Đúng vậy a!" Ngay sau đó Bạch Hổ cũng nói ra: "Ta hiện tại cũng muốn gia nhập, tuy nhiên cái này có chút không tử tế!"

Thẩm Tường cười nói: "Không bằng như vậy đi, dù sao cũng đã chơi tới mức này rồi, nếu như ta thua, ta chỉ bồi thường một nửa tiền đặt cược cho các ngươi, nếu như ta thắng, ta thu hết của các ngươi, thế nào?"

"Anh bạn nhỏ, đừng làm chuyện ngu xuẩn a, tinh thạch ngươi có nhiều cũng không thể phá của tới như vậy a!" Lý Bảo Tuấn vội vàng nói lời khuyên can.

"Lão đầu ngươi thì biết cái gì? Anh bạn nhỏ này làm sao lại có thể từ chối Yêu Hậu vị tuyệt thế giai nhân này đây?"

"Từ xưa tới này, anh hùng đều khó qua ải mỹ nhân a! Coi như sắp thua cũng không thể từ chối mỹ nhân, ha ha!"

"Chỉ tiếc chúng ta không phải mỹ nhân, bằng không hiện tại cũng có thể tham gia đánh cược!"

Thẩm Tường lập tức hô: "Các vị muốn cược cũng được, tuy nhiên ta chỉ tiếp nhận tiền đặt cược hai ngàn ức tinh thạch trở lên."

Lữ Thấm Liên cười một tiếng: "Công tử quả nhiên là hào phóng, ta cược năm ngàn ức!"

Thẩm Tường lập tức truyền âm cho Lý Bảo Tuấn và Bạch Hổ: "Hai vị lão ca, dùng sức nện cho ta, Kim Dương lâu nhất định sẽ hung hăng theo!"

Đúng như những gì Thẩm Tường phỏng đoán, Thi Phong Vinh và mấy tên cao tầng của Kim Dương lâu cũng không kìm nén được, thi nhau thương lượng có nên theo hay không!

"Anh bạn nhỏ, nói như vậy lão đầu ta chỉ cần có hai ngàn ức cũng có thể rồi?" Lý Bảo Tuấn mỉm cười nói: "Như vậy ta sẽ không khách khí, người chết vì tiền chim chết vì ăn, coi như tiểu huynh đệ ngươi thua, từ nay về sau chính là bằng hữu của lão đầu này, hiếm khi có được loại thích đánh cược này như ngươi làm bạn! Ta cũng tới năm ngàn ức đi, không biết trên người tiểu huynh đệ ngươi còn có tinh thạch không?"

"Còn một chút, có lẽ là đủ!" Thẩm Tường cười ha ha một tiếng, xem ra hắn dự định là chơi tới cùng, không có một chút dáng vẻ lo lắng nào.

"Chỉ là một chút sao? Xem ra ta xuất thủ muộn!" Bạch Hổ lắc đầu thở dài.

Mọi người bị dọa đến giật mình, đám gia hỏa này thật sự là tiêu tiền như nước a, tuy nhiên những người này đều là người có thực lực, như vậy cũng rất bình thường.

"Mặc dù tinh thạch không có, nhưng có thể dùng đồ vật để thay thế, ta có thể lấy một viên Sinh Sinh Bất Tức đan!" Thẩm Tường nói.

"Chúng ta lại thêm một vạn ức tinh thạch, cược Sinh Sinh Bất Tức đan của ngươi." Thi Phong Vinh hô lớn: "Hôm nay vô luận là thắng hay thua, tiểu hữu ngươi cũng là khách quý của Kim Dương thánh cảnh chúng ta!"

"Vô luận thắng thua, công tử đều là khách quý của Yêu Vận động thiên chúng ta!" Lữ Thấm Liên nói ra mang theo nụ cười quyến rũ rất hút hồn, để cho người ta không thể không hâm mộ Thẩm Tường.

P/S: Ta thích nào...chương 2.

Bình Luận (0)
Comment