Những Huyền Băng ở hậu viện của Kim Dương lâu, nếu như dựa theo giá cả trước đó, nhiều lắm thì cũng chỉ hơn vạn ức mà thôi, hiện tại có người ra giá mười vạn ức tới mua, chắc chắn là nhìn ra bên trong những Huyền Băng này có bảo vật, chỉ cần đầu óc người không có bệnh thì sẽ không bán đi vào lúc này.
"Lão tiên sinh này, không biết có thể phá vỡ những Huyền Băng này giúp chúng ta hay không?" Thi Phong Vinh gượng gạo đi vê phía Lý Bảo Tuấn, cung kính nói, hắn là một tên Đan Vương, có thể nhìn ra hỏa diễm của Lý Bảo Tuấn không tầm thường.
Trong khoảng thời gian này đám phán Tam vực sắp bắt đầu, có rất nhiều cường giả ẩn thé đi ra ngoài cũng không có gì kỳ lạ, dù sao mảnh thiên địa này đã là Đế Thiên từng đứng sừng sững ở trên Cửu Thiên Thập Địa!
"Lý trưởng lão, liền giúp bọn hắn một chút đi, bên trong những Huyền Băng này đều không có đồ vật!" Tiếng cười hì hì của Thẩm Tường truyền vào trong đầu của Lý Bảo Tuấn, điều này làm cho Lý Bảo Tuấn âm thầm bội phục Thẩm Tường, bởi như vậy, lại để cho Kim Dương lâu phải đau lòng thêm một lần nữa.
Lý Bảo Tuấn lập tức động thủ, bởi vì nơi này có rất nhiều Huyền Băng, cho nên tốc độ của hắn rất nhanh, chỉ trong chốc lát, thiên hỏa của hắn đã phá vỡ mấy khối Huyền Băng ở nơi này!
Ngay sau đó tất cả Huyền Băng đều được phá vỡ, hóa thành từng đống hạt băng, người của Kim Dương lâu cẩn thận lật những đống hạt băng này ra, quả thực là muốn từ bên trong tìm ra thứ gì đó, nhưng bất đắc dĩ không có cái gì, điều này làm cho rất nhiều người không thể nín được cười.
"Mười vạn ức tinh thạch a, nếu như vừa rồi bán đi, thua thiệt chính là tên đại ngốc kia!"
"Kim Dương lâu quá xui xẻo!"
"Bọn họ đau lòng hơn chết rồi, bọn họ chắc chắn rất hối hận, lúc trước làm sao lại không phải bọn họ phá vỡ khối Huyền Băng có Ngộ Đạo thạch kia đây? Lúc trước tại sao không bán toàn bộ Huyền Băng ở nơi này cho người ta đây..."
Lữ Thấm Liên trông thấy trong đôi mắt Thẩm Tường hiện ra vẻ đắc ý, trong lòng khẽ xì một cái, người ta đều nói nữ tử Yêu Vận động thiên các nàng nhu mì tuyệt mỹ, nhưng lại độc như bọ cạp! Mà Thẩm Tường bây giờ nhìn chất phác trung thực, nhưng trong lòng lại đen sâu không thấy đáy, nàng ta cảm thấy yêu tinh Yêu Vận động thiên so với Thẩm Tường thì quả thực là một trời một vực, hơn nữa sau khi Thẩm Tường lừa người ta xong, người khác còn không biết là chuyện gì xảy ra.
"Thật sự là tiếc nuối a, lần sau lúc nào có Huyền Băng mới đến, ta nhất định sẽ tới." Thẩm Tường nhìn vào mặt mũi những ông lão đầy vẻ suy sụp tinh thần, thở dài một tiếng sau đó quay người đi ra ngoài.
"Công tử, có thể cho chút mặt mũi hay không, đến nơi ở của tiểu nữ ngồi một chút!" Lữ Thấm Liên nhẹ giọng nói, giọng nói rất quyến rũ rất chọc người, để rất nhiều người phải quăng tới ánh mắt ghen ghét như lửa về phía Thẩm Tường.
"Vô cùng vinh hạnh!" Thẩm Tường cười nói.
Thật ra thì Lữ Thấm Liên là muốn đòi lại năm nghìn ức tinh thạch kia, nàng ta có chút không yên lòng đối với loại người như Thẩm Tường, nàng ta lo lắng chính mình bị Thẩm Tường lừa cũng không kịp phản ứng.
Thẩm Tường chào hỏi một tiếng với Lý Bảo Tuấn, Bạch Hổ thì nghênh ngang rời khỏi với Lữ Thấm Liên, đồng thời cũng phá hủy kế hoạch theo dõi Thẩm Tường của Kim Dương thánh cảnh.
Lữ Thấm Liên ở bên trong một tòa lầu nhỏ u tĩnh, bên trong tràn ngập mùi thơm, Thẩm Tường đi theo sau lưng của Lữ Thấm Liên đi đến lầu nhỏ, trên đường đi trông thấy rất nhiều yêu tinh xinh đẹp quyến rũ, mỗi một yêu tinh đều là vưu vật có thể làm mê chết người không đền mạng, hơn nữa ăn mặc rất mỏng, thân thể trắng như tuyết kia còn tỏa ra hương thơm, lúc nhìn người, ánh mắt vũ mị kia giống như có thể câu hồn đoạt phách người ta đi vậy, để Thẩm Tường hận không thể đứng lại lâu một chút.
Lữ Thấm Liên trông thấy ánh mắt xấu xa này của Thẩm Tường thì hừ một cái, dùng ánh mắt cảnh cáo Thẩm Tường, nàng ta biết Thẩm Tường ở phương diện đối phó nữ nhân này cũng không phải là kẻ bình thường, nàng ta lo lắng yêu tinh của Yêu Vận động thiên nàng ta bị Thẩm Tường gieo họa, lúc trước lúc Thẩm Tường bị vây ở bên trong Thiên Lôi Luyện Ngục, nàng ta đã nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của Liễu Mộng Nhi, Đông Phương Hinh Nguyệt và Hoa Hương Nguyệt kia, lúc ấy nàng ta cũng rất kinh ngạc, đặc biệt là đối với Liễu Mộng Nhi, đây chính là sư phụ của Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan!
Sau khi Lữ Thấm Liên cho toàn bộ yêu tinh ở trên tầng ba rút đi thì vươn đôi tay như mỹ ngọc ra: "Hiện tại có thể trả lại cho ta rồi chứ, ta mặc dù là Yêu Hậu của Yêu Vận động thiên, tuy nhiên ta cũng rất thiếu tinh thạch!"
"Thôi đi, xem ta thành người nào rồi? Ta sẽ thiếu chút tinh thạch ấy thôi sao?" Thẩm Tường trả lại túi trữ vật kia, hắn hiện tại rất quen thuộc với Lữ Thấm Liên, hắn dùng Ma Hủ Tử Khí trao đổi Thánh Liên tử với Lữ Thấm Liên, loại giao dịch này nếu để cho người ngoài biết được vậy thì tuyệt đối có thể để tam giới như ong vỡ tổ.
"Ngươi bây giờ làm sao không an phận như vậy? Vừa mới làm ra chuyện lớn ở bên trong Thiên Lôi Luyện Ngục như vậy, không trốn đi cho thật tốt, đi ra làm ầm ĩ cái gì nữa?" Lữ Thấm Liên nghiêm túc nói, giống như là một vị đại tỷ đang răn dạy đệ đệ của mình vậy.
"Ta đi ra làm ầm ĩ, ta có thể có được thu hoạch lớn như vậy sao?" Thẩm Tường cười nói.
Lữ Thấm Liên lấy mạng che mặt xuống, lộ ra khuôn mặt ngọc xinh đẹp thanh tú kia, hừ nhẹ một tiếng, sau đó rót trà nước cho Thẩm Tường, nàng ta tuy rằng là Yêu Hậu cao quý, nhưng đối xử với mọi người đều rất khách khí, không có chút làm cao nào, hơn nữa nàng ta cho người ta một loại cảm giác xinh đẹp nho nhã tuyệt tục, nữ tử dịu dàng như nước, hiện tại sau khi nàng ta trải qua lần giao dịch trước đó với Thẩm Tường thì bọn hắn có quan hệ rất sâu, có thể nói bí mật trí mạng nhất của bọn họ đều dược đối phương nắm giữ mới có thể được như vậy! Đương nhiên, sau khi hai người nhận biết cũng có được một loại tin tưởng!
"Có thể để cho ta xem Ngộ Đạo thạch kia một chút không?" Lữ Thấm Liên ngồi xuống, cười quyến rũ một tiếng với Thẩm Tường: "Không nghĩ tới ngươi vậy mà biết được loại Hỗn Độn Thần nhãn này, có phải ngươi sử dụng Hỗn Độn Thần nhãn nhìn ra được bên trong Huyền Băng có cái gì hay không?"
Thẩm Tường lấy Ngộ Đạo thạch ra đưa vào trong tay ngọc của Lữ Thấm Liên, lúc thu tay còn nhẹ nhàng sờ soạng lên tay ngọc trơn nhẵn mềm mại kia một chút, khiến Lữ Thấm Liên hung hăng trừng mắt với hắn một cái.
"Ta nói ta dùng Hỗn Độn Thần nhãn nhìn không ra, ngươi tin không?" Thẩm Tường cười ngây ngô nói.
"Không tin, ngươi ở trong Kim Dương lâu làm ra loại trò đùa nghịch kia, còn nghĩ là ta tin tưởng ngươi?" Lữ Thấm Liên nắm chặt Ngộ Đạo thạch, nhìn xem những linh văn ở trên, nàng ta dùng thần thức thẩm thấu vào, trong lòng lập tức hoảng sợ, bởi vì bên trong giống như là một cái hải dương linh văn vô biên vô tận, mỗi một đạo linh văn đều ẩn chứa lượng lớn tin tức, cái đó chính là lực lượng đại đạo tự nhiên.
"Yêu Vận động thiên của ta cách rất gần với Huyền Hàn cổ vực, đàm phán Tam vực qua đi, ngươi có thể đến Yêu Vận động thiên một chuyến không?" Lữ Thấm Liên trả Ngộ Đạo thạch lại cho Thẩm Tường: "Ta sẽ không bạc đãi ngươi!"
Thẩm Tường biết ý tứ của Lữ Thấm Liên, Lữ Thấm Liên muốn để hắn tới xem Huyền Băng, Yêu Vận động thiên nàng ta chắc chắn lấy được rất nhiều.
"Hắc hắc, tài lực của ta Lữ đại tỷ ngươi cũng biết, muốn thu mua ta cũng không dễ dàng a!" Thẩm Tường cười hì hì nói.
"Ngươi cũng đã gọi ta là Lữ đại tỷ, chẳng lẽ ngươi không thể cho tỷ tỷ một bộ mặt sao?" Lữ Thấm Liên gắt giọng.
"Ta có thể đi Yêu Vận động thiên một chuyến, nhưng ngươi cũng phải giúp ta một chuyện." Khuôn mặt Thẩm Tường đột nhiên trở nên rất nghiêm túc.
"Ngươi nói!" Đôi mắt đẹp của Lữ Thấm Liên lập lòe.
"Vô luận sau này có chuyện gì xảy ra, đều phải cam đoạn mảnh đất Thần Võ đại lục kia sẽ không rơi vào sự công kích của bất kỳ thế lực nào! Cho dù sau này Yêu Vận động thiên của ngươi đối địch với ta, ngươi cũng phải cam đoan nơi đó được an toàn!" Thẩm Tường nói.
"Coi như không cần ta ra tay, sư phụ ngươi cũng có thể bảo vệ chỗ đó!" Lữ Thấm Liên nhíu mày, nàng ta không rõ vì sao Thẩm Tường lại nghiêm túc về việc để nàng ta làm điều này.
P/S: Ta thích nào...chương 1.