Thẩm Tường không nghĩ tới sau khi chính mình báo giá, vậy mà không có người nào tranh đoạt cùng hắn, có thể lấy cái giá tiền này cầm xuống khối Huyền Băng này thật sự là quá nằm ngoài sự dự liệu của hắn.
"Bên trong cái Huyền Băng hình hồ lô này thật sự có bảo vật sao?" Lứ Thấm Liên, Bạch Hổ và Lý Bảo Tuấn trông thấy hắn đi lên đài thì lập tức truyền âm dò hỏi hắn.
Long Tuyết Di, Tô Mị Dao và Bạch U U ở bên trong U Dao giới chỉ cũng hỏi tới.
"Hỗn Độn Thần nhãn của ta không thể hoàn toàn trông thấy bên trong có đồ vật gì, chỉ có thể trông thấy bên trong có một cái bóng đen, cho nên bên trong cũng có khả năng không phải bảo vật, mà là những thứ khác." Thẩm Tường đáp lại nói, sau đó lấy ra một cái trúi trữ vật, đưa tinh thạch cho người chủ trì đấu giá hội kia.
Lão giả phụ trách phá vỡ Huyền Băng đi tới, ngưng tụ hỏa diễm màu tím vào trên đầu ngón tay, đưa về phía Huyền Băng hình hồ lô kia.
Lúc này rất nhiều người đều đứng lên quan sát, tuy rằng Huyền Băng hồ lô này nhìn không có khả năng, tuy nhiên đây dù gì cũng là một khối Huyền Băng, hơn nữa còn hơi đặc biệt, có hai loại màu sắc biến đổi thay nhau.
Hỏa diễm màu tím lượn quanh ngón tay chạm vào trên khối Huyền Băng hình hồ lô kia, Huyền Băng lập tức bể nát, hóa thành một một đống hạt băng tinh, con mắt Thẩm Tường vào lúc này trở nên rất sắc bén, nhanh chóng vươn tay, chụp vào bên trong đống hạt đổ nát kia, rất nhiều người có con mắt tinh tường cũng đã trông thấy bên trong đám hạt băng tinh tròn kia có một khối tảng đá màu lam nhạt, tuy rằng chỉ lớn cỡ hạt đào nhưng tảng đá này cho người cảm giác hết sức kỳ lạ, để cho người ta cảm thấy đối mặt với tảng đá này như là đối mặt một ngọn núi lớn vậy.
Thẩm Tường chộp tảng đá màu lam nhạt kia vào trong tay, không thể không quát lớn một tiếng, bởi vì hòn đá này rất nặng, nếu như không phải hắn đột nhiên phản ứng kịp thì chắc chắn nắm không lên.
"Là Hư Thiên thạch, vậy mà còn là một khối lớn như vậy!" Một lão giả bên trong phòng khách cả kinh quát lên.
Hư Thiên thạch thế nhưng là một loại thần thạch, nghe nói một viên Hư Thiên thạch lớn nhỏ như hạt cát thì có trọng lượng tương đương với một ngọn núi, hơn nữa rất chắc chắn, nếu như ở lúc luyện khí gia nhập một hạt Hư Thiên thạch vậy thì rất có thể sẽ trở thành Tiên khí có phẩm chất rất cao, ở trong mắt Luyện Khí sư ở Thiên giới thế nhưng là chí bảo trong chí bảo.
"Đúng là Hư Thiên thạch a! Trông thấy hắn cầm lên phí sức như vậy thì tuyệt đối không sai!"
"Nghe nói thân đao của Thanh Long Đồ Ma đao chính là dùng loại đồ chơi này luyện thành!"
"Hư Thiên thạch lớn nhỏ cỡ hạt cát ở Thiên giới cũng có thể bán được giá trên trời chứ đừng nói một khối lớn tới như vậy!"
Cự đầu của các thế lực bên trong phòng khách liên tiếp thở dài, hết sức ghen tỵ với Thẩm Tường, bọn họ trông thấy Thẩm Tường thu Hư Thiên thạch vào trong pháp bảo trữ vật rất nhẹ nhàng thì biết Thẩm Tường có một cái pháp bảo trữ vật rất lợi hại, dạng người này tuyệt không phải hạng người bình thường.
Lăng Phương của Tử Nguyệt thánh cảnh lúc này xanh cả mặt, nàng ta ngây người ở Thiên giới lâu như vậy, tự nhiên biết một khối Hư Thiên thạch lớn tới như vậy là trân quý tới cỡ nào, đó là không cách nào định giá, đặc biệt là đối với những thế lực lớn kia mà nói, có một khối Hư Thiên thạch to như vậy thì mang ý nghãi có thể luyện ra một cái Thánh khí có phẩm chất rất cao!
Thẩm Tường đạt được Hư Thiên thạch này cũng rất vui sướng, tuy nhiên hắn cũng rất bình tình đi trở về chỗ ngồi, thật giống như chẳng có chuyện gì xảy ra cả, bình chân như vại ngồi ở chỗ đó, coi như bên cạnh có người muốn lôi kéo làm quen với hắn thì hắn cũng hờ hững.
Tử Nguyệt thánh cảnh bây giờ trong lòng thầm mắng lão gia hỏa thần bí này, Thẩm Tường bây giờ chính là biến thành dáng vẻ của một lão gia hỏa mà tới, rất nhiều người đều vô cùng ghen ghét đối với hắn, bởi vì hắn chỉ dùng 1001 ức tinh thạch đã mua được một khối Hư Thiên thạch to như vậy, đây là vận may cỡ nào a, rất nhiều người đều rất hối hận khi vừa rồi tại sao lại không đấu giá đây?
Đám cao tầng của Kim Dương thánh cảnh kia hiện tại trong lòng cũng trở nên thăng bằng hơn rất nhiều, tuy rằng Hư Thiên thạch kia không thể trân quý bằng Ngộ Đạo thạch, nhưng trông thấy sắc mặt của đám người Tử Nguyệt thánh cảnh này, trong lòng bọn họ đột nhiên cao hứng, cao hứng đến nỗi những vết sẹo đã bị lãng quên.
"Tất cả mọi người cũng đã thấy được, Tử Nguyệt thánh cảnh chúng ta không giở trò dối trá gì trong những khối Huyền Băng này, tất cả đây đều phải xem vào vận khí và cơ duyên, vị lão tiên sinh này vừa rồi đã lấy 1001 ức tinh thạch đạt được một khối Hư Thiên thạch lớn như thế!" Người chủ trì kia cố gắng gượng cười nói, sớm biết thì hắn đã mở một mức giá cao hơn.
Khối Huyền Băng bán đấu giá thứ hai đã mở ra được Hư Thiên thạch loại thần thạch này, để Tử Nguyệt thánh cảnh cũng không muốn đấu giá tiếp nữa mà là muốn đập vỡ toàn bộ Huyền Băng còn sót lại, nhưng như vậy thì chắc chắn sẽ bị rất nhiều người khinh bỉ, phải biết hôm nay thế nhưng là có rất nhiều cự đầu của các thế lực tới cổ động!
Khối Huyền Băng thứ ba đã được đưa lên, khối Huyền Băng này nhìn còn tốt hơn nhiều so với Huyền Băng hình hồ lô trước đó, cũng có hình dáng, nhìn giống như là một lão hổ nằm ở trên mặt đất vậy, chẳng qua là màu xám đen, tuy nhiên mặt ngoài rất sáng ngời, hàn khí trận trận, nhìn vào có chút tà dị, khổ người cũng rất lớn.
"Bên trong Huyền Băng có bảo vật hay không, không thể chỉ xem ở bề ngoài, vừa rồi khối Huyền Băng hình hồ lô kia chính là một cái ví dụ!" Người chủ trì trông thấy trên mặt mọi người đều hiện ra vẻ không nắm chắc, tiếp tục nói ra: "Muốn đạt được bảo vật, đầu tiên phải dám liều, giống như lão tiên sinh vừa rồi vậy, không keo kiệt tinh thạch chút nào, mua xuống khối Huyền Băng hồ lô không đáng chú ý chút nào, kết quả đạt được một khối Hư Thiên thạch không thể đoán trước."
"Giá quy định một ngàn năm trăm ức, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn một ức tinh thạch!" Hiện tại bắt đầu!
Sau đó, Thẩm Tường lập tức kêu giá: "Một ngàn năm trăm hai mươi ức!"
Mọi người trông thấy ngôi sao may mắn này báo giá thì lập tức đi theo tranh đoạt, bởi vì Thẩm Tường cho người cảm giác rất bình tĩnh, trông giống như là người trong nghề vậy, mọi người đều không hiểu rõ một chút nào đối với mấy khối Huyền Băng này, cho nên ở thời điểm mù quáng trông thấy Thẩm Tường ra giá thì cũng theo đó mà ra giá.
"Bên trong khối Huyền Băng này cũng có bảo vật sao? Ta nghe nói nhóm Huyền Băng này đều được khai thác ở một nơi tương đối sâu trong Huyền Hàn cổ vực!" Lữ Thấm Liên truyền âm cho Thẩm Tường, bởi vì Thẩm Tường đấu giá rất dũng mãnh, mỗi lần đều là vài chục ức cộng vào, còn kéo theo rất nhiều cường giả bên trong phòng khách.
"Không có bảo vật, ta chỉ là đang đùa nghịch chơi bọn họ thôi!" Thẩm Tường cười nói ra câu trả lời.
Bạch Hỗ và Lý Bảo Tuấn ở cùng một chỗ với Thẩm Tường lâu cũng biết được thủ đoạn bịp bợm của Thẩm Tường, cho nên bọn họ đều đã nhìn ra được Thẩm Tường là đang cố ý lừa dối người khác, huống hồ Thẩm Tường từng nói qua, nếu như xuất hiện khối Huyền Băng có bảo vật thứ hai thì hắn tuyệt đối sẽ không tự mình mua xuống mà là để hai người bọn họ xuất thủ.
"Một vạn bốn ngàn ức!" Cường giả từ Thiên giới xuống kia của Phong gia nặng nề hô, Phong Quyền càng ngày càng cảm thấy bên trong khối Huyền Băng hình con hổ đen kia có bảo vật, Phong Quyền bây giờ đang chưởng quản Phong gia bị Thẩm Tường giày vò qua nhiều lần, tinh thạch cũng có hạn, tuy nhiên hắn cũng muốn thử thời vận.
Giá của khối Huyền Băng này đã vượt qua khối thứ nhất, rất nhiều người cũng đã thu tay lại!
Thẩm Tường cũng không còn tăng giá, sau khi một búa gõ xuống, Phong Quyền đi tới trên đài giao tinh thạch, tuy nhiên lúc này hắn lại có chút hối hận, hối hận chính mình xung động quá mức, tuy nhiên Hư Thiên thạch trước đó thật sự là quá mê người, cho nên hắn mới có thể mạo hiểm vỗ xuống khối Huyền Băng hình con hổ màu đen này!
"Chưởng môn, ngươi lừa người ta thảm rồi, tuy nhiên điều này cũng làm cho Tử Nguyệt thánh cảnh kiếm lời rất nhiều!" Lý Bảo Tuấn cười nói.
"không có gì, dù sao kiếm cũng không phải tinh thạch của ta, hơn nữa như vậy cũng có thể để quan hệ giữa Tử Nguyệt thánh cảnh và Phong gia trở nên kém đi!" Thẩm Tường không thèm để ý một chút nào.
P/S: Ta thích nào...chương 3.