"Ngươi..." Tỉnh Sương Trạch bị Thẩm Tường nói tới á khẩu không trả lời được, khí thế lập tức yếu đi rất nhiều: "Hừ, hôm nay ta muốn bắt lại ngươi!"
"Bắt ta để tranh công đúng không, quả nhiên là một nữ tử bình thường, lòng ham muốn công danh lợi lộc mạnh như vậy, uổng công cái khuôn mặt này." Thẩm Tường cười lớn lên nói đùa dí dỏm.
Thế lực khác đều có cự đầu, cho nên không để cho người mình động thủ, bọn họ cũng đều biết Lý Bảo Tuấn rất không dễ chọc, chứ đừng nói bản thân Thẩm Tường đã rất mạnh, có thể giết chết Thiên Lôi Ma Chủ, còn có đại trưởng lão mà bọn họ nhìn không thấu kia, người này cũng là đối tượng mà bọn họ rất kiêng kỵ.
Cự đầu của Tử Nguyệt thánh cảnh đều chết sạch, hiện tại người của Tử Nguyệt thánh cảnh không muốn đoàn kết ổn định lại, ngược lại là muốn tranh đoạt chức vị chưởng môn, đặc biệt là Thiên nữ này, bởi vì nàng ta là mỹ nhân, thực lực lại không tầm thường cho nên có uy vọng rất cao, cũng nhận được sự vây đỡ ủng hộ của rất nhiều người, nàng ta cảm thấy nếu như có thể giải quyết được Thẩm Tường thì chức vị chưởng môn của Tử Nguyệt thánh cảnh chính là của nàng.
"Đây chẳng qua là ngươi sử dụng tà thuật mà thôi, hôm nay ta muốn để tà thuật của ngươi bạo lộ ra ngoài, để thế nhân thấy rõ bộ mặt thật của ngươi." Hai tay Tỉnh Sương Trạch lóe lên ánh sáng tím, hai thanh trường kiếm màu tím đột nhiên xuất hiện, hóa thành hai đạo ánh sáng tím đâm về phía cổ họng và một con mắt của Thẩm Tường.
Hai tay Thẩm Tường chắp ở sau lưng, hai mắt tuôn ra hai đạo Hỏa Long, ngênh kích hai thanh trường kiếm kia, Hỏa Long phun ra nuốt vào hỏa diễm, chuẩn xác không nhầm lẫn ngậm hai thanh kiếm kia vào trong miệng, sau đó Hỏa Long gào thét trầm thấp một tiếng, ánh lửa lập lòe, hỏa diễm càng trở nên cuồng liệt, nhưng chẳng mấy chốc lại dập tắt.
Hỏa diễm biến mất, hai thanh bảo kiếm đã hóa thành bột phấn!
"Ta sử dụng tà thuật? Nhưng ta không ở bên trong Thiên Lôi Luyện Ngục nô dịch tán tu làm lao công a? Ta không có cướp đoạt túi trữ vật của tán tu a? Ta ngược lại còn cứu được bọn họ, nhưng bởi vậy làm tức giận Thiên tử Tử Nguyệt thánh cảnh các ngươi, hắn muốn giết ta nhưng tài nghệ không bằng người bị chém chết thì cái này trách được ai?"
"Ngậm máu phun người!" Tỉnh Sương Trạch này trong lòng vô cùng tức giận, bảo kiếm của mình vậy mà trong nháy mắt mất rồi: "Hôm nay ta chắc chắn sẽ giải quyết các ngươi!"
"Nói khoác mà không biết ngượng!" Thẩm Tường cười lạnh.
Tỉnh Sương Trạch nghiến chặt răng ngà, đột nhiên lấy ra một khối đá màu tím to lớn, nhìn kỹ cái này rất giống một tấm bia đá, ở trên còn khắc rất nhiều linh văn cổ xưa.
"Là Tử Nguyệt thánh bia, vậy mà lại ở trong tay của nha đầu này!"
"Thông Thiên thế gia có Thông Thiên cổ ngọc, Thánh cảnh thì có thánh bia, đều là đồ vật rất lợi hại!"
Lúc này lòng tin của Tỉnh Sương Trạch tăng vọt, khắp khuôn mặt là vẻ đắc ý, bởi vì đạt được thứ này thì mang ý nghĩa nàng ta đạt được sự vừa ý của chưởng môn.
"Ở trước mặt thánh bia, ngươi không có một chút lực lượng phản kháng nào!" Mặt ngọc Tỉnh Sương Trạch trở nên lạnh lẽo, thúc giục lực lượng bên trong thánh bia, mái tóc dài của nàng ta bay múa, mặt ngọc nặng trĩu xuống, đôi mắt đẹp lấp lóe ánh sáng tím, thân thể tràn ra một trận tử mang, lúc này thiên địa đột nhiên mờ tối, không trung treo một vầng trăng tím, trăng tím tỏa ra ánh sáng màu tím, toàn bộ tập trung ở trên người mấy người Thẩm Tường.
"Phong cấm!" Tỉnh Sương Trạch khẽ kêu một tiếng, chỉ thấy vầng trăng tím kia chợt lóe lên vòng ánh sáng màu tím, một cái đại trận màu tím xuất hiện, linh văn huyền ảo màu tím lóe ra ánh sáng chói mắt, uy áp kinh khủng, để rất nhiều người hơi hoảng sợ.
Trận đồ màu tím dường như muốn oanh diệt cả vùng đất, từ trên đỉnh đầu mấy người Thẩm Tường đột nhiên nện xuống.
"Đại trận sơn hà!" Thẩm Tường dùng lực lớn giẫm một cái, mắt đất rung động, chân khí hùng hồn trên người như là vỡ đê dâng trào đến không trung, thần lực mênh mông theo đó mà tới, bầu trời mờ tối đột nhiên xuất hiện một bộ bức tranh sơn hà tỏa ra ánh sáng vạn trượng, vô số con sông lớn mãnh liệt chảy xuôi, từng dòng nước chảy siết cuồn cuồn phát ra tiếng như sấm, núi sông chấn động thiên địa, che đậy trăng sao, hiển thị rõ uy thế cả đại địa, chấn nhiếp tất cả sinh linh trên thiên địa.
Thánh bia này lợi hại hơn nữa, người sử dụng không thôi phát ra toàn bộ lực lượng thì uy lực suy giảm lớn, trận đồ giống như trăng tím kia lúc này bị sơn hà đồ Thẩm Tường thả ra ngăn cản lại.
Sắc mặt Tỉnh Sương Trạch trở nên nghiêm túc, váy tím và làn tóc đen bay trong gió, thánh bia trước ngực tỏa ra ánh sáng tím bừng bừng, nàng ta đang dùng Tử Nguyệt trận đồ gằng co với Thẩm Tường.
"Chẳng qua chỉ là từ bên trong Thiên Sát thuật cải biên mà thành thôi, không có cái gì hay ho cả!" Thẩm Tường nhìn ra được một chút môn đạo, khí tức trên người hắn lập tức tăng vọt, chân khí đột nhiên phun trào, như là một con Long từ trên thân thể của hắn dâng trào đi ra, bay múa ở trên bầu trời.
"Thái Hư Tinh Thần ấn, kết thúc đi!"
Bầu trời tối tăm đột nhiên xuất hiện từng điểm từng điểm ánh sáng sao, ở trên Tử Nguyệt trận đồ kia đột nhiên xuất hiệnmấy nhục ngôi sao hư ảnh to lớn, những ngôi sao hư ảnh này tạo thành một cái đại trận, lực lượng càng cường đại hơn, ánh sáng lóe ra đủ các loại màu sắc, vừa xoay chuyển vừa rơi xuống, lực lượng tinh thần nồng đậm cuồn cuộn dâng trào, từ trên không trung rơi xuống, nện vào vầng trăng tím kia đến nổ tung lên, tiêu tán ở chân trời!
Thái Hư Tinh Thần ấn vừa xuất hiện, rất nhiều cự đầu đều thay đổi sắc mặt, Tỉnh Sương Trạch kia trông thấy cái tinh thần đại ấn vô cùng cường đại đánh đâu thắng đó này áp xuống tới thì cảm giác vô cùng sợ hãi xông lên đầu, nhưng đã chậm! Thái Hư Tinh Thần ấn ở trên không trung hóa thành một cái bàn tay lớn, bàn tay lớn được nhiều ngôi sao hư ảnh tạo thành, mang theo lực lượng khai thiên liệt địa, ép về phía Tỉnh Sương Trạch.
Ầm! Tiếng vang vọng truyền đến, Tỉnh Sương Trạch bị bàn tay lớn che phủ hoàn toàn, cả người đang ở bên trong tiếng âm thanh ù ù hủy diệt, hóa thành tro bụi!
Cùng lúc đó, Thanh Long Đồ Ma đao xuất hiện ở trong tay Thẩm Tường, hắn bay vọt tới, chém một đao vào trên Tử Nguyệt thánh bia đang nằm trên mặt đất, Thần đao mang theo sức mạnh ức vạn cân, dữ dội chém xuống, thánh bia này chịu đến một kích mạnh mẽ, lập tức bỡ nát ra, hóa thành một đám bụi.
"Tiểu tử, đừng quá càn rỡ, Hàn huynh, chúng ta cũng nhau bắt lấy bọn hắn!" Người nói chuyện là Phong Quyền, cường giả Phong gia ở Thiên giới! Hàn Khang cũng giống như vậy, là cường giả Phi Tiên môn ở trên Thiên giới phái xuống.
"Phong gia, Phi Tiên môn, các ngươi muốn cùng nhau lên sao? Hai người các ngươi nếu như động thủ đối với ta, Hàng Long môn trước tiên chính là diệt đi các ngươi!" Thẩm Tường không hề sợ hãi mà nhìn vào hai cường giả này.
"Ngươi cho rằng ngươi là ai? Nói diệt thì diệt?" Hàng Khang nhảy xuống, đứng ở phía sau Thẩm Tường, Thẩm Tường nắm long mạch trong tay, nếu như giết chết Thẩm Tường, như vậy sẽ như thế nào!
Phong Quyền hô: "Đừng nói nhảm với hắn, động thủ!"
Thẩm Tường và Lý Bảo Tuấn liếc mắt nhìn nhau, bọn họ biết lần này không tới lượt bọn họ xuất thủ, cho nên bọn họ đều đứng bất động tại chỗ.
Phong Quyền như gió lao về phía Bạch Hổ, lực lượng cuồng bạo trên bàn tay lấy tốc độ cực nhanh đánh thẳng vào không khí, xung kích ra từng đợt khí bạo.
Vậy mà công kích Bạch Hổ, đây không phải là chán sống sao? Thẩm Tường và Lý Bảo Tuấn thở dài trong lòng!
Bạch Hổ vẫn luôn không xuất thủ, chỉ là vẻ mặt nhàn nhạt ở một bên quan sát, bây giờ hai tên có thực lực cường đại như thế giáp công bọn họ, Thẩm Tường và Lý Bảo Tuấn chắc chắn không ứng phó được.
"Lần này bọn họ chết chắc!" Một người thở dài.
Một chưởng này của Phong Quyền là rất khủng bố, chỉ là khí kình trùng kích ra đã đánh cả con đường rách tới tả tơi, lúc mắt thấy sắp đánh nát đầu của Bạch Hổ thì bàn tay của Bạch Hổ đột nhiên vươn bàn tay ra, lại muốn lấy tay không đón đỡ!
"Muốn chết!" Phong Quyền cảm thấy cử động này của Bạch Hổ là rất vừa lòng, lực lượng trong bàn tay hắn vào lúc này đang trở nên cuồng bạo hơn, một chưởng chạm nhau với Bạch Hổ!
Hai chưởng va chạm vào nhau, ba ba ba...
Tiếng xương cốt vỡ nát vang lên như là đốt pháo vậy, Phong Quyền kêu thảm một tiếng, thân thể bay ngược ra đằng sau đồng thời khí huyết tuôn ra từ da, tất cả mọi người thấy vậy thì ngây dại ra!
P/S: Ta thích nào...chương 6