Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1058 - Chương 1058 - Ngầm Giúp Đỡ Lão Bằng Hữu

Chương 1058 - Ngầm giúp đỡ lão bằng hữu
Chương 1058 - Ngầm giúp đỡ lão bằng hữu

Đêm khuya, gió lạnh trong Thiên Thánh thành lạnh thấu xương, nhưng cả tòa thành này vẫn náo nhiệt như cũ tuy nhiên cũng không thể so với ban ngày, đặc biệt là xung quanh một tòa tháp cao năm tầng, rất nhiều người đều đang nhìn vào một thanh niên anh tuấn ở trên đỉnh tháp.

Người thanh niên này chính là Phạm Á Khôn, quần áo của hắn một thân mặc hoa phục màu tím, đang xếp bằng ở trước mặt một cái lò luyện đan như được chế tạo ra từ thủy tinh, hắn cho dược liệu vào, sau khi rót hỏa diễm vào thì dược liệu bên trong bị lửa chá bừng bừng đốt cháy, tỏa ra ánh sáng xanh lóa mắt, một đám người ở dưới tháp nhìn thấy mà bàn luận.

Thẩm Tường từ phía xa trông thấy, trong lòng cười thầm nói: "Tiểu tử này hiện tại vẫn thích làm náo động như vậy."

Tòa tháp này là một nữ tử tên là Lâm Hi Di mở, nữ tử này đến từ Hỗn Độn sơn, là cha mẹ của nàng giúp nàng ta mở ra cửa hàng này, sau đó Phạm Á Khôn gặp gỡ nhau liền giúp nàng ta trông nom cửa hàng đan dược này.

"Xem ra ta vẫn là tìm được đúng nơi." Thẩm Tường đi tới, vừa mới bước vào cửa hàng đan dược thì chỉ nghe thấy một tiếng sấm vang lên, ánh sáng màu xanh bên ngoài biến mất.

"Là ai!" Phạm Á Khôn tức giận quát lên, lò luyện đan bảo bối bằng thủy tinh của hắn kia ở mới vừa rồi bị một tia chớp bổ chúng dẫn đến hắn nổ lò, lò luyện đan bị hư hỏng nghiêm trọng.

Thẩm Tường và mọi người như nhau, đều rất kinh ngạch, ngẩng đầu nhìn lên trời tìm kiếm người vừa mới công kích Phạm Á Khôn, ở bên trong Thiên Thánh thành làm ra động tĩnh lớn như vậy, đây chính là trái với quy tắc của Thiên Thánh thành.

"Hừ, cả ngày thích khoe khoang, cửa hàng đan dược các ngươi ngoại trừ có chút năng lực ấy thì còn cái khác gì nữa không?" Một tên thanh niên tuấn lãng vẻ mặt vênh váo đang cưỡi ở trên một con hùng sư có đôi cánh lửa màu tím từ đằng xa bay tới.

"Còn tưởng rằng là ai, hóa ra là ngươi cái thằng cháu trai này, ngươi có thể âm thầm làm ra chuyện như vậy thì cũng không có gì kỳ lạ!" Phạm Á Khôn thu lại lò luyện đan thủy tinh đã bị hư hỏng kia lại, song quyền nắm chặt.

"Tại sao lại là ngươi, ngươi có cảm thấy phiền hay không?" Lâm Hi Di bỗng nhiên xuất hiện ở đỉnh tháp, áo trắng tung bay, lãnh diễm chói mắt, khác biệt rất lớn so với trước đó.

"Hừ, Lâm gia các ngươi đều sắp bị đuổi ra khỏi Hỗn Độn sơn, ngươi còn phách lối cái gì? Không bằng ngoan ngoãn gả cho ta đi, tiểu tử này tuy rằng có chút năng lực, nhưng hắn lại yếu hơn rất nhiều so với ta!" Nam tử cưỡi Tử Hỏa Hùng Sư khinh thường nhìn lướt qua Phạm Á Khôn.

Phạm Á Khôn hừ một tiếng: "Ngươi chẳng qua là mạnh hơn ta một chút, nếu như so luyện đan mà nói, ngươi kém xa ta, cho ta một chút thời gian, ta chắc chắn có thể vượt qua ngươi!"

Ầm!

Một tiếng vang trầm đục truyền đến, con Tử Hỏa Hùng Sư kia vỗ cánh di chuyển đột nhiên há miệng ra, phun ra một đạo sấm sét màu tím, đánh vào trên người Phạm Á Khôn.

Con Tử Hỏa Hùng Sư biết bay kia quả thực lợi hại, một ngụm lôi điện đã đánh cho Phạm Á Khôn phun máu, nếu không phải Lâm Hi Di ôm lấy hắn thì chỉ sợ cũng bay tới nơi xa.

Điều này làm cho tất cả mọi người không dự liệu được, người này vậy mà cường thế như vậy, còn không kiêng kỵ cái gì mà để cho tọa kỵ của mình công kích người ta!

"Hừ, kẻ yếu chính là kẻ yếu, đây chính là minh chứng tốt nhất! Nếu như ngươi là một cường giả, ngươi căn bản sẽ không để cho ta ức hiếp ngươi như vậy!" Nam tử kia ăn nói rất ngạo mạn, sau đó nhìn về phía Lâm Hi Di: "Ngày mai ta sẽ dẫn người tới khiêu chiến Hi Di các của các ngươi, ta sẽ đích thân đập mất chiêu bài của các ngươi!"

Thẩm Tường trông thấy cảnh tượng này thì trong lòng âm thầm tức giận, hắn cũng nhìn ra được gia tộc phía sau Lâm Hi Di và Phạm Á Khôn hiển nhiên là đại thế đã mất, bằng không sẽ không bị người khi dễ như vậy, hắn lấ Đoạt Mạng ma nỏ ra, lặng lẽ nhắm ngay đầu con Tử Hỏa Hùng Sư kia.

"Dùng tới long lực mạnh nhất, trực tiếp xuyên qua trái tim con sư tử kia, cái tên này vẫn luôn thích đánh lén người khác, vậy thì cũng để cho hắn nếm thử mùi bị bị đánh lén là như thế nào!" Trong lòng Thẩm Tường cười lạnh, vận chuyên chân khí hùng hồn trong cơ thể chuyển hóa thành Long lực rót vào bên trong Đoạt Mạng ma nỏ.

Tuy rằng lúc này có năng lượng bàng bạc đang vận chuyển, đến lực khống chế của Thẩm Tường rất mạnh, hơn nữa Đoạt Mạng ma nỏ được Liễu Mộng Nhi và Đông Phương Hinh Nguyệt cải tạo qua cũng trở nên rất lợi hại, lúc này không tiết ra ngoài một chút khí tức nào.

"Đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi, ngày mai ta sẽ dẫn Luyện Đan sư lợi hại đến nện cửa hàng các ngươi, ha ha..." Thanh niên này cười như điên mà nói.

"Phách lối cái rắm!" Thẩm Tường tâm niệm vừa động, âm thầm thả ra một tiễn rất khủng bố, một tiễn này được lượng lớn long lực áp súc ngưng tụ mà thành, lúc bay vụt ra ngoài, phát ra tiếng xé gió, trong khoảnh khắc đó, tất cả mọi người cảm nhận được một cỗ lực áp bách rất cường liệt, trong lòng mỗi người đều vô cùng kinh hãi.

Sưu!

Một số người có sức quan sát nhạy cảm, đều trông thấ một đạo ánh sáng trắng đột nhiên hiện lên, mang theo lực lượng vô cùng kinh khủng, làm sụp đổ lấy không gian, bay vụt về phía con Tử Hỏa Hùng Sư kia, xâm nhập từ dưới lên, sau khi đi vào cơ thể của con Tử Hỏa Hùng Sư này thì long lực cuồng bạo nổ tung lên, để con Tử Hỏa Hùng Sư kia nổ tung theo!

Nam tử kia kêu quái dị một tiếng, thân thể lập tức xuất hiện một cái lồng ánh sáng màu bạc trắng, bảo hộ hắn ở bên trong.

"Là ai!" Nam tử kia rống to, hắn vẫn luôn cao cao tại thượng, ở trên Thiên Thánh thành muốn làm gì thì làm đều không có người nào dám quản hắn, hiện tại hắn lại bị người đánh lến, hơn nữa còn làm nổ tọa kỵ bảo bối của hắn thành một cục thịt nát.

Sau khi nam tử này vừa mới hô xong, Thẩm Tường lại bắn ra một tiễn, sau khi đánh vào trên lồng khí màu bạc kia thì kích thích khí bạo chấn động mãnh liệt, đánh bay nam tử kia ra ngoài, nhưng nam tử này không bị thương, trên người hắn có lẽ là mang theo một cái pháp bảo rất mạnh.

"Hừ!"

Nam tử này biết người đánh lén hắn rất cường đại, bằng không cũng sẽ không ẩn nấp tốt đến như vậy, hắn lo lắng nếu tiếp tục nữa thì hắn sẽ bị giết chết, hắn lập tức bay đi, bay về phía một tòa tháp rất cao ở trung tâm Thiên Thánh thành.

"Tên vừa rồi kia không phải là cháu trai của Hỗn Nguyên sao? Không nghĩ tới lại có người dám động thủ với hắn, rốt cuộc là người nào?"

"Cái này gọi là phong thủy luân chuyển, hắc hắc, nhìn vào gương mặt của hắn thật đã nghiện, con Tử Hỏa Hùng Sư này thế nhưng là dị thú rất trân quý, lại bị người giết chết, ngay cả thú đan cũng không chừa."

Thẩm Tường ở vừa rồi chính là nhắm chuẩn vào thú đan kia mà bắn, dẫn nổ từ bên trong!

Phạm Á Khôn cũng rất muốn biết là ai âm thầm xuất thủ, tuy nhiên hắn bây giờ bị tổn thương không nhẹ, một kích của con Tử Hỏa Hùng Sư kia có lực lượng rất mạnh, hiện tại Lâm Hi Di liền đỡ hắn rời đi.

Thẩm Tường biến thành một con bướm màu đen, đi theo đám người bọn hắn đi vào trong một căn phòng, sau đó lại biến trở về dáng dấp ban đầu.

Lâm Hi Di đang nhìn xem thương thế của Phạm Á Khôn mà Phạm Á Khôn thì đang chửi ầm tên nam tử vừa rồi kia.

"Phạm huynh!" Thẩm Tường nói một tiếng, dọa đến Phạm Á Khôn và Lâm Hi Di giật mình kêu to một tiếng, trông thấy khuôn mặt tươi cười nghịch ngợm của Thẩm Tường, hai người bọn họ đều thở dài một hơi, nhưng trên mặt lại tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Thẩm Tường đi tới Thánh Đan giới đã được hơn một tháng, chuyện hắn xuất hiện lại một lần nữa thì Thánh Đan giới đã biết, mà ở gần Thiên Thánh thành thì có rất nhiều thế lực lớn, Thẩm Tường lại còn dám đến, hơn nữa bọn họ cũng nghĩ đến người vừa rồi âm thầm công kích nam tử kia chính là Thẩm Tường.

"Thẩm Tường, mới vừa rồi là ngươi..." Phạm Á Khôn sửng sốt một chút, sau đó cười to nói: "Đánh thật hay, cháu trai kia dựa vào thực lực của gia gia hắn mà hoành hành bá đạo ở chỗ này, làm sao lại không giết chết hắn đây!"

Lâm Hi Di lắc đầu nói: "Ngươi không nên tới, tình cảnh bây giờ của ngươi là vô cùng nguy hiểm, thế lực cường đại ở bên trong Hỗn Độn sơn đều đang tìm ngươi."

Thẩm Tường cười nói: "Không có gì, nếu như ta muốn trốn đi thì muốn tìm ra được ta cũng không dễ dàng!"

P/S: Ta thích nào...chương 1.

Bình Luận (0)
Comment