"Tên kia còn có năm trăm hai mươi trái Huyền Địa quả, dựa theo tốc độ nhanh nhất trước mắt của hắn, một canh giờ có lẽ có thể luyện chế năm mươi lò, một lò luyện chế hai trái Huyền Địa quả, chỉ cần hai trăm sáu mươi lò thì có thể luyện xong dược liệu của hắn, thời gian thì có thể cần tới năm canh giờ!" Long Tuyết Di nói ra: "Tuy nhiên mỗi một lò của hắn chỉ có thể luyện ra một viên đan dược."
Thẩm Tường bây giờ vẫn như cũ không nhanh không chậm luyện lấy đan dược của hắn, không bị tốc độ khủng khiếp kia của đối phương ảnh hưởng tới một chút nào, bởi vì hắn vô cùng tin tưởng đối với chính mình, chỉ cần hắn có thể quen thuộc luyện chế ra Khí Thần đan thì hắn có thể dung nhập pháp môn bên trong Thiên Luyện thuật, đó chính là thứ mà Tô Mị Dao rất tò mò.
Nếu như dựa theo tình thế trước mắt đến xem, Tô Mị Dao cho dù vô cùng hiểu năng lực của Thẩm Tường, nhưng cũng không biết hắn sẽ giành thắng lợi như thế nào, tuy nhiên nàng ta biết Thẩm Tường đến lúc đó chắc chắn sẽ sử dụng pháp môn nghịch thiên bên trong Thiên Luyện thuật.
"Người ta đã luyện ra được mười lò mà hắn ngay cả một lò cũng chưa luyện ra!"
"Hắc hắc, xem ra hắn luyện xong cái lò này thì người ta cũng đã luyện xong dược liệu của chính mình, sau đó lại đi luyện dược liệu của hắn, xem ra hắn là thua chắc."
"Hắn thua không có tổn thất gì, nhiều lắm chính là khiến thanh danh của Hi Di các bị hao tổn mà thôi."
"Dựa theo tốc độ bây giờ của hắn, cản bản là không thể nào dành chiến thắng, nhưng tại sao hắn vẫn còn bình tĩnh như thế?"
Thẩm Tường bây giờ đã dung nhập ý thức của mình vào trong lò luyện đan, đồng thời phong bế liên hệ đối với bên ngoài, để trong đầu của hắn chỉ có sự tồn tại của chính hắn và lò luyện đan, giống như thế giới này cũng chỉ có hắn và lò luyện đan mà thôi, bởi vì hắn bây giờ đã tới thời điểm mấu chốt nhất!
"Càn Khôn hỏa của ta tuyệt đối không kém gì Thiên hỏa, trước đó ta ở lúc độ đại kiếp ngàn người đã thôn phệ viên hỏa chủng ngưng tụ kiếp lực kia, thứ đó có lẽ là không khác gì so với Thiên hỏa! Ta bây giờ sở dĩ không phát huy ra uy lực của Càn Khôn hỏa là bởi vì nội tâm của ta nói với chính mình, nếu như sau khi Càn Khôn hỏa tiến hóa sẽ tạo thành tổn thương rất lớn đối với ta!"
Thẩm Tường đã cảm nhận được xao động không hiểu, lý trí của hắn nói với chính mình, bây giờ không phải là lúc phóng xuất ra Càn Khôn hỏa, bởi vì một khi phóng thích, Càn Khôn hỏa của hắn rất có thể sẽ tiến hóa thành Thiên hỏa, dựa vào thực lực bây giờ của hắn thì căn bản không áp chế nổi loại hỏa diễm kinh khủng kia.
Hắn loại suy nghĩ này, cũng bởi vì hắn đã chứng kiến sự cường đại của Thiên hỏa của Lý Bảo Tuấn, hiện tại lại càng rõ ràng hơn khi hắn trông thấy thiên tài luyện đan mà hắn đang tỷ thí sử dụng Thiên hỏa nhanh gọn cỡ nào, để trong lòng của hắn rất khát vọng!
"Chính ta rất rõ ràng, nhục thân bây giờ của ta căn bản là không có cách nào tiếp nhận lực lượng sau khi tiến hóa của Càn Khôn hỏa, ta đã là Tiên Ma chi thể đại thành, nhưng cũng không thể tiếp nhận loại hỏa diễm kia! Chỉ có thể nói rõ, loại hỏa diễm này tuyệt đối không chỉ đơn giản là Càn Khôn Thiên hỏa! Này sẽ là hỏa diễm như thế nào đây?"
Thẩm Tường đè xung động trong lòng xuống, để cho mình trở nên lý trí, bằng không hắn lại bởi vì khát vọng trong nội tâm mà đầu óc choáng váng đi làm ra sai lầm mà không có cách nào có thể bù đắp được.
"Càn Khôn hỏa đã rất lợi hại, chỉ có điều ta còn chưa thể lợi dụng được hoàn toàn." Thẩm Tường phóng xuất thần lực cường đại ra ngoài, để thần lực chui vào bên trong những dược liệu kia, nhìn thấy rõ ràng bộ phận bên trong những dược liệu kia, sau đó đưa hỏa diễm đi vào, thẩm thấu vào bên trong những bộ vị nhỏ xíu của những dược liệu này, những nơi khác nhau thì hỏa diễm có nhiệt độ cũng khác nhau.
Đây là lần đầu tiên hoàn toàn tiến vào bên trong những dược liệu này, bên trong chính là một cái thế giới mênh mông, mà trong thế giới này có màu sắc rực rỡ, cho nên mới tỏa ra ánh sáng rất mỹ lệ! Thế giới bên trong tràn ngập sinh cơ, cho nên mới sinh ra linh khí kỳ lạ, sau khi cho người ta sử dụng còn sinh ra công hiệu khác!
Thẩm Tường bây giờ đã hiểu rõ câu nói một bông hoa một thế giới này, lúc này hắn biết mình tuy rằng đang dùng hỏa diễm thiêu đốt thế giới bên trong những dược liệu này, nhưng lại không phải đang phá hủy bọn chúng mà là để bọn chúng tỏa ra màu sắc rực rỡ mỹ lệ ở bên trong thế giới của mình!
Trong khoảnh khắc đó, đoạn rễ cây và Huyền Địa quả này vốn là rất khó để có thể dung luyện, trong nháy mắt hóa thành một chùm ánh sáng rực rỡ êm dịu, lóe ra hào quang, Thẩm Tường không nghĩ tới chính mình lại có loại đột phá này, hơn nữa lúc trước lúc hắn luyện đan là nghĩ đến phá hủy dược liệu, áp chế dược liệu, hàng phục dược liệu, thiêu đốt bọn chúng thành dược khí, nhưng ở vừa rồi sau khi hắn trông thấy thế giới bên trong những dược liệu này thì hắn lại nghĩ đến muốn để thế giới bên trong những dược liệu này có thể lấy một cái phương thức tốt nhất tiêu tan, mỹ lệ mà rung động, như là ngôi sao vậy! Hắn đọc hiểu thế giới những dược liệu này, trong lúc vô tình tiến hành giao lưu với bọn chúng một cách rất kỳ diệu, từ đó khiến cho dược liệu từ bỏ chống cự, phối hợp với Càn Khôn hỏa của hắn hòa tan làm ra dược khí có nhiều màu sắc!
"Ta không nghĩ tới đã sai lâu như vậy!" Thẩm Tường mỏ to mắt ra, hít một hơi thật sâu, hắn thu sạch thần niệm và hỏa diễm, rất nhiều người trông thấy hắn như vậy thì đều cho là hắn đã thất bại mà từ bỏ.
Nhưng lúc này dược khí trong lò luyện đan đã ở thời gian trôi qua mà dần dần dung hợp lại với dược bột, sau đó nhanh chóng chuyển hóa thành một vòng khí xoáy, theo tâm ý của Thẩm Tường, khối không khí này chia ra làm ba phần, hóa thành ba khối không khí, nhanh chóng xoay tròn, khối không khí bắt đầu thu nhỏ vào, dần dần ngưng tụ thành đan!
Giao đoạn quan trọng nhất khó khăn nhất chính là ngưng đan, hắn vậy mà cũng không làm gì, nhưng rất nhiều người lại hiểu rất rõ hắn đến cùng là đang làm cái gì, vậy mà để dược khí trong lò luyện đan như là bản thân có ý thức, tự động ngưng đan!
Rất nhiều Luyện Đan sư ở lúc vừa rồi đều nhìn ra Thẩm Tường không ngưng đan được thì thu lại tất cả lực lượng của chính mình, không còn dùng hỏa diễm và thần thức chưởng khống lò luyện đan, nhưng hắn lại ngưng đan thành công.
Mà ngay cả Tô Mị Dao cũng không biết Thẩm Tường là làm được như thế nào, nàng ta suy đoán đó là pháp môn bên trong Thiên Luyện thuật, nhưng lại có chút không giống.
Thẩm Tường mở nắp lò luyện đan ra, chỉ thấy một đạo ánh sáng màu xanh nhạt phun ra, giống như bảo vật xuất thế, để cho người ta nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, làm cho mọi người càng kinh ngạc hơn nữa chính là từ trong lò luyện đan hiện ra ba viên đan dược màu xanh nhạt!
Vậy mà ngưng ra ba viên Khí Thần đan, hơn nữa phẩm chất đạt tới đỉnh phong, ba viên Khí Thần đan này quanh thân đều có một cỗ sức sống rất kỳ lạ lượn quanh, để cho người ta cảm thấy ba viên đan dược này phảng phất giống như là ba sinh vật nhỏ vậy, mà mùi thơm của đan kia thì lại giống như là gió xuân, nhẹ nhàng khuếch tán ra xung quanh, từng mùi thơm thấu tim gan người, có thể thấy được phẩm chất của ba viên Khí Thần đan này là cao tới cỡ nào!
Cho cả rễ vào luyện chế, vậy mà có thể luyện ra ba viên, nhưng vẫn làm cho người không thể tưởng tượng nổi, bởi vì coi như dùng Huyền Địa quả hoàn hảo nhất, phẩm chất cao nhất đến luyện chế, cho ăn nổ bụng cũng chỉ là ba viên phẩm chất bình thường, ba viên Khí Thần đan trước mắt này thì lại như là bảo bối vậy!
Đã có người có ý định ở sau khi tỷ thí kết thúc, thu mua những Khí Thần đan này với gái cao, không nói lấy ra ăn, lấy ra cất giữ trưng bày đều rất có giá trị.
Hậu Phi Thiệu ngồi ở trong kiệu, hai mắt nhìn thấy mà đỏ bừng, trong lòng ngập tràn sự ghen ghét, hắn tự nhiên nhìn ra Luyện Đan sư này không phải bình thường, hắn cảm thấy loại Luyện Đan sư thiên tài này hoặc là lôi kéo tới hoặc là giết chết!
Trong lòng Trương Ngạn Thanh cũng âm thầm ghen ghét, tuy rằng hắn luyện ra hơn mười lò, nhưng hắn biết nếu như so giá trị thì hơn mười viên Khí Thần đan hắn luyện ra kém xa tít mù tắp ba viên đan dược này của Thẩm Tường, mà Thẩm Tường chỉ dùng một phần dược liệu, còn hắn lại là mười phần, lập tức phân ra cao thấp!
P/S: Ta thích nào...chương 5.