Thẩm Tường trốn ở sau một khối đá, dùng thần lực khóa chặt hơn trăm tên ám cung, rồi mới lặng lẽ dùng Đoạt Mạng ma nỏ nhắm vào những người kia, tuy rằng những người kia đều ẩn nấp rất khá, đều trốn ở sau một vài thứ, nhưng lại bị thần lực mênh mông mà Thẩm Tường sử dụng kia xò xét đến rõ ràng.
Ba ngàn tên ám cung này đều được tiếp nhận huấn luện đặc biệt huấn luyện qua mắt của bọn họ, nhìn thấy từng ngọn cây cọng cỏ bên ngoài Huyết Sắc ma lâm, chỉ cần có gió thổi cỏ lay thì bọn họ đều có thể lập tức phát hiện, cho nên Thẩm Tường vừa mới đi ra khỏi Huyết Sắc ma lâm không bao lâu đã bị bọn họ bắn một mảng lớn tên tới.
"Chơi với ta sao? Ta đều có thể làm tổ tông của các ngươi!" Thẩm Tường nhắm chặt vào đầu người của hơn trăm tên ám cung, rót lực lượng vào bên trong Đoạt Mạng ma nỏ, rồi mới thả ra một mũi tên.
Một mũi tên màu đen này bay vụt ra ngoài, lập tức hóa thành hàn trăm mũi tên đen nhỏ bé, căn cứ tâm niệm Thẩm Tường, bắn về phía hơn một trăm người kia, toàn bộ đều trúng vào đầu của những người kia!
Ở trong đêm tối, những mũi tên đen này có thể nói là hoàn toàn trong suốt, những mũi tên này đều là Thẩm Tường dùng chân khí hùng hậu của mình áp súc mà thành!
Nơi xa truyền đến một trận huyên náo, hơn trăm ám cung kia toàn bộ đều mất mạng, sau khi ám tiễn bắn thủng đầu của bọn họ còn tạo ra một trận khí bạo!
Khóe miệng Thẩm Tường hơi nhếch lên, bởi vì ba ngàn ám cung lúc này đều rất kinh hoảng, bọn họ có danh xưng tổ chức ám sát đệ nhất ở Thái Nguyên sơn, vậy mà đột nhiên chết hơn trăm, bọn họ bây giờ vậy mà lại bị người ám sát ngược lại.
"Cáo màu ... chẳng lẽ là người vừa rồi sao?" Một người áo đen vừa mới nói xong thì trán của hắn đã xuất hiện thêm một cái lỗ máu, rồi cuối cùng ngã xuống, toàn bộ người áo đen ở bên cạnh hắn đều như thế, khi bọn hắn ngã xuống thì ám tiễn ở bên trong mới nổ tung lên, toàn bộ đều bị nổ tung đầu mà chết!
"Lại ba trăm!" Thẩm Tường hít sâu thở mạnh ra một hơi, bắt đầu ngưng tụ chân khí càng tăng mạnh hơn vào Đoạt Mang ma nỏ, hắn muốn một lần xử lý càng nhiều càng tốt.
"Chơi với ta? Đám khốn kiếp nhà các ngươi còn non lắm, cái gì mà ám cung lợi hại nhất? Gặp quỷ đi thôi!" Thẩm Tường cười thầm trong lòng, lại thả ra một tiễn, một tiễn này sau khi bắn ra lại hóa thành hơn ngàn mũi tên, được hắn dùng thần lực nhắm chuẩn vào ngàn cái đầu người, trong nháy mắt bị nổ chết!
Ba ngàn ám cung thoáng cái đã chết đi gần nửa! Cái này đối với ám cung mà nói thì ngay cả như gặp phải quỷ cũng không thể tà môn như thế, hiện tại bọn hắn đều kinh hoảng không thôi, đã có người bắt đầu chạy trốn!
Ngay vào lúc rất nhiều người có ý định rút lui, một tiễn cuối cùng của Thẩm Tường cũng phóng tới, giết chết đám ám cung còn lại chỉ để lại một tên, tuy nhiên cái tên kia cũng bị mũi tên màu đen của Thẩm Tường xuyên thủng lồng ngực.
Không đến bao lâu, ám cung này ở Hỗn Độn sơn để cho người ta nghe thôi đã sợ mất mật bây giờ cũng chỉ còn lại một người còn sống!
Trông thấy Thẩm Tường bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt, tên ám cung còn lại biết bọn họ phục kích một tên gia hỏa khó lường, hắn âm thầm trách cứ chưởng môn của hắn, không có việc gì làm lạid dể cho bọn họ tới nơi này mai phục, còn nói có người nào xuất hiện thì giết, hiện tại thì xong đời a? Chỉ còn lại có một mình hắn, hơn nữa nhìn dáng vẻ thì chắc chắn phải chết!
"Hừ, có gan thì giết ta, đừng hy vọng từ trong miệng của ta hỏi ra bất cứ chuyện gì!" Ám cung còn lại này ngược lại là rất mạnh miệng, nhưng Thẩm Tường thật không có ý định muốn từ trong miệng của hắn hỏi ra cái gì mà là một chưởng vỗ vào trên đầu của hắn, thi triển Nhiếp Hồn ma chú, từ trong trí nhớ của cái tên này tìm một số tin tức mà hắn cần.
"Ngươi..." Người kia vô cùng hoảng sợ, hắn không nghĩ tới lại có loại tà thuật này, có thể trực tiếp nhìn trộm ký ức trong đầu của hắn!
"Gia hỏa Hỗn Độn sơn còn không có lợi hại như những thế lực cổ xưa kia, vậy mà không động tay chân ở trong đầu của ngươi, bằng không ta cũng không thể như thế." Sau khi Thẩm Tường đạt được thứ hắn muốn biết thì một chưởng giết chết người này, rồi mới thả ra một đám lửa thiêu hủy đi những thi thể này.
Thẩm Tường từ trong trí nhớ của người kia hiểu rõ một chút đối với Hỗn Độn sơn này, cũng biết Thái Nguyên sơn này là nơi nào, cách nơi này còn rất xa, hơn nữa hắn còn biết đám người thế lực cổ xưa ở ngay tại trong Thái Nguyên sơn, mà còn là khách quý!
"Thành thị vậy mà xây dựng ở đỉnh chóp của những ngọn núi này!" Thẩm Tường nhìn vào một tòa núi cao ở phía xa, đạp vào Súc Địa bộ chạy đi.
Ngọn núi này ở dưới ánh sao chiếu xuống, nhấp nhoáng ánh sáng tím nhàn nhạt, căn cứ vào ký ức của người vừa rồi mà biết được, những ánh sáng tím kia là bởi vì ngọn núi này có tử khí bao quanh mới hình thành!
Tiên khí màu tím là tương đối tốt, cho nên trên đỉnh ngọn núi này mới được xây dựng thành thị!
Đi tới dưới chân núi, Thẩm Tường nhìn thấy một cái truyền tống trận, ở bên cạnh truyền tống trận còn có người canh chừng, muốn đi lên đỉnh núi nhanh nhất thì cũng chỉ có thể dùng truyền tống trận này.
Nhưng là Thẩm Tường không sử dụng truyền tống trận, bởi vì cần phải bỏ ra hơn trăm khối Tiên tinh, Tiên tinh của hắn cũng không phải rất nhiều, chỉ có khoảng một nghìn khối, hơn nữa tinh thạch ở chỗ này không lưu thông, người ở nơi này đều có thực lực rất mạnh, tinh thạch không thể thỏa mãn nhu cầu của bọn hắn.
"Sau này đi tới Tiên giới chính là dùng Tiên tinh, không biết Tiên tinh nơi này có dự trữ nhiều hay không? Ta nhân dịp này làm nhiều một ít."
Thẩm Tường biết bên trong Tiên tinh ẩn chứa vô cùng nhiều lực lượng, hơn nữa tiên khí so với linh khí trong tinh thạch còn cao cấp hơn rất nhiều lần, có rất nhiều trợ giúp đối với việc tu luyện của Tiên Nhân, mà tinh thạch đối với Tiên Nhân mà nói thì không có một chút trợ giúp gì, trừ khi rất nhiều rất nhiều, nhưng này lại cần thời gian tới hấp thu, rất không có lời.
"Thánh Đan giới này vốn chính là một cái thế giới bậc cao, dùng tiên tinh cũng là chuyện rất bình thường, không biết trình độ Tiên Nhân ở nơi này đều ra sao?" Tô Mị Dao trước đó vẫn cảm thấy trình độ chỉnh thể của Thánh Đan giới có chút kém, nhưng sau khi tới Hỗn Độn sơn này, nàng ta mới phát hiện toàn bộ Thánh Đan giới cũng chỉ có nơi này là tương đối ra dáng.
Thẩm Tường bay thẳng tới đỉnh núi, đi tới trên một cái bình đài, bởi vì ngọn núi này rất lớn, cho nên trên đỉnh núi cũng có đất đai rộng lớn, có thể xây dựng được một tòa thành thị, tòa thành thị này được một cái đại trận bao phủ, không vào thành theo cổng thì sẽ bị đại trận ngăn cản xuống, mạnh mẽ lao vào thì chắc chắn sẽ kinh động cường giả của thành thị này.
Ở bên ngoài cửa thành, có một lão giả đầu tóc trắng phơ vẻ mặt thất vọng ngồi chồm hỗm ở đó, toàn thân bẩn thỉu, cúi đầu nhìn dưới mặt đất, tuy rằng hắn rất nghèo túng, nhưng thể trạng lại hết sức tráng kiện, không giống như một lão đầu bình thường.
Trông thấy lão nhân này, trong lòng Thẩm Tường chấn kinh, người này vậy mà lại là Đỗ Hải!
Nếu như không phải hắn quen khí tức của Đỗ Hải thì hắn cũng chẳng bao giờ nghĩ tới Đan Tiên Đỗ Hải vậy mà lại luân lạc tới loại tình trạng này!
"Đỗ lão!" Thẩm Tường vội vàng dùng thần thức truyền âm cho Đỗ Hải.
Sau khi Đỗ Hải nghe thấy thì đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Tường, cặp mắt kia mười phần sáng tỏ, cùng dáng vẻ nghèo túng của hắn lúc này rất không phù hợp.
"Thẩm Tường?" Đỗ Hải truyền âm hỏi.
"Ừm, ngươi thế nào? Yên Dao rất lo lắng cho ngươi!" Thẩm Tường thở phào nhẹ nhõm, bởi vì Đỗ Hải còn sống.
"Ta không sao, ta chỉ là đang tìm cơ hội báo thù!" Đỗ Hải biết Thẩm Tường là người đáng tin cậy, hơn nữa trong khoảng thời gian này Thẩm Tường rất nổi danh, rất nhiều thành thị của Hỗn Độn sơn đều dán đầy lệnh truy nã hắn.
"Tiểu tử ngươi tới chỗ này như thế nào? Nơi này rất nguy hiểm, chẳng lẽ ngươi không biết? Bên trong tòa thành thị này ít nhất có năm lão gia hỏa có thực lực tương đương với ta!"
P/S: Ta thích nào...chương 4