Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 109 - Chương 109 - Thái Cực Hàng Long Công

Chương 109 - Thái Cực Hàng Long công
Chương 109 - Thái Cực Hàng Long công

Sau khi làm xong thủ tục bái sư rườm rà, hai bên đều cất giữ lấy khế ước, cái này dùng để chứng minh bọn họ đều là tự nguyện.

"Hắc hắc, hảo đồ đệ của ta! Một thời gian ngắn tiếp theo, ta sẽ truyền cho ngươi Diệt Long Thần Vũ lợi hại nhất của ta, ngươi cần phải học chăm chỉ một chút! Về sau ngươi còn phải đi tìm đại sư huynh của ngươi, bảo hắn chiếu cố ngươi." Hoàng Cẩm Thiên cười nói, hắn sửa sang lại đầu tóc rối bời của hắn thoáng một phát.

Thẩm Tường cũng nở ra nụ cười sáng lạn nói: "Sư phụ, về sau những đồ tôn kia của người, có phải đều gọi ta là sư thúc hay không?"

Hoàng Cẩm Thiên suy nghĩ một chút, vỗ đầu Thẩm Tường một cái: "Tốt cái tên tiểu tử nhà ngươi, hóa ra mục đích của ngươi là chuyện này! Bối phận là không thể loạn, bọn hắn đương nhiên phải gọi ngươi là sư thúc! Đúng rồi, ngươi không được tùy tiện để lộ ta là sư phụ của ngươi, đừng nhìn ta điên điên khùng khùng, ta có thể biết ở bên ngoài có không ít người đều đang hận ta, nếu bọn hắn biết ngươi là đồ đệ của ta, như vậy ngươi sẽ rất phiền toái.

Thẩm Tường sửng sốt cười nói: "Sự phụ hóa ra là trốn ở chỗ này để tị nạn a?"

"Phi, thực lực của sư phụ ngươi cường đại, cần phải tị nạn sao? Ta ở chỗ này là hối lỗi sửa sai, nếu không ta đã sớm đi Tiên giới chó má gì kia rồi." Hoàng Cẩm Thiên lại vỗ đầu Thẩm Tường một cái nữa: "Tiểu tử ngươi đi ra bên ngoài trước đừng khoe khoang lung tung ngươi là đồ đệ của ta, tuy đó là một tên tuổi rất uy phong, nhưng phiền toái thật sự sẽ rất lớn.

Thẩm Tường bĩu môi, thầm nói: "Đây là như thế nào? Thừa nhận là đồ đệ của ngươi, thì phải trốn đông trốn tây như con chuột vậy hay sao?

Hoàng Cẩm Thiên gãi gãi đầu, bởi vì Thẩm Tường cứ hoài nghi thực lực của hắn, đây là chuyện mà hắn không thể chịu được.

"Tiểu tử, ngươi nghe kỹ cho ta, vi sư sống ở chỗ này xác thực có một chút nguyên nhân là vì tránh né, nhưng hối lỗi sửa sai cũng sự thật! Ta trốn ở chỗ này, là vì tránh cho bọn hắn cướp đoạt Diệt Long Thần Vũ của ta! Diệt Long Thần Vũ có rất nhiều loại, cũng có ba bảy chín loại, mà ta nắm giữ chính là đẳng cấp cao nhất, cho dù là những thứ Tiên nhân chó má gì đó cũng muốn lấy được." Thần sắc Hoàng Cẩm Thiên nghiêm túc nói.

Thẩm Tường vẫn còn có chút hoài nghi, nói: "Sư phụ, Diệt Long Thần Vũ ta cũng có..."

Thẩm Tường nói lại chuyện Long Cương quyết cho Hoàng Cẩm Thiên, chỉ thấy Hoàng Cẩm Thiên khinh thường nói:

"Long Cương? Loại Long Vũ này trong mắt ta đồ vật thấp kém, chỉ xứng đánh một số tiểu Long có thực lực kém, thực sự lợi hại chính là Long lực, học xong rồi, là có thể giết chết Long trưởng thành! Long cương chỉ là mô phỏng Long khí mà thôi."

Nói xong, Hoàng Cẩm Theien xòe bàn tay ra, chỉ thấy trong tay hắn xuất hiện một vầng ánh sáng màu trắng nhạt, vòng ánh sáng này vừa xuất hiện, Thẩm Tường lập tức cảm thấy như bị áp lực ngàn cân trùng kích tới, hắn giống như một chiếc thuyền nhỏ trên biển cả bao la, thoáng cái đã bị lực lượng mênh mông này trùng kích tới bay ra xa.

Thẩm Tường lao vào trên tường, thân thể lại dán chặt ở trên đó như thể chuột giẫm phải keo dính chuột, bởi vì có một cỗ lực lượng cường hãn đè vào trên người của hắn, làm hắn vô cùng khó chịu, hắn phát ra từng tiếng hí, đồng thời còn trông thấy bàn tay của Hoàng Cẩm Thiên ở xung quanh vậy mà bắt đầu có chút vặn vẹo, đây là không gian vặn vẹo!

Hoàng Cẩm Thiên cười đắc ý, thu đoàn chân khí kia lại, Thẩm Tường bị dán ở trên tường phía xa kia cũng rơi xuống, rơi vào trong nước, sau đó từ từ bơi tới bên cạnh đống lửa kia.

"Biết sự lợi hại của vi sư chưa?" Hoàng Cẩm Thiên nhìn Thẩm Tường từ từ bơi vào bờ rồi úp mặt vào trên mặt đất còn đang kinh hồn bạt vía kia mà cười to nói.

Lúc này toàn thân Thẩm Tường vô lực, ngã sấp trên đất thở phì phò, ngay cả lời nói cũng nói không nên lời, trong nội tâm vô cùng kinh hãi, hắn âm thầm chấn kinh thực lực của vị sư phụ này, ở trong suy nghĩ của hắn, so với Đan trưởng lão kia còn đáng sợ hơn nhiều lắm.

Chỉ là phóng xuất một đoàn chân khí, có thể làm cho không gian vặn vẹo! Nếu như toàn bộ lực lượng đều phóng xuất ra thì sao? Thẩm Tường không tưởng tượng nổi, vậy đó quả thực là lực lượng hủy thiên diệt địa!

"Thực lực của Lão gia hỏa này sớm đã vượt qua đỉnh cao nhất của Phàm giới, sư phụ này của ngươi là một Tiên nhân chính thống! Hắn trốn ở bên trong Huyền cảnh kỳ lạ này, mới có thể tránh đi lực lượng hấp dẫn của Thiên giới, nếu không hắn vừa đi ra bên ngoài thì chắc chắn sẽ bị hút đi." Tô Mị Dao cũng vô cùng kinh ngạc.

Bạch U U nghiêm túc nói: "Xem ra hắn nói rất đúng sự thật, trên Thiên giới có người chú ý Diệt Long Thần Vũ, hắn trốn ở chỗ này là vì sợ bị đuổi giết, nếu như loại thực lực này của hắn đi đến Thiên Vũ thế giới trong truyền thuyết, vậy thì đó là chuyện rất nguy hiểm.

Lúc này tuy toàn thân Thẩm Tường đau nhức kịch liệt, nhưng trong lòng âm thầm cao hứng, bởi vì hắn may mắn nhặt được một vị sư phụ, hơn nữa còn là lợi hại tới như vậy.

"Tiểu quỷ, vừa rồi vi sư dùng chính là Long lực, đó chính là lực lượng cường hãn mà Long sinh ra đã có được, rất lợi hại phải không? Nếu như một con Long trưởng thành xuất hiện Phàm giới, chỉ cần nó đong đưa cái đuôi thoáng một phát, một Phàm giới sẽ lập tức bị hủy diệt." Trên mặt Hoàng Cẩm Thiên cũng tràn đầy sợ hãi.

Hoàng Cẩm Thiên đi qua, ở vỗ ở trên người Thẩm Tường vài cái, Thẩm Tường chỉ cảm thấy một loại lực lượng mát mẻ kỳ dị chui vào thân thể của hắn, làm cơn đau đớn trong cơ thể hắn lập tức biến mất.

"Ta là Âm Dương huyền mạch, Đại sư huynh của ngươi là Âm Dương thiên mạch, mà ngươi lại là Âm Dương thần mạch, ngươi sau này nhất định sẽ siêu việt ta với đại sư huynh của ngươi."

Linh mạch, huyền mạch, thiên mạch, thần mạch! Một cái so với một cái hiếm thấy hơn, một cái so với một cái lợi hại hơn, mà Âm Dương mạch thì càng hiếm có, Thẩm Tường thật không ngờ sư phụ của mình và đại sư huynh mà mình chưa từng gặp mặt kia đều là Âm Dương mạch!

Ở bên trong Thái Vũ môn, những người trẻ tuổi cường đại kia, đại đa số đều là huyền mạch hoặc là thiên mạch, chỉ có điều đám bọn hắn đều dấu đi, Thẩm Tường hoài nghi Vân Tiểu Đao và Chu Vinh rất có thể là võ giả huyền mạch hoặc là thiên mạch.

"Trong cơ thể ngươi cũng có một bộ Thái Cực Âm Dương đồ phải không? Hắc hắc, người có cái đồ chơi này tu luyện Thái Cực Hàng Long công là tốt nhất!" Hoàng Cẩm Thiên cười nói.

Tô Mị Dao và Bạch U U nghe được mấy chữ Thái Cực Hàng Long công này, đều không thể không phát ra một tiếng thét kinh hãi.

"Lại là Thái Cực Hàng Long công, không nghĩ tới thật sự tồn tại!" Tô Mị Dao cả kinh nói.

"Nghe nói Thái Cực Thần công là từ Thái Cực Hàng Long công cải tiến mà ra, hơn nữa lúc trước lấy được chỉ là bản thiếu, cho nên xa xa không bằng Thái Cực Hàng Long công." Bạch U U kinh ngạc nói.

Hoàng Cẩm Thiên cười thầm: "Tiểu tử, bí mật của ngươi ta sẽ không hỏi, ta biết ngươi còn tu luyện võ công khác, thoạt nhìn tuy cũng không tệ, nhưng lại không được đầy đủ, giống như là Thái Cực Hàng Long công bản thiếu, tuy nhiên chẳng mấy chốc ngươi có thể học được Thái Cực Hàng Long công hoàn chỉnh."

Thẩm Tường nhẹ gật đầu, khiêm tốn thỉnh giáo...

Một già một trẻ ở dưới vực sâu không thấy đáy, lão thao thao bất tuyệt truyền thụ một ít khẩu quyết võ công cho người trẻ, người trẻ thì một mực lắng nghe rồi gật đầu, bọn hắn đều rất nghiêm túc.

Một tháng trôi qua, Thẩm Tường mới có thể đọc thuộc làu làu Thái Cực Hàng Long công hoàn chỉnh, hoàn toàn khắc ghi ở trong đầu, lúc này hắn mới biết được yêu cầu để tu luyện được Thái Cực Hàng Long công rất là hà khắc, đầu tiên phải có được Âm Dương mạch, tuy nhiên vẫn có rất nhiều người muốn cướp đoạt môn Diệt Long Thần Vũ này, mặc dù tu luyện không được, cũng có thể từ đó cải biên ra một ít võ công lợi hại, giống như Thái Cực Thần công kia!

Tô Mị Dao và Bạch U U ở trong giới chỉ kia của Thẩm Tường cũng nhớ kỹ Thái Cực Hàng Long công này, các nàng không thể tu luyện, nhưng đã bắt đầu căn cứ Diệt Long Thần Vũ lợi hại này khai sáng võ công mới, tuy quá trình này rất khó khăn, nhưng các nàng ở bên trong cũng là nhàn rỗi không có việc gì để làm, cho nên có rất nhiều thời gian.

"Nhớ kỹ, bây giờ ta bắt đầu sửa chữa phương pháp ngươi tu luyện, may mắn ngươi còn chưa có tiến vào Chân Võ cảnh, bằng không thì đã quá muộn." Hoàng Cẩm Thiên nói ra, sau đó lại cười lên ha hả một cách điên điên khùng khùng.

Bình Luận (0)
Comment