Đỗ Hải thở phào nhẹ nhõm, Thẩm Tường đã đi tới bên kia, tạm thời an toàn, trừ khi Long Đế có thể tìm được bên kia, đến lúc đó chỉ có thể nhìn chính tạo hóa của Thẩm Tường.
Đám người này có thực lực rất mạnh, lúc đi ngang qua Huyết Sắc ma lâm, quái vật ở Huyết Sắc ma lâm kia cũng không dám làm loạn, bị Long Đế vô song trên đời này dọa sợ.
Bên trong Thiên Thánh thành, Cơ Mỹ Tiên trông thấy Triệu Di Tuyền theo một lão giả từ trên bầu trời bay tới, đây là nàng ta dùng bí bảo của Bạch Hải thánh cảnh đưa tin, sau khi Triệu Di Tuyền biết được thì lập tức mang theo cường giả Bạch Hải thánh cảnh tới đây.
Người mà những thế lực phản đồ kia phái tới Thánh Đan giới tầm bảo đều chết toàn bộ, nhưng bọn hắn lại biết Cơ Mỹ Tiên còn sống, bởi vì Sihn Mệnh châu của Cơ Mỹ Tiên không vỡ ra.
Bên trong một cái đại sảnh bên trong Thiên Thánh thành, trong lòng Cơ Mỹ Tiên có chút thấp thỏm, nàng ta không nghĩ tới chính mình sau khi trùng sinh nhiều năm về sau còn có thể đối mặt với nhiều cường giả như vậy, hơn nữa bên trong những cường giả này, có người năm đó nàng quen biết, nhưng cũng chỉ là bèo nước gặp nhau mà thôi, may mắn nàng ta trước đó đều là che mặt, cho nên không có người nào biết dung mạo của nàng.
Long Đế ngồi ở vị trí đầu, là một người đàn ông trung niên anh tuấn bưu hãn uy vũ, toàn thân mặc áo giáp màu vàng đỏ lộ ra càng bá khí hơn, Cơ Mỹ Tiên đối mặt với Đế Hoàng của Hoàng Long tộc này cũng gặp áp lực không nhỏ.
"Nói hết ra những chuyện mà ngươi biết, tại sao người đều chết rồi mà ngươi còn sống?" Giọng nói của Long Đế hơi nhàn nhạt, tuy nhiên lại chấn động đến làm đầu của Cơ Mỹ Tiên đau nhức, hiển nhiên là cố ý làm như vậy để cho nàng không dám nói dối.
"Ta cũng không phải là người duy nhất còn sống, chưởng môn Thái Nguyên sơn lúc ấy cũng đi cùng với chúng ta, hắn cũng còn sống đi ra! Hơn nữa... chính là hắn giết chết Thái tử Thánh Long!" Cơ Mỹ Tiên hiện ra vẻ sợ hãi, vội vàng nói.
Hóa ra là chưởng môn Thái Nguyên sơn giết chết! Mọi người lập tức kinh ngạc, bởi vì bọn hắn cũng hoài nghi là Thẩm Tường làm, sau khi Long Đế nghe được thì giận tím mặt, bởi vì lúc đó hắn đi Thái Nguyên sơn, chưởng môn Thái Nguyên sơn nói hắn không đi, là sắp xếp trưởng lão đi cùng!
Cơ Mỹ Tiên biết chưởng môn Thái Nguyên sơn sẽ nói láo, lúc này nàng ta càng bội phục Thẩm Tường hơn, bởi như vậy, lưng của chưởng môn Tháy Nguyên sơn chắc chắn phải cõng nỗi oan ức này.
Cơ Mỹ Tiên kể lại mọi chuyện cần thiết một cách kỹ càng cho mọi người nghe, từ lúc bọn họ xuất phát đến cuối cùng chưởng môn Thái Nguyên sơn ra tay với Thái tử Thánh Long, đương nhiên nàng ta vì để không bị nhìn ra cũng nói lên chuyện Thẩm Tường biến thành Đông Phương Lăng Vân.
"Tam Giác Long Vương ... thực lực Thẩm Tường mạnh hơn nữa vẫn không giết được hắn đi, bên trong tòa Hỗn Độn sơn rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Lại để cho bọn họ xảy ra xung đột?" Vẻ mặt Long Đế trở nên lạnh lùng, đi tới trước mặt Cơ Mỹ Tiên, dùng một bàn tay đặt ở trên đỉnh đầu của Cơ Mỹ Tiên.
Việc này đều làm cho Cơ Mỹ Tiên và Triệu Di Tuyền lập tức kinh hãi, Triệu Di Tuyền và Cơ Mỹ Tiên có khế ước chủ phó, mà Cơ Mỹ Tiên và Thẩm Tường cũng có khế ước chủ tớ, các nàng lo lắng sẽ bị nhìn ra, tuy nhiên Cơ Mỹ Tiên trước đó đã chuẩn bị kỹ càng, sử dụng món Thần Y này tới ẩn nấp.
Long Đế nhắm mắt lại, thi triển thần thông, tra xét ký ức của Cơ Mỹ Tiên, quả nhiên thấy được rất nhiều thứ, giống như những gì Cơ Mỹ Tiên nói, hắn cũng trông thấy cảnh tượng Thẩm Tường chém đứt cánh tay của Thái tử Thánh Long, bởi vì thời gian bên ngoài so với ngọn núi Hỗn Độn sơn thật sự có sự khác biệt, cho nên cuối cùng lúc chưởng môn Thái Nguyên sơn xuất thủ với Thái tử Thánh Long thì thời gian tử vong là không cách nào suy đoán.
Nhưng bất kể như thế nào, Thái tử Thánh Log cũng chết rồi, mà chưởng môn Thái Nguyên sơn thì vẫn còn sống, còn nói dối nói mình không đi Hỗn Độn sơn, hắn chỉ là không nghĩ tới Cơ Mỹ Tiên còn sống, bằng không hắn cũng không dám lừa gạt Long Đế!
"Đi Thái Nguyên sơn!" Long Đế mở to mắt, tức giận gầm lên một tiếng.
Mà Cơ Mỹ Tiên đã hôn mê bất tỉnh, Triệu Di Tuyền vội vàng đỡ nàng dậy, nàng ta cũng không có trở ngại gì, chỉ là tạm thời ngất đi mà thôi.
Vậy mà không phải Thẩm Tường làm! Nhưng Thẩm Tường đâu? Chẳng lẽ Thẩm Tường cũng chết ở bên trong Hỗn Độn sơn rồi? Lại hoặc là sau khi Thẩm Tường đi vào lại lặng lẽ đi ra rồi? Thẩm Tường chết đi để rất nhiều người đều khó mà chấp nhận, ngay cả những cường giả này đều cho hắn là một cái tiểu cường bất tử.
Vừa mới đi ra Thiên Thánh thành, đám người Long Đế đang trên đường đi thì nhìn thấy một đám nữ tử chạy ra ngoài thành!
"Đó là Yêu Hậu ... Còn có Tiết Tiên Tiên, Lãnh U Lan! Tiết Tiên Tiên là thê tử của Thẩm Tường, Lãnh U Lan tóc trắng là nghĩa muội của Thẩm Tường, chỉ cần bắt được các nàng thì có thẻ ép buộc Thẩm Tường giao Thanh Long Đồ Ma đao, nói không chừng còn có thể để cho Thẩm Tường hiện thân, ta từ đều đến cuối không tin Thẩm Tường sẽ chết." Một tên lão giả mặc áo bào tím nói, hắn là người của Tử Nguyệt thánh cảnh.
Trông thấy đám người trên bầu trời này uy thế ngập trời, sắc mặt của Yêu Hậu thay đổi lớn, nàng ta nhận ra phần lớn người tới đều là tồn tại cự đầu bên trong những thế lực bá chủ kia.
"Bắt các nàng lại!" Long Đế hô.
Lúc này đã có mấy người bay về phía Lữ Thấm Liên, Lữ Thấm Liên vừa muốn xuất thủ, một luồng ánh sáng đen đột nhiên lao tới, người có nhãn lực tốt thì đều có thể trông thấ đang có một người bay tới, dùng chân hung hăng đạp bay mấy cái tên siêu cấp cường giả của mấy thế lực phản đồ kia!
Người đột nhiên xuất hiện này chính là Bạch Hổ!
Các nàng Liễu Mộng Nhi đều thở dài một hơi, các nàng biết đây là người của Thẩm Tường, tới cuối cùng sẽ giúp các nàng! Đám nữ tử các nàng vốn là muốn lập tức đi tìm nơi mà Thẩm Tường nói, tuy nhiên trên đường tìm được một số tài nguyên và linh dược, chậm trễ một chút thời gian, trong lúc các nàng đi tới cửa của Thiên Thánh thành thì lại gặp phải Long Đế!
Trước đó Yêu Hậu đã nói với các nàng, Thẩm Tường chọc giận Long Đế, các nàng không nghĩ tới Long Đế này vậy mà không có một chút phong phạm nào, lại muốn bắt các nàng tới uy hiếp Thẩm Tường!
"Các nàng đều là một số nữ tử, đám gia hỏa các ngươi vậy mà cũng hạ thủ được!" Vẻ mặt của Bạch Hổ rất bình thản, nhìn vào mấy cường giả siêu cấp bị hắn đá thành hai đoạn.
Một cước này của Bạch Hổ chấn nhiếp những người tới từ Thiên giới kia, mà ngay cả Long Đế cũng cau mày lên, hắn có thể nhìn ra người trước mắt này có thực lực tương đương với hắn!
Đối mặt với loại tồn tại như Bạch Hổ này, những cường giả thế lực phản đồ kia căn bản không dám làm loạn, tuy rằng có tức giận nhưng cũng chỉ có thể nhìn xem.
"Ngươi là ai?" Long Đế ở trên không trung nhìn xuống Bạch Hổm, giọng nói lạnh lùng.
"Đại trưởng lão Hàng Long môn!"
Bạch Hổ không e ngại Long Đế một chút nào, trước đó hắn có thể sẽ bởi vì không dám bại lộ thân phận mà áp chế lực lượng, nhưng bây giờ hắn đạt được chuyền châu Hắc Ám pháp tắc, sử dụng chính là lực lượng hắc ám thì sẽ không bị nhìn ra, trong mắt hắn, cái tên gọi là Long Đế này cũng chỉ là một tên gia hỏa bị hắn miểu sát.
Ở trước mặt Long Đế cũng dám tự xưng là đại trưởng lão Hàng Long môn, người này không phải người ngu, chính là có bản lĩnh thật sự, mà từ một cước vừa rồi kia xem ra, hắn là có bản lĩnh thật sự.
Lúc Long Đế và Bạch Hổ nhìn nhau với thời gian uống cạn nửa chén trà, chỉ thấy lông mày Long Đế hơi nhíu lại, cái trán vậy mà chảy ra mồ gôi, sau đó hét lên: "Chúng ta đi!"
Vậy mà đi!
Mọi người vốn còn tưởng rằng Long Đế sẽ đánh nhau với Đại trưởng lão Hàng Long môn này một trận, nhưng sau khi âm thầm đọ sức, Long Đế vậy mà lựa chọn đi!
Sau khi đám người Long Đế rời đi, Bạch Tinh đột nhiên đi tới, nói với Bạch Hổ: "Các nàng giao cho ta đi, nhanh đi tìm Thẩm Tường đi!"
Bạch Hổ gật nhẹ đầu, sau đó hóa thành một đạo ánh sáng đen biến mất!
Các nàng Liễu Mộng Nhi vốn muốn đi Tử Lan sơn cốc, nhưng bây giờ gặp được Bạch Tinh cũng rất trùng hợp, Bạch Tinh đưa các nàng vào trong Tử Lan sơn cốc.
Chẳng mấy chốc, tin tức Thái tử Thánh Long không phải do Thẩm Tường giết đã được truyền ra ngoài, đây là do chưởng môn Thái Nguyên sơn làm, hơn nữa toàn bộ Thái Nguyên sơn đều bị diệt, nghe nói chưởng môn Thái Nguyên sơn ngay cả nói cũng không nói nên lời, trực tiếp bị Long Đế oanh sát...
P/S: Ta thích nào ... chương 1.