Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1111 - Chương 1111 - Biến Cố Của Long Gia

Chương 1111 - Biến cố của Long gia
Chương 1111 - Biến cố của Long gia

Thẩm Tường trốn ở một bên nhìn xem Long Tuệ San và Vưỡng lão đầu chiến đấu, để hắn không nghĩ tới là thực lực của Long Tuệ San vậy mà rất mạnh, để hắn cảm thấy mơ hồ đạt tới trình độ của chưởng môn Tử Nguyệt sơn, đến mức để Vương lão đầu này thật lâu không thể đắc thủ.

Long Tuệ San sử dụng lực lượng lại là Long lực, hơn nữa còn là long lực Băng Hàn, lúc vung trường kiếm lên thì luôn kèm theo từng cơn gió lạnh, nếu như bị chém trúng thì chắc chắn sẽ rất không dễ chịu, tuy nhiên Vương lão đầu kia lại có thể sử dụng một đôi nắm đấm bốc lên hỏa diễm tới ngăn cản kiếm của Long Tuệ San.

"Lão vương bát đản này là Luyện Đan sư, tốt nhất đừng nói cho ta ngươi có Hỏa Hồn..." Trong lòng Thẩm Tường lầm bầm nói ra: "Mẹ nó, thật đúng là có!"

"Hỏa Hồn màu trắng!" Thẩm Tường sửng sốt một chút, loại Hỏa Hồn này thế nhưng là dị Hỏa Hồn, có lẽ là vượt qua Tử Hỏa Hồn.

"Mị Dao tỷ, Hỏa Hồn màu trắng này nói rõ là đưa cho ngươi!" Thẩm Tường lấy Đoạt Mạng ma nỏ ra, chờ đợi cơ hội động thủ, hắn cảm thấy hiện tại hắn và Long Tuệ San là người cùng trên một trận chiến tuyến, đến lúc đó muốn thi thể của Vương lão đầu này thì nàng ta nhất định sẽ cho.

Giống như những gì Thẩm Tường phán đoán trước đó, Long gia phát sinh biến cố, lão cha tộc trưởng của Long Tuệ San đã chết, dựa theo phép tắc, vị trí có lẽ là truyền cho con cái của tộc trưởng, chỉ có điều ngoại trừ Long Tuệ San, con trai của tộc trưởng đêu bị giết chết toàn bộ, chỉ có Long Tuệ San vẫn còn sống sót.

Đại bá vì đạt được vị trí tộc trưởng, không tiếc mọi thứ muốn giết chết Long Tuệ San, tuy nhiên Long Tuệ San được một tên cường giả bảo vệ lấy, gã cường giả kia hiển nhiên chính là người trước đó Thẩm Tường cảm ứng được, bây giờ có lẽ đã chết.

"Nữ tử này thật sự là thâm tàng bất lộ a, nàng ta đang đeo Vương lão đầu, muốn biết người giết chết thúc của nàng ta là ai, không cần đoán cũng biết là nhóm người của đại bá nàng ta! Nếu như là ta, sau này có thực lực sẽ giết toàn bộ đám người này là được rồi, hiện tại còn nói nhảm với tên Vương lão đầu này làm gì nữa." Thẩm Tường có thể nhìn ra trong cơ thể Long Tuệ San có cỗ long lực rất đáng sợ.

"Không phải, nàng ta hình như bị trúng độc, không thể sử dụng tất cả lực lượng, nàng ta còn phải áp chế độc trong người!" Long Tuyết Di nói.

Thẩm Tường đột nhiên nhớ tới Vương lão đầu này cho bọn hắn đan dược, nhưng Vương lão đầu nói có thể khôi phục lực lượng nhanh chóng, nhưng không nghĩ tới lại là Độc đan, tuy nhiên hắn nhớ rõ hắn và Long Tuệ San đều chưa ăn, chỉ là thu lại.

Hắn lập tức lấy viên Độc đan kia ra, cẩn thận nhìn một chút, phát hiện độc tố vậy mà giấu ở mặt ngoài, chỉ cần chạm đến đều sẽ trúng độc!

"Lão già này, ta sẽ để cho hắn nhìn xem cái gì mới là độc lợi hại nhất, vậy mà chơi cái loại này ở trước mặt ta!" Thẩm Tường quyết định lấy tên Vương lão đầu này tới thí nghiệm Túy Thần tán một chút.

"Ha ha ... ngươi đã phát hiện rồi chứ, ngươi trúng độc, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!" Vương lão đầu cười to nói.

"Ngươi hạ độc vào lúc này? Đây chính là Phong Nguyên độc!" Vẻ mặt của Long Tuệ San hết sức khó coi, nếu như không trúng độc, nàng ta sớm đã giết chết Vương lão đầu này.

"Ở lúc các ngươi tiếp nhận đan mà ta cho, các ngươi đã bị trúng độc! Yên tâm, chẳng mấy chốc ta sẽ đưa ngươi đi gặp tiểu tử kia, tiểu tử kia chết rất đáng tiếc, còn không biết vì sao lại bị ta giết chết." Vương lão đầu mặc dù biết Thẩm Tường không đơn giản, có điều hắn cho là chưởng kia của mình đánh ra là có thể coi như Long Tuệ San cũng sẽ bị trọng thường chứ đừng nói là tiểu quỷ này còn bị trúng độc.

"Băng Long kiếm và Ngọc Long hoa ở trên người hắn là của ta, ha ha..." Vương Lão đầu vừa dây dưa với Long Tuệ San vừa cười to.

Long Tuệ San đột nhiên phun ra một ngụm máu, cũng vào lúc này, Vương lão đầu đánh một chưởng vào bụng của nàng, khiến ho độc trong cơ thể nàng lan ra càng nhanh hơn.

"Hừ, một nữ nhân cũng muốn tranh đoạt vị trí tộc trưởng với chủ thượng, không biết tự lượng sức mình!" Vương lão đầu lấy ra một cái đại đạo, nhưng hắn không biết mình đang bị Thẩm Tường trốn ở trên tán cây dùng Đoạt Mạng ma nỏ nhắm chuẩn.

"Một lão gia hỏa cũng muốn giết chết ta người chưởng môn Hàng Long môn này, không biết tự lượng sức mình!" Thẩm Tường cười lạnh trong lòng, lấy ra một một chút Túy Thần tán để những bột phấn trong suốt kia ngưng tụ ở bên trong mũi tên.

Mũi tên là từ lực lượng cường đại của hắn ngưng tụ mà thành, sau khi để Túy Thần tán vào bên trong, chỉ cần đâm vào trong thân thể của địch nhân, Túy Thần tán sẽ ở bên trong lan tỏa ra, tốc độ nhanh chóng.

"Lão vương bát đản, chớ đắc ý nha!" Trong lòng Thẩm Tường hung ác, thúc giục một mũi tên.

Vương lão đầu lập tức cảm nhận được theo bản năng phóng xuất ra vòng bảo hộ, tuy nhiên ở trên mũi tên ngưng tụ long lực hùng hồn, trực tiếp xuyên qua vòng bảo hộ của hắn, mũi tên tinh chuẩn từ phần lưng của hắn đâm vào tim.

Nhục thân của Vương lão đầu rất cường hãn, mũi tên nổ tung lên trong cơ thể hắn, nhưng lại không thể nện hủy trái tim của hắn, hắn lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, tuy nhiên vẻ mặt lại đột nhiên trở nên rất khó coi.

Bởi vì hắn không thể làm, toàn thân mềm mềm, hắn chẳng mấy chốc đã phát hiện loại độc này thật không đơn giản, rất có thể chính là loại kỳ độc trong truyền thuyết.

"Túy ... Túy Thần..."

Thẩm Tường không để cho hắn nói tiếp, trực tiếp xuyên qua không gian mà tới, vung một trường kiếm màu xanh lên, chém rụng đầu của Vương lão đầu này xuống, sau đó vận chuyển Thôn Phệ ma công hút Hỏa Hồn màu trắng ở trong có thể của Vương lão đầu ra, ngưng tụ vào trong một hạt châu!

Mọi chuyện xảy ra rất nhanh, gần như là một mạch mà thành, Long Tuệ San chỉ ngồi liệt trên mặt đất, kinh ngạc mà nhìn cảnh tượng này xảy ra, nàng ta cũng cho rằng Thẩm Tường bị một chưởng vừa rồi mà chết đi, nhưng không nghĩ tới bây giờ còn có thể xuất hiện khỏe mạnh như vậy, xử lý đi lão đầu kia.

"Ngươi chắc là có Giải Độc đan đi!" Thẩm Tường lấy pháp bảo trữ vật của Vương lão đầu kia xuống, từ bên trong lấy ra hơn mười vạn tiên tinh, cùng với một bình loại Độc đan kia thì không còn thứ gì nữa.

Long Tuệ San trông thấy Thẩm Tường không làm gì đối với nàng thì thở dài một hơi, lấy một viên Giải Độc đan ra ăn vào, lúc này nàng ta cảm thấy người trước mắt này rất thần bí, có thể rút thanh Băng Long kiếm kia ra dễ như trở bàn tay, hơn nữa còn sử dụng Túy Thần hương một trong những kỳ độc thời thái cổ, hơn nữa thanh trường kiếm màu xanh mà vừa rồi Thẩm Tường lấy ra kia cũng mang theo Long khí rất nồng đậm.

Thanh kiếm kia là Thẩm Tường dùng Thanh Long Đồ Ma đao biến thành, chỉ là vì không để cho người chú ý.

"Cám ơn ngươi!" Long Tuệ Sơn gỡ mạng che mặt màu đen xuống, lộ ra một bộ dung mạo mỹ lệ nhưng cũng rất tiều tụy, cho người ta một loại cảm giác kinh diễm, Thẩm Tường vẫn là lần đầu tiên trông thấy toàn bộ dung mạo của nàng ta.

"Không khách khí, ta chẳng qua là cảm thấy ngươi có cơ hội có thể đoạt lại vị trí tộc trưởng của Long gia, nếu như ta chúc ngươi thành công thì như vậy sau này ta ở chỗ này ta cũng sẽ rất thuận tiện phải không?" Thẩm Tường cười cười.

"Đây là đương nhiên, ta bây giờ rất cần trợ giúp, nếu như ngươi có thể chúc ta thành công, chỗ tốt chắc chắn không thể thiếu!" Trên khuôn mặt tiều tụy của Long Tuệ San lộ ra vẻ mỉm cười, nàng ta biết Thẩm Tường là người thông minh, đã biết tình cảnh của nàng bây giờ.

Long Tuệ San muốn thành công thì phải đạt được truyền thừa của Tổ Long ở bên trong Long quật kia, có thể để cho nàng thu hoạch được lực lượng rất cường đại!

"Chờ ta khôi phục được thì lập tức lên đường, Vương lão đầu này thất bại, đại bá ta chắc chắn sẽ phái người chờ lấy chúng ta ở trên đường tới Long quật!" Long Tuệ San khẽ thở dài một hơi, nàng ta cảm thấy trên đường đi sẽ rất gian nan.

P/S: Ta thích nào .... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment