Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1118 - Chương 1118 - Nữ Long Vương

Chương 1118 - Nữ Long Vương
Chương 1118 - Nữ Long Vương

Long Hàn hắn coi như là một đầu Long thời viễn cổ rất lợi hại, lưu ở nơi này chỉ là một sợi thần niệm của hắn mà thôi, đó có thể thấy được hắn cũng chưa chết đi, chỉ là không biết bây giờ đang ở nơi nào.

Long Hàn chỉ có thể nhìn ra tình huống ở bên trong thần hải của Thẩm Tường, cũng không biết có Long Tuyết Di đầu Bạch Long đang ở trên người hắn, bằng không nhất định sẽ càng kinh ngạc hơn.

"Ta câu được nữ tử Long gia các ngươi chỗ nào, chỉ là nàng ta cho ta thể diện, để cho ta gọi nàng là tỷ tỷ mà thôi, nàng ta đang ở chỗ này dung hợp truyền thừa của ngươi đây." Thẩm Tường gãi tóc gái cười nói.

"Tuy rằng ngươi nói như vậy, nhưng ta vẫn cảm thấy ngươi rất lợi hại, luôn cảm thấy trên người ngươi có rất nhiều thứ lợi hại, chỉ tiếc bản tôn của ta không ở nơi này cho nên không nhìn thấu được ngươi." Long Hàn cười nói: "Tuy nhiên ngươi có trợ giúp đối với người của Long gia ta, ta cảm kích ngươi!"

Thẩm Tường cũng không lôi việc nhà ra với Long Hàn mà trực tiếp hỏi thăm một số chuyện mà hắn muốn biết: "Tiền bối, ta muốn hỏi ngươi, hai mươi sáu cái bảo rương ở bên trong Hỗn Độn sơn là ngươi lấy đi sao? Bên trong đều có thứ gì?"

"A? Làm sao ngươi biết? Chẳng lẽ ngươi đi qua? Chắc chắn Sơn Linh kia nói cho ngươi đi!" Long Hàn cười hắc hắc: "Chỗ kia chỉ có hậu nhân của đám thế lực phản đồ kia mới có thể tiến vào, ngươi sẽ không phải là hậu nhân của những thế lực phản đồ kia chứ?"

"Vậy thì không phải, ta chỉ là trà trộn đi vào! Ở nói đó xảy ra rất nhiều chuyện, cuối cùng chúng ta đi tới đó, bởi vì chỉ có bốn cái bảo rương, cho nên xảy ra tranh chấp, tuy nhiên cuối cùng ta vẫn lấy được ba cái bảo rương, chỉ là mở không ra." Thẩm Tường thở dài nói.

"Người đi cũng không ít đi, ngươi lại còn có thể lấy được ba cái, bản lĩnh không nhỏ a! Dùng vỏ kiếm của Băng Long kiếm ta thì có thể mở ra, tuy nhiên cần một chút sức lực, năm đó ta cũng là phí hết sức lực mới chế tạo ra cái chìa khóa này, những bảo rương kia quả thực rất khó mở ra." Long Hàn nói tới chỗ này, thở dài nói: "Nói thật cho ngươi biết, đừng ôm hy vọng quá lớn đối với đồ vật bên trong bảo rương, ta phí hết sức lực lấy ra hai mươi sáu cái, tuy nhiên cuối cùng đều vô dụng."

"Chớ đả kích ta a! Đều là một vài thứ?" Trong lòng Thẩm Tường chợt lạnh, đây chính là hắn mất rất nhiều sức mới lấy được.

"Khó mà nói, đồ vật bên trong mỗi cái bảo rương đều khác nhau, tóm lại trong mắt ta không phải đồ tốt." Long Hàn cười cười: "Vẫn là ngươi tự mình mở ra xem đi, có lẽ đối với ngươi mà nói sẽ là bảo bối."

Thẩm Tường thở phào nhẹ nhõm, Băng Long này là tồn tại cường đạ cỡ nào, không vào được long nhãn của hắn cũng là chuyện bình thường.

"Tiền bối, còn có một việc, chính là chuyện về Thái Cổ Hỏa thú, ta từng gặp hắn, hắn nói là bị một đầu Long lừa, vây hắn lại, không biết có phải là tiền bối làm hay không?" Thẩm Tường suy tính một phen vẫn hỏi đi ra.

Long Hàn đột nhiên kêu lên một tiếng sợ hãi: "Hỏng bét, ta lại quên mất cái tên này!"

Khóe miệng Thẩm Tường giật giật, Thái Cổ Hỏa thú không được thả ra lại là bị gia hỏa này quên đi, nếu như nói cho Thái Cổ Hỏa thú, đoán chừng con sư tử khổng lồ kia sẽ nổi giận.

"Cái tên này năm đó rất xung động, muốn đi tìm một số người rất lợi hại để quyết đấu, tuy nhiên hắn còn biết tự hiểu chính mình, cho nên đi tìm kiếm Địa Tâm thần quả trước, muốn dùng loại đồ chơi này để tăng thực lực của mình lên, khi đó ta đi cùng với hắn."

"Về sau thật đúng là được hắn tìm tới, tuy nhiên ta lo lắng hắn ăn Địa Tâm thần quả thì sẽ đi tìm những gia hỏa lợi hại kia, cho nên ta tạm thời phong ấn hắn lại, nhưng sau đó ta bởi vì vội làm những chuyện khác, còn rời khỏi Đế Thiên liền quên đi chuyện này, nếu như không phải ngươi nhắc tới thì ta cũng không nhớ tới chuyện này a!"

Thẩm Tường bó tay rồi, hắn tuyệt đối sẽ không tự mình nói chuyện này ra cho Thái Cổ Hỏa thú, miễn cho Thái Cổ Hỏa thú sẽ đốt lửa giận tới trên người hắn, nhớ tới Thái Cổ Hỏa thú bị vây lâu như vậy là bởi vì nguyên nhân này thì hắn không thể không đồng tình.

"Tiền bối, ngươi biết lăng mộ của Thập Thiên đại đế ở nơi nào không?" Thẩm Tường lại lớn mật hỏi thăm về chuyện này.

"Không biết, trước đó ta cùng tìm kiếm mộ của hắn, tuy nhiên vẫn không tìm được, cái tên này rất âm hiểm! Lại nói tiểu gia hỏa ngươi đến cùng có lai lịch gì, làm sao biết nhiều chuyện mà ngay cả ta cũng sắp quên hết đi vậy?" Long Hàn hết sức tò mò.

"Đây là Bạch Hổ tiền bối nói cho ta biết!" Thẩm Tường cũng không sợ Băng Long biết chuyện hắn có quan hệ với Bạch Hổ, hơn nữa cái này có thể bớt giải thích đi rất nhiều thứ, nếu như hắn giải thích thì còn không biết phải giải thích bao lâu.

"Thì ra là thế, không nghĩ tới hắn còn sống, nếu như hắn còn ở Đế Thiên, như vậy hắn có lẽ là rất tiêu sái đi! Nào có giống ta đi tới nơi này, thậm chí còn không có đời sau, ai ... Hỏa sư tử hắn nhất định sẽ cảm tạ ta phong ấn hắn, bằng không năm đó ta lừa hắn đi tới nơi này thì hắn bây giờ nhất định sẽ mỗi ngày mắng ta mấy lần."

Thẩm Tường ngây ngẩn cả người, phải biết Băng Long này thế nhưng là bằng hữu tốt của Thập Thiên đại đế, ở năm đó mặc dù không có thực lực cường đại như Thập Thiên đại đế, nhưng vẫn có thể xếp được danh hào, bây giờ lại luân lạc tới tình trạng này!

Thẩm Tường suy đoán nơi đó có lẽ là một cái thế giới bậc cao hơn nữa, đối với cái này hắn chỉ có thể ngưỡng vọng, thực lực của hắn bây giờ đặt ở Thiên giới mà nói chẳng qua chỉ là hạng chót mà thôi, gặp được Tiên Quân gì đó thì hắn cũng chỉ có nước cụp đuôi mà chạy.

"Không nói nhiều, vẫn là lưu chút lực lượng cho các ngươi đi! bên trong thanh Băng Long kiếm này phong ấn lại một số lực lượng của ta, nếu như có lúc nào cần thì có thể triệu hoán cỗ lực lượng này, đương nhiên chỉ có thể dùng một lần! Chẳng qua lực lượng dạng gì? Khó mà nói, có lẽ là đủ để ngươi vượt qua một cửa ải khó khăn đi! "

Long Hàn thở dài một tiếng, bên trong tiếng thở dài tràn đầy vẻ bất đắc dĩ, xem ra hắn bây giờ còn sống cũng không được như ý, không được quát tháo phong vân giống như trước kia!

"Tiền bối, sau này ta sẽ đi tìm ngươi, tuy rằng ta chưa từng gặp ngươi nhưng ta có thể đi tới ngày hôm nay, không ít thì nhiều đều có trợ giúp của ngươi." Thẩm Tường nói.

"Có lòng cầu tiến thì tới đi! Nơi này là phần mộ của cường giả, nhưng cũng chính là một nơi để cho mình có thể trở nên mạnh hơn."

Giọng nói của Long Hàn dần dần biến mất ở bên trong thần hải của Thẩm Tường, lúc này Thẩm Tường suy nghĩ rất nhiều, hắn hoài nghi nơi mà Long Hàn đặt chân đến bây giờ có lẽ là thế giới Hỗn Độn kia!

Bên Long Tuệ San có động tĩnh, lồng ánh sáng vòng tròn ở trên người nàng kia đã trở nên trong suốt đi rất nhiều, Thẩm Tường nhìn xuyên qua lồng ánh sáng đó có thể trông thấ trên người Long Tuệ San vậy mà xuất hiện một bộ băng giáp, giống như được rèn từ băng tinh mà thành vậy, vô cùng mỹ lệ, nhưng cũng không mất đi vẻ bá khí, nhìn qua rất uy phong.

Long Hàn lưu cho hậu nhân của hắn không chỉ là truyền thừa, lại còn có một bộ băng giáp rất lợi hại.

Lồng ánh sáng bao quanh bên ngoài thân thể Long Tuệ San đã biến mất, có thể trông thấy rõ ràng y phục của nàng là một bộ băng giáp đang ngồi ở trên long ỷ, như là nữ hoàng, nàng ta dung hợp truyền thừa của Băng Long rất nhanh, hiện tại có thể cảm nhận được rõ ràng nàng ta đã trở nên rất cường đại!

Đây chính là thực lực Tiên Vương! Để Thẩm Tường cảm thấy giống như là đang đối mặt với Tam Giác Long Vương vậy, từng đợt Long khí tiết ra ngoài ép tới hắn cũng có chút khó chịu!

Ngay vào lúc Thẩm Tường nhìn tới xuất thần, Long Tuệ San mở to mắt, bên trong đôi mắt xinh đẹp sáng tỏ kia lộ ra sự sắc sảo của cường giả, lúc nàng ta nhìn về phía Thẩm Tường, để Thẩm Tường cảm nhận được áp lực vô cùng lớn.

P/S: Ta thích nào...chương 2.

Bình Luận (0)
Comment