Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 112 - Chương 112 - Đệ Nhất Mỹ Nữ

Chương 112 - Đệ nhất mỹ nữ
Chương 112 - Đệ nhất mỹ nữ

Thiếu nữ kia cả kinh, cũng không biết là chuyện gì xảy ra, thầm nghĩ phải nhanh lấy tay ra khỏi lồng ngực của Thẩm Tường, nhưng nàng chỉ có thể nhúc nhích ngón tay, lòng bàn tay bị hút chặt, cái này làm cho bàn tay nàng thoạt nhìn giống như là đang vuốt ve lồng ngực của Thẩm Tường.

"Ngươi còn không nhanh lấy ra, muốn sờ tới khi nào nữa? Có phải cảm thấy ta lớn hơn so với ngươi hay không? Thẩm Tường ra vẻ ngượng ngùng nói, lời này làm cho khuôn mặt xinh đẹp của thiếu nữ kia lập tức đỏ ửng lên, thật giống như đít khỉ vậy.

Người ở xung quanh cũng vô cùng kinh ngạc, bọn hắn không nghĩ tới thiếu nữ này vậy mà có thể làm ra chuyện to gan đến như vậy, ở ngay trước mặt nhiều người lại dám vuốt ve ngực nam tử anh tuấn này, hơn nữa lại còn xoa nắn lấy rất hưởng thụ...

Thẩm Tường trông thấy cũng đủ rồi liền thu công, để bàn tay trắng như ngọc của thiếu nữ kia rời khỏi bộ ngực của hắn, mà thiếu nữ kia nhìn thấy ánh mắt của những người khác ở xung quanh thì không biết phải làm sao cho ổn, giải thích cũng không được, bị lo lắng đến phát khóc, ôm lấy nữ tử áo vàng bệnh cạnh khóc to lên.

"Ngươi đến cùng dùng thủ đoạn gì, lại dám trêu cợt Tiểu Điệp như vậy." Nữ tử áo vàng kia lạnh giọng hỏi, trên mặt đầy vẻ tức giận, nàng nhìn ra được là Thẩm Tường cố ý.

Hai năm qua đi, tên của Thẩm Tường sớm đã bị quên lãng, nếu như không đề cập tới tên của hắn mà nói, sẽ không có người nào nhớ tới hắn.

"Ha ha, ta đây cũng không dám, lúc ta ngủ bình thường đều thi triển loại võ công kỳ quái này để ngăn địch, nếu như tay nàng ta không làm như vậy mà nói thì sẽ không bị hút chặt như vậy." Thẩm Tường cười nói.

"Hừ, hóa ra là ngươi..." Thiếu nữ cao ngạo gọi là Tiểu Điệp kia lập tức tức giật quát, nhưng khi nàng tiếp xúc tới ánh mắt của Thẩm Tường thì lại không dám nói nữa, nàng cũng là đệ tử nội môn, biết người có thể sử dụng ra được loại thủ đoạn này thì thực lực tuyệt đối sẽ không quá kém.

Thẩm Tường giận dữ nói: "Trong hai năm qua, sao đệ tử nội môn làm sao mà đều kém cỏi như vậy."

"Ngươi biết nàng là ai không? Nàng là Ngô Thiên Thiên đứng đầu thập đại mỹ nữ, Mạc Vũ Văn đệ nhất nội môn cũng phải cung kính đối với nàng, ngươi vậy mà cũng dám làm càn như vậy." Tiểu Điệp khẽ nói, một mặt ra vẻ, thật giống như đứng đầu thập đại mỹ nữ chính là nàng.

Thẩm Tường cười nói: "Dựa vào cái gì mà ta phải cung kính đối với nàng? Ta là ta, không phải tiểu bạch kiểm như Mạc Vũ Văn kia."

Mỹ nữ áo vàng này thế mà lại là người đứng đầu thập đại mỹ nữ, hình như hơn hai năm trước, Thẩm Tường đối với danh tự này cũng có chút ấn tượng, hôm nay hắn trông thấy cũng không có thất vọng, quả thật là rất xinh đẹp.

"Cái gì, ngươi cũng dám nói Mạc công tử như vậy, đáng đánh!" Một nữ tử giống như bị người đâm một đao, hét lên chói tai, lại đánh ra một quyền, trên đôi bàn tay trắng như phấn kia vậy mà ngưng tụ lấy chân khí thuộc tính Thủy hùng hậu.

Thẩm Tường cũng không tránh né, cho nàng đánh một quyền, nhưng lúc nàng kia đánh vào trên người Thẩm Tường, lại cảm thấy lực lượng của mình giống như đá chìm đáy biển, biến mất vô tung.

Đây là hiệu quả đặc biệt của Thái Cực Hàng Long công, ở lúc này này có thể làm chân khí ở bên ngoài thân thể di động nhẹ nhàng, hóa giải chân khí cương mãnh, lấy nhu thắng cương!

"Ta không muốn đánh nữ nhân, nhưng nếu như các ngươi lại nhao nhao làm ta mất ngủ mà nói, ta đá nguyên một đám các ngươi văng ra ngoài." Nụ cười trên mặt Thẩm Tường biến mất, giọng nói trở nên không có một chút tình cảm nào.

Đôi mi thanh tú của Ngô Thiên Thiên cau lại, thực lực của nàng cũng không tầm thường, nhìn ra được Thẩm Tường vận dụng chân khí rất cao minh.

"Ngươi tên là gì?" Ngô Thiên Thiên lạnh lùng hỏi.

"Thẩm Tường!"

Nghe được hai chữ này, Ngô Thiên Thiên đột nhiên cả kinh, lui về phía sau mấy bước, mặt mũi đầy vẻ đề phòng, những người khác cũng giống như vậy, toàn bộ đều lui về phía sau, thật giống như coi Thẩm Tường là ôn thần vậy.

"Ngươi đi ra rồi!" Ngô Thiên Thiên cắn răng nói, nàng đã từng nghe qua danh tự của Thẩm Tường, nhưng chưa từng gặp mặt lần nào.

"Vừa mới đi ra, các ngươi tới viện của ta có chuyện gì? Không có gì thì cút nhanh lên, đừng làm ta mất ngủ." Thẩm Tường nhàn nhạt nói.

"Chúng ta muốn dùng sân bãi võ viện này để huấn luyện người của chúng ta." Ngô Thiên Thiên nói ra, trên khuôn mặt xinh đẹp đã không có vẻ kiêu ngạo như trước, ở trước mặt một người đã từng giết võ giả Chân Võ cảnh, nàng ngạo không nổi, hơn nữa Thẩm Tường còn có một đồ đệ Luyện đan sư Chân Võ cảnh.

"Thật có lỗi, võ viện của chúng ta chỉ đủ cho chúng ta dùng, mời các ngươi trở về đi." Thẩm Tường lắc đầu nói ra, bình thường bọn hắn cũng không phải luận võ ở chỗ này, nhưng nhiều người đến như vậy thì rất bất tiện.

Những thiếu nam thiếu nữ kia đều không khỏi sững sờ, Thẩm Tường thế mà cự tuyệt Ngô Thiên Thiên đứng đầu thập đại mỹ nữ, hơn nữa ánh mắt hắn nhìn Ngô Thiên Thiên, thật giống như nhìn người bình thường, không có chút thần sắc khác thường nào, điều này làm cho nội tâm của Ngô Thiên Thiên âm thầm tức giận, điều này làm cho nàng bị đả kích rất nặng nề, làm cho nàng âm thầm hoài nghi Thẩm Tường có phải có hứng thú đối với nam nhân hay không.

"Vậy thì dùng phương thức phổ biến nhất của Thái Vũ môn giải quyết a, chúng ta tới luận võ, nếu như ta thắng, ngươi phải đồng ý nhượng nơi này." Ngô Thiên Thiên không chịu yếu thế chút nào nói, tuy trong lời đồn thì thực lực Thẩm Tường rất mạnh, nhưng nàng dù gì cũng là đệ tử của võ viện số mười tám.

"Tặng thưởng là cái gì? Không có ta không làm." Thẩm Tường nói ra, hắn ở địa phương quỷ quái kia ngây người lâu như vậy, ngoài bị hành hạ chính là ngược đãi, hiện tại gặp phải đối thủ có thực lực tương đương, hắn cũng muốn nhìn một chút thực lực của mình bây giờ như thế nào.

"Một viên Chân Nguyên đan!" Ngô Thiên Thiên cắn nhẹ môi một cái, nói ra.

"Được!" Thẩm Tường lập tức đáp ứng, Chân Nguyên đan ở trong mắt Ngô Thiên Thiên là rất trân quý, nhưng ở trong mắt Thẩm Tường thì chẳng qua cũng chỉ là đường, kẹo đậu.

Mọi người đi tới chính giữa quảng trường, Thẩm Tường nói: "Đánh tới đối phương nhận thua, không được sử dụng binh khí, bằng không ngươi chắc chắn phải thua không thể nghi ngờ!

Ngô Thiên Thiên hiểu những lời này, bọn hắn đều nghe nói năm đó lúc Thẩm Tường giết chết võ giả Chân Võ cảnh kia, là dùng một thanh binh khí lấy được từ bên trong Thiên Long bảo tàng, người khác đoán là Linh khí cửu đoạn, nếu như dùng binh khí mà nói, nàng xác thực phải thua!

"Bắt đầu!" Thiếu nữ bên cạnh hô, Ngô Thiên Thiên ở trong mắt các nàng là đối tượng sùng bái, ở trong mắt các nàng thì đại tỷ của mình là tuyệt đối sẽ không thua.

Nhưng sự thật rất tàn khốc, Ngô Thiên Thiên công kích đầu tiên, nàng sử dụng chân khí thuộc tính Hỏa, dùng võ công cũng không kém, Thẩm Tường suy đoán đó là Địa cấp, đó là một bộ chưởng pháp hoa lệ, lúc xuất chưởng nhẹ nhàng nhảy múa, toàn thân hỏa diễm lượn quanh, song chưởng cũng bốc ra hỏa diễm nóng bức, người bên cạnh thấy vậy thì lớn tiếng trầm trồ khen ngợi.

Thẩm Tường chắp tay sau lưng, thần sắc nghiêm túc và trang trọng đứng ở nơi đó, hắn thừa nhận, lúc Ngô Thiên Thiên thi triển bộ chưởng pháp này xác thực rất đẹp, rất là quyến rũ động lòng người, tuy nhiên lúc luận võ, thực lực mới là tối cao, đâu thèm để ý tới chiêu thức của ngươi có đẹp hay không, thời điểm tàn khốc hơn, có thể giết người là được!

Ngô Thiên Thiên giống như con chim én nhẹ nhàng linh hoạt bay đến, song chưởng liên tục đánh ra, biến ảo ra hỏa chưởng đầy trời, trong nháy mắt hướng bao phủ tới Thẩm Tường, từng trận khí nóng cũng tỏa ra bốn phía.

Mọi người cho rằng Thẩm Tường sợ tới mức không có phát chiêu, mới đứng im bất động tại đó, nhưng sau khi những hỏa chưởng này đập vào trên người Thẩm Tường thì tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người.

Hỏa chưởng quả thực là đánh vào trên người Thẩm Tường, nhưng Thẩm Tường lại đứng ở nơi đó mà không sứt mẻ chút nào, hỏa chưởng đánh vào giống như đá chìm đáy biển, biến mất không thấy, thậm chí ngay cả y phục của hắn cũng không tổn hại chút nào.

Ngô Thiên Thiên cũng sửng sờ, lại phát động một đợt tấn công mạnh, quyền cước đều xuất hiện, mỗi một chiêu đều là cương khí vô cùng hùng hậu, nóng đến mức mà trên đầu của người xung quanh chảy đầy mồ hôi.

Nhưng mà giống như vừa rồi, lại không có một chút hiệu quả nào đối với Thẩm Tường.

Bình Luận (0)
Comment