Trông thấy Thẩm Tường bây giờ đang chạy đi, những người đi theo Long Tung tới kia đều cho rằng thực lực của Thẩm Tường chẳng ra sao cả, chẳng qua là một tên gia hỏa có vận khí tốt có thể rút Băng Long kiếm ra mà thôi, rồi mới mặt dày mày dạn đi theo Long Tuệ San tiến vào Long quật, đoán chừng trên đường đi cũng là Long Tuệ San bảo vệ cho hắn thì hắn mới có thể sống đến bây giờ
Trông thấy Thẩm Tường hiện tại chuồn đi, những cái kia đi theo Long tung người tới, đều cho rằng Thẩm Tường thực lực không làm sao, bất quá là một cái vận khí tốt gia hỏa, có thể rút ra Băng Long kiếm, rồi mới mặt dày mày dạn đi theo Long tuệ san tiến vào long quật, đoán chừng trên đường đi cũng là Long tuệ san bảo hộ hắn mới có thể sống đến bây giờ.
"Đám ngu xuẩn này thật đuổi theo tới! Lão tử muốn chạy trốn thì các ngươi coi như có thêm tám cái chân cũng đuổi không kịp ta!" Thẩm Tường cười thầm trong lòng.
Long Tuệ San đang kích chiến với đám người Long Tung, Long Tung là một tên Tiên Vương, mà mấy lão giả kia đều tiếp cận với sự tồn tại của Tiên Vương, dù vậy, Long Tuệ San cũng hơi chiếm thượng phong.
Bọn họ đều là cường giả của Long gia, sử dụng đều là lực lượng băng hàn, bây giờ kịch chiến nhấc lên từng cơn gió lạnh kinh khủng, như là băng đao, quét sạch phạm vi ngàn dặm quanh Long quật!
"Trong đám người này có hai đứa con trai của Long Tung, ngươi cẩn thận một chút, mặc dù không có thực lực như Long An nhưng vẫn là rất khó đối phó." Long Tuệ San không thể không lo lắng Thẩm Tường, tuy nói nàng ta biết Thẩm Tường có rất nhiều thủ đoạn, nhưng bây giờ Thẩm Tường bị hơn mười người vây quanh, những người này đều là hảo thủ trong thế hệ trẻ của Long gia.
"Ngươi yên tâm đối phó mấy gia hỏa kia đi, không cần lo lắng cho ta!"
Thẩm Tường đã nhìn ra trong đám người vây quanh hắn có mấy tên cấp bậc Tiên Nhân, những người khác đều vượt qua Niết Bàn bát kiếp mà thôi.
Sau khi Thẩm Tường lấy Băng Long kiếm ra thì hàn phong cuồng bạo hò hát vậy mà tránh khỏi hắn, hắn không nghĩ tới Băng Long kiếm lại có loại lực lượng này.
"Các ngươi muốn vây công cùng một chỗ sao?" Thẩm Tường hô: "Có gan thì tới đi, tuy nhiên nếu là như vậy, các ngươi cướp được Băng Long kiếm của ta cũng không có một chút tác dụng nào!"
"Chờ một chút!" Một tên nam tử áo đen hét những người sắp động thủ kia lại, nhìn ra được quyền thế của hắn rất lớn, có thể chấn nhiếp những người này.
"Băng Long kiếm là Long Khí Thánh cấp, linh tính chắc chắn là có! Nếu như các ngươi có thể đường đường chính chính đánh bại ta, Băng Long kiếm tự nhiên sẽ khuất phục các ngươi, nhưng nếu như lấy nhiều khi ít, nếu như ta chết mà nói thì như vậy Băng Long kiếm cũng sẽ theo ta mà đi!" Thẩm Tường cười lạnh nói: "Các ngươi truy sát một tên vô danh tiểu tốt như ta, không phải là vì Băng Long kiếm sao? Không sợ nói cho các ngươi biết, Long tiểu thư có thể đi vào Long quật đêu là dựa vào Băng Long kiếm này, hơn nữa bên trong Long quật còn có không ít trân bảo!"
"Chỉ cần có thể đạt được Băng Long kiếm thì có thể tùy ý ra vào Long quật!"
Nếu như trước đó thì không có ai tin tưởng lời nói nhảm này của Thẩm Tường, nhưng bây giờ Long Tuệ San ở bên trong Long quật đạt được truyền thừa của Băng Long thủy tổ, lực áp Long Tung và mấy tên trưởng lão để cho người ta không thể không tin, bởi vì bọn hắn trước đó cho rằng lấy thực lực của Long Tuệ San, khó mà tiến sâu vào trong Long quật, bởi vì bọn hắn đều không được!
Sau khi Long Tuệ San mang theo một tên vô danh tiểu tốt có thể rút được Băng Long kiếm ra đi vào thì thành công!
Thẩm Tường bây giờ nói bên trong Long quật còn có trân bảo, đây mới là thứ dụ người nhất, trân bảo mà Băng Long thủy tổ lưu lại, nhưng là không cách nào định giá a!
"Ta đánh với ngươi, Băng Long kiếm là vật mà Băng Long thủy tổ lưu lại, ta sẽ dùng thực lực tới chứng minh chỉ có ta mới xứng có được!" Nam tử áo đen kia nói rất nhẹ nhàng, giống như một bàn tay là có thể diệt Thẩm Tường vậy.
Hàn phong yếu đi rất nhiều, Long Tuệ San và đám người Long Tung đánh tới đánh lui đã đi tới nơi xa, người vây quanh Thẩm Tường đều tản ra, để tên nam tử kia kia tỷ thí đường đường chính chính với Thẩm Tường.
"Long Dịch, giải quyết hắn nhanh lên, rồi chúng ta tiến vào Long quật, miễn cho đến lúc đó phải chia với mấy lão gia hỏa kia." Một tên nam tử ở bên cạnh nói lời thúc giục.
Long Dịch xoa xoa tay, khinh miệt nhìn lấy Thẩm Tường: "Coi như hắn có Băng Long kiếm, ta cũng có thể đánh bại hắn một cách dễ dàng, nhìn khí tức trên người hắn cũng chỉ là vượt qua Niết Bàn lục kiếp mà thôi, có thể lợi hại cỡ nào?"
Long Dịch này cũng rất âm, vừa mới bắt đầu đã có một bộ dáng vẻ rất tùy tiện, nhưng trong nháy mắt tiếp theo lại hung mãnh như hổ, nắm lấy một thanh kiếm lớn chém tới.
Đây chính là một vị tiên nhân, Thẩm Tường cho dù lợi hại hơn nữa, về mặt sức mạnh còn có khoảng cách rất lớn, loại chênh lệch này khó mà đền bù, tuy nhiên hắn vẫn là rút Băng Long kiếm ra, nghênh kích đi lên.
Đương đương đương!
Thẩm Tường dùng thanh Băng Long kiếm giao kích với thanh kiếm lớn kia của Long Dịch mấy lần, hai tay bị cỗ lực lượng cường đại của đối phương chấn động đến tê dại đau nhức, để hắn cảm thấy xương cốt trên cánh tay của mình giống như muốn nứt ra vậy, mà Long Dịch lại hết sức nhẹ nhõm, chỉ là trên thanh kiếm lớn của hắn bao trùm lấy một số băng sương mà thôi.
"Không hổ là Băng Long kiếm, vào lúc chiến đấu vậy mà có thể để cho hàn khí rất mãnh liệt xâm nhập vào trong cơ thể, chỉ tiếc thực lực của ngươi quá yếu, nếu như ngươi có thực lực giống như ta thì mấy lần vừa rồi kia sớm đã bị băng trụ, Băng Long kiếm là của ta!"
Long Dịch cuồng tiếu một tiếng, hai tay cầm kiếm, trong nháy mắt nhảy vọt tới phía trên Thẩm Tường, dùng lực lớn chém xuống, loại tốc độ và lực lượng kia của hắn đều đạt tới đỉnh phong.
Trong đám người đang thán phục Băng Long kiếm lợi hại đồng thời cũng âm thâm kinh hãi thực lực của Long Dịch, đặc biệt là một kiếm này đánh xuống, trong này mấy tên tiên nhân đều cho là mình không thể đón đỡ.
"Ha ha..." Long Dịch cười ha hả, bởi vì cho rằng một kiếm này chắc chắn có thể làm cho Thẩm Tường bị thương, tiếp theo đó là có thể đâm chết Thẩm Tường.
Mọi người ở đây lúc chờ đợi Thẩm Tường bị giết chết, tiếng cười của Long Dịch đột nhiên im bặt mà dừng, trên mặt còn tràn đầy vẻ chấn kinh!
Khóe miệng Thẩm Tường hơi nhếch lên, đột nhiên vung kiếm đâm ra, một kiếm này nhanh đến mức làm cho không người nào có thể nhìn thấy rõ hắn xuất kiếm như thế nào, trước đó Thẩm Tường còn cầm kiếm đứng ngây ngốc ở nơi đó, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, thanh kiếm kia cũng đã đâm vào trong cổ họng của Long Dịch, mà kiếm lớn của Long Dịch cũng bổ xuống, tuy rằng chém vào trên bờ vai của Thẩm Tường, nhưng không chém vào trong thịt!
Mọi người giật mình, thân thể không thể không run lên, cảnh tường này thật sự là quá quỷ dị, một kích đỉnh phong của Long Dịch vậy mà không để cho người chỉ có Niết Bàn lục kiếp chảy máu, ngược lại còn bị đâm xuyên qua cổ họng!
Băng Long kiếm thả ra hàn lực theo yết hầu của Long Dịch lan ra toàn thân, huyết dịch và xương cốt trong nháy mắt bị đóng băng!
"Không biết tự lượng sức mình!"
Cánh tay Thẩm Tường chấn động một cái, hơi nóng hừng hực, hỏa diễm mang theo lực lượng cuồng liệt đánh vào đan điền của Long Dịch, Càn Khôn hỏa tiến vào trong cơ thể của Long Dịch, mà những lực lượng băng hàn quỷdị kia lại bị những hỏa diễm này hấp thu trở nên càng mãnh liệt hơn, trong mấy cái nháy mắt đã đốt Long Dịch thành tro bụi.
Bên trong Băng Long kiếm còn sót lại Túy Thần kỳ độc, vừa rồi một chút chui vào bên trong thân thể của Long Dịch, cho nên lúc Long Dịch dẫn phát lực lượng tới toàn thân khiến Túy Thần kỳ độc lan tràn ra một cách nhanh chóng, dẫn đến lực lượng của hắn sau đó đột nhiên bị tê liệt rồi mới bị Thẩm Tường đâm xuyên qua cổ họng!
Quá tà môn, nếu như không phải chứng kiến tận mắt thì vừa rồi những người ở đây tuyệt không tin tưởng Long Dịch lại bị giết chết một cách dễ dàng như thế, xương cốt không còn a, hơn nữa hắn còn là con trai của Long Tung!
"Ngươi ... đừng để ý tới Băng Long kiếm, giết chết cái tên gia hỏa tà môn này đi." Một đứa con trai khác của Long Tu hô lên, nắm lấy trường kiếm, cùng một đám ngươi lao tới giết Thẩm Tường.
P/S: Ta thích nào...chương 4.