Kim Viên Vương này cho người ấn tượng coi như không tệ, tê giác kia cũng không truy cứu nữa, dù sao tiểu Viên Vương kia cũng bị đánh thành vết thương chồng chất.
"Cha, tên ngốc này có Hắc Huyết ma quỳ, hắn không bán cho Yêu Hậu!" Tiểu Viên Vương biến trở về hình người, căm tức nhìn Thẩm Tường nói, lúc này bàn tay kia đã vỡ vụn, trên người càng là máu thịt be bét, nhưng hắn còn có thể nói chuyện.
"Vậy thì thế nào? Đó là đồ của người ta, cũng không phải của ngươi! Nếu như lần sau ngươi dám đi đoạt đồ của người khác, ta sẽ phế bỏ ngươi, nhanh xin lỗi người ta đi." Kim Viên Vương tức giận nói, nhìn dáng vẻ của hắn không giống như là đang diễn trò, huống hồ thực lực của bản thân hắn không yếu, nếu như muốn giết người cướp của thì chỉ sợ sớm đã động thủ.
Tiểu Viên Vương kia nghiến răng nghiến lợi, xin lỗi với Thẩm Tường và tên giác kia, nhưng bởi vì không đủ thành khẩn nên bị Kim Viên Vương kia đánh mấy bạt tai, như vậy mới khiến cho thái độ của tiểu Viên Vương kia tốt lên rất nhiều.
Tuy nhiên Thẩm Tường và tê giác này đều biết, trong lòng tiểu Viên Vương này chắc chắn hận bọn hắn tới cực điểm!
Kim Viên Vương mang theo đám người tiểu Viên Vương rời đi, tê giác kia lập tức nói lời cảm tạ với Thẩm Tường: "Đa ta tiểu ca tương trợ, nếu không tiểu Viên Vương kia cũng không bắt xuống dễ dàng như vậy."
Thẩm Tường cười nói: "Tê Giác đại ca không cần phải khách khí!"
Tê Giác kia hỏi: "Tiểu ca ngươi là muốn đi Huyền Hàn cổ vực sao?"
Thẩm Tường hỏi: "Không sai, đại ca ngươi cũng vậy sao?"
Tê Giác lắc đầu: "Bên trong Huyền Hàn cổ vực càng ngày càng nguy hiểm, chỉ là nhà của ta ở bên ngoài mà thôi, một mình ngươi đi vào thì chắc chắn sẽ rất nguy hiểm, hiện tại là mười người như ta thì cũng không dám tùy tiện đi vào trừ khi có cường giả rất mạnh dẫn đường."
Thẩm Tường không nghĩ tới tình huống bên trong lại ác liệt như vậy: "Tại sao bên trong lại trở nên nguy hiểm như vậy?"
Tê giác nói ra: "Chúng ta vừa đi vừa nói."
Thẩm Tường và Tê Giác cùng nhau đi về phía Huyền hàn cổ vực, tuy nhiên Tê Giác cũng không đi vào.
"Bên trong Huyền Hàn cổ vực có rất nhiều Huyền Băng, đặc biệt là ở sâu trong đó, có thể tìm được Huyền Băng có các loại hình thù kỳ quái, hơn nữa những Huyền Băng này rất có thể mở ra kỳ hoa dị thảo, bởi vì bên trong Huyền Hàn cổ vực này vốn là có kỳ hoa dị thảo cấp cao, nếu như là trước đây, muốn đi vào vẫn còn tương đối an toàn, nhưng ở một tháng trước sau khi xuất hiện một đám người băng thì bên trong đã trở nên rất nguy hiểm!"
"Cũng không biết đám người băng kia đến cùng có lực lượng gì, có thể khống chế đám băng thú kia, hơn nữa đám người băng này rất thích ăn thịt người, bị bắt lại đều sẽ bị ăn hết."
Thẩm Tường bây giờ đã hiểu rõ, Huyền hàn cổ vực trở nên nguy hiểm đều là do đám người băng kia tạo ra!
Tê Giác tiếp tục nói ra: "Đám người băng kia không chỉ có thể khống chế băng thú, bản thân còn có lực lượng băng hàn rất cường đại, nghe nói bọn họ có thể tùy ý đóng băng người lại, một số binh khí lợi hại sau khi bị đông lại rớt xuống mặt đất sẽ bị vỡ nát!"
Thẩm Tường đi theo Tê Giác này đi tới một ngọn núi băng rất cao, đứng ở trên đỉnh núi băng này nhìn về một mảng lớn băng nguyên ở phía xa, Tê Giác chỉ vào mảnh băng nguyên vô biên vô hạn ở phái trước nói ra: "Ở trong đó chính là Huyền Hàn cổ vực, ở bên ngoài vẫn còn rất an toàn, tuy nhiên rất khó tìm được Huyền Băng, chỉ có tiến sâu vào trong, những chỗ sâu trong đó bây giờ đều bị những người băng kia chiếm lĩnh, ngươi đi vào bị bọn họ phát hiện thì bọn họ sẽ lập tức xuất hiện ở bên cạnh ngươi, bởi vì ở bên trong nơi ngập tràn băng tuyết này thì bọn họ chính là chúa tể."
Tê Giác biết thực lực của Thẩm Tường không phải bình thường, bằng không cũng sẽ không ép tiểu Viên Vương kia dễ dàng như vậy, hơn nữa thái độ Thẩm Tường tiến vào Huyền Hàn cổ vực rất kiên định, hắn cũng không khuyên ngăn cản trở.
Thẩm Tường tạm biệt với Tê Giác, tự mình bước vào Huyền Hàn cổ vực, sau nửa canh giờ hắn đi từ từ, đã cảm nhận được sự khác biệt của lực lượng băng hàn ở Huyền Hàn cổ vực với bên ngoài, bởi vì lực lượng băng hàn ở nơi này rất giống với Huyền Băng thả ra!
Thẩm Tường tới đây chính là vì tìm kiếm nhiều Huyền Băng hơn, để hắn lợi dụng Huyền Băng tới luyện đan, bởi vì bên trong những Huyền băng này ẩn chứa lực lượng rất cường đại mà đáng sợ.
Lúc trước hắn đã nghe qua phương pháp tìm kiếm Huyền Băng thời thái cổ, chính là đi loạn khắp nơi, nếu có Huyền Băng ở sâu dưới mặt đất, đi ở phía trên sẽ cảm ứng được, bởi vì Huyền Băng thả ra lực lượng băng hàn rất đặc thù rất mãnh liệt.
Đi ở trên mặt băng nguyên, Thẩm Tường đã thấy được rất nhiều hố to sâu, hắn bây giờ cũng hiểu nguyên nhân tại sao một số Huyền Băng bán đắt như vậy.
Có Huyền Băng sẽ còn ở dưới một số khe nứt to lớn, cái này cũng rất khó đào lên, Thẩm Tường vượt qua mấy cái khe hở, tuy nhiên đều không cảm ứng được Huyền Băng.
Thẩm Tường tiến vào Huyền Hàn cổ vực đã được hai ngày, bên trong Huyền Hàn cổ vực này giống như là một vùng biển lớn bị đóng băng lại vậy, chỉ là thỉnh thoảng sẽ có một đám núi cao, mà phần lớn đều là băng địa bằng phẳng.
"Thật sự là lợi hại, có rất nhiều hố a!" Thẩm Tường nhìn thấy rất nhiều hố đều được đào rất sâu, có thể thấy được lớp băng này rất dày, đồ vật chân chính bị đông lại có lẽ là ở lớp băng rất sâu phía dưới.
"Ta cảm thấy rất nhiều Huyền băng đều được thế lực này phá vỡ, nói không chừng có thế lực đã từ bên trong Huyền Băng mở ra bảo vật, chỉ là không công bố ra ngoài mà thôi." Thẩm Tường theo đường đi tới, nhìn thấy những cái hố kia thì biết được Huyền Băng đã móc ra được rất nhiều.
Huyền Hàn cổ vực này không có ban đêm, trên bầu trời vẫn luôn một mảnh tầng mây dày đặc, thỉnh thoảng sẽ có một cơn gió rét lạnh thổi tới, nếu như người tiến vào đây không có chút thực lực thì chắc chắn sẽ bị chết cóng.
Đến bây giờ, hắn cũng chưa từng nhìn thấy những người băng và thú băng kia.
Ngay ở lúc Thẩm Tường đi dạo ở trong này được năm ngày thì hắn cuối cùng cảm nhận được Huyền Băng, đó là lực lượng băng hàn đặc hữu của Huyền Băng, chỉ cần tới gần thì có thể cảm nhận được.
Thẩm Tường rất là kinh hỉ, hắn phóng xuất ra thần lực, dò xét vị trí chính xác của khối Huyền Băng ở chỗ sâu kia, hắn phát ra ngoài đương nhiên sẽ không giống như người khác, đó là chuyện rất phí sức.
"Tìm được, khoảng cách này có lẽ không có vấn đề, tuy nhiên khối Huyền Băng này thật là lớn." Sau khi Thẩm Tường khóa chặt khối Huyền Băng kia, thi triển di hình hoán ảnh, hơn nữa sử dụng chính là lực lượng Không Gian pháp tắc, trực tiếp đưa Huyền Băng ở phía dưới đi lên.
Khối Huyền Băng này rất lớn, cao tới hai người, hình tròn, màu xanh, phóng xuất ra từng đợt ánh sáng xanh, cũng không tính là Huyền Băng kỳ lạ, bởi vì có hình dáng rất phổ thông, màu sắc và ánh sáng cũng rất bình thường.
Sau khi hắn lấy Huyền băng từ sâu trong băng địa ra, khối Huyền Băng hình tròn này thả ra lượng lớn lực lượng băng hàn đặc thù, chẳng mấy chốc khuếch tán ra xung quanh.
Chẳng mấy chốc, nơi xa đã có một đám người đến, có hơn ba mươi người, trên người mặc quần áo màu đỏ rực, Thẩm Tường liếc mắt đã nhận ra đây là trang phục của Hỏa Thần điện, những người này đều là người của Hỏa Thần điện.
Hỏa Thần điện cũng không rơi vào tổn thất nghiêm trọng gì, cho nên ở bên trong Hỏa Thần điện cất giấu cường giả gì đều không biết, chỉ là Hỏa Thần điện ở trong khoảng thời gian này rất khiêm tốn, cho nên không có người biết thực lực chân chính.
Thẩm Tường vội vàng thu khối Huyền Băng kia lại, nhưng đám người Hỏa Thần điện này lại ở nơi xa thấy được khối Huyền Băng này, khối Huyền Băng lớn như vậy, còn phóng xuất ra ánh sáng màu xanh, vẫn luôn là Huyền Băng bình thường, cũng rất dễ dàng để người ta cho rằng bên trong sẽ có đồ vật.
Thẩm Tường cũng không sợ người của Hỏa Thần điện, hơn nữa còn rất thích người của Hỏa Thần điện này, bởi vì ở bên trong cơ thể của những người này đều có Hỏa Hồn, hắn thấy, đám người này có lẽ là đưa Hỏa Hồn tới cho hắn.
P/S: Ta thích nào... chương 2.