Phân thân của Tà Xà Vương bị diệt, bản tôn cũng nhận ảnh hưởng rất lớn, lúc này vẻ mặt hết sức khó coi, điều này làm cho Lữ Thấm Liên mừng thầm trong lòng, bởi vì nàng ta có thể có cơ hội thoát khỏi loại khốn cảnh này, nhưng nàng đột nhiên thoáng nhìn thấy bên trong ánh mắt của Tà Xà Vương đột nhiên lóe lên một màn âm tàn, trong lòng lập tức hoảng hốt.
"Ha ha ha ..." Khuôn mặt tuấn mỹ của Tà Xà Vương kia đột nhiên bắt đầu vặn vẹo, dữ tợn mà cười to nói: "Đừng hy vọng như vậy là đã có thể vặn ngã ta được!"
"Đi chết đi, tiện nhân!"
Hai mắt Tà Xà Vương đột nhiên tràn đầy màu máu, tỏa ra ánh sáng đỏ, dáng vẻ rất đáng sợ, hắn cười lớn lên một cách điên cuồng mà dữ tợn, chỉ thấy cánh tay thon dài tinh tế kia bỗng nhiên trở nên cồng kềnh, nổ nát tay áo, lộ rõ đi ra cánh tay tràn đầy vảy rắn màu đen, một cỗ khói đen tà dị tràn ra.
Lữ Thấm Liên lại nhìn thấy ánh mắt vừa rồi của Tà Xà Vương, liền đã biết Tà Xà Vương dự định đồng quy vu tận với nàng!
Ầm!
Tiếng vang chấn động to lớn đột nhiên nổ vang, sóng âm mãnh liệt băng liệt cả vùng đất, lớp sương mù bao phủ ở trên không cũng bị thổi đến tiêu tán, ánh sáng đỏ bắn ra, sau đó thì trông thấy Lữ Thấm Liên và Tà Xà Vương chậm rãi đáp xuống mặt đất, bọn họ không chết, nhưng khóe miệng đều tràn ra huyết dịch, vẻ mặt trắng bệch, vừa nhìn thì biết nhận lấy nội thương rất nặng.
Thẩm Tường sử dụng lực lượng Không Gian pháp tắc tới cực hạn, đi qua một khoảng cách lớn, đi tới nơi Tà Xà Vương và Lữ Thấm Liên hạ xuống!
Hai chân của Tà Xà Vương vừa mới chạm đất, Thẩm Tường bỗng nhiên xuất hiện, Trấn Ma thánh ấn và Thanh Long Đồ Ma đao dung hợp lại, Trấn Ma thánh lực được Thẩm Tường phát huy tới cực hạn, hắn vừa xuất hiện đã đột nhiên bổ xuống một đao về phía Tà Xà Vương, ánh đao vạn trượng, sát thế trận trận, ngay cả Lữ Thấm Liên cũng cảm nhận được trong cơ thể Thẩm Tường ẩn giấu cỗ lực lượng kia vô cùng cường đại, để nàng ta phảng phất như đối mặt với đại trưởng lão thần bí kia của Hàng Long môn!
Thẩm Tường đột nhiên đến, đột nhiên công kích khiến Tà Xà Vương không ngờ, hắn tính được Thẩm Tường chắc chắn sẽ xông tới, nhưng không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà nhanh như vậy, từ khoảng cách xa như vậy, qua trong giây lát thì tới nơi đây, còn bổ ra một đao kinh khủng.
Tà Xà Vương mặc dù trọng thương, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, thân thể của hắn theo bản năng làm ra né tránh, đây là một loại lực lượng bản năng hắn tích lũy được sau chiến đấu trong nhiều năm qua!
"A..." Tà Xà Vương đau nhức hô một tiếng, hắn tuy rằng né tránh nhưng nơi bả vai vẫn bị một đao của Thẩm Tường bổ xuống thiếu chút nữa thì gọt đi nửa người, toàn bộ cánh tay tính cả gần nửa thân thể bị Thẩm Tường chém rụng.
"Chờ đó cho ta, Tà Xà sơn sẽ không bỏ qua cho các ngươi!" Tà Xà Vương nói ra với giọng nói phẫn hận dữ tợn, vang vọng quanh quẩn ở chân trời, mà hắn ở lúc Thẩm Tường bổ ra đao thứ hai thì thân thể đã hóa thành một đám khói màu đen, rót vào mặt đất biến mất.
"Thật sự là đáng tiếc a, một cái cơ hội tốt như vậy, vậy mà để hắn chạy mất!"
Thẩm Tường đỡ Lữ Thấm Liên đang tê liệt ngã ở trên mặt đất, sửa sang lại quần áo và tóc dài xốc xếch của nàng ta, lúc này trên mặt nàng không có chút màu máu nào, tuy nhiên trong cơ thể nàng có Thánh Liên tử, nàng ta có thể thông qua lực lượng bên trong Thánh Liên tử tới khôi phục thương thế của mình, nhưng bây giờ lúc Thẩm Tường đỡ nàng dây thì lại cảm nhận được thân thể của nàng rất lạnh.
"Ta trúng độc!" Lữ Thấm Liên vừa mới đứng lên, dùng sức nói xong câu đó thì ngã ở trong ngực Thẩm Tường, Thẩm Tường ôm chặt lấy nàng ta, vội vàng phóng xuất ra hơi nóng ấm áp, trợ giúp Lữ Thấm Liên trừ độc.
Hô hấp của Lữ Thấm Liên trở nên dồn dập, đôi môi nhợt nhạt, Thẩm Tường lúc này càng ngày càng cảm thấy thân thể mềm mạng đang ôm vào trong ngực đang phóng xuất ra hàn khí bức người, hắn nhìn vào sắc mặt khó coi của Lữ Thấm Liên thì vội vàng dò hỏi: "Liên tỷ, ngươi trúng độc gì? Làm sao lợi hại như vậy, ngay cả ngươi cũng không ngăn cản được?"
"Ta bị trọng thương, không có lực lượng trừ độc ..." Lữ Thấm Liên ôm thân thể rắn chắc ấm áp của Thẩm Tường thật chặt, hơi nhắm mắt lại, xem ra giống như là không chịu đựng nổi.
Thẩm Tường rất sốt ruột, lập tức cắt cổ tay, thả ra một số huyết dịch, rót vào trong miệng Lữ Thấm Liên, máu của hắn tuy rằng không có năng lực giải độc, nhưng chống độc tố xâm lấn thì vẫn có thể làm được.
Hắn ôm Lữ Thấm Liên rời khỏi mỏ tinh thạch cảnh tượng hoàng tan khắp nơi này, đi tới trong một khu rừng u tĩnh, lúc này sắc mặt của Lữ Thấm Liên đã chuyển biến tốt hơn rất nhiều, tuy nhiên hàn độc trên người vẫn đang tàn phá bừa bãi trong cơ thể nàng.
"Là Huyền Hàn Tà Độc... một trong kỳ độc thời thái cổ, không nghĩ tới Tà Xà Vương lại có loại độc này, hơn nữa còn ở thời khắc mấu chốt rót toàn bộ vào trong cơ thể của ta, Huyền Hàn Tà Độc là một loại kỳ độc yếu nhất trong các loại độc thời thái cổ, bằng không ta sớm đã chết rồi."
Lữ Thấm Liên lúc này có thể nói chuyện, nàng ta còn nằm ở trong ngực Thẩm Tường, bởi vì Thẩm Tường thả ra hơi nóng để nàng ta cảm nhận được vô cùng thoải mái, không muốn rời đi.
Thẩm Tường trông thấy Lữ Thấm Liên tỉnh lại, còn có thể nói chuyện, nhẹ nhàng thở phào một hơi, nói: "Liên tỷ, ngươi làm ta sợ muốn chết, tổn thương trong cơ thể ngươi như thế nào rồi?"
Khuôn mặt của Lữ Thấm Liên dán vào ngực của Thẩm Tường, nàng ta vẫn là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật như vậy với một nam nhân, hơn nữa còn là ở lúc nàng ta suy yếu nhất, lúc cần trợ giúp nhất, toàn thân nàng ta vô cùng rét lạnh, không muốn rời khỏi vòng tay của Thẩm Tường một chút nào, chỉ muốn vĩnh viễn được ôm hắn như vậy.
"Nội thương rất nghiêm trọng, Yêu đan của ta bị hao tổn, tuy nhiên thể nội ta có Thánh Liên tử, ta hấp thu lực lượng Thánh Liên tử thì chẳng mấy chốc có thể ổn định thương thế, không đến mức để thương thế chuyển biến xấu đi, đến lúc đó ta cũng có thể tự mình khử độc, tuy nhiên ta cần một đoạn thời gian rất dài mới có thể khôi phục lại được."
Lữ Thấm Liên tuy rằng bị trọng thương, trúng kỳ độc, nhưng lúc này nằm ở trong ngực của Thẩm Tường, trong đáy lòng có một chút rung động không hiểu, một loại cảm giác kỳ diệu khó mà nói nên lời.
"Vậy sau này cứ tĩnh dưỡng cho thật tốt đi! Liên tỷ, Tà Xà Vương kia làm sao đột nhiên xuất hiện?" Thẩm Tường cảm thấy Lữ Thấm Liên đang ôm chặt hắn, còn thỉnh thoảng mài cọ thân thể của hắn, điều này làm cho trong lòng của hắn có một loại cảm giác khác thường.
Lữ Thấm Liên cảm nhận được tay Thẩm Tường đang nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc của nàng, thất thần một chút thì khẽ nói ra: "Ta cảm thấy là gia hỏa Yêu vực và Ma vực cố ý kích động hắn đi ra, suy yếu thực lực của ta! Hắn mặc dù là Xà yêu nhưng là lực lượng hắn sử dụng cũng có đến từ Thiên Ma giới, bây giờ hắn ở Đế Thiên, chắc chắn có quan hệ không tệ với Ma vực bên kia! Bởi vì bây giờ chính là thực lực của Yêu Vận động thiên ta chính là đang cường thịnh nhất, có thể chống đỡ Yêu Vận động thiên ta thì cũng chỉ có Tà Xà sơn hắn, bởi vì bọn hắn không e ngại độc của chúng ta!"
"Liên tỷ, hắn sử dụng Huyền Băng Tà Độc, cái này nếu là một loại kỳ độc thái cổ thì nếu như nói ra ngoài, tình cảnh của hắn có phải sẽ rất nguy hiểm hay không?" Thẩm Tường sờ lên khuôn mặt thanh tú của Lữ Thấm Liên, cũng không có lạnh như băng giống như trước đó vậy.
Lữ Thấm Liên gật nhẹ đầu, nói: "Chuyện này ta chắc chắn sẽ nói ra, chỉ cần truyền chuyện này đi, mặc kệ người khác tin hay không đều sẽ đề phòng Tà Xà Vương, đương nhiên, nếu như ở Thiên giới mà nói thì chỉ cần ta hiện thân, để người khác xem xét ta trúng Huyền Băng Tà Độc mà nói thì Tà Xà Vương sẽ lọt vào truy nã."
"Liên tỷ, vậy tiểu Dao đâu? Chính là con tiểu yêu tinh kia!" Thẩm Tường nhìn vào hoa trâm gài tóc của Lữ Thấm Liên một chút, cũng không cảm ứng được khí tức ba động của tiểu yêu tinh kia.
"Nàng ta ở trong cơ thể ta ... ở bên trong Yêu đan của ta có một đóa hoa sen, tiểu Dao ngủ ở bên trong đó!" Lữ Thấm Liên khẽ cười nói: "Ta bị như vậy mà cũng không thể làm tiểu nha đầu này tỉnh dậy."
Nói tới tiểu Dao tiểu yêu tinh này, Thẩm Tường nhớ tới những Huyền Băng thời thái cổ kia, hắn vừa từ ở trong một cái kho hàng đạt được lượng lớn Huyền Băng ở bên trong Huyền Hàn cổ vực do Hỏa Thần điện bố trí ra, hơn nữa còn biết Hỏa Thần điện làm chuyện xấu xa ở Huyền Hàn cổ vực.
Thẩm Tường nói cho Lữ Thấm Liên, điều này làm cho Lữ Thấm Liên nhíu mày: "Khó trách lúc yêu thiên của Yêu Vận động thiên ta đi Huyền Hàn cổ vực, gặp được một số gia hỏa Hỏa Thần điện, tuy nhiên yêu tinh chúng ta không bị công kích, chẳng lẽ là Hỏa Thần điện e ngại độc của những yêu tinh này sao?"
"Tóm lại chuyện này nhất định phải truyền đi, không thể để cho Hỏa Thần điện tiếp tục như vậy nữa ... đúng, Hỏa Thần điện sở dĩ làm như thế, giống như chính là vì phục sinh một tên gia hỏa gọi là Băng Đế..."
Thẩm Tường vừa mới nói tới Băng Đế, mỹ nhân hư nhược trong ngực kia đột nhiên run rẩy một chút, đôi mắt to xinh đẹp động lòng người của Lữ Thấm Liên đột nhiên mở to mắt ra, mặt mũi tràn để vẻ khiếp sợ mà nhìn vào Thẩm Tường.
"Ngươi nói là Băng Đế? Ta từng nghe nói, đây là một nhân vật rất đáng gờm, không nghĩ tới hắn lại còn có thể sống lại, ngàn vạn không thể để cho hắn sống lại!" Lữ Thấm Liên nhìn lên bầu trời, rơi vào trong trầm tư.
Thẩm Tường cảm thấy Lữ Thấm Liên có chút mâu thuẫn, Băng Đế là một nhân vật rất đáng gờm, nhưng tại sao không thể phục sinh đây? Ngay cả Đế Thiên bây giờ đang ở loại tình huống hỏng bét này, chính là cần một người tài ba có lực, chấn nhiếp toàn bộ Đế Thiên, duy trì trật tự của Đế Thiên, không đến mức để Đế Thiên rơi vào sát phạt, khắp nơi đều là cảnh trăm họ lầm than.
Thẩm Tường vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp như ngọc của Lữ Thấm Liên một cái, nhẹ giọng hỏi: "Liên tỷ, Băng Đế có lai lịch gì? Có thể nói với ta một chút không?"
P/S: Ta thích nào ... chương 2