Thẩm Tường bị vây không sai biệt lắm bốn năm, nhưng vẫn luôn không có người tới cứu hắn, cái này vượt qua dự kiến của Hỏa Thần điện, vốn là bọn họ cho rằng Thẩm Tường có chuyện xảy ra thì bằng hữu của Thẩm Tường đều sẽ lập tức chạy tới.
Đây chính là chỗ mà Hỏa Thần điện tính sai, bởi vì bọn hắn không hiểu rõ Thẩm Tường, chỉ cần là người có quan hệ vô cùng tốt đối với Thẩm Tường thì đều biết nếu như chính Thẩm Tường cũng không có cách nào thoát khốn, bọn họ đi cứu thì cũng chỉ có thể làm ảnh hưởng tới Thẩm Tường, sẽ chỉ biến thành con tin.
Hỏa Thần điện ở mấy tháng trước đã bắt đầu tuyên truyền, muốn phong ấn vĩnh viễn Thẩm Tường lại, hơn nữa còn nói Thẩm Tường bị phong ấn ở bên trong không hấp thu được bất kỳ linh khí gì, chỉ cần về sau, tài nguyên mang theo trên người sẽ được sử dụng hết, khiến thực lực Thẩm Tường hao tổn đến tình trạng lùi lại, chính là lúc công khai xử trí Thẩm Tường.
Đương nhiên, những lời này nói ra đều chỉ là hùa dọa những người có quan hệ vô cùng tốt đối với Thẩm Tường, chính là vì để những người này tới cứu Thẩm Tường! Nhưng Hỏa Thần điện không biết là, bằng hữu của Thẩm Tường đều hiểu rất rõ tên nhà giàu đan dược này là không hao tổn hết được, nói không chừng Hỏa Thần điện sụp đổ mất thì tài nguyên của Thẩm Tường cũng còn chưa suy kiệt.
Thẩm Tường bị Hỏa Thần điện phong ấn không sai biệt lắm đã bốn năm rồi, đại trưởng lão thần bí mà cường đại này cũng không hiện thân đi cứu Thẩm Tường, cho nên lúc này có rất nhiều thế lực đều cho rằng Thẩm Tường có thể sẽ bị phong ấn một đoạn thời gian rất dài, cho nên bọn họ thi nhua nhân lúc này bắt đầu vạch ra kế hoạch xuất kích Thần Võ đại lục!
Thần Võ địa lục bây giờ đã không còn là đại lục, bởi vì hải vực đã biến mất toàn bộ, tuy nhiên ở bên trong Đế Thiên mới này, tất cả mọi người vẫn xưng hô như thế, hơn nữa mảnh đất này cũng được coi là thần thổ tương lai bên trong Đế Thiên, có lời đồn, Thần Võ đại lục về sau rất có thể sẽ sinh ra đầu long mạch thứ hai!
Thẩm Tường sớm đã biết Thần Võ đại lục rất không đơn giản, bằng không Thanh Long Đồ Ma đao những Tứ Tượng thần binh này cũng sẽ không xuất hiện ở một chỗ như thế này, thần bí hơn còn có Thế Tục giới nơi mà hắn đã từng ra đời kia, đột nhiên biến mất không thấy, đến bây giờ còn chưa thấy xuất hiện lại!
Lúc trước Hoàng Cẩm Thiên, Tô Mị Dao và Bạch U U đều đã nói với hắn, nơi đó sẽ quay trở lại, bọn họ hiển nhiên đều biết Thế Tục giới đó tại sao lại biến mất, nhưng lại chưa từng nói với hắn, cho nên hắn nghi ngờ chuyện này rất không lạc quan, nói không chừng Thế Tục giới này không quay trở về được.
Có người chuẩn bị muốn tiến công Thần Võ đại lục, tin tức chẳng mấy chốc đã truyền tới, đây chính là có người cố ý tiết lộ phong thanh, chính là muốn nhìn xem năng lực phản ứng bên Thần Võ đại lục, còn như lúc nào tiến công thì cũng không có một cái khoảng thời gian xác thực nào.
Chỉ cần không phải Tiên Quân Tiên Vương loại cường giả có cảnh giới biến thái này tham dự vào thì áp lực của Thần Võ đại lục cũng không phải là rất lớn, nhưng Thần Võ đại lục xưa này sẽ không có loại tâm tính này, bọn họ giả tưởng người xâm lấn là những gia hỏa có thực lực rất mạnh, còn vạch ra kế hoạch ra rất nhiều phương án ứng đối chuyện bất ngờ xảy ra.
Cự đầu của Thần Võ địa lục bây giờ cũng không trông cậy vào người ngoài trợ giúp, bọn họ vốn có minh hữu cường đại là Hàng Long môn và Yêu Vận động thiên, bây giờ cũng bởi vì người cầm quyền xảy ra chuyện, dẫn đến hai thế lực cường thịnh này suy sụp nhanh chóng!
...
Nghĩ không ra, tòa sơn trang ở bốn năm trước tổ chức Huyền Băng hội có một tên lão hán đang nhìn vào tòa kiến trúc to lớn phong ấn Thẩm Tường ở bên trong kia.
Lão hán này mang theo mũ rộng vành, quần áo đơn giản, một đôi mắt có chút mặt ủ mày chau, nhìn hắn rất mệt mỏi, giống như là một lão giả sống lâu dài trong vất vả vậy.
"Tình huống còn không tính quá tệ, chí ít lão gia hỏa ở bên trong Hỏa Thần điện kia còn chưa dám động thủ, chẳng lẽ hắn cũng sợ tên tiểu tử Thẩm Tường này ám toán?" Lão hán này thầm nghĩ, lắc đầu cười cười.
Đột nhiên, song mi lão hán này nhíu lại, đột nhiên tập trung một cỗ lực lượng tinh thần rất mạnh bắn về phía kiến trúc khổng lồ đang phong ấn Thẩm Tường lại.
"Thẩm Tường... Ngươi ở bên trong thế nào?"
Thẩm Tường đang luyện đan, đột nhiên nghe được giọng nói yếu ớt này, hắn cảm thấy rất là ngoài ý muốn!
"Ngươi là..." Thẩm Tường kinh ngạc một chút, kém chút hô lên.
"Đoàn lão! Ngươi còn sống, thật sự là quá tốt!" Thẩm Tường kích động nói.
Người trò chuyện với hắn chính là Đoạn Sùng ngày đó từ Thiên Lôi Luyện Ngục truyền tống ra ngoài đột nhiên rơi vào bên trong không gian hỗn loạn, hắn là tộc trưởng của Đoạn gia, gia gia của Đoạn Tam Thường, cũng là một nhân vật không tầm thường, ngày đó ở bên trong Thiên Lôi Luyện Ngục có thể đánh tới bất phân cao thấp với chưởng môn Tử Nguyệt kia, hơn nữa hắn sử dụng thủ đoạn tới công kích cũng rất máu tanh, Thẩm Tường bây giờ nhớ lại vẫn còn sợ hãi.
Đoạn Sùng chính là dùng thần thức rất mạnh mới có thể miễn cưỡng trò chuyện với Thẩm Tường: "Hắc hắc, tiểu tử ngươi tinh thần như vậy, ngươi ở bên trong có lẽ là sống rất vui vẻ đi."
"Vẫn được ... Đoạn lão, ngươi tận lực giúp ta chuyển cáo tới những bằng hữu kia của ta, tuyệt đối đừng tới cứu ta! Hơn nữa lặng lẽ nói cho bọn hắn, Hỏa Thần điện sẽ ở mười năm về sau động thủ, bọn họ muốn tại thời điểm đó thống trị toàn bộ Đế Thiên..."
Đoạn Sùng cảm thấy đầu đau nhức, vội vàng thu hồi thần thức, bởi vì hắn rơi vào công kích của trận pháp kia, tuy vừa rồi Thẩm Tường truyền âm ra tới cũng rất nhỏ yếu nhưng hắn vẫn có thể nghe được rõ ràng!
Đoạn Sùng có thể từ bên trong không gian loạn lưu tìm được đường trở về, thực lực chắc chắn có chỗ đề cao, nhưng dựa và thực lực của hắn bây giờ còn chưa thể cứu Thẩm Tường ra, hắn đành phải thôi, tiến về Hàng Long thành.
"Đoạn lão còn sống!"
Thẩm Tường rất vui vẻ, ngày đó ở bên trong Thiên Lôi Luyện Ngục, Đoạn Sùng từng trợ giúp hắn không ít, hắn có thể đạt được Thần Sát thuật ở bên trong cũng là công lao của Đoạn Sùng, hắn tin tưởng Đoạn Sùng nhất định sẽ đi Hàng Long môn, đến lúc đó Hàng Long môn có một cường giả như thế tới tọa trấn thì chắc chắn sẽ an ổn rất nhiều, nói không chừng Đoạn Sùng còn có thể gọi toàn bộ Đoạn gia tới, tuy rằng nhân số Đoạn gia không nhiều nhưng nếu thực sự chơi đùa thì rất nhiều thế lực cổ xưa đều e ngại bọn họ.
Đoạn gia là bởi vì đi theo Thập Thiên đại đế, là một số ít thế lực truyền thừa tới bây giờ, có thể sống sót tới bây giờ cũng coi như là không dễ dàng.
"Còn có khoảng thời gian hơn sáu năm, ngươi nắm chắc thời gian này tu hành đi! Tuy rằng Khí Thần đan rất không tệ, nhưng ta cảm thấy ngươi coi như luyện chế Khí Thần đan siêu câp hai vạn phần dược liệu, sợ rằng cũng không thể đột phá vào lúc đó!" Tô Mị Dao khẽ nói: "Tiểu bại hoại, ngươi có lẽ là hiểu rõ Mộng Nhi tỷ của ngươi thế nhưng là bị vây ở giai đoạn này trong khoảng thời gian rất lâu, không chỉ là nàng ta, rất nhiều cường giả đều như vậy!"
Thẩm Tường gật nhẹ đầu, hắn bây giờ cũng cảm nhận được bước vào Niết Bàn thất kiếp là khó khăn cỡ nào, hắn cảm nhận được lúc Niết Bàn kiếp tới sẽ càng khủng bố hơn.
"Mị Dao tỷ, vậy ta bây giờ nên làm như thế nào?"
Thẩm Tường cũng không còn cách nào tốt cả, hắn tuy rằng có rất nhiều dược liệu cấp cao, Long dược Thánh cấp cũng có, nhưng chút này hắn đều không bỏ ra được, ăn hết đều sẽ giày vò chết hắn, mà dược liệu Thiên cấp thì cũng cần phải luyện thành đan dược mới có thể phát hủy ra công hiệu, hiệu quả tuy rằng có nhưng lại không rõ ràng.
Hiện tại hắn phải học tập luyện chế đan dược Thiên cấp cũng không ổn, trừ khi hắn nắm giữ tốt được phương pháp diễn luyện nhiều tầng, bằng không rất khó mà luyện ra được, coi như luyện ra thì cũng cần có thời gian rất lâu, cũng không thích hợp với hoàn cảnh bây giờ của hắn.
Tô Mị Dao suy nghĩ một chút, nói ra: "Huyền Băng! Không phải ngươi có rất nhiều Huyền Băng sao? Lần trước ngươi chỉ dùng một chút bột phấn Huyền Băng tới luyện chế, thiếu chút nữa thì hủy đi một tòa thành thị, hơn nữa những Huyền Băng đó đều là loại có phẩm chất rất kém cỏi! Ngươi bây giờ có được nhiều Huyền Băng có phẩm chất cực cao như vậy, nếu như có thể rút ra được những lực lượng thần kỳ bên trong Huyền Băng kia thì nói không chừng có khi còn hiệu quả hơn nhiều so với những Khí Thần đan siêu cấp kia."
Trước đó Thẩm Tường không phải là không nghĩ tới, nhưng hắn lo lắng sẽ lãng phí quá nhiều thời gian vào vấn đề này!
"Tiểu bại hoại, không phải ngươi còn có hai cái bảo rương sao? Ngươi bây giờ bắt đầu nghiên cứu những Huyền Băng kia, không chỉ là dùng thông qua Huyền Băng đến nâng cao tu vi, ngươi còn phải bổ sung năng lượng cho vỏ của Băng Long kiếm, để ngươi mở ra hai cái bảo rương kia, nói không chừng ở bên trong bảo rương có thể thứ gì đó giúp ngươi thoát khốn!"
Tô Mị Dao biết Thẩm Tường đang lo lắng cái gì, bởi vì Thẩm Tường trong khoảng thời gian này rất gấp, không thể lãng phí hết một cách bừa bãi.
"Nếu như hai cái phương pháp ta nói trước đó đều không được, vậy cũng chỉ có một phương pháp cuối cùng nhất, chính là ngươi dung hợp tất cả Hỗn Độn Hỏa lệnh! Ta tin tưởng, đến lúc đó không chỉ là để ngươi có thể có được lực lượng triệu hoán Cửu Thiên ma điện mà còn có thể tăng lên thực lực của bản thân ngươi!"
Hỗn Độn Hỏa lệnh của Thẩm Tường, đây chính là Thẩm Tường dự định sau khi ra ngoài, dùng biện pháp duy nhất này giết chết Tiên Vương kia, cho nên hắn chưa từng nghĩ tới dung hợp toàn bộ ở chỗ này, hơn nữa cái này cũng rất mạo hiểm, nhỡ đâu dung hợp bảy khối Hỗn Độn Hỏa lệnh, không có một chút hỗ trợ nào đối với hắn thì đây chẳng phải là lãng phí sao?
Thẩm Tường suy nghĩ kỹ càng một phen, nói ra: "Không được, cuối đường sẽ có, nhưng chưa chắc chắn có thể thông được, còn cần một con đường chắc chắn đi thông được ta mới dám đi làm!"
"Ngươi không có lựa chọn nào khác, ngươi nên hiểu rằng nếu ngươi muốn đột phá ở trong vòng sáu năm, đồng thời còn phải vượt qua Niết Bàn thất kiếp thì đây là biện pháp tương đối tốt" Tô Mị Dao nói.
Những mảnh vụn Huyền Băng kia, sau khi trải qua hắn luyện chế, sức mạnh bùng nổ hắn đã từng lĩnh giáo qua, khi đó Tô Mị Dao cũng có thể cảm nhận được, cho nên nàng rất có lòng tin đối với cái này, nhưng điều kiện tiên quyết là Thẩm Tường có thể khống chế những lực lượng này một cách hoàn hảo, có thể trở thành trợ lực giúp Thẩm Tường đột phá bình cảnh.
P/S: Ta thích nào ... chương 3.