Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1182 - Chương 1182 - Chùy Điên Cuồng

Chương 1182 - Chùy điên cuồng
Chương 1182 - Chùy điên cuồng

Trông thấy một màn thần kỳ này, mọi người sợ ngây người, bọn họ đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, bọn họ không nghĩ tới một con muỗi vậy mà cũng có tu vi cao như thế, tại thời khắc này, tất cả mọi người cho rằng người trước mắt này là yêu từ con muỗi hóa thành! Lần trước trà trộn vào tới nói không chừng cũng là hắn!

Lúc mọi người ở đây còn kinh ngac, cây chùy sắt bỏ đi trong tay Thẩm Tường kia đã đập về phía tòa tháp nhỏ tạo ra lực hấp dẫn to lớn kia, cỗ áp lực mạnh mẽ này khiến lão giả cầm tháp kia thay đổi sắc mặt, ở hắn lúc này đã biết chùy này không phải là thứ bình thường, nhưng đã chậm, Thần Tượng chùy đã điên cuồng giáng xuống!

Ầm! Tiếng vang oanh minh, ánh sáng vàng kèm theo lấy một trận mảnh vỡ dâng trào đi ra, người có thực lực không đủ, trên người đều bị những mảnh vỡ kia xuyên thủng, toàn thân máu thịt be bét!

Thẩm Tường chỉ sử dụng lực lượng Thiên Thánh chi thể là đã có được uy lực như thế, đương nhiên, Thần Tượng chùy này tự sinh ra lực lượng cũng hết sức lợi hại!

Lão giả cầm tháp này bị thương nặng nhất, trên người có một cái lỗ máu rất lớn, chùy của Thẩm Tường có khoảng cách gần với hắn nhất, Thiên Thánh chi thể xoay chuyển Thần Tượng chùy, thôi phát ra lực xuyên thấu cực mạnh, ở trên người lão giả kia toác ra một cái lỗ máu!

Chỉ là một kích, đã diệt đi một tên cường giả có thực lực không tệ trong đám bọn hắn, làm cho bọn họ hoảng sợ nhất là, bọn họ không cảm nhận được bất kỳ lực lượng thuộc tính ba động nào, người trước mắt, giống như dùng man lực công kích bọn họ vậy!

Man lực vậy mà lợi hại như thế, những người đến từ Thiên giới này chưa từng nghe thấy qua, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy!

Thẩm Tường nhìn lướt qua những người ở xung quanh, mười tên Nhân Tiên phụ trách ra ngoài tuần tra, trên người không nhiều thì ít đều có một số tổn thương, đều là bị mảnh vỡ của tòa tháp nhỏ kia bắn xuyên qua mà tạo thành, ngoài ra còn có ba lão giả, chính là cấp bậc Nhân Tiên, tuy nhiên bọn hắn là Nhân Tiên trung hậu kỳ, những người đi tuần tra lúc đầu có thực lực chênh lệch rất xa với những lão gia hỏa này.

Người ở chỗ này đều là Hỏa Thần điện, tuy rằng mỗi người đều có chút sợ hãi đối với Thẩm Tường, nhưng bọn hắn đồng loạt xuất thủ, dùng lực lượng mạnh nhất của chính mình, công kích Thẩm Tường.

"Không biết tự lượng sức mình!"

Thẩm Tường vung Thần Tượng chùy lên, tốc độ và lực lượng đều đến cực hạn, những đao kiếm đánh về phía hắn kia mặc kệ có phải là đụng vào Thần Tượng chùy hay không thì đều sẽ bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ phá hủy, bọn họ tự cho là binh khí rất lợi hại, bây giờ đều không khác gì bùn đất, không chịu nổi một kích, bị một chùy của Thẩm Tường quét ngang, toàn bộ vỡ nát.

Mọi người bị một chùy của Thẩm Tường đánh văng ra, mà Thẩm Tường cũng vào lúc này biến mất, giống như quỷ mị xuất hiện ở đằng sau một lão giả, vung chùy lên đánh ra một kích như chớp giật về phía đỉnh đầu của lão giả này!

Ầm ầm!

Lực lượng cường đại trong nháy mắt đánh nát không khí, tuôn ra một tiếng nổ vang, lúc đầu chùy đánh vào đỉnh đầu của lão giả này, lực lượng mênh mông mà cuồng bạo đột nhiên rót vào thân thể lão giả kia, trong nháy mắt nổ thành một vũng máu, để cho người ta thấy mà tê cả da đầu, lúc này ai cũng không muốn bị cái chùy sắt màu đen kia gõ vào đầu, vậy căn bản chính là phán quan chùy, gõ ai kẻ đó chết.

Lúc này mọi người có chút hối hận, nếu như không phát hiện ra con muỗi đáng giận này, nói không chừng tên ngốc này chỉ là trà trộn vào đi trộm ít đồ, bọn họ đến lúc đó chẳng qua chỉ là bị chửi vài câu, nhưng bây giờ bọn họ phát hiện con yêu muỗi này, còn xảy ra xung đột, chứng kiến được thực lực của con yêu muỗi này, bọn họ đều sợ hãi.

Sau khi Thẩm Tường đập chết một tên, lại đạp vào bộ pháp quỷ dị, bay tới bên người một người khác, lại là một chùy như chớp giật, dùng lực lượng cuồng bạo có sức mạnh vô cùng hung hãn, nện một lão giả đến thịt nát xương tan.

Rầm rầm rầm!

Từng tiếng vang trầm đục vang ở bên trong đại sảnh này, những tiếng kêu to kinh hoảng một người lại một người bị Thẩm Tường dùng Thần Tượng chùy gõ chết, Thẩm Tường công kích thật sự là quá mạnh, hơn nữa tốc độ rất nhanh, để cho người ta khó mà đào thoát, trốn được nhanh nhất đó đều sẽ trở thành mục tiêu của Thẩm Tường.

Chẳng mấy chốc, nơi này chỉ còn lại một tên lão giả khống chế một cái chung vàng, lão giả này là người có thực lực mạnh nhất ở nơi này, cũng là người ngay từ đầu đã có cảnh giác rất cao.

Lão giả khác chết đi, thực lực đều không yếu, nhưng Thẩm Tường ngay từ đầu đã lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, đánh đòn phủ đầu, diệt sạch bọn hắn, nếu như bọn họ lòng mang cảnh giác cao, ngay từ đầu thì liên hợp phòng ngự, có lẽ Thẩm Tường cũng không có đắc thủ dễ dàng như vậy.

"Ngươi đến cùng là người nào? Ngươi không phải lần đầu tiến vào đây đi!" Lão giả này cho tới bây giờ đều rất trấn định, có thể thấy được sự khác biệt giữa hắn cùng với những người bị một chùy gõ chết kia.

"Các ngươi là người của Hỏa Thần điện đi, các ngươi đánh cướp xung quanh ở Huyền Hàn cổ vực, vận khí các ngươi không tệ, đoạt của ta một lần, khi đó các ngươi đều bị ta tiêu diệt, rồi ta mới một đường truy tra tới! Các ngươi nếu như không cướp tới trên đầu của ta thì cũng sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy."

Thẩm Tường nói thế nhưng là lời nói thật, hắn ngày đó bị một cái tiểu đội mà Hỏa Thần điện phái đi ra vây công, mới để cho hắn biết được âm mưu chỗ này của Hỏa Thần điện.

Hỏa Thần điện cho là bọn họ là vộ địch thì có thể muốn làm gì thì làm ở Huyền Hàn cổ vực này, nhưng bọn họ gặp Thẩm Tường.

"Nếu ngươi biết chúng ta là Hỏa Thần điện, ngươi còn dám trêu chọc chúng ta, ngươi đây cũng không phải là cử chỉ sáng suốt! Đừng tưởng rằng ngươi có thể trà trộn vào lần hai thì coi chính mình là vô địch thiên hạ, Hỏa Thần điện chúng ta cũng không chỉ có chút thực lực này!" Lão giả này cười lạnh nói, nhìn vẻ mặt của hắn vậy mà không sợ Thẩm Tường một chút nào.

"Những người kia chẳng qua chỉ có thực lực Nhân Tiên sơ kỳ trung kỳ mà thôi, ngươi cho là ta giống với bọn hắn vậy thì ngươi sai rồi! Ngươi sớm muộn gì cũng sẽ nằm trong tay của chúng ta, nếu như ngươi muốn quỳ xuống để xin tha, làm nô lệ Hỏa Thần điện chúng ta thì có lẽ còn có một con đường sống!"

"Ồ?" Thẩm Tường đương nhiên sẽ không cho rằng Địa cung này sẽ chỉ có một chút người như thế này, nhưng hắn vẫn là không sợ, chỉ cần không có loại gia hỏa cấp bậc Tiên Vương này thì hắn muốn đi ra ngoài cũng chỉ là chuyện lúc nào muốn mà thôi.

Lão giả nhíu mày, ánh lửa trên người dao động lớn, hắn khống chế chiếc chung màu vàng kim lớn kia đột nhiên lóe lên, sau đó phát ra một tiếng "Ông" vang lên, tiếng chung vang lên này rất cường liệt, chấn động đến màng nhĩ của Thẩm Tường phát ra cảm giác đau nhức, vậy mà khiến thần lực trong đầu của hắn bắt đầu hỗn loạn lên, để đầu hắn có chút đau nhức tê dại.

Chung vàng tỏa ra ánh sáng bắn ra xung quanh, vang vọng không ngừng, phảng phất như đang triệu hoán cái gì đó, mà Thẩm Tường cũng bị từng đợt sóng âm này xung kích đến đầu đau như muốn nứt ra, ngay vào lúc hắn chuẩn bị tụ lực đánh trả thì đột nhiên trước mắt tối đen, sau đó tiếng chung vang càng mãnh liệt hơn vang vọng quanh quẩn bên tai hắn, cỗ vang vọng này dường như muốn chấn vỡ thân thể hắn.

"A..." Thẩm Tường cuồng hống một tiếng, hắn biết mình bị chiếc chung màu vàng kim kia bọc lại.

Chân khí trong đan điền của Thẩm Tường đột nhiên phun trào, chân khí hùng hậu ở bên trong ba mươi lăm viên Thiên đan tuôn ra ngoài, hội tụ ở trong đan điền, xông tới, bạo tạc, dung hợp, hóa thành long lực, sau đó toàn bộ lao về xương cốt cánh tay, cơ bắp, kinh mạch, huyết dịch của Thẩm Tường, để toàn bộ cánh tay của hắn đều bành trướng!

Long lực và lực lượng nhục thân của Thiên Thánh chi thể dung hợp lại với nhau, uy lực vô biên, lại thêm Thần Tượng chùy cường đại kia, lực lượng càng kinh khủng.

"Đập nát cái chung bỏ đi của ngươi!" Thẩm Tường gào thét một tiếng, liên tung vung chùy đnáh về phía cái chung vàng đang bao bọc hắn lại, phát đi ra cỗ lực lượng kia, chấn động đến toàn bộ Địa cung rung động mãnh liệt, có nơi đã sụp đổ.

Ầm ầm! Thần chùy được điều khiển bởi lực lượng siêu cường, đập nát chiếc chung kiên cố kia, đánh thành mảnh vỡ, những mãnh vỡ kia bay tung tóe ra khắp nơi, xuyên thấu vào bên trong vách đá thật dày.

P/S: Ta thích nào...chương 1

Bình Luận (0)
Comment