Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1184 - Chương 1184 - Đại Chiến Băng Đế

Chương 1184 - Đại chiến Băng Đế
Chương 1184 - Đại chiến Băng Đế

Tốc độ Hỏa Thần điện tìm kiếm Huyền Băng để Thẩm Tường kinh thán không thôi, bên trong kho hàng này lại có không ít, tuy nhiên phẩm chất không phải rất cao, không tốt bằng những khối hắn đánh cắm trước đó, nhưng cũng là phẩm chất trung đẳng, có chừng hơn hai ngàn khối.

Những Huyền Băng này phát ra hàn khí đều được tụ lại cùng một chỗ, dâng lên trên dùng để phục sinh Băng Đế.

Diệu dụng của Huyền Băng, ở lúc Thẩm Tường bị phong ấn đã thể nghiệm được, nhìn thấy Huyền Băng ở trước mắt có màu sắc rực rỡ như thế, trong lòng của hắn cuồng hỉ không thôi, vội vàng thu thập vào bên trong pháp bảo trữ vật của mình.

"Bên trong chỗ này của Hỏa Thần điện không có người sao?" Thẩm Tường sau khi nhanh chóng dọn dẹp xong đống Huyền Băng này vậy mà vẫn không có ai tới kho hàng này.

Phía trên nhà kho chính là chỗ của Băng Đế kia, Thẩm Tường ngưng tụ lực lượng cường đại, đấm một quyền vào phía trên, khí kình mãnh liệt huyễn hóa ra một cái cự quyền lấp lóe điện mang, đấm vào phiến đá ở phía trên.

Rầm rập!

Toàn bộ Địa cung đột nhiên rung động mãnh liệt, hòn đá to to nhỏ nhỏ rơi xuống, đồ vật ở phía trên đang sụp xuống.

"Lại tới!" Thẩm Tường trông thấy lỗ thủng kia chưa đủ lớn, đánh ra Chấn Thiên chưởng, chấn động lần này còn mãnh liệt hơn so với trước đó, chấn động đến phía trên nhà kho to lớn này tràn đầy vết nứt.

"Xem ra vẫn chưa đủ a!" Thẩm Tường lại đánh ra mấy chưởng Chấn Thiên chưởng, chưởng lực xung kích vào trên những vết nứt kia, dẫn đến hòn đá to lớn phía trên nhà kho kết nối với gian nhà đá to lớn này hoàn toàn vỡ vụn!

Ầm! Đúng lúc này, một tiếng vang vạng từ phía trên rơi xuống, nặng nề rơi đập xuống mặt đất, cuốn lên một trận hàn khí lạnh thấu xương, kèm theo đó là sương mù nồng đậm, khiến cho trong kho hàng rách nát này tràn đầy băng sương.

Mà ngay cả Thẩm Tường cũng bị cỗ lực lượng chấn động mãnh liệt này tới phải liên tục lui lại, hàn lực thẩm thấu vào trong cơ thể của hắn, để hắn cảm thấy rất rét lạnh, thân thể không thể không phát run.

Sau khi sương mù màu trắng bao phủ ở chỗ này tán đi, Thẩm Tường trông thấy ở giữa cái nhà kho to lớn này, có một cái băng quan rất lớn, nhìn qua có thể để cho một người khổng lồ nằm xuống.

Trông thấy hòm quan tài bằng băng này, trong lòng Thẩm Tường giật mình một cái, hắn đã đoán Băng Đế kia ở ngay bên trong quan tài làm bằng băng này, cảm nhận được cỗ hàn lực đáng sợ vừa rồi khiến hắn cảm thấy Băng Đế này giống như là còn sống vậy.

"Nếu như tên ngốc này còn sống thì như vậy sẽ phiền toái!" Thẩm Tường lấy Thần Tượng chùy ra, lấy dũng khí đi về phía cái quan tài bằng băng to lớn này.

Càng đến gần thì cỗ hàn lực này càng mãnh liệt, loại tư thế Đế Vương kia khiến cho hắn cảm thấy e ngại, tuy nhiên hắn vẫn từng bước một đạp về phía trước, trước khi hắn tới đây đã quyết định phải tiêu diệt hoàn toàn Băng Đế này đi, hủy đi kế hoạch của Hỏa Thần điện, thực hành bước trả thù đầu tiên của hắn đối với Hỏa Thần điện.

Lúc khoảng cách giữa Thẩm Tường và quan tài bằng băng chỉ còn khoảng mười bước, nắm quan tài kia đột nhiên nhúc nhích, phát ra tiếng "Ộc ộc" vang vọng ở bên trong nhà kho to lớn tĩnh mịch này!

Trám Thẩm Tường lập tức toát ra mồ hôi, cắn răng lùi lại mấy bước!

Một tiếng vang phịch vang ra, nắp quan tài này đột nhiên bắn ra ngoài, sau khi bị người đánh mạnh một chưởng bắn ra ngoài thì vỡ thành một mảnh bột phấn, mà lúc này hàn khí càng nồng đậm hơn, hơn nữa còn mang theo một cỗ sát ý mãnh liệt và cỗ khí thế của Đế Hoàng.

"Phiền toái!" Cảm nhận được cỗ khí thế đột nhiên xuất hiện này, liền biết đây là Băng Đế từ bên trong quan tài băng đi ra.

"Hừ, ngươi là lần thứ hai tới nơi này đi, lần trước ta ngủ say, không thể ngăn cản ngươi, nhưng ta nhớ kỹ khí tức của ngươi, gia hỏa đáng chết!"

Đây là giọng nói âm nhu, lúc này mang theo sự tức giận, nghe thấy khiến cho người ta phải rùng mình.

Một đám sương mù trắng bay tới, sau khi tán đi, xuất hiện một nam tử tuấn mỹ có làn da trắng như tuyết, trên mặt mang theo vẻ tức giận, cặp mắt lúc nhìn người kia khiến cho người ta cảm thấy hàn ý không tên, thân thể không thể không run rẩy lên.

Thẩm Tường đột nhiên cảm nhận được một trận hàn lực mãnh liệt từ bốn phương tám hướng, hàn khí vô hình, nhưng lại như kiếp bức người, Thẩm Tường có thể cảm nhận được rõ ràng, nếu như hắn chạm tới những hàn khí này thì nhất định sẽ chảy máu.

Người trước mắt này không thể nghi ngờ chính là Băng Đế, nhưng hắn không phải chết rồi sao? Bây giờ thế mà từ trong quan tài ra tới!

Thẩm Tường vội vàng vung chùy, nhắm đánh những hàn khí nhìn không thấy kia, phóng xuất ra từng đợt cưỡng chế, đánh tan những hàn khí kia.

Băng Đế trông thấy Thẩm Tường hai ba lần đã hóa giải chiêu thức của hắn, hơn nữa còn phát hiện thanh chùy trong tay Thẩm Tường kia thật không đơn giản, vậy mà có thể gõ được hàn lực vô hình mà hắn thả ra.

"Ngươi chính là Băng Đế?" Thẩm Tường hơi hít một hơi, để cho mình bình tĩnh lại, người trước mắt này là Băng Đế, nhưng thực lực lại không phải rất mạnh, Thẩm Tường suy đoán hắn có lẽ là còn chưa khôi phục hoàn toàn, nhưng lực lượng thì vẫn phải có.

"Ngươi biết ta?" Băng Đế hết sức kinh ngạc, biết danh hào của hắn lại còn dám liều mạng tới trêu chọc hắn, hắn lúc này cũng không nhìn ra được là Thẩm Tường mạnh cỡ nào, bằng không vừa rồi cũng sẽ không bị hắn dọa sợ.

Ở trong mắt Băng Đế, Thẩm Tường là một tên gia hỏa lúc nào cũng có thể bóp chết.

Thẩm Tường cười cười, sửa sang lại mái tóc rối tung của mình lại, nói ra: "Không nói gạt ngươi, chuyến này ta tới chính là vì để ngươi hoàn toàn quy thiên, nửa sống nửa chết giống như ngươi thì thật sự quá mệt mỏi, ta có thể kết thúc loại ngày tháng khổ bức này cho ngươi!"

Đôi tay thon dài trắng như tuyết kia của Băng Đế đột nhiên nắm chặt lại, nổi gân xanh, bắp thịt trên mặt hơi co rúm, hắn từ trước tới nay chưa từng gặp qua loại gia hỏa nào càn rỡ như thế này, hắn nhưng là một đế trong Cửu Đế Thập Vương, thực lực ở phía trước, từng giao thủ với Thập Thiên đại đế, người dám nói ra loại cuồng ngôn này với hắn thì cũng chỉ có Thập Thiên đại đế cùng với mấy lão già mà thôi, nhưng tên ngốc trước mắt này tính là cái gì? Vậy mà tuyên bố để hắn hoàn toàn chết đi, loại chuyện này Thập Thiên đại đế năm đó cũng không làm được!

"Nếu ngươi biết ta là Băng Đế, như vậy ngươi có lẽ phải biết tại sao ta lại ở chỗ này! Năm đó Thập Thiên đại đễ cũng không thể hoàn toàn giết chết ta, ngươi cho rằng ngươi có thể? Ngươi cho rằng ngươi là ai? Coi như Thập Thiên đại đế trùng sinh thì hắn vẫn vậy vẫn không làm được" Băng Đế cười lạnh nói.

Đối với Thập Thiên đại đế, Băng Đế vẫn rất bội phục, năm đó hắn liên thủ với Hỏa Đế, cũng không thể giải quyết được Thập Thiên đại đế, còn bị Thập Thiên đại đế đánh cho gần chết.

Thẩm Tường đoán ra con hàng trước mắt này không có thực lực gì, mặc dù là Băng Đế, nhưng không có lực lượng hàng thật giá thật cũng là không được, chỉ có khí thế thì làm ra được cái gì, nắm đấm phải đủ cứng thì mới là vương đạo.

"Ồ? Có làm được hay không thì cũng không phải dùng miệng để nói!"

Thẩm Tường vung chùy lên, bước dài một cái bay nhảy lên tới, hướng về phía khuôn mặt tuấn tú xinh đẹp kia của Băng Đế chính là một chùy mạnh mẽ.

Băng Đế tức giận, hắn không nghĩ tới người này vậy mà tàn nhẫn như thế, trực tiếp nhắm đánh vào mặt của hắn, hắn nhưng là người yêu vẻ đẹp bề ngoài như yêu mệnh của mình! Hắn là ai a? Hắn thế nhưng là Băng Đế từng giao chiến với Thập Thiên đại đế, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, hơn nữa tính cảnh giác cực mạnh, đặc biệt là lúc có người công kích vào mặt của hắn thì hắn càng có thể đón đỡ trong chớp mắt.

Thẩm Tường đương nhiên không cho rằng một chùy này của chính mình là có thể đập nát khuôn mặt tuấn mỹ kia của Băng Đế, cho nên khi hắn gõ vào vật rất cứng thì không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào.

Đó là một cái tay, Băng Đế dùng bàn tay che mặt của mình lại, bàn tay còn ngưng kết ra một lớp băng, Thần chùy của Thẩm Tường đánh mạnh vào trên bàn tay này, chỉ đánh xuống một số vụn băng mà thôi.

Thần chùy không đánh trúng, nhưng một cái tay khác của Thẩm Tường lại đánh về phần bụng của Băng Đế, lực lượng Thiên Thánh chi thể và long lực dung hợp lại, lực lượng cuồng bạo, sau khi thi triển ra Chấn Thiên chưởng thì cỗ lực lượng chấn động kia càng siêu tuyệt.

Ầm! Chưởng kình vừa ra thì tuôn ra tiếng vang vọng kinh thiên động địa, chấn động Băng Đế đến lùi lại hơn mười bước!

Thẩm Tường thấy vậy thì vẻ mặt có chút ngưng trọng, Chấn Thiên chưởng vừa rồi trực tiếp đánh vào thân thể Băng Đế, Băng Đế cũng không có bất kỳ cái gì ngăn cản, nhưng chỉ là lùi lại mấy bước mà thôi, có thể thấy được nhục thân Băng Đế là cường đại cỡ nào, nói không chừng cũng là Thiên Thánh chi thể hơn nữa còn là loại cấp bậc cao hơn hắn.

"Long lực ... còn có lực lượng của thân thể! Cái này rất không công bằng, lực lượng thân thể ngươi vậy mà có thể còn mành hơn so với long lực, đây là chuyện như thế nào?" Một chưởng vừa rồi đó, khiến Băng Đế nhìn thấu lực lượng Thẩm Tường, loại chuyện này vô luận là ở thời kỳ nào thì đều rất không hợp với lẽ thường.

"Ngươi cho rằng có lực lượng như vậy thì có thể giết chết ta, vậy ngươi không khỏi có chút quá tự đại đi! Chút thực lực này của ngươi, đừng nói giết ta, ngay cả làm tổn thương ta cũng không thể, chết sẽ là ngươi!" Băng Đế cho là mình đã nhìn thấu được thực lực của Thẩm Tường.

Băng Đế đột nhiên hóa thành một đám sương mù, phun về phía Thẩm Tường, như là một vệt sáng, loại lực lượng cường thế này, dường như muốn khoét ra một cái lỗ lớn ở trên người Thẩm Tường.

Thẩm Tường vung thần chùy lên, mắt thấy lúc đám sương mù kia muốn oanh kích ở trên người hắn, một chùy của hắn đập tới, đánh Băng Đế bay ra ngoài.

"Ngươi đây là muốn chết!" Thẩm Tường nhìn về phía đám sương mù bị đánh văng đi kia, hừ lạnh một tiếng, trong lòng hắn lúc này cũng có lòng tin rất lớn, bởi vì Băng Đế này chỉ là một nửa cái siêu.

"Hoặc là giải quyết gia hỏa này nhanh lên, hoặc là nhanh rời khỏi nơi này, ngươi đi vào nơi này đã được một đoạn thời gian, Tiên Vương của Hỏa Thần điện nếu như mà đi tới, ngươi nói không chừng lại sẽ bị phong ấn." Long Tuyết Di vội vàng căn dặn.

P/S: Ta thích nào ... chương 3

Bình Luận (0)
Comment