Thẩm Tường cảm thấy đồ vật ở trong hộp đen trong tay tên Hắc Giao kia càng đáng sợ hơn, Kỷ Trùng này lấy đồ vật ra trao đổi có thể thỏa mãn nhu cầu của năm tên Hắc Giao này, mà năm tên Hắc Giao này lấy ra đồ vật chỉ cho một mình Kỷ Trùng, dù vậy, Kỷ Trùng đều muốn như vậy.
"Chờ một chút, ta phải xác nhận xung quanh đây không có người ở gần, ngươi có lẽ phải biết đồ vật trong cái hộp này của ta đáng sợ cỡ nào!" Hắc Giao kia nhìn vào hai tên đồng bạn khác một chút, ra hiệu để bọn hắn ra ngoài quan sát.
Thẩm Tường trông thấy đối phương thận trọng như thế lập tức rời khỏi nơi này, tuy nhiên hắn vẫn dùng thần du quan sát như cũ, lúc này hắn suy đoán đồ vật ở bên trong có lẽ là một loại để cho người ta nghe tin đã sợ vỡ mật, thậm chí là đồ vật có thể dẫn tới họa sát thân, cho nên mới sẽ cẩn thận như vậy.
Mấy tên Hắc Giao hóa thành đại hán, đi dạo một vòng ở bên ngoài tòa tháp đá, sau khi đuổi những người khác đi, đứng ngay ở trên tháp đá, thông qua mấy cái cửa sổ quan sát xung quanh, lúc này ở trong gian nhà đá dưới mặt đất chỉ còn có Kỷ Trùng và một tên lão đại cầm đầu Hắc Giao.
"Nơi này không phải là địa bàn của các ngươi sao? Các ngươi cũng quá nghi thần nghi quỷ đi." Kỷ Trùng nói, hắn rõ ràng là chờ đã không kịp, rất muốn nhìn xem đối phương có phải thật lấy thứ hắn cần thiết ra rồi hay không.
"Nếu như ngươi ở chỗ này ở thêm mấy năm mà nói, ngươi chắc chắn sẽ không nói như thế." Lão đại Hắc Giao kia lại nói.
"Các ngươi móc yêu đan của người khác cũng không ít đi, tình huống cá lớn nuốt cá bé của Yêu vực các ngươi cùng Ma vực chúng ta cũng không kém nhiều." Kỷ Trùng thở dài một tiếng.
Thẩm Tường đợi khoảng gần nửa canh giờ, lão đại Hắc Giao kia mới chậm rãi mở chiếc hộp màu đen kia ra, chỉ thấy ở bên trong có một viên hạt châu màu đen, lúc mở cái nắp kia ra, Thẩm Tường có thể trông thấy Kỷ Trùng đột nhiên rùng mình một cái, từ đó có thể thấy được hạt châu kia có hàn lực rất kinh người, bằng không sẽ không để cho Kỷ Trùng loại nhân vật cấp bậc này cảm thấy rét lạnh.
"Không hổ là Huyền Hàn Tà Độc, coi như được phong tồn ở bên trong viên hạt châu này mà vẫn lạnh như thế." Kỷ Trùng sợ hãi than nói.
Vậy mà là Huyền Hàn Tà Độc, chính là kỳ độc thái cổ trước đó Tà Xà Vương dùng để đối phó Lữ Thấm Liên, nghe nói là kỳ độc thái cổ yếu nhất, tuy nhiên vẫn rất lợi hại, mà ngay cả Lữ Thấm Liên trúng loại độc này cũng cảm thấy rất khó giải quyết.
"Tên ngốc này cầm loại độc này đến làm cái gì? Chẳng lẽ là muốn đối phó gia hỏa mạnh hơn hắn rất nhiều sao?" Thẩm Tường âm thầm nghi hoặc.
"Tên ngốc này là nhị trưởng lão của Cổ Hoang ma môn, chẳng lẽ hắn là muốn cướp vị trí chưởng môn? Nếu như vào lúc chiến đấu, đột nhiên sử dụng loại độc này, nhất định có thể đánh bại người có thực lực mạnh hơn hắn rất nhiều." Long Tuyết Di nói.
Tên lão đại Hắc Giao kia đóng nắp hộp lại, nghiêm túc nói ra: "Huyền Hàn Tà Độc này là loại mặt hàng gì, ngươi và ta đều rất rõ, nếu như ngươi sử dụng loại độc này mà để lộ ra ngoài, đừng nói là chúng ta đưa cho ngươi, còn có, loại độc này không có giải dược, cho nên lúc ngươi sử dụng cũng phải cẩn thận một chút, đừng có cầm cục đá lên ghè vào chân mình là được."
Trước đó chuyện Tà Xà Vương sử dụng Huyền Hàn Tà Độc truyền ra ngoài đã làm cho cường giả Nhân Ma Yêu tam vực kinh hoàng, sau khi truyền tới Thiên giới, những Tiên Vương kia đều lập tức phát ra lệnh treo thưởng.
Ở Thiên giới, những Tiên Vương này có thực lực có thể nói là tương đối đứng đầu trong thế giới bậc cao kia, nếu như không phải giữa Tiên Vương và Tiên Vương xảy ra xung đột, đều có thể sống thật lâu, nhưng nếu như sử dụng những kỳ độc thái cổ kia thì không giống, chỉ cần có biện pháp thả kỳ độc thái cổ ra ngoài, một khi đối phương trúng độc thì không khác gì mấy so với chết, coi như không chết, nửa đời sau cũng sống không khác gì là kết thúc.
"Chuyện này không cần ngươi phải lo lắng, lúc ta sử dụng nhất định sẽ cẩn thận! Hiện tại có thể trao đổi rồi chứ?" Kỷ Trùng rất vội vàng muốn lấy được Huyền Hàn Tà Độc này, hắn lập tức đẩy hộp ngọc của chính mình ra, dùng năm giọt máu Tà Long trao đổi lấy Huyền Hàn Tà Độc.
Lão đại đám Hắc Giao cũng đẩy chiếc hộp màu đen tới, hai bên đều lấy được thứ mà chính mình hài lòng cho nên tự nhiên rất vui vẻ, chỉ có điều lão đại đám Hắc Giao này vẫn còn lo lắng một chút, lại dặn dò một phen, để Kỷ Trùng kia sử dụng cho cẩn thận.
"Những Huyền Hàn Tà Độc này đến cùng là lấy được như thế nào? Tà Xà Vương có, những Hắc Giao này cũng có, chẳng lẽ một chỗ nào đó ở Yêu vực uẩn dưỡng ra loại kỳ độc này?" Nếu là tà độc, Thẩm Tường cũng muốn lấy vào tay, tuy nói hắn đã có hai loại kỳ độc thái cổ còn mạnh hơn so với Huyền Hàn Tà Độc, nhưng loại vật này càng nhiều càng tốt, còn có thể sử dụng luân phiên.
Sau khi Kỷ Trùng trao đổi được Huyền Hàn Tà Độc này thì lập tức rời khỏi tòa thành thị này, vốn Thẩm Tường là dự định ở chỗ này giết chết Kỷ Trùng, nhưng nếu làm như vậy thì chắc chắn sẽ kinh động đến năm tên Hắc Giao kia, hắn cho rằng đằng sau năm con Hắc Giao này chắc chắn còn có yêu lợi hại hơn nhiều, bằng không dựa vào bọn họ là không cách nào lấy được Huyền Hàn Tà Độc, muốn áp súc Huyền Hàn Tà Độc vào bên trong một viên hạt châu cũng không dễ dàng, hắn cảm thấy năm tên Hắc Giao này có quan hệ rất lớn đối với Tà Xà Vương.
Thẩm Tường đi theo đằng sau Kỷ Trùng, sau khi cách xa tòa Vạn Xà thành kia, hắn đột nhiên tăng thêm tốc đố, lấy Thần Tượng chùy, thi triển lực lượng Không Gian pháp tắc, xuyên qua không gian, đột nhiên xuất hiện ở đằng sau Kỷ Trùng đang chạy vội, hướng về phía lưng của Kỷ Trùng chính là hung hăng một búa đập tới.
Một chùy hung hăng này, đừng bảo là Kỷ Trùng lao tới, coi như một tên Tiên Quân ở chỗ này, không có pháp bảo phòng ngự, đột nhiên đằng sau bị một chùy như thế thì cũng phải bị nện đến nôn ra máu.
Xương cốt trước sau ngực của Kỷ Trùng vào lúc này vỡ nát toàn bộ, bên trong huyết nhục khí tạng gì đó đều bị xé rách, khiến cho Kỷ Trùng phun ra một ngụm máu lớn, người cũng bay ra ngoài, ngã sấp trên mặt đất.
Làm nhị trưởng lão của Cổ Hoang ma môn, ở trong Cổ Hoang ma môn có địa vị cũng không thấp, có thể nói thực lực của hắn tuyệt đối không yếu, nhưng bây giờ lại bị người nện một chùy đánh cho thành giống như chó đớp cứt, ngã sấp trên đất nôn ra từng ngụm máu tươi, Kỷ Trùng còn chưa hiểu rõ là đang có chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy một nắm tay hung hăng đập vào trên đầu hắn, sau đó một cỗ lực lượng tinh thần mênh mông chui vào trong thức hải của hắn, đang tìm kiếm đồ vật trong thức hải của hắn, đang nhìn trộm trí nhớ của hắn, điều này làm cho hắn kinh hãi trong lòng.
Kỷ Trùng là một tên ma tu có thực lực cường đại, hắn tự nhiên biết Nhiếp Hồn ma chú loại ma công lợi hại này, ở Thiên giới cũng là thứ có tiếng tăm lừng lẫy, đừng nói học tập, ngay cả tận mắt nhìn thấy cũng không dễ dàng, nhưng bây giờ lại có người đang sử dụng đối với hắn!
Chỉ cần là Ma tu, không có ai là không muốn học được loại ma công tuyệt thế này, cái này không chỉ có thể nhìn trộm ký ức của người khác, còn có thể thôn phệ linh hồn người khác, tiến hành công kích tinh thần rất mạnh, nếu không phải loại ma công này hiếm khi xuất hiện, được cho rắng đã thất truyền thì sớm đã bị xếp vào hàng ngũ công pháp cấp sử dụng.
"Ngươi là ai!" Kỷ Trùng nhẫn nhịn đau đớn kịch liệt, cắn răng hỏi, mà Thẩm Tường ở lúc thi triển Nhiếp Hồn ma chú với hắn đã gỡ pháp bảo trữ vật của hắn xuống, Huyền Hàn Tà Độc kia đã ở bên trong.
"Hắc hắc, dã tâm của ngươi không nhỏ a, Huyền Hàn Tà Độc ta vui lòng nhận lấy!" Thẩm Tường ngưng tụ thần lực vào cùng một chỗ, đột nhiên đánh vào trong thức hải tên Kỷ Trùng kia, làm nát toàn bộ linh hồn lẫn cả thức hải.
P/S: Ta thích nào ... chương 1.