Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1223 - Chương 1223 - Tuyết Phượng Bảo Lô

Chương 1223 - Tuyết Phượng bảo lô
Chương 1223 - Tuyết Phượng bảo lô

Đối thủ lại là Vương Quỳnh Cẩn, đây chính là một Tiên Vương có thực lực rất mạnh, rất nhiều người có chút thực lực ở chỗ này đều cảm nhận được lão thái bà này có thực lực rất mạnh.

Đám yêu ma đi theo Vương Quỳnh Cẩn tới kia, biết được Tiên Vương này cũng là một Luyện Đan sư, trong lòng đều rất hưng phấn, bởi vì bọn hắn cảm thấy mình không không có nhìn nhầm người, hơn nữa yêu ma bọn họ rất thiếu đan dược, hiện tại nịnh bợ Hỏa Thần điện, có thể để bọn hắn tăng thực lực lên càng nhanh.

"Bên các ngươi ai tới?" Vương Quỳnh Cẩn từ đầu đến cuối cho rằng Hàng Long môn chỉ có một mình Lý Bảo Tuấn tới chống đỡ.

Lý Bảo Tuấn đấu một trận thật vất vả, nếu như trận tiếp theo mà thua thì thất bại trong gang tấc, vậy sẽ lại phải bắt đầu một lần nữa, thắng liên tục hai trận mới có thể thu được thắng lợi.

Lý Bảo Tuấn liếc mắt nhìn Thẩm Tường, gật nhẹ đầu với Thẩm Tường.

Thẩm Tường đi ra, nói ra: "Ta tới!"

Người mà Hàng Long môn phái đi ra nghênh chiến Vương Quỳnh Cẩn lại là một người nhìn rất trẻ trung, cũng là người vừa rồi quở trách Bích Hà đan tiên kia, có thể biết một số chuyện xa xưa ở trên Thiên giới, chắc hẳn cũng là từ Thiên giới tới đi, tuy nhiên người này không có tiếng tăm gì, để cho người ta cảm thấy hắn và Vương Quỳnh Cẩn không phải cùng một cái cấp bậc.

"Là ngươi?" Vương Quỳnh Cẩn lại đánh giá Thẩm Tường một lần nữa, giọng điệu rất là khinh thường, bởi vì khí tức trên người Thẩm Tường phát ra, xem thế nào đều không giống như là cấp bậc Tiên nhân.

Người mà Hàng Long môn phái đi ra tỷ thí luyện đan với bà ta, lại là một người ngay cả Niết Bàn cũng chưa hoàn thành, điều này làm cho nội tâm của bà ta rất khó chịu, bà ta cho rằng dù sao cũng phải là Luyện Đan sư có cấp bậc như Lý Bảo Tuấn mới được.

Thẩm Tường cười cười: "Thế nào? Chẳng lẽ ta trái với quy tắc?"

"Vậy thì không phải, Hàng Long môn các ngươi chẳng lẽ không có người sao? Vậy mà phái ngươi đi ra so với ta!" Vương Quỳnh Cẩn là một Tiên Vương, cho nên nàng xem người đều là xem ở thực lực, đối phương ngay cả là Tiên Nhân cũng không phải, bất kể như thế nào cũng sẽ không được để bà ta để vào mắt.

"Có thể đánh bại ngươi là được rồi! Đương nhiên, nếu như chưởng môn Hàng Long môn chúng ta ở đây, cũng giống vậy là ta đứng ra chiến, bởi vì muốn ở trên luyện đan đánh bại Hỏa Thần điện các ngươi thì căn bản không cần chưởng môn xuất thủ."

Loại nụ cười trên mặt Thẩm Tường kia để Vương Quỳnh Cẩn bực bội trong lòng, bà ta rất muốn hô to một tiếng "Lão nương là Tiên Vương", bởi vì nàng ta bây giờ lại bị người như thế xem thường, nàng ta cho rằng là đối phương không biết nàng ta xác thực thực lực, điều này làm cho bà ta cảm thấy rất biệt khuất.

Người ở chỗ này, rõ ràng biết thực lực Vương Quỳnh Cẩn và Thẩm Tường, Thẩm Tường chính là cố ý kích động nàng.

"Ta còn tưởng rằng các ngươi sẽ phái ra gia hỏa lợi hại nào đó, hóa ra chẳng qua chỉ là một gia hỏa không biết gì." Vương Quỳnh Cẩn khinh thường liếc mắt nhìn Thẩm Tường, rồi mới nói với Lý Bảo Tuấn, nàng ta cảm thấy chỉ có Lý Bảo Tuấn có thể tỷ thí với nàng, mới khiến cho trong nội tâm nàng dễ chịu một chút, bởi vì nàng ta khinh thường cái hạng người vô danh trước mắt này, cảm thấy đây là một loại vũ nhục.

Thẩm Tường nói ra: "Chẳng lẽ ngươi không muốn so với ta sao?"

Vương Quỳnh Cẩn nói ra: "So là phải so, chỉ có điều trong lòng rất không thoải mái, bởi vì tỷ thí cùng với loại gia hỏa như ngươi, với ta mà nói là một loại khuất nhục."

Thẩm Tường cười ôi ôi một tiếng: "Hóa ra là như vậy, nhưng nếu như ngươi thua ta, vậy có phải có thể tự vẫn rồi hay không?"

Vương Quỳnh Cẩn đột nhiên cười ha hả, bởi vì đây là chuyện buồn cười nhất mà từ trước tới này mới được nghe: "Tiểu tử, ngươi ở trong mắt ta ngay cả côn trùng gì cũng không phải, lúc ta tung hoành Thiên giới, tổ tông tổ tông ngươi đều còn chưa có sinh ra! Thuật luyện đan của lão nương ở Thiên giới tuy rằng không tính là đỉnh tiêm, nhưng rất đan tiên nổi danh gặp ta, đều phải cho ta ba phần mặt mũi, ngươi vậy mà muốn thắng ta?"

Mọi người nghe được lời nói này của Vương Quỳnh Cẩn, trong lòng đều âm thầm kinh ngạc thực lực của lão thái bà này.

Vương Quỳnh Cẩn trong lúc cười to, cỗ khí tức mạnh mẽ kia phóng xuất ra ngoài, để mọi người cảm nhận được áp lực không nhỏ, cảm thấy lão thái bà này muốn giết bọn hắn chẳng qua chỉ là chuyện đưa tay nhấc chân.

Nhưng Thẩm Tường lại hết sức bình tĩnh, trên mặt vẫn như cũ treo nụ cười nhàn nhạt kia: "Xem ra hôm nay ta không thắng ngươi không được, ngươi tốt nhất chuẩn bị tâm lý cho thật tốt, bằng không thua bởi ta cái người ngay cả sâu kiến cũng không bằng thì sẽ bị người chê cười chết, ngươi bây giờ đã không có dung mạo năm đó, tại sao còn có Đan Tiên phải cho ngươi ba phần thể diện? Xem ra ngươi là thật có bản lĩnh."

Nghe được Thẩm Tường, sắc mặt Vương Quỳnh Cẩn lập tức trầm xuống, nàng ta không nghĩ tới người này vậy mà biết chuyện của nàng.

"Sư phụ ngươi là ai?" Vương Quỳnh Cẩn lạnh giọng hỏi.

"Nói ra hù chết ngươi." Thẩm Tường cười ha ha một tiếng.

Vương Quỳnh Cẩn lập tức rơi vào trầm tư, trước đó nàng ta coi những lời nói của Thẩm Tường trước đó là thành nói nhảm, nhưng câu này của Thẩm Tương lại để cho nàng ta tưởng thật, nàng ta nghĩ tới, ở trên Thiên giới nói ra danh tự của Luyện Đan sư nào khiến cho nàng ta bị dọa sợ, loại Luyện Đan sư này là có, nhưng như lân sừng lông phượng vậy.

"Luyện chế Hỗn Nguyên đan đi, dược liệu loại đan dược này các ngươi có hay không? Nếu như không có, ta có thể bán cho các ngươi." Thẩm Tường nói.

"Đương nhiên là có!"

Vương Quỳnh Cẩn cũng không cho rằng luyện đan chí tôn ở trên Thiên giới sẽ có loại đồ đệ này, bà ta cho rằng người đằng sau Thẩm Tường là một người biết một số chuyện ở trên Thiên giới, nhưng tuyệt đối không phải là gia hỏa lợi hại gì, chỉ là phô trương thanh thế, dọa bà ta một chút mà thôi.

Lý Bảo Tuấn ở một bên nhìn kỹ, bởi vì đây là đan dược Thiên cấp Thẩm Tường luyện chế, hắn cần phải xem tận mắt, Thẩm Tường là luyện chế như thế nào, Thẩm Tường loại tuổi tác này có thể luyện chế Hỗn Nguyên đan, rất không hợp với lẽ thường, trừ khi Thẩm Tường có một cái trận pháp thời gian rất lợi hại, trận pháp có thể biến một năm thành khoảng ngàn năm gì đó, tuy nhiên đó không có khả năng, loại trận pháp đó là tồn tại siêu tự nhiên, cho dù có, cũng không phải thời gian ngắn là có thể hoàn thành, hơn nữa cần lượng lớn năng lượng tới bổ sung.

Lò luyện đan mà Vương Quỳnh Cẩn sử dụng là thuần màu trắng, nhìn như điêu khắc từ bạch ngọc mà thành, hoa văn ở trên rất tinh mỹ, để Thẩm Tường nhịn không được mà nhìn chằm chằm vào, có thể thấy được cái lò luyện đan này cũng là một cái lò luyện đan rất tốt.

"Mị Dao tỷ, các ngươi biết lò luyện đan này không?" Thẩm Tường hỏi, ở Thiên giới có một số Luyện Đan sư nổi tiếng, sử dụng lò luyện đan đều rất nổi danh.

"Tuyết Phượng bảo lô, lò luyện đan này thế nào lại ở trong tay nàng?" Sau khi Tô Mị Dao từ hình ảnh Long Tuyết Di truyền về trông thấy được thì kinh ngạc nói.

"Đây không phải là lò luyện đan của Phong Tuyết lão nhân sao?" Bạch U U cũng cảm thấy kinh ngạc: "Chẳng lẽ Phong Tuyết lão nhân chết rồi? Bằng không lò luyện đan này sẽ không rơi vào trong tay người khác."

"Phong Tuyết lão nhân là ai?" Thẩm Tường nghe xong thì biết người này có lai lịch lớn.

"Một Đan Tiên, nửa chân đạp vào cấp bậc Đan Thánh, bởi vì lúc hắn luyện chế, sẽ triệu hoán tới một mảnh phong tuyết, cho nên ở Thiên giới đều xưng hô hắn như vậy, sau đó tin tức của hắn càng ngày càng ít, nghe đồn nói hắn hết thọ nguyên." Tô Mị Dao nói.

Thẩm Tường nhìn lò luyện đan màu trắng kia cẩn thận một chút, xác thực phát hiện ở trên điêu khắc một con Phượng Hoàng, nhưng lại không quá rõ ràng, được một số hoa văn bao trùm lên tới.

"Xem ra Tuyết Phượng bảo lô này cũng không phải cái năm đó, năm đó cái kia chỉ cần đưa hỏa vào thì có thể nghe thấy tiếng phượng hót, rất thần kỳ, hơn nữa lò luyện đan ở trên sẽ còn toát ra một cơn gió mát, ở lúc ngưng đan, lại bởi vì nguyên nhân ở lò luyện đan, xung quanh sẽ trở nên rất lạnh, là một cái lò luyện đan rất thần kỳ, hiện tại cũng đã hỏng mất." Tô Mị Dao lại nói.

Vương Quỳnh Cẩn xử lý dược liệu với tốc độ rất nhanh, hai ba lần đã hoàn thành, hơn nữa đã bắt đầu luyện đan, nhưng Thẩm Tường bây giờ vẫn như cũ đang nhìn xem lò luyện đan của nàng, loại tỷ thí này, thời gian cũng là quan trọng, nhưng Thẩm Tường bây giờ lại đang nhìn lò luyện đan của người khác.

P/S: Ta thích nào. .. chương 1.

Bình Luận (0)
Comment