Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 124 - Chương 124 - Liêu Thiếu Vân

Chương 124 - Liêu Thiếu Vân
Chương 124 - Liêu Thiếu Vân

Một thanh niên anh tuấn mặc hoa phục màu xanh da trời từ trên không chậm rãi hạ xuống, đứng ở trước mặt Thẩm Tường đã ngã xuống đất, bàn tay hắn xòe ra, chỉ thấy Đoạt Mạng Ma Nỏ chậm rãi bay lên, bị hắn hút vào lòng bàn tay hắn.

Thẩm Tường ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào người thanh niên này, hai mắt phóng hỏa, ghi nhớ dung mạo của hắn in thật sâu trong đầu mình, chỉ cần hắn không chết, hắn nhất định phải làm người thanh niên này trả một cái giá gấp mười, gấp trăm lần.

Nhìn thấy Thẩm Tường lửa giận ngập trời, người thanh niên kia mỉm cười: "Thẩm Tường, Phàm Võ cảnh giá trị mười vạn tinh thạch! Hiện tại Phàm Võ cảnh cũng quá đáng giá đi à nha, một tên tiểu tử như vậy cũng có thể có giá trị này! Cái Ma Nỏ này ta đã muốn, cũng không phải ta muốn cướp đoạt của ngươi, mà là bởi vì đây là ma khí, bị ngươi cầm trong tay chỉ làm nguy hại cho toàn bộ võ lâm.

"Dựa vào cái gì? Nếu như muốn tịch thu mà nói, cũng không tới lượt ngươi! Ít nhất chưởng môn Thái Vũ môn chúng ta còn chưa có lên tiếng!" Thẩm Tường cắn răng nói.

"Chỉ bằng hiện tại ta có thể giẫm ở trên người của ngươi!" Thanh niên kia nở ra nụ cười khinh miệt, một cước giẫm lên đầu của Thẩm Tường, làm mặt của hắn rơi vào trong bùn đất.

Thẩm Tường nhỏ máu trong lòng, hắn và người thanh niên này không quen biết, nhưng mà bởi vì đối phương có được thực lực cường hãn, bị hắn dẫm ở dưới chân, bị hắn chà đạp sự tôn nghiêm của mình, Phàm Võ cảnh ở trước mặt Chân Võ cảnh, giống như con sâu cái kiến!

Lúc này bản thân Thẩm Tường bị trọng thương, nhưng hai đấm của hắn lại gắt gao nắm chặt lấy một nắm bùn đất, hắn ra sức ngẩng đầu lên, nhìn người thanh niên kia, cắn răng hỏi, giọng nói tràn ngập phẫn hận: "Ngươi tên là gì?"

"Liêu Thiếu Vân của Chân Võ môn! Như thế nào, muốn báo thù sao? Chỉ sợ ngươi không có được cơ hội đó, ta sẽ đưa ngươi tới Thú Vũ môn để lĩnh thưởng!" Liêu Thiếu Vân cười khẩu nói, lại đạp đầu của Thẩm Tường xuống.

Lúc này, trong lòng Thẩm Tường phun lên lửa hận vô cùng vô tận, hắn đã từng vì giữ gòn tôn nghiêm con sâu cái kiến, không tiếc tất cả cũng không khuất phục Đan trưởng lão, tuy lần đó hắn thành công, nhưng đây chẳng qua là ở dưới tình huống Đan trưởng lão không có ra nặng tay!

Không có thực lực, nói gì tôn đến nghiêm? Có thực lực mới có được tất cả, mới không bị người khác giẫm đạp lên sự tôn nghiêm của mình, mới không cần lúc nào cũng phải lo lắng cái mạng nhỏ của mình bị mất!

Ta phải trở nên càng mạnh hơn nữa! Đây là ý niệm duy nhất trong đầu Thẩm Tường, hắn muốn báo thù!

Cũng không biết Thẩm Tường lấy lực lượng ở đâu ra, hắn lại ngẩng đầu lên, nắm bùn mà hai tay hắn nắm chặt lại đã biến thành bột phấn, hai nắm đấm của hắn nổi lên gân xanh, vẻ mặt dữ tợn, nói ra từng chữ từng chữ như đao nói: "Liêu Thiếu Vân, Thẩm Tường ta không oán không cừu với ngươi, bây giờ ngươi đối với ta như thế, ta thề, chỉ cần Thẩm Tường ta không chết, ta với ngươi không chết không thôi, ta phải đòi lại gấp trăm gấp nghìn lần! Ta không chỉ muốn tiêu diệt ngươi, ta còn muốn tiêu diệt Chân Vũ môn sau lưng của ngươi!

Giọng nói mang theo hận ý khôn cùng, kèm theo cỗ sát khí ngập trời từ trên người hắn thích phóng ra, làm người ta không thể không lạnh mình!

"Hừ, ngươi không có cơ hội đó!" Liêu Thiếu Vân vừa mới nói xong thì vẻ mặt đột nhiên biến đổi, dưới người Thẩm Tường đột nhiên xuất hiện một vũng nước, Thẩm Tường chui vào trong vũng nước đó.

Tất cả mọi người hít vào một hơi, Thẩm Tường vậy mà trốn thoát, đối với lời nói mà Thẩm Tường nói ra, bọn hắn đều tin tưởng không nghi ngờ, chỉ cần cho Thẩm Tường thời gian, như vậy sau này Chân Vũ môn nhất định sẽ có rắc rối lớn.

Thẩm Tường thi triển Thủy Độn đào thoát, mà Liêu Thiếu Vân thì vội vàng đánh ra vài chưởng, đánh nát mặt đất, đánh ra một cái hố sâu cực lớn, nhưng không còn nhìn thấy bóng dáng của Thẩm Tường đâu nữa.

"Thú Vũ môn, Chân Vũ môn! Các ngươi chờ đó cho ta!" Thẩm Tường ở một bờ sông, nắm chặt nắm đấm, hung dữ gào thét.

"Ai, ngươi cố gắng mà dưỡng thương đi a!" Tô Mị Dao cũng không biết nên phải nói cái gì.

"Nhanh chóng tiến vào Chân Võ cảnh, đến lúc đó ta truyền thụ Ma công vô thượng cho ngươi, khiến cho gia hỏa ra vẻ đạo mạo kia phải chịu nhiều đau khổ, làm cho hắn sống không bằng chết, làm cho hắn phải hối hận khi được sinh ra trên đời này!

Giọng nói của Bạch U U tràn ngập sát khí, vô cùng lạnh lùng, nhìn ra được nàng cũng tức giận thay Thẩm Tường, này làm trong lòng của Thẩm Tường rất ấm áp.

"Ta lại để cho các tỷ phải thất vọng rồi." Thẩm Tường leo lên bờ, lấy một hộp Bạch Ngọc tán ra, nuốt vào trong miệng, bây giờ hắn bị nội thương rất nghiêm trọng, phải cần một khoảng thời gian nữa mới có thể hoạt động bình thường được.

"Này không có gì, đi ra ngoài lăn lộn, ai mà chưa từng gặp phải loại chuyện này? Ngươi không chết đã là tốt rồi, dựa vào tiền vốn của ngươi, chỉ cần có đầy đủ thời gian, ta và sư muội nhất định sẽ bồi dưỡng ngươi trở thành một cường giả độc nhất vô nhị!" Bạch U U nói ra, giọng nói cao vút, nàng ta đang động viên Thẩm Tường.

"Ừm!" Thẩm Tường vận chuyển Thái Cực Hàng Long công, điều dưỡng thương thế của mình, ăn vào một hộp Bạch Ngọc tán làm hắn tốt lên rất nhiều.

"Thực lực tên Liêu Thiếu Vân kia rất cường hãn, thực lực tiếp cận với Niết Bàn cảnh, chắc là Bách Luyện cảnh trung kỳ!" Tô Mị Dao nói.

Chân Võ cảnh có cửu đoạn, sau Chân Võ cảnh thì có thể bước vào tam đại cảnh cực hạn.

Tam đại cảnh cực hạn theo thứ tự là Linh Vũ cảnh, thần thức đạt tới cực hạn! Hồn Võ cảnh, sau khi thần thức đạt tới cực hạn thì thai nghén ra Võ Hồn, làm cho Vũ Hồn đạt tới cực hạn là Bách Luyện cảnh, thân thể được rèn luyện đến cực hạn, đây là một bước khó khăn nhất, bởi vì tu luyện thân thể không dễ, một khi Bách Luyện cảnh đại viên mãn, có thể dẫn tới đại kiếp niết bàn, vượt qua Niết Bàn kiếp, có thể bước vào Niết Bàn cảnh!

Niết Bàn cảnh là cảnh giới đỉnh cao nhất trong thế giới phàm tục!

Trong lòng Thẩm Tường còn sợ hãi, vừa rồi hắn ở trước mặt Liêu Thiếu Vân, xác thực ngay cả sức đánh trả cũng không có, nếu như chỉ là Chân Võ cảnh mà nói, hắn nói như thế nào cũng sẽ không chật vật như vậy.

"Luyện tốt Tiên Ma chi thể, Bách Luyện cảnh chẳng qua chỉ là một bữa ăn sáng." Bạch U U nói.

Lúc Thẩm Tường đi ra, đã chuẩn bị hai hộp Bạch Ngọc tán, đây chính là thuốc chữa thương Linh cấp thượng phẩm, đối với võ giả Phàm Võ cảnh mà nói thì có hiệu quả rất rõ rệt, Thẩm Tường chỉ điều dưỡng một ngày, đã khôi phục hơn phân nửa.

Hắn bây giờ là ở trong một sơn động cách bờ sông không xa, sơn động này là hắn dùng Huyền Cương chỉ mở ra, lúc đào giống như là bào bùn cát, rất nhanh chóng.

Lúc này Thẩm Tường dưỡng thương, cũng phải cần một khoảng thời gian mới khôi phục lại, hắn trốn ở trong sơn động, lấy ra lò đan thấp kém mà phụ thân hắn đưa cho, bắt đầu học tập luyện chế đan dược Linh cấp hạ phẩm.

Lúc Thẩm Tường ở Đan Hương tháp, đã mua rất nhiều dược liệu của đan dược Linh cấp, ít nhất cũng có mười phần, đắt tiền nhất là dược liệu Bạch Ngọc tán, hai ngàn tinh thạch một phần, hắn mua mười phần, dược liệu Chân Nguyên đan là một ngàn năm trăm tinh thạch một phần, hắn cũng mua mười phần, hai loại đan dược này đều là đan dược bán chạy nhất trong đan dược Linh cấp thượng phẩm.

Sau đó là Linh cấp hạ phẩm Vũ Nguyên đan, Tụ Linh tán, rồi đến Linh cấp trung phẩm Hóa Độc đan và Bạo Khí đan, đều có tất cả hai mươi phần, hắn có trụ cột vững chắc và kinh nghiệm phong phú luyện chế Chân Khí đan, hắn tin tưởng muốn luyện chế đan dược Linh cấp khác cũng sẽ không quá khó khăn, nhiều lắm chỉ là số lần thất bại nhiều hơn một chút.

Tụ Linh tán là một loại bột phấn óng ánh, có thể hòa vào nước để sử dụng, đây cũng là lần đầu tiên mà Thẩm Tường luyện chế thuốc bột, so với luyện đan thì luyện chế dễ dàng hơn nhiều, bởi vì loại này không cần phải ngưng đan.

Chỉ thất bại tám lần, Thẩm Tường đã luyện chế ra, dùng thời gian tới bốn ngày, hơn nữa còn là dùng lò đan luyện thấp kém.

Tiếp theo là Vũ Nguyên đan! Vũ Nguyên đan vốn chính là một loại đan dược ẩn chứa nguyên tố cuồng bạo, cho nên bắt đầu luyện chế rất khó khăn, so với Chân Khí đan còn khó luyện chế hơn, Thẩm Tường dùng thời gian tới mười ngày, thất bại mười lăm lần mới luyện chế thành công, mà sau khi hắn đổi Viêm Long bảo lô, cũng thất bại tới ba lần, tuy nhiên hai lần sau thì không còn thất bại.

Ba loại Đan dược Linh cấp hạ phẩm khó luyện chế nhất đều đã được Thẩm Tường nắm giữ, lúc này đan dược Linh cấp hạ phẩm khác cũng là dễ như trở bàn tay.

Ví dụ như một loại gọi là Mê Thần tán, đan dược Linh cấp hạ phẩm, Thẩm Tường chỉ luyện một lần duy nhất là đã thành công, lúc rải ra loại mê dược này, có thể mê hoặc tâm thần của người khác, làm người ta ở trong một thời gian ngắn, thần trí không rõ, buồn ngủ, là một loại thần dược hại người hoặc là đối phó yêu thú.

P/S: Ta thích nào... chương 12

Bình Luận (0)
Comment