Thẩm Tường nắm giữ Đế Vương tinh và sau khi dung hợp với cái long mạch này thì tương đương với hắn dung hợp với cái long mạch này, hai cái long mạch cách nhau rất xa, có liên hệ cũng có thể hiểu, nhưng tại phải kêu gọi hắn đây?
"Phải đi nhìn một chút!" Thẩm Tường lập tức rời khỏi long mạch sâu dưới mặt đất, hắn vừa mới ra ngoài thì đã nhìn thấy Lý Bảo Tuấn đang muốn tiến vào chỗ sâu.
"Chưởng môn, ngươi đi ra đúng lúc, Thần Võ đại lục xảy ra chuyện lớn!" Lý Bảo Tuấn lo lắng nói.
"Chuyện lớn gì? Nói nhanh một chút!" Thẩm Tường kinh hãi, bởi vì bây giờ chính là long mạch Thần Võ đại lục đang kêu gọi hắn.
"Nghe nói là Ma Châu ở Thần Võ đại lục đột nhiên bị một khối thiên thạch rất to lớn đập trúng, toàn bộ Ma Châu đều bị khối thiên thạch kia bao trùm!" Mặt mũi Lý Bảo Tuấn tràn đầy vẻ kinh ngạc mà nói.
"Thật?" Thẩm Tường có chút không dám tin tưởng, Ma châu thế nhưng là rất lớn, toàn bộ Ma Châu đều bị thiên thạch hủy đi, đó cũng không phải chuyện ngoài ý muốn, bởi vì thiên thạch hạ xuống tới, hình dáng kích thước không cần rất lớn, có thể phá hủy đi Ma châu, nhưng Lý Bảo Tuấn lại nói là bao trùm toàn bộ Ma Châu!
Nếu thật là thiên thạch to lớn như vậy, như vậy chwangr lẽ có thể hủy đi toàn bộ Thần Võ đại lục?
"Nhưng là Thần Võ đại lục còn chưa bị hủy mất, khối thiên thạch kia tuy rằng giangs xuống, nhưng không sinh ra xung động rất lớn, chỉ là ngăn chặn Ma châu mà thôi!" Lý Bảo Tuấn nói.
Thẩm Tường liên tưởng chuyện này với long mạch vào cùng một chỗ, con mắt đột nhiên lóe lên, hắn đột nhiên nghĩ tới cái gì đó.
"Trở về!" Thẩm Tường vội vàng xông vào Truyền Tống trận: "Lý trưởng lão, ngươi không cần đi với ta, ở chỗ này là được."
Sau khi Thẩm Tường thông qua Truyền Tống trận đi tới Thần Võ đại lục thì lập tức chạy về phía vị trí Ma châu, chẳng mấy chốc ngay tại nơi xa trông thấy khối "Thiên thạch" mà Lý Bảo Tuấn nói tới kia, từ phía xa nhìn lại giống như một ngọn núi vô cùng to lớn đứng sừng sững ở đó, cao tới không nhìn thấy đỉnh, nhưng có thể khẳng định là, "Thiên thạch" này không phải từ Thiên giới tới.
Ở bên ngoài nơi này, Thẩm Tường nhìn thấy Phan Vân Lan, hắn đi về phía Phan Vân Lan.
"Phan trưởng lão, đây chính là Thế Tục giới mà ta ra đời phải không?" Thẩm Tường truyền âm hỏi, hắn là dịch dung mà tới.
Thẩm Tường trở về, Phan Vân Lan không ngoài ý muốn, nàng ta nhẹ gật đầu: "Ừm, ta cũng không rõ ràng tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây, ta vốn định muốn đi lên xem một chút nhưng lại bị một cái đại trận rất mạnh mẽ cản lại."
Rất nhiều cường giả ngẩng đầu nhìn về phía ngọn núi khổng lồ đột nhiên xuất hiện này, đều phát ra từng tiếng thán phục, bởi vì từ bên trong dâng trào đi ra từng luồng từng luồng linh khí đều rất nồng đậm, để Thẩm Tường cảm thấy đây đã là chuẩn tiên khí, so với hắn ở bên trong long mạch cảm ứng được còn nồng đậm hơn.
"Không nghĩ tới long mạch ở ngay bên trong Thế Tục giới nơi mà ngươi ra đời!" Long Tuyết Di nói ra: "Rất rõ ràng, trong này có một cái long mạch, hơn nữa còn cường tráng hơn nhiều so với cái long mạch kia của chúng ta."
Thẩm Tường suy nghĩ rất nhiều, nếu như đây quả thật là Thế Tục giới nơi mà hắn ra đời, như vậy phụ thân của hắn rất có thể ở ngay bên trên.
Hắn lập tức bay đi, lúc tới gần, hắn cảm ứng được đại trận mà Phan Vân Lan nói tới, hắn muốn một quyền oanh phá, nhưng đại trận này lại cường đại tới đáng sợ, tuy rằng sẽ không công kích nhưng lại khó mà rung chuyển.
Thẩm Tường đánh tới một quyền vô cùng cường hãn, một chút lực lượng ba động đều không phát ra, lực quyền của hắn đã bị thôn phệ toàn bộ.
Thẩm Tường rất bức thiết muốn biết, phụ thân hắn có phải còn sống hay không, hắn lại điên cuồng nện tới mấy quyền, nhưng vẫn không có tác dụng gì, coi như hắn sử dụng thần du thuật cũng không thể xuyên thấu qua đại trận này.
"Chớ làm loạn, trong này có một cái gia hỏa rất lợi hại, kinh động gia hỏa này thì coi như ta cũng không có cách nào bảo toàn Thần Võ đại lục này."
Trong đầu Thẩm Tường đột nhiên truyền tới giọng nói của Bạch Hổ, Bạch Hổ ở ngay tại Thần Võ đại lục, chuyện này đột nhiên xảy ra, hắn cũng vội vàng chạy tới xem rõ ngọn ngành.
"Bạch Hổ tiền bối, ngươi có thể vào không? Nơi này rất có thể chính là nơi ta ra đời, phụ thân ta ở trên này." Thẩm Tường vội vàng hỏi.
"Không thể, trận pháp này ta cũng không có cách nào! Khả năng chính là cái mộ trong truyền thuyết kia, gia hỏa cường đại bên trong kia đã sống lại, nhưng vẫn còn đang ngủ say." Giọng nói của Bạch Hổ có chút ngưng trọng.
Ngay cả sự tồn tại của Bạch Hổ cũng khó mà đối phó, vậy chắc chắn rất mạnh, Thẩm Tường lúc này cũng bình tĩnh lại.
"Long mạch ngay ở phía dưới này, cho nên mới xuất hiện ở đây, trong thời gian ngắn sẽ không có vấn đề gì, cường đại giống như gia hỏa bên trong kia vậy muốn phục sinh hoàn toàn thì cần thời gian rất dài." Bạch Hổ nói.
Long mạch vốn là giấu ở sâu trong Ma Châu, nhưng theo Thế Tục giới này xuất hiện, lại kích hoạt long mạch này lên, phóng xuất ra linh khí rất nồng nặc.
Chỉ trong thời gian ngắn, linh khí trên toàn bộ Thần Võ đại lục đã tăng lên rất nhiều lần.
Rất nhiều người đều không biết đây là chuyện thế nào, nhưng lại cảm thấy đây là chuyện tốt, bởi vì linh khí tăng lên rất nhiều.
"Mộ kia đến cùng là mộ ai?" Thẩm Tường hỏi Bạch Hổ, đây là truyền thuyết trước đó ở trên Thần Võ đại lục, tuy nhiên cũng không có quá nhiều người tin tưởng.
Tô Mị Dao và Bạch U U giống như cũng biết truyền thuyết này.
"Không biết, năm đó lúc ta còn rất trẻ thì đã biết cái truyền thuyết này, chúng ta cũng từng tìm kiếm, nhưng không tìm tới, ta chính là sau này mới biết được ở trên Thần Võ đại lục, nhưng vẫn không tìm được, hiện tại cuối cùng để cho ta gặp được!"
Thẩm Tường ngẩn người, ngay cả Bạch Hổ cũng không biết chủ nhân ngôi mộ này là ai, hơn nữa ngôi mộ này còn lâu đời hơn so với Bạch hổ này nhiều, kinh người hơn chính là, cái mộ này trải qua lâu như vậy, trải qua bao nhiêu chuyện lớn như vậy nhưng cho tới bây giờ vẫn tồn tại như cũ, cũng có một số người biết về truyền thuyết có quan hệ với ngôi mộ này.
Thẩm Tường nhớ kỹ, lúc trước có người từng nói với hắn, cứ cách mỗi một đoạn thời gian, Thế Tục giới sẽ biến mất, rồi lại xuất hiện trở lại.
"Lúc gia hỏa trong ngôi mộ này sống lại, có lẽ là lúc thời đại mới chân chính mở ra, nói không chừng cũng có thể là lúc Đế Thiên lại bị hủy diệt đi một lần nữa!" Bạch Hổ nhìn vào ngọn núi khổng lồ được mây mù lượn quanh kia mà lầm bầm nói.
Thẩm Tường thì lo lắng, hắn vốn cho là chính mình ở trước khi phi thăng là không có cách nào nhìn thấy Thế Tục giới này trở về, hiện tại tuy rằng nhìn thấy nhưng lại không vào được, hắn rất muốn biết tình huống hiện tại của phụ thân hắn.
"Ngươi không cần lo lắng, người ở trên đó đều là người thủ mộ, mộ chủ sẽ không bạc đãi bọn họ, nếu như bọn họ sau này có thể đi ra ngôi mộ này, thì nhất định sẽ là tồn tại rất mạnh." Bạch Hổ nói ra: "Không nói gạt ngươi, thú thần mạnh nhất trong Thánh Thú cổ vực nơi mà ta sinh ra đã từng được một con Ưng nhỏ bảo vệ mộ."
Thẩm Tường nắm chặt quả đấm, nhìn Thế Tục giới trước mắt, gật đầu nói: "Sau này ta nhất định sẽ tiến vào bên trong!"
"Ngươi đi Thiên giới trước đi, ngươi ở nơi đó nói không chừng có thể nghe ngóng được tin tức có liên quan với ngôi mộ này, nếu như có thể tìm được người thủ mộ vẫn còn sống thì có lẽ có thể biết được nhiều thứ tương đối kỹ càng." Bạch Hổ nói.
Sau khi Thẩm Tường tạm biệt Phan Vân Lan và Bạch Hổ thì trở về long mạch của chính mình, lúc này hắn không nghe thấy tiếng long khiếu nữa.
"Đúng rồi, có lẽ ta có thể dùng biện pháp năm đó ta tiến vào bên trong cái long mạch này." Thẩm Tường vui mừng, đi ra long mạch, lặng lẽ tiến về vực sâu U Minh ở Thần Võ đại lục.
P/S: Ta thích nào ... chương 4.