Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1289 - Chương 1289 - Xem Đan Hội

Chương 1289 - Xem Đan hội
Chương 1289 - Xem Đan hội

Mục Giai Lan giải thích nói: "Chính là những Đan Tiên này sẽ ở ngay hiện trường luyện chế một số đan dược, hiện ra trình độ luyện đan của chính mình, rồi sau đó từng cái thế lực ra giá, tranh đoạt những Đan Tiên này tới tọa trấn thế lực chính mình, tương đương với mời những Đan Tiên này tới đảm nhiệm chức vụ."

Thẩm Tường bừng tỉnh đại ngộ, cười nói: "Ta còn tưởng rằng đi xem Đan Tiên khỉ làm xiếc chơi đây."

Mục Giai Lan khẽ cười nói: "Địa vị của Đan Tiên thế nhưng là rất cao, rất nhiều thế lực lớn tuy rằng đều có Đan Tiên, nhưng những tên Đan Tiên này cực kỳ cao ngạo, hơn nữa phần lớn đều đang làm chuyện của chính mình, cho nên lúc trong tay có một số tiên dược, nhưng lại đúng lúc một vài đan tiên này không rảnh, hoặc là tạm thời tính tình không tốt, chỉ có thể mời Đan Tiên đảm nhiệm chức vụ tạm thời đỡ lấy."

Dư Tuyết Liên nói ra: "Nếu như loại Tiên quốc cỡ rất lớn, Đan Tiên ở bên trong thì lại khác, những Đan Tiên này sẽ trung thực hơn rất nhiều, bởi vì một cái Tiên quốc cần lượng lớn đan dược cấp cao tới chèo chống, bình thường những Đan Tiên này còn phải chăm sóc tiên dược."

"Đến lúc đó chúng ta cùng nhau đi xem, nói không chừng sẽ còn gặp được những Đan Tiên kia đấu giá đan dược ngay tại chỗ."

Thời gian là ở lúc xế chiều, Thẩm Tường có chút chờ mong, bởi vì đến lúc đó sẽ tụ tập rất nhiều gia hỏa có thân phận ở bên trong Thiên vực của Thiên Ngưu tiên cung này, cường giả khẳng định không ít, ngay cả cung chủ cũng sẽ tới.

Địa điểm là ở Thiên Ngưu tiên điện, ở bên trong cung điện hùng vĩ trung tâm của Thiên vực, Thẩm Tường và Dư Tuyết Liên các nàng ba nữ tử tuyệt mỹ ngồi ở trên một chiếc xe tiến tới, lúc xuống xe, rất nhiều người trông thấy hắn có thể đi cùng với ba nữ tử này thì mặt mũi đều tràn đầy vẻ ghen ghét, tuy nói hắn chỉ là một cái tùy tùng.

Trong cung điện, Thẩm Tường xuống xe ngựa, đi theo đằng sau mấy người Dư Tuyết Liên, đồng thời nhìn xem thực lực của một số người xung quanh, quả nhiên đều rất mạnh, Tiên Quân có hơn mười, Tiên Nhân hậu kỳ là nhiều nhất.

Thực lực Tiên Nhân hậu kỳ ở Thiên giới mà nói xem như rất tốt, bởi vì sau khi Niết Bàn thành niên, mỗi lúc tăng lên một cảnh giới thì đều rất khó khăn, cho nên người của Thiên giới tuy rằng rất nhiều, nhưng số lượng Tiên Quân vẫn như cũ rất ít, cấp bậc Tiên Nhân là chiếm số lượng nhiều nhất, nhưng đều chỉ là là trung kỳ sơ kỳ.

"Trông thấy người quen!" Thẩm Tường thấp giọng nói.

"Thật xúi quẩy!" Mục Giai Lan hừ nhẹ một tiếng, bởi vì Thẩm Tường nói người quen, chính là hai tên thanh niên trước đó, cái gì mà thị vệ của Đào Hoa tiên quốc.

Để Thẩm Tường ngoài ý muốn không chỉ có hai người này là quen, còn có một người nữa hắn càng quen thuộc hơn, Vương Quỳnh Cẩn!

"Lại là lão thái bà này, bà ta làm sao lại ở chỗ này?" Thẩm Tường trông thấy Vương Quỳnh Cẩn như là sao quanh trăng sáng, bên người có một đám người đi theo, trong đó có mấy tên Tiên Quân, phô trương vô cùng lớn.

Đi trên đường, ai cũng không dám ngăn ở trước mặt bọn hắn, biết đằng sau có một nhân vật như thế đi tới, những người ở đằng trước kia đều thi nhau lui sang hai bên đường, nhường ra một con đường, mà đằng sau bọn họ cũng không có người dám đi theo, thẳng đến đưa mắt nhìn đoàn người này tiến vào Thiên Ngưu tiên điện, mọi người mới dám đi vào con đường kia.

"Hỏa Thần điện chính là như vậy, tuy nhiên cũng chỉ như thế, Vương Quỳnh Cẩn này ở Đế Thiên không phải cũng như con chó cụp đuôi mà chạy về tới sao? Thật không rõ bọn họ có ba tên Tiên Vương, Tiên Quân cũng có không ít, ở tại trong thế giới có thực lực tổng hợp yếu ớt như thế vậy mà chết mất một tên Tiên Vương, còn chạy về như chó nhà có tang." Dư Tuyết Liên nhỏ giọng nói.

Thẩm Tường âm thầm đắc ý trong lòng, bởi vì chuyện này có quan hệ rất lớn với hắn, Tiên Vương chết đi kia chính là bị hắn xử lý.

"Nguyên nhân là do bọn họ quá tự đại, không chỉ là bọn họ, những Thông Thiên tiên quốc và Thánh Cảnh tiên quốc ở dưới đó cũng giống vậy có nhiều thua thiệt, nếu có một ngày Đế Thiên lớn lên, người ở đó chắc chắn sẽ rất cường hãn." Diêu Thục Mỹ nói, nàng ta là từ dưới đó mà đi lên cho nên rất rõ ràng.

Dư Tuyết Liên gật đầu nói: "Ta biết, đều bởi vì có một tiểu quỷ gọi là Thẩm Tường đúng không, người này có Thanh Long Đồ Ma đao, đây chính là lão tổ Thần Tượng của Thần Đao tiên cung tạo ra, Thần Đao tiên cũng vẫn luôn đang nghĩ biện pháp tìm tới người này để đoạt lại Thần đao."

"Nằm mơ đi!" Thẩm Tường cười lạnh trong lòng, nếu như làm hắn điên lên thì hắn sẽ cầm Thần Tượng chùy đi tới Thần Đao tiên cung kia đập phá.

Tiến vào Thiên Ngưu tiên điện, trong này rất rộng rãi, ở giữa có một cái sân vườn rất lớn, đi tới tầng trên, có thể đứng ở hành lang quan sát phía dưới, mà không gian trống trải mở dưới hiên này, đến lúc đó chính là nơi mà những Đan Tiên kia hiện ra trình độ luyện đan.

Dư Tuyết Liên mang theo mấy người Thẩm Tường đi tới tầng thứ ba, mà chỗ này đại đa số đều là một số Tiên Quân, tuy nhiên bọn hắn đều không chào hỏi với Dư Tuyết Liên, hiển nhiên vẻ ngoài lạnh lùng của Dư Tuyết Liên khiến rất nhiều người đều không dám lên tới chào hỏi.

Như vậy cũng tốt, cũng bớt đi rất nhiều chuyện.

Thẩm Tường ghé vào trên rào chắn, nhìn vào mấy cái lò luyện đan hình cái tháp ở phía dưới, phẩm chất đều rất tốt, đều là Tiên khí cực phẩm, dù soa cũng là để cho Đan Tiên sử dụng.

"Người của Trấn Ma thần điện tới, lực hấp dẫn của Nhiếp Hồn ma chú lớn như vậy sao?" Một người thấp giọng hô lên.

Thẩm Tường lập tức nhìn về phía nơi cửa, chỉ thấy một đám người trên người mặc trang phục màu vàng óng đi vào, trên người lóe ra một loại ánh sáng vàng thánh khiết, lúc tiến vào, cỗ khí thế kia muốn lợi hại hơn nhiều so với Hỏa Thần điện trước đó, tuy rằng người không nhiều bằng.

Vương Quỳnh Cẩn ở bên cạnh rào chắn tầng thứ hai, trông thấy người của Trấn Ma thần điện tới, vẻ mặt trở nên không dễ nhìn, bởi vì nàng ta là một tên Ma Vương, rất chán ghét loại lực lượng chuyên môn khắc chế nàng của Trấn Ma thần điện kia.

Trấn Ma thần điện ở Thiên giới cũng rất mạnh, là có xếp hạng, tuy rằng nội bộ đều đang tranh quyền nhau trong nhiều năm, nhưng thực lực tổng hợp cũng không giảm đi, có người nói, nếu như Trấn Ma thánh ấn có thể trở về, Trấn Ma thần điện nhất định có thể trở thành thế lực mạnh nhất.

Đương nhiên, Thẩm Tường sẽ không ngốc nghếch mà cầm Trấn Ma thánh ấn đi tới Trấn Ma thần điện kêu gào ta là người nắm giữ Trấn Ma thánh ấn hãy để cho ta làm Điện chủ Trấn Ma thần điện, tranh đoạt chức vị Điện chủ vậy căn bản chính là đi tìm chết.

Dư Tuyết Liên cảm nhận được khí tức của đám người Trấn Ma thần điện kia, lông mày hơi nhíu lại, nàng ta là yêu cũng rất khó chịu với loại khí tức này.

"Cũng không biết thu liễm một chút, bây giờ ở Thiên giới, Yêu Ma Nhân đều chung sống hòa thuận." Dư Tuyết Liên hừ nhẹ nói

Đợi một đoạn thời gian, người đã tới cũng gần đủ rồi, lúc này Cung chủ Thiên Ngưu tiên cung đã tới, cùng với mấy tên Đan Tiên kia cùng nhau tiến vào bên trong khu vực trung tâm của Tiên điện.

Ở trong suy nghĩ của Thẩm Tường, cung chủ Thiên Ngưu tiên cung phải không khác gì ngưu, tuy nhiên lại không nghĩ tới lại là một thanh niên tuấn tú nhìn nho nhã phóng khoáng, tuy nhiên đây là một tên Tiên Vương hàng thật giá thật, có thể quản lý một tòa Tiên cung to lớn như vậy, quy tắc mà hắn chỉ định nghiêm khắc vậy mà không bị người phá hư, đây là chuyện không đơn giản chút nào.

"Nói thật, Thiên Ngưu tiên cung đã lâu lắm rồi không có náo nhiệt như vậy, sở dĩ bây giờ náo nhiệt, tụ tập nhiều người như vậy nguyên nhân đều là bởi vì một bộ ma công, cho nên chúng ta lúc này cũng nhân dịp này mời một số Đan Tiên, để dự định ở chỗ này lâu dài lưu các bằng hữu có thể có tiện lợi tốt hơn." Cung chủ Thiên Ngưu tiên cung mang trên mặt nụ cười mỉm, giọng nói nhu hòa mà nói.

Nhiếp Hồn ma chú quả nhiên có ma lực rất lớn, tuiy rằng rất nhiều chi sĩ chính nghĩa trong miệng đều thống mạ ma công kia, nhưng lại rất muốn đạt được, bởi vì thực lực rất mạnh với cả sử dụng Nhiếp Hồn ma chú là có thể lục soát ký ức của người khác, chiếm ký ức của người khác thành của mình, trở thành một bộ phận của chính mình, đây cũng chỉ là một chỗ lợi hại trong đó mà thôi.

P/S: Ta thích nào ... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment