Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1304 - Chương 1304 - Hỏa Hồn Màu Đỏ

Chương 1304 - Hỏa Hồn màu đỏ
Chương 1304 - Hỏa Hồn màu đỏ

Lại muốn cược mạng! Tất cả mọi người cho rằng Thẩm Tường là đang nói đùa, nhưng nhìn thì lại không giống là như vậy.

Nghe được là muốn chơi mạng, Hạ Hồng kia không cười được, chỉ là nhíu mày, trừng mắt nhìn Thẩm Tường, bởi vì hắn thật không dám chơi.

"Ngươi cho rằng ngươi là cái thứ đồ gì? Ngươi dựa vào cái gì muốn liều mạng với Thất thiếu gia? Liền mạng của ngươi, ngươi xứng sao?" Một lão giả ở bên cạnh Hạ Hồng vội vàng nói.

Thẩm Tường cười lạnh: "Được a, người so luyện đan với ta vậy thua thì phải tự vẫn, Thất thiếu gia các ngươi có lẽ là sẽ rất tình nguyện, bởi vì chết không phải hắn, chỉ là cẩu nô tài ở bên cạnh hắn mà thôi, chết bao nhiêu cái hắn cũng không tính là gì."

Tiểu Linh rất lo lắng, tuy nhiên nàng ta từ hành động tới lời nói của Thẩm Tường có thể nhìn ra được, 'Yến đại ca' trước mắt này không phải là người bình thường, cũng dám nói chuyện như thế với Hạ Hồng nói.

Lúc này Lý đại gia giống như bị tất cả mọi người quên mất đột nhiên mở miệng nói: "Ta cảm thấy cược mệnh tương đối có hứng thú, nếu như thua mất cũng không sợ mất mặt, bởi vì mạng cũng không còn thì có cái gì mà phải sợ, hơn nữa cũng có thể phát huy ra trình độ cao nhất của mình."

Hạ Hồng cắn răng, hắn đương nhiên không dám quyết định loại chuyện này một cách tùy tiện, tuy rằng bên cạnh hắn có rất nhiều luyện đan sư tốt, nhưng nếu như giết chết một tên, vậy lão cha Đại Vương tử của hắn chắc chắn sẽ trừng phạt hắn.

"Không dám chơi thì tránh ra!" Thẩm Tường biết đám gia hỏa này sẽ như vậy, trước đó còn phách lối như thế, nói tới cược mạng thì cả đám đều co trứng lại.

"Đây là luận bàn bình thường, không cần cực đoan như thế đi! Cược chút tiên tinh hoặc là cược chút dược tài, thắng thì có thể đạt được chỗ càng lớn hơn, nếu như cược mạng, ngươi thắng, người khác chết rồi, chính ngươi cái gì cũng không chiếm được." Lão giả ở bên cạnh Hạ Hồng nói.

Thẩm Tường nói ra: "Ta vui vẻ là được rồi, ta cũng không cầu có thể từ trên người các ngươi thắng được thứ gì tốt."

Cũng dám xem thường Vương tôn! Mọi người âm thầm chờ mong hai bên có thể lấy ra được thứ gì đó rất lợi hại.

"Ý của ngươi là nói muốn chơi lớn đi, vậy cũng phải nhìn xem tiền đặt cược của ngươi là như thế nào, mệnh của ngươi ở trong mắt ta cũng không có giá trị gì, mang ra chút đồ vật có ý nghĩa thực tế đi." Hạ Hồng vẫn là lần đầu tiên gặp phải loại người này, hắn nhìn ra được Thẩm Tường rất có tự tin.

"Giúp Tiểu Linh chuộc thân từ cửa hàng số sáu là được, ngươi có lẽ phải biết là cần bao nhiêu tiên tinh đi." Thẩm Tường nói.

"Một ngàn vạn tiên tinh!" Hạ Hồng âm thầm hít vào một hơi, đây quả thật là quá lớn, coi như một trăm vạn tiên tinh đối với hắn cái thân phận Vương tôn này mà nói thì vẫn còn có chút nặng nề, nếu như dùng để mua đồ hay thứ gì thì còn có thể nói qua được, dù sao vật mua được cũng có tác dụng nhưng là cược thua mất nhiều tiền như vậy thì tương đương với vứt bỏ.

Tiểu Linh khẽ cắn bờ môi, Thẩm Tường muốn chuộc thân cho nàng ta để nàng ta rất cảm động, chỉ có điều nàng ta cho rằng Thẩm Tường không cần thiết phải vì nàng ta mà tiêu nhiều tiên tinh như vậy.

"Vậy ngươi cũng phải có một ngàn vạn tiên tinh mới được, đừng tay không bắt sói." Hạ Hồng kia nói, nhưng vừa mới nói xong thì hắn liền hối hận, bởi vì một khi Thẩm Tường lấy ra một ngàn vạn tiên tinh, nếu như hắn không cá cược vậy nhất định sẽ bị người khác chế giễu.

Mọi người cũng biết Hạ Hồng lúc này đã leo lên lưng cọp khó xuống, đá trúng tấm sắt rồi.

"Cái này đủ chứ!" Thẩm Tường lấy ra một viên châu, bên trong có một đám hỏa diễm màu đỏ.

Trông thấy thứ này vừa xuất hiện, mọi người lập tức trợn to mắt, trái tim của mỗi người đều đang đập lên thình thịch, bởi vì đây là Hỏa Hồn, mặc dù là Hỏa Hồn màu đỏ cấp thấp nhất, nhưng vẫn là rất quý giá, lại có người cầm loại đồ chơi này đi ra cược, điều này làm cho rất nhiều người hận không thể nào nhảy ra so một trận với Thẩm Tường.

"Hỏa Hồn màu đỏ, nếu như bán đấu giá thì ngàn vạn tiên tinh chỉ sợ cũng không mua được." Lý đại gia cũng rất kinh ngạc, lại có người tùy tiện liền ném ra ngoài loại đồ chơi này, đây chính là thứ rất trân quý a, tuy rằng Thiên giới có rất nhiều người có Hỏa Hồn, nhưng là rất ít người lấy ra để bán chứ đừng nói là cược.

Thẩm Tường không thiếu Hỏa Hồn, chỉ cần Hỏa Thần điện không bị diệt vong thì sau này hắn có bó lớn cơ hội đi lấy Hỏa Hồn tốt hơn, Hỏa Hồn màu đỏ này trong mắt hắn chẳng qua chỉ là đồ vật bất nhập lưu mà thôi.

Hạ Hồng ngẩn người, nói không nên lời, hắn bây giờ chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi cái Vạn Đan lâu này một chút, bởi vì hắn không chơi nổi, một ngàn vạn tiên tinh đối với hắn mà nói là có áp lực rất lớn.

Lúc này đầu Hạ Hồng đã toát ra đầy mồ hôi, trông thấy dáng vẻ này của hắn, rất nhiều người đều đang âm thầm cười trên nỗi đau của người khác, Hạ Hồng bình thường ngang ngược, lúc này vậy mà cũng bị người làm cho rơi vào tình cảnh thế này.

"Cược với hắn, chẳng phải chỉ là ngàn vạn tiên tinh thôi sao?" Một giọng nói ôn hòa đột nhiên xuất hiện, Hạ Hồng như trút được gánh nặng, vội vàng quay đầu nhìn về phía một người đàn ông trung niên đang chậm rãi đi tới.

"Tiên Quân hậu kỳ!" Long Tuyết Di nói.

Trên mặt Hạ Hồng hiện ra nụ cười tươi: "Đại ca, ngươi sao tới chỗ này?"

"Hắn là đại ca của Hạ Hồng, là trưởng tôn của Tiên Vương Vạn Đan tiên quốc, tên là Hạ Đường, thực lực rất mạnh, cửa hàng số một bây giờ chính là hắn quản lý." Tiểu Linh truyền âm cho Thẩm Tường.

Có thể quản lý cửa hàng số một, ngàn vạn tiên tinh quả thực không tính là cái gì, trông thấy Hạ Đường đi tới, một số luyện đan sư thi nhau hành lễ với Hạ Đường.

Hạ Đường mặc dù có dáng vẻ của một người đàn ông trung niên, nhưng nhìn cũng rất có sức sống, rất trẻ trung, cỗ khí thế trên thân kia rất giống với Hạ Phong mà trước đó Thẩm Tường gặp được, tuyệt không phải loại hoàn khố như Hạ Hồng này có thể sánh được.

"Ta cũng muốn nhìn xem luyện đan sư mới tới cửa hàng số sáu lợi hại cỡ nào mà cũng dám cầm Hỏa Hồn đi ra cược, ở Thiên giới chỉ sợ vẫn là người đầu tiên đi." Hạ Đường mỉm cười nói.

"Qua tắc ta tới định." Thẩm Tường nói.

"Không thành vấn đề, mời nói." Hạ Đường rất có lễ phép.

"Luyện chế Khí Thần đan, một lò quyết thắng thua, xuất đan nhiều nhất, phẩm chất cao nhất, tốc độ nhanh nhất chính là bên thắng." Thẩm Tường nhàn nhạt nói, Khí Thần đan này là đan dược Địa cấp trung phẩm, cũng là một loại đan dược hắn có thể luyện chế với tốc độ nhanh nhất, hắn luyện chế loại đan dược này thì tuyệt đối là thắng chắc.

"Chỉ là Địa cấp trung phẩm? Có thể cao hơn một chút không?" Hạ Đường nói ra: "Quá dễ dàng thì không có ý nghĩa gì."

"Hoàn Mệnh đan, loại đan dược này có công dụng phổ biến nhất, bán được tốt nhất cũng là mọi người đều quen thuộc, đến lúc đó cũng có thể để mọi người ở đây chứng kiến thắng thua." Thẩm Tường lại nói: "Thật ra thì trình độ của ta cũng chỉ là đan dược Địa cấp thượng phẩm mà thôi."

Vì để cho càng công bằng hơn, lúc tỷ thí đều dùng một số đan lô rất bình thường, từ chỗ quầy hàng đó mua sắm, mấy trăm tiên tinh một phần, đây càng có khảo nghiệm trình độ của luyện đan sư.

Mã tổng quản vội vàng chạy tới, hắn không nghĩ tới Thẩm Tường vừa mới gia nhập cửa hàng số sáu thì đã tới nơi này đánh cược với người khác, tuy nhiên nghe nói là so luyện chế Hoàn Mệnh đan thì hắn lập tức thở dài một hơi, trình độ luyện chế Hoàn Mệnh đan của Thẩm Tường chính là hắn nhìn thấy tận mắt, gọi là một cái lợi hại, bằng không hắn cũng không Thẩm Tường này đáng coi trọng ở đâu, còn cho hắn an bài nha hoàn bên cạnh.

"Hoàn Mệnh đan thật sao? Đây là dược liệu!" Mã tổng quản vội vàng lấy ra một phần dược liệu có phẩm chất tốt nhất, nói ra: "Dược liệu phụ trợ thì chắc ngươi có đi, đừng thua, nếu như có thể thắng, nói không chừng Lục Vương sẽ triệu kiến ngươi."

Thắng được một ngàn vạn tiên tinh từ chỗ cửa hàng số một, cái này nhất định sẽ tạo ra oanh động không nhỏ, đây chính là cuộc đọ sức giữa cửa hàng số một và số sáu.

Dù sao cũng không phải là dùng danh tự Thẩm Tường, cho nên Thẩm Tường bây giờ cũng không sợ làm người khác chú ý tới, hắn cảm thấy như thế này ngược lại cũng tốt, nói không chừng có thể tiếp cận với hoàng cung hơn, nếu như có thể đi vào bên trong, nói không chừng có thể giải thế cục bây giờ được tốt hơn.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment