Hoàng Điểu của Hoàng Điểu tộc cũng không yếu, Thẩm Tường tự cân nhắc một phen, nói ra: "Tên đó có thực lực như thế nào? Ta không dùng độc có thể đối phó được không?"
"Có thể, không tới Tiên Quân, là Nhân Tiên hậu kỳ, ngươi lấy Thần Tượng chùy ra là được rồi, nếu như không có cường giả tới giúp đỡ, ngươi hoàn toàn có thể xử lý hắn." Long Tuyết Di cười duyên nói: "Nếu như không được, ta lại ở trong bóng tối giúp ngươi một tay."
Biết được là có thực lực Nhân Tiên hậu kỳ, Thẩm Tường cũng yên tâm, lập tức từ dưới một cái khe nứt lao lên mặt đất, lấy Thần Tượng chùy ra.
Con Hoàng Điểu kia lập tức phát hiện hắn, lập tức hướng về phía phương hướng hắn đánh ra một chưởng, đánh ra một đám lông vũ màu vàng kim, những lông vũ này như là từng mũi tên ngắn màu vàng kim, dày đặc đến như là mưa to, bao phủ Thẩm Tường.
"Là một con Kim Bằng còn nhỏ, kiếm lợi lớn!" Long Tuyết Di kích động không thôi: "Nhanh làm thịt nó."
Thẩm Tường không sợ lông vũ như những mũi tên ngắn màu vàng kim của con Tiểu Kim Bằng này, hắn vung Thần Tượng chùy lên mở ra một con đường, lúc tới gần con Tiểu Kim Bằng này thì vung Thần chùy lên, xuyên qua không gian đi tới đằng sau bên cạnh người con Tiểu Kim Bằng lập tức đập xuống.
Tiểu Kim Bằng này tuy rằng nhìn còn tuổi trẻ non nớt, nhưng lại kinh nghiệm chiến đấu lại rất phong phú, lật tay phóng xuất ra một thanh trường thương tỏa ra ánh sáng vàng kim lóng lánh, nhanh tàn nhẫn đâm về phía ngực của Thẩm Tường.
Thần chùy đã rơi xuống, mắt thấy là sắp đập tới, Thẩm Tường không thể không nhanh chóng để thân thể mình tránh đi một phát thương đột nhiên xuất hiện này, tuy rằng hắn có Huyền Vũ Kim Cương giáp hộ thể, nhưng bị đâm chọc thì khẳng định sẽ bị chấn động thành trọng thương.
"Nhân loại? Vậy mà không phải Hoàng Long tộc, lãng phí sức lực." Trên khuôn mặt tuấn tú của con Kim Băng nhỏ non nớt này đầy vẻ không vui, mang theo tức giận và khinh thường, tuy rằng công kích vừa rồi của Thẩm Tường xem như rất mạnh, nhưng ở trong mắt của hắn xem ra thì không có nhân loại nào lợi hại gì cả, trong mắt hắn chỉ có Hoàng Long của Hoàng Long tộc mới xứng làm đối thủ của hắn.
"Hoàng Điểu tộc quá phách lối, bà cô ta đây thật muốn ra ngoài giáo huấn hắn một trận cho thật tốt." Long Tuyết Di hơi tức giận mà nói.
"Ta ngược lại muốn xem xem nếu như ngươi không lãng phí sức lực thì có thể còn sống sót hay không." Thẩm Tường lại là đập một chùy tới, sau khi biết đối phương có một thanh trường thương thì hắn cũng sẽ không đối mặt chiến đấu với nó nữa.
"Chỉ là cái chùy này mà cũng muốn làm tổn thương ta?" Tiểu Kim Bằng nghiêng một con mắt, huy động trường thương màu vàng kim trong tay, quét ngang qua, mặc dù không có lực lượng ba động rất cuồng bạo, có điều lực lượng ẩn chứa bên trong trường thương được giải phóng khủng bố.
Thẩm Tường vội vàng thay đổi hướng công, nghênh kích cây thương kia, hung hăng đập tới, sử dụng long lực mạnh nhất, lại thêm lực lượng chấn động của Địa Sát thuật.
Ầm! Đầu búa rất chuẩn đập vào trên đầu thương kia, chấn động tới mức cái cán trường thương màu vàng kim rung động mãnh liệt, Tiểu Kim Bằng cũng không tưởng được cái chùy này lợi hại như thế, để hắn cảm thấy vừa rồi giống như là bị một ngôi sao rất lớn đánh trúng.
"Rất đau đi!" Thẩm Tường cười lạnh, rồi mới đưa tay bắt lấy đầu thương sắc bén kia, để Tiểu Kim Bằng lại sững sờ, lúc này tay của hắn quả thực tê đại đau nhức không thôi, hắn lập tức lấy ra một cái tay khác nắm lấy trường thương, muốn rút tay Thẩm Tường ra.
Hắn không nghĩ tới đầu thương của mình lại bị người bắt lấy như vậy, hắn đột nhiên vung trường thương lên, muốn cắt lòng bàn tay của Thẩm Tường, nhưng bàn tay của Thẩm Tường giống như là thần thiết vậy, gắt gao kẹp chặt lấy còn kéo về phía sau, hắn không bị tổn thương chút nào.
"Ngu xuẩn!" Thẩm Tường nhìn vào Tiểu Kim Bằng, hai mắt bỗng nhiên bắn ra hai đạo ánh sáng màu đỏ, sau khi luồng ánh sáng này bắn ra thì lại biến thành mấy chục tia sáng lớn như sợi tơ vậy, xuyên thấu qua thân thể của Tiểu Kim Bằng.
"Thấu Tâm ma nhãn!" Tiểu Kim Bằng sợ hãi, hắn không nghĩ tới bên trong chiến trường này lại có Ma Nhân lợi hại như thế, biết được cách sử dụng loại kỳ công ma đạo thất truyền này.
Thẩm Tường đột nhiên lắc thanh trường thương kia một cái, Tiểu Kim Bằng đã buông tay ra, bởi vì kinh mạch trong cánh tay hắn ở mới vừa rồi bị Thẩm Tường dùng Thấu Tâm ma nhãn đâm xuyên qua.
"Đừng để hắn biến ra bản thể." Long Tuyết Di hô.
Thẩm Tường thu hồi thanh trường thương kia, một chùy đập về phía đầu của Tiểu Kim Bằng, dùng tới tất cả lực lượng Tam Sát thuật, Thiên sát Địa sát Thần sát hợp nhất, lại thêm long lực và lực lượng trùng kích của Thần chùy khiến cho một chùy này của hắn vô cùng kinh khủng, thiên địa bỗng nhiên đổi màu, mây gió phun trào, cả vùng đất rung động.
"Quy thiên đi!" Thẩm Tường cũng không nghĩ tới sau khi chính mình tiến vào Nhân Tiên, dốc hết toàn lực sẽ lợi hại như vậy, thanh thế to lớn mà hắn đưa tới đã khiến cho không ít Tiên Vương và Tiên Quân để ý tới.
Thần chùy đập vào trên đầu Tiểu Kim Bằng, không đánh cho văng ra khắp nơi bởi vì lúc đánh tới bên trong thần chùy phun trào ra ngoài cỗ cưỡng chế siêu cấp, đã ép đầu của con Tiểu Kim Bằng này thành bột phấn.
"Nhanh thả vào trong U Dao giới chỉ, sau khi chết con Tiểu Kim Bằng này sẽ trở nên rất lớn, hơn nữa đến lúc đó Đại Kim Bằng Vương lại đây, đó là gia hỏa cấp bậc Tiên Vương!" Long Tuyết Di vội vàng hô hào
Thẩm Tường ném thi thể không đầu này vào một nơi tương đối trống trải trong U Dao giới chỉ, rồi mới nhanh chóng chui vào bên trong một cái khe nứt gần đó.
Ngay vào lúc hắn vừa mới rời khỏi, bên trong tòa Tiên cung này đột nhiên vang lên một tiếng rít gào tức giận, chấn động tới mỗi người đều vô cùng giật mình, Đại Kim Bằng Vương nổi giận, đã có người đoán được con của hắn chết rồi.
"Là ai!" Kim Bằng Vương quát lên một tiếng tức giận vang vọng thiên địa.
"Là ta đây chứ ai!" Thẩm Tường thầm nghĩ trong lòng, nơi mà hắn chiến đấu với Tiểu Kim Bằng vừa rồi đột nhiên xuất hiện một đám cường giả cấp bậc Tiên Vương, trong đó còn có hai Điểu Vương của Hoàng Điểu tộc, Đại Vương tử, Nhị Vương tử cũng ở nơi đây, Hoàng Điểu tộc bị chết đi một mầm mống tốt, đây chính là tổn thất rất to lớn.
"Là long lực, giống như là lực lượng Thánh Long!" Đại Vương tử nói.
"Hoàng Long tộc, ta liều mạng với các ngươi!" Kim Bằng Vương tức giận gầm lên một tiếng, hướng về phía nơi xa chỗ mà long lực tương đối nồng đậm mà bay tới.
Hoàng Cẩm Thiên đục nước béo cò, sau khi xử lý hai tên Tiên Quân thì cũng biết có Hoàng Điểu tộc chết, trong lòng của hắn mắng thầm: "Tiểu quỷ đáng chết, lại bị hắn làm mất đi một con Tiểu Kim Bằng, thật hối hận khi không đi cùng với hắn, hắn kiếm lợi lớn."
Bởi vì Tiểu Kim Bằng chết đi, Đại Kim Bằng Vương nổi trận lôi đình, gặp người thì giết, lập tức giết chết một nhóm Tiên Quân bên Lục Vương tử này, Hoàng Long cấp bậc Tiên Quân cũng bị hắn giết chết hai đầu, lúc này đang đại chiến với mấy tên Tiên Vương và một tên Long Vương.
"Nên tới Hỏa Thần điện, không làm Hỏa Thần điện chết đi mấy tên, coi như xử lý Tiểu Kim Bằng ta cũng không cảm thấy thoải mái." Thẩm Tường cắn răng nói ra: "Tiểu thí Long, mau giúp ta tìm gia hỏa Hỏa Thần điện, phải bằng mọi giá để bọn chúng chết mấy nhân vật hạch tâm."
"Chuyện này thì đơn giản, bọn họ đều có Hỏa Hồn, khí tức hỏa diễm rất khác với những người không có Hỏa Hồn, xác thực không thể để cho gia hỏa Hỏa Thần điện sống dễ chịu hơn." Long Tuyết Di nói.
"Lúc cần thiết, cứ việc sử dụng kỳ độc Ma Hủ tử Khí và Túy Thần tán đi, tốt nhất là ở lúc sử dụng, có thể giết chết đẳng cấp Tiên Vương." Giọng nói của Bạch U U lạnh như băng mà nói.
Thẩm Tường hít sâu một hơi, ăn một viên đan dược, điều tức ở sâu dưới đáy vết nứt to lớn này, giết chết Tiểu Kim Bằng kia, hắn quả thực kiếm được một khoản, có điều hắn vẫn cảm thấy chưa đủ, nếu như có thể xử lý Hỏa Thần điện, đồng thời lấy được Hỏa Hồn tốt thì đó mới gọi là phát tài.
"Ta giúp ngươi tìm những Tiên Vương của Hỏa Thần điện kia đã đánh tới mệt mỏi, đánh lén loại gia hỏa này thì thành công dễ hơn chút." Long Tuyết Di nói.
P/S: Ta thích nào ... chương 2