Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1323 - Chương 1323 - Thừa Lúc Vắng Nhà Mà Đi Hôi Của

Chương 1323 - Thừa lúc vắng nhà mà đi hôi của
Chương 1323 - Thừa lúc vắng nhà mà đi hôi của

Theo tiếng gào to của Vương Quỳnh Cẩn, tất cả mọi người đều dừng lại, cụm từ kỳ độc thái cổ này có lực uy hiếp rất mạnh, mà vừa rồi trong tiếng gào của Vương Quỳnh Cẩn lộ ra vẻ tuyệt vọng, cũng làm cho người cảm thấy rùng mình, Tiên Vương nơi này không nhiều thì ít đều biết lão thái bà này khó chơi, có thể làm cho bà ta thành ra như vậy thì chỉ sợ cũng chỉ có kỳ độc thái cổ.

Trước đó người bởi vì sử dụng kỳ độc thái cổ mà bị treo thưởng chỉ có Bạch Tử Thiến, lúc Trấn Ma thần điện tới đây truy sát nàng liền chết đi một tên Tiên Vương, những người ở đây đều biết được, bây giờ Vương Quỳnh Cẩn trúng chiêu, mọi người lập tức nghi ngờ Ma Hạt công chúa kia đang quấy rối ở chỗ này.

Mà ngay cả Kim Bằng Vương đang liều mạng chiến đấu cũng ngừng lại, bởi vì loại độc này cũng có thể giết chết hắn, hơn ba mươi Tiên Vương cách xa Vương Quỳnh Cẩn, Vương Quỳnh Cẩn vào lúc này mặt mũi đã tím đen lại, cả người mềm nhũn nằm ở trên mặt đất, bà ta bây giờ chỉ có thể cố gắng điều động lực lượng trong cơ thể chống lại độc tố xâm nhập.

"Quả nhiên là kỳ độc thái cổ, còn là Ma Hủ Tử Khí loại tương đối lợi hại, ở bên người bà ta còn có không ít!" Sắc mặt Đại Vương tử trở nên nghiêm túc, lấy ra một cái hộp ngọc, từ bên trong lấy ra bột phấn óng ánh, rải về phía Vương Quỳnh Cẩn.

Những bột phấn này sau khi bay tới thì lập tức biến thành màu tím đen và màu đỏ nhạt, trông thấy bột phấn biến thành màu đỏ nhạt kia, thân thể Đại Vương tử run lên: "Lại còn có cả Túy Thần tán ... đây là hai loại kỳ độc, Ma Hạt công chúa lại lấy được thêm một loại kỳ độc nữa sao?"

"Không phải tiện nhân kia, gia hỏa công kích ta có thực lực không mạnh, nhưng hắn sử dụng một cái ma binh rất lợi hại, còn biết Trấn Ma lực, sau khi phá vỡ phòng ngự của ta lại thả ra khí độc tới ám toán ta." Vương Quỳnh Cẩn hung tợn nói.

Kim Bằng Vương hừ lạnh nói: "Các ngươi đến cùng còn muốn đánh nữa hay không? Con trai của ta cũng đã chết ở chỗ này, cuộc chiến hôm nay nhất định phải có một kết thúc phải đi ra kết quả." Ánh mắt của hắn bốc lên hỏa diễm, nhìn vào đám người Hoàng Long tộc phía bên kia.

"Hừ, Hoàng Long tộc chúng ta cũng đã chết mấy đầu Long, Hoàng Điểu tộc các ngươi hôm nay cũng đừng hòng sống thoải mái hơn." Một lão giả Hoàng Long tộc tức giận nói.

Khuôn mặt của Lục Vương tử hiện vẻ lạnh lùng, lấy ra một viên đan dược, ném cho Vương Quỳnh Cẩn, nói ra: "Ăn đi, thứ này có thể tạm thời áp chế độc tố, hôm nay quả thực phải kết thúc phải có kết quả, ta cũng muốn bắt được cái người đang quấy rối ở chỗ này."

Có người quấy rối ở chỗ này, hơn nữa còn là một gia hỏa có thực lực không mạnh, nhưng lại có một đống thủ đoạn nham hiểm!

"Phụ vương, ngươi nói không sai, trước đó đã có người đánh lén ta, hơn nữa hắn sử dụng chính là Hắc Huyết ma quỳ, còn cướp đi tiên kiếm của ta." Hạ Phong tức giận nói.

Hắc Huyết ma quỳ, mọi người đều rất quen tai, bởi vì lúc trước chuyện thỏ ngọc ở Thiên Ngưu tiên cung bị cướp đã từng một lần xuất hiện Hắc Huyết ma quỳ!

"Người này tuyệt đối là một cao thủ dùng độc, thực lực của hắn có lẽ là ở dưới Tiên Quân nhưng thủ đoạn ám toán rất thành thục!" Hạ Phong lại nói, rồi mới nhìn xung quanh.

Một tên Tiên Vương cũng nói ra: "Ta phát hiện rất nhiều người chết, đều là thi thể vẫn còn, nhưng là thiên đan, pháp bảo trữ vật và binh khí toàn bộ đều không thấy, ta có một lần đã nhìn thấy một bóng người lướt qua bên cạnh hai cỗ thi thể rất nhanh chóng, rất thuần thục cướp đoạt đi những thứ này."

"Lúc người này đánh lén còn đều là nhất tiễn song điêu!"

Thẩm Tường ở đằng xa, sau khi thông qua Long Tuyết Di biết được những chuyện này thì hắn lập tức đoán được đó là Hoàng Cẩm Thiên làm, hắn nhưng không có bản lãnh cao cường như vậy.

Hoàng Cẩm Thiên ẩn nấp ở cách đó không xa, trong lòng thầm mắng: "Cái tên tiểu quỷ Thẩm Tường này, vậy mà dùng tới cả kỳ độc thái cổ, lại còn có hai loại, cái tên tiểu hỗn đản này, có thứ đồ tốt như vậy mà cũng không cho ta một chút!"

Thẩm Tường rời khỏi Tiên cung số hai mươi, quay trở về chủ cung.

"Vẫn là nơi này yên tĩnh ... đúng, bọn họ đoán chừng sẽ còn đánh thêm một lúc nữa, nếu như ta nhân dịp này tiến vào bên trong chủ cung cướp sạch một phen, nói không chừng sẽ rất thuận lợi."

Hai mắt Thẩm Tường tỏa sáng lên, mấy tên Vương tử lợi hại đều mang theo một nhóm lớn cường giả tới đại chiến ở Tiên cung số hai mươi, lực lượng phòng ngự ở nơi này chắc chắn sẽ yếu đi rất nhiều.

"Đi tới cửa hàng số sáu nhìn xem trước." Thẩm Tường hạ quyết tâm, nhất định phải đi dạo chơi trong vương cung.

Đi tới cửa hàng số sáu, Long Tuyết Di lập tức dò xét điều tra cường giả ẩn tàng bên trong, phát hiện chỉ có hai tên Tiên Quân, mà trước đó lại có hơn mười.

Thẩm Tường đi tới một nơi không người, biến thành dáng vẻ của Hạ Phong kia rồi mới tiến vào cửa hàng số sáu, lúc hắn đi vào, trong tay còn cầm tiên kiếm của Hạ Phong, cho nên Mã tổng quản kia vừa nhìn thấy thì không có một chút nghi ngờ nào.

"Đại công tử, không phải ngươi ở nơi đó sao? Làm sao đã trở về rồi?" Mã tổng quản trông thấy "Hạ Phong" trước mắt này tóc tai có chút tán loạn thì biết chắc chắn là vừa chiến đấu xong.

"Nhanh, mang toàn bộ tất cả đan dược cấp cao lấy tới, chữa thương và khôi phục chân khí, đều đang cần dùng gấp!" Thẩm Tường nói, thuật biến hóa của hắn rất thần kỳ, có thể biến thành khí tức không khác mấy so với Hạ Phong, giọng nói cũng giống như vậy.

Mã tổng quản nghe thấy giọng điệu này của "Hạ Phong" vội như vậy thì lập tức phân phó người đi xuống địa cung luyện đan dưới lòng đất thu lấy đan dược cấp cao.

"Hiện tại chỉ có những thứ này, không biết đã đủ hay chưa?" Mã tổng quản đưa cho Thẩm Tường một bình Hỗn Nguyên đan, bên trong có hơn năm trăm viên và một bình Hoàn Nguyên đan dùng để chữa thương, có hơn ba trăm viên.

"Đủ rồi!" Thẩm Tường biết không thể quá tham lam, nếu không sẽ bị nghi ngờ: "Chờ lấy đi, chẳng mấy chốc thì ta lại là Đại Vương tử!"

Thẩm Tường nói xong thì bước nhanh rời đi, Mã tổng quản hơi thở dài một hơi.

"Thanh tiên kiếm này thật sự là đồ tốt a, qua một đoạn thời gian ngắn ta sẽ bán đi!" Thẩm Tường cười thầm trong lòng, lừa đảo được nhiều đan dược Thiên cấp như vậy, trong lòng của hắn rất thoải mái.

Thẩm Tường tiếp tục lấy dáng vẻ Hạ Phong này, một đường chạy về phía đại môn của vương cung.

Vương cung ở ngay trung tâm của tòa chủ cung này, dùng dãy tường rất cao bao quanh, bình thường muốn đi vào cũng được là rất khó khăn, nhưng bây giờ Thẩm Tường lấy dung mạo của Hạ Phong đi vào, thật giống như đi trên đường cái vậy.

"Đi tới nơi bọn họ trồng dược liệu đi!" Tô Mị Dao cười hì hì nói: "Có thể lấy được hết thì lấy đi."

Thẩm Tường kích động trong lòng, hận không thể lập tức chạy tới, tuy nhiên như vậy rất dễ khiến cho người ta nổi lên sự nghi ngờ, hắn chỉ là bước nhanh đi tới, vấn đề khó khăn của hắn bây giờ là không biết dược viên kia ở chỗ nào.

"Vương cung này quá lớn, muốn một lần cướp sạch cũng không đơn giản a!" Thẩm Tường bất đắc dĩ thở dài, hắn bây giờ cùng với Long Tuyết Di thi triển Thần Du Cửu Thiên, đi tìm nơi trồng trọt dược liệu.

Long Tuyết Di tương đối quen thuộc đối với trong này, cho nên chẳng mấy chốc nàng đã có được manh mối.

"Chỗ lần trước mà ngươi luyện đan, khu vực đó có lẽ là địa bàn của Lục Vương tử, đi tới đó trước đi." Long Tuyết Di nói.

Thẩm Tường ở dưới sự hướng dẫn của Long Tuyết Di, tiến vào cái sơn trang to lớn kia, thủ vệ phụ trách chính là hai tên Tiên Quân, không có một chút nghi ngờ nào đối với hắn, bởi vì Thẩm Tường làm ra vẻ đi vào rất vội, mà bây giờ lại đang trong lúc đại chiến xảy ra, cho nên hành động này ở trong mắt rất nhiều người đều là chuyện đương nhiên.

Đương nhiên, chủ yếu là Thẩm Tường có thể bắt chiếc được khí tức đặc thù trên người Hạ Phong, cho nên mới sẽ không bị người nghi ngờ.

"Lục Vương tử này quả nhiên lợi hại a, trong này còn ẩn giấu đi mấy tên Tiên Vương, ngươi thế nhưng là phải cẩn thận một chút." Long Tuyết Di nói.

"Còn có mấy tên Tiên Vương? Có chút khó giải quyết, không biết nơi trồng trọt dược liệu có Tiên Vương canh giữ hay không." Thẩm Tường lo lắng mình không thể qua mặt được những Tiên Vương đó.

P/S: Ta thích nào ... chương 4

Bình Luận (0)
Comment