Khoảng cách tới lúc tranh tài bắt đầu còn một ngày, đây là kỳ hạn cuối cùng, vốn là đã báo dánh đồng thời cũng đã thông qua được khảo thí, hôm nay cần phải đi nhận lấy một cái ngọc bài dự thi, tương đương với một cái chứng cứ chứng minh tư cách tranh tài, cần phải dùng một vạn tiên tinh mới mua được.
Tham gia tranh tài luyện đan sư có hơn vạn người, Van Đan tiên quốc thu lấy những phí tổn này cũng có thể kiếm được một con số lớn, cho nên bọn họ lấy ra một số phần thưởng trân quý cũng không tính quá thua thiệt.
Thẩm Tường đã xếp hàng từ rất sớm đi mua cái ngọc bài kia, mà quy tắc cũng vào ngày hôm nay mới công bố ra, nhìn thấy nội dung của trận tran tài đầu tiên, hắn lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Trận đấu đầu tiên thông thường đều là vì đào thải lượng lớn luyện đan sư mà thiết lập, ở trận tranh tài thứ nhất này chỉ có một ngàn luyện đan sư mới có thể tiến vào trận tranh tài thứ hai, nói cách khác phải có hơn vạn luyện đan sư sau trận tranh tài thứ nhất sẽ bị đào thải.
"Áp dụng phương thứ tỉ số, chủ yếu là luyện chế đan dược Địa cấp, dược liệu thì do Vạn Đan tiên quốc cung cấp, đan dược Địa cấp hạ phẩm một viên một phần, trung phẩm một viên hai điểm, thượng phẩm thì một viên ba điểm, chỉ có phẩm chất thượng thừa thì mới được tính, cuối cùng thông qua điểm tích lũy được tới xếp hạng tiến vào vòng tiếp theo, nói cách khác chính là một ngàn luyện đan sư xếp hạng đầu tiên." Thẩm Tường nhìn xem quy tắc, trong lòng tính toán, nếu như là hắn, hắn chắc chắn là đi luyện chế đan dược Địa cấp thượng phẩm, bởi vì tốc độ hắn luyện chế đan dược thượng phẩm với hạ phẩm đều nhanh như nhau.
"Nếu như xếp hạng ba vị luyện đan sư đứng đầu thì có thể thu hoạch được đan dược chính mình luyện chế ra, những thứ tự khác thì đều thuộc về Vạn Đan tiên quốc." Thẩm Tường cười nói: "Thật sự là giỏi tính toán a, bởi như vậy liền có thể để hơn vạn luyện đan sư xuất sắc hỗ trợ bọn họ luyện chế một nhóm lớn đan."
"Vạn Đan tiên quốc chắc chắn sẽ không ăn thiệt thòi, bọn họ lấy đi ra làm phần thưởng cuối cùng chắc chắn là rất trân quý, bọn họ chỉ có thể thông qua loại phương thức này tới thu hồi chi phí, tới lúc đó đi vào xem tranh tài còn cần phải giao nạp phí đi vào, Thiên giới lớn như vậy, chắc chắn có rất nhiều ngươi mua." Tô Mị Dao nói.
"Phần thưởng còn chưa có công bố ra đâu!" Trong lòng Thẩm Tường có chút không hài lòng, nếu như biết ban thưởng cuối cùng là cái gì, có thể để cho hắn càng có động lực hơn.
"Trận đấu này coi như tương đối công bằng, có thể chiếu cố tới đại đa số luyện đan sư cấp thấp, có thể để cho luyện đan sư cấp thấp cũng có thể có cơ hội xâm nhập vào trước một ngàn." Tô Mị Dao nói.
Những Luyện đan sư nào có điểm tích lũy cao thì chắc chắn là luyện chế rất nhanh, hơn nữa xuất đan phẩm chất đều cao, loại luyện đan sư này đại đa số đều là luyện đan sư cấp cao, đương nhiên cũng có một số luyện đan sư cấp thấp có loại trình độ này, chỉ có điều rất ít.
Lấy được ngọc bài, Thẩm Tường đi dạo một vòng ở chỗ này, không tìm thấy Lý Thiên Tuấn liền đi ra khỏi cái tiên điện này, hắn vừa mới ra khỏi cổng thì lại nhìn thấy Liễu Mộng Nhi và cha mẹ nàng, bọn hắn một nhà đi tới ngoại trừ hai tên con cháu danh môn kia ra thì còn có một đôi vợ chồng trai tài gái sắc, hắn đoán cái là biết đó là vợ chồng đại sư huynh.
"Vợ chồng đại sư huynh của ngươi đều là Tiên Vương a, quả nhiên lợi hại!" Long Tuyết Di sợ hãi than nói.
Đại sư huynh của Thẩm Tường tên là Vương Uy Toàn, là một nam tử cao lớn anh tuấn, mặc dù không có loại dáng người rất cao to lớn kia, thế nhưng nhìn rất mạnh, trên mặt mang theo nụ cười sang sảng trò chuyện cùng với cha của Liễu Mộng Nhi, mà Thiệu Hiên Vân vợ của hắn thì ôm lấy cánh tay của hắn, trò truyện với mẹ con Liễu Mộng Nhi.
"Đó chính là Hiên Vân đan tiên sao?" Một người đàn ông ở bên cạnh Thẩm Tường nói.
Trên mặt Thiệu Hiên Vân có mạng che mặt, giống như mẹ con Liễu Mộng Nhi, ở cái chỗ đông người này, nữ tử đại đa số đều là mặt dùng lụa mỏng che lại, đã không cảm thấy kinh ngạc, tuy nhiên vẫn nhìn ra được Thiệu Hiên Vân rất đẹp.
Thẩm Tường ở đằng xa nhìn tới, có thể trông thấy đại sư huynh của mình, trong lòng của hắn ít nhiều có chút kích động.
"Lão già kia có giống sư phụ của ngươi hay không?" Long Tuyết Di đột nhiên nói ra: "Chính là người ở đầu đường hết nhìn đông tới nhìn tây kia!"
Thẩm Tường thi triển Thần Du Cửu Thiên, nhìn về phía đầu đường, trông thấy một ông lão mặc áo vải thô, đầu đội mũ rộng vành, trên mặt mang theo một cái mặt nạ bằng gỗ màu đen.
"Không biết, tuy nhiên rất có khả năng." Thẩm Tường từ trong đám người đi tới, tiến về phía đầu đường bên kia, lão giả này còn chưa có rời đi.
Sau khi Thẩm Tường đi tới, liếc mắt nhìn thẳng hắn, sau đó mỉm cười, lão giả này quả nhiên chính là Hoàng Cẩm Thiên, hơn nữa Hoàng Cẩm Thiên cũng nhận ra hắn.
"Tiểu hỗn đản, trông thấy đại sư huynh của ngươi hay chưa?" Hoàng Cẩm Thiên truyền âm cho Thẩm Tường: "Chính là đi cùng một chỗ với cha mẹ của Liễu nha đầu kia, còn mang theo vợ của hắn nữa."
Thẩm Tường đạp hắn một cước: "Sư phụ, hắn thế nhưng là đại đồ đệ của ngươi, ngươi còn trốn trốn tránh tránh cái gì? Nhanh đi gặp mặt hắn đi a!"
Hoàng Cẩm Thiên phẩy phẩy bụi trên tay của hắn, cười nói: "Liễu nha đầu kia còn không phải là tiểu tình nhân của ngươi sao, ngươi không phỉa cũng trốn trốn tránh tránh sao? Nhanh đi gặp mặt nàng đi a!"
Hoàng Cẩm Thiên kéo Thẩm Tường rời đi, qua lại ở trên đường phố, đồng thời truyền âm hỏi: "Tiểu tử ngươi ở trên chiến trường đều nhặt được cái gì? Ta nghe nói chỗ đó xuất hiện một tên gia hỏa biết sử dụng Ma Hủ Tử Khí và Túy Thần tán, thiếu chút nữa thì khiến lão thái bà Vương Quỳnh Cẩn kia phải ợ ra rắm, cái này sẽ không phải là ngươi làm chứ?"
"Ta cũng không gạt sư phụ, đúng là ta làm, nếu như ngươi khi đó ở đấy, thầy trò chúng ta cùng xắn tay mà làm việc thì nhất định có thể xử lý bà ta, tuy nhiên bà ta bây giờ đang kéo dài hơn tàn mà sống, hẳn là còn thống khổ hơn so với chết đi." Thẩm Tường trả lời nói.
"Hừ, Tiểu Kim Bằng kia thì sao? Có phải là ngươi xử lý rồi hay không?" Hoàng Cẩm Thiên hừ một tiếng: "Tranh thủ thời gian cho ta một cái chân của Kim Bằng, bằng không ta vạch trần ngươi, để danh tự của ngươi thối hơn!"
Thẩm Tường lầm bầm nói: "Sư phụ, ngươi không tử tế a, ngươi ở chỗ chiến trường đó cũng mò không ít chỗ tốt đi, ngươi cũng phải cho ta một chút."
"Sẽ cho ngươi một cái chân chim, tuy nhiên ngươi phải lấy đồ vật tới đổi."
Hoàng Cẩm Thiên nhìn chằm chằm vào hắn nói: "Ngươi và ta là thầy trò, còn cần phải so đo như vậy sao?"
"Anh em ruột còn phải tính sổ sách nha, sư phụ ở bên trong chiến trường kia chắc chắn lấy được thứ càng tốt hơn so với ta." Thẩm Tường bĩu môi nói.
"Được a, ta cho ngươi một cái Long Dực, ngươi cho ta một cái chân chim, như vậy là được rồi đi." Hoàng Cẩm Thiên nói.
"Long Dực?" Thẩm Tường không biết đây là cái gì.
"Chính là cánh Long, ở lúc đại chiến xảy ra, có một tên Dực Long tham dự, tên này về sau chết mất, bị ta chiếm được, ta cho ngươi một cái cánh, thịt tuyệt đối không thể kém so với chân chim kia." Hoàng Cẩm Thiên nói.
"Lão già điên, thu hoạch được nhiều như vậy còn có ý định lừa chân chim của ta." Thẩm Tường trong lòng thầm nhủ một câu, sau đó để Long Tuyết Di cắt đi một cái chân của Kim Bằng điểu, để nàng ta tận lực cắt tới ít một chút.
"Một tay giao tay, lấy ra đi!" Thẩm Tường lấy ra một cái túi trữ vật.
Tuy nói là thấy trò, nhưng hai người này đều là loại rất gian trá, đều lo lắng sẽ bị đối phương lừa.
"Cho, ta nói ngươi tên tiểu hỗn đản này, không có một chút tôn sư trọng đạo nào, không hiếu kính ta coi như xong, còn luôn luôn so đo những thứ này với ta." Hoàng Cẩm Thiên hùng hùng hổ hổ trao đổi túi trữ vật.
Long Tuyết Di nói ra: "Hoàng Long có cánh rất hiếm có, không nghĩ tới vậy mà lại chết mất, Hoàng Long tộc lần này tổn thất thật đúng là rất lớn a, hy vọng hương vị tốt hơn so với Kim Bằng điểu này, ta còn chưa được nếm qua a!"
"Sư phụ, vợ của đại sư huynh ngươi biết không? Đến lúc đó lúc tranh tài luyện đan nói không chừng sẽ đối đầu với nàng ta!" Thẩm Tường hỏi.
P/S: Ta thích nào ... chương 4.