Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1334 - Chương 1334 - Thần Đỉnh

Chương 1334 - Thần đỉnh
Chương 1334 - Thần đỉnh

Rất nhiều người đều suy đoán phần thưởng kia sẽ là dược liệu Thánh cấp, nhưng Thẩm Tường không cho là như vậy, bởi vì Thiên Sơn thánh quả nếu mà Hạ Bùi muốn đưa lên này đã bị hắn lừa đi mát, Hạ Bùi này coi như còn có dược liệu Thánh cấp thì bây giờ chắc chắn cũng không nỡ lấy ra, về phẩn tiên dược cực phẩm thì chắc chắn cũng không phải, bởi vì ở trong mắt rất nhiều người, vậy quá thấp kém.

Hạ Bùi đứng ở trên đài, lấy ra một cái rương vuông vức màu đen, cái này chính là ban thưởng cuối cùng cho lần tranh tài này, điều này làm cho tất cả mọi người bàn tán lên, thi nhau suy đoán xem bên trong sẽ có thứ gì.

Cái rương hình vuông màu đen này cũng không lớn, một tay là có thể nâng lên, không thể nào là đồ vật to lớn được, phần nhiều là giống với chứa dược liệu, tuy nhiên bình thường đều là dùng hộp ngọc tới cất giữ.

Ở đây, chỉ sợ chỉ có Thẩm Tường bởi vì trông thấy cái rương này mà kinh ngạc, bởi vì trên bề mặt cái rương này có một cái đồ án rất nhỏ, lúc trước hắn từng chiếm được một tấm bản đồ, đằng sau bản đồ đó có một cái đồ án như vậy, mà cái đồ án này đại biểu cho Đan Đế, chỉ có Đan Đế mới có thể vẽ ra đồ án như vậy.

"Đồ vật bên trong có quan hệ với Đan Đế!" Thẩm Tường nhíu mày nhìn vào cái rương ở đằng xa kia, muốn dùng Hỗn Độn thần nhãn xem thấu, nhưng lại bị thứ gì đó ngăn cản.

Thẩm Tường nhìn sắc mặt của những Đan Tiên lợi hại kia một chút, vậy mà phát hiện bọn họ cũng đều có vẻ mặt giống như vậy đều rất kinh ngạc, hiển nhiên là biết lai lịch của bức đồ án kia.

"Là đồ vật có liên quan với Đan Đế sao?" Đan Tiên của Long gia kia hỏi, bà lão này vẫn luôn chỉ híp mắt, sau khi cái rương này vừa mới xuất hiện thì nàng ta lập tức trợn to mắt lên, từ bên trong đôi mắt sáng ngời kia của nàng ta, bà lão này cũng không phải là loại dầu hết thì đèn tắt, mà là tràn ngập lực lượng sinh mệnh, không giống với vẻ bề ngoài già nua của nàng.

"Quả nhiên là Thiên giới a, người biết tới Đan Đế cũng có một chút." Thẩm Tường thầm nghĩ.

Nghe được Đan Đế, rất nhiều người vẫn là tương đối mờ mịt, tuy nhiên lại biết người này rất lợi hại, chỉ có một số ít Đan Tiên trên mặt hiện ra vẻ đầy kinh ngạc, đồng thời hai mắt như bắn ra lửa nhìn vào cái rương kia.

"Cái rương này là của Đan Đế, nhưng đồ vật bên trong thì không phải! Nếu là ban thương tranh tài luyện đan, khẳng định sẽ có quan hệ với luyện đan, hiện tại ta có thể nói cho mọi người, bên trong cái rương này có một cái lò luyện đan, cái lò luyện đan này rất khó lường, Đan Đế đã từng dùng để luyện đan, lò luyện đan này xuất ra từ trong tay Thần tượng, cũng đã từng được Thần tượng sử dụng qua một đoạn thời gian." Nói tới đây, trong hội trường này liền bộc phát lên từng tiếng kinh hô, Hạ Bùi cũng không nói nổi nữa.

Một bộ phận người là kinh ngạc, nhưng cũng có người không tin.

"Đồ vật mà Thần Tượng đã dùng qua các ngươi làm sao không giữ lấy cho mình?"

"Đúng vậy nha, đã từng được hai danh nhân sử dụng qua, này nói thế nào đi nữa thì cũng là Thánh khí đi, loại vật này còn muốn trân quý hơn rất nhiều so với dược liệu Thánh cấp."

Thẩm Tường đối với cái này cũng cảm thấy nghi ngờ, thứ mà Thần Tượng chế tạo đồng thời từng sử dụng, về sau Đan Đế cũng sử dụng, nếu như là thật, coi như lấy về cúng bái vậy cũng có thể diện, chỉ nói tới giá trị ý nghĩa đã không ít rồi.

"Mọi người mời yên tĩnh lại!" Hạ Bùi hơi lớn giọng một chút, giọng nói chấn động tới màng nhĩ của mọi người rung động ầm ầm.

Trong hội trường này có mười mấy vạn người, hò hét ầm ĩ rất là đáng ghét, hiện tại đột nhiên yên tĩnh lại, lại có vẻ hơi quỷ dị.

Hạ Bùi lấy ra cái lò luyện đan này, rất nhỏ, nhìn giống như lư hương vậy, là một cái đỉnh có ba chân màu đen, thân đỉnh là hình tròn, rất sáng ngời, nhìn xem ra đã bảo tồn được rất tốt.

Cái đỉnh nhỏ này xoay tròn từ từ ở trong tay Hạ Bùi, mọi người có thể trông thấy ở dưới đáy đỉnh lô này có một cái đồ án rất nhỏ, đó là đặc thù của Đan Đế, đồng thời ở bên cạnh còn điêu khắc một cái chùy màu đen, ở trên cái chùy nhỏ màu đen này cũng có rất nhiều linh văn rất nhỏ bé, nhìn kỹ sẽ phát hiện cái chùy nhỏ được điêu khác này đều là được rất nhiều linh văn đan xen vào một chỗ mà rót thành, nhìn qua không loạn một chút nào, ngược lại ẩn chứa linh vận rất tự nhiên.

Đó là tiêu ký của Thần Tượng, Hạ Bùi nói tới không giả, tiêu khí của hai người đã chứng minh tiểu đỉnh lô này đã từng được Đan Đế và Thần Tượng sử dụng qua.

Mà mọi người đều phát hiện một cái vấn đề, đó chính là tiểu đỉnh lô này không có nắp!

"Sau khi cái đỉnh lô này nhận chủ, có thể khống chế lớn nhỏ tùy tâm, mọi người cũng phát hiện đi, cái đỉnh lô này không có nắp, cho nên giá trị sẽ giảm đi nhiều, nhưng vẫn rất trân quý!" Hạ Bùi có chút tiếc rẻ mà nói ra: "Ta thế nhưng đã làm ra một cái quyết định rất lớn, mới lấy ra làm ban thưởng."

"Thiếu đi cái nắp, cái này cũng chỉ có thể dùng để thưởng thức đi... Nếu muốn luyện chế ra cái nắp thích hợp cho cái đỉnh lô này thì chỉ sợ rất khó, coi như có thể chế tạo ra, cũng không thể phát huy ra uy lực của đỉnh lô này." Một tên Đan Tiên nói ra: "Tuy nhiên chiếc đỉnh này có ý nghĩa to lớn, dùng để làm ban thưởng cao nhất cho lần tranh tài này vẫn hiện ra quá mức quý giá."

"Thật ra thì đỉnh lô này không chỉ có thể dùng tới luyện đan luyện khí, còn có thể dùng để chiến đấu, chiếc đỉnh này kích cỡ lớn nhất có thể biến thành một ngôi nhà lớn, hơn nữa rất nặng, dùng để phòng ngự cũng không gì thích hợp bằng, đồng thời cũng có thể dùng để làm pháp bảo trữ vật, trong đỉnh có một cái không gian rất lớn, có thể chứa đựng sơn hải."

Hạ Bùi khiến Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên hai mắt đều tỏa sáng, bởi vì có loại vật này mà nói, sau này muốn đi giết Long giết Hoàng Điểu, vậy ngược lại là rất thuận tiện, có thể trực tiếp ném vào trong.

"Đây là đồ tốt, sau này ngươi muốn đúc lại Chu Tước thần binh, chỉ có thể dựa vào cái đỉnh lô này, tuy rằng thiếu mất một cái nắp, nhưng ngươi không phải là có một tấm bản đồ mà Đan Đế để lại sao? Nói không chừng sẽ ở bên trong đó." Tô Mị Dao nói.

Đối với Thẩm Tường mà nói, thần lực của hắn có thể hóa thành một cái nắp, cho nên chỗ thiếu hụt của cái đỉnh lô này đối với hắn mà nói không phải là vấn đề gì.

"Không dễ làm tới a, ngươi xem ánh mắt của những lão gia hỏa ở đây một chút, giống như muốn nuốt sống cái đỉnh lô này vậy, ta có áp lực lớn a." Thẩm Tường nói, hắn bây giờ dù sao cũng là tranh tài với một đống lớn Đan Tiên ở một cái đấu trường a, muốn thu hoạch được hạng nhất, thật rất không đơn giản, hơn nữa hắn bây giờ cũng chỉ có thể luyện chế đan dược Thiên cấp hạ phẩm.

"Tiếp theo, lại cho các vị khoảng thời gian nửa canh giờ để điều chỉnh tốt trạng thái, trận đầu tiên của lần tranh tài lần này sẽ được bắt đầu ở sau nửa canh giờ nữa." Hạ Bùi cao giọng nói xong, lập tức để cái tiểu đỉnh lô này vào bên trong cái rương, sau đó thu lại, hắn cũng chịu không được ánh mắt của những lão Đan Tiên kia.

Thẩm Tường nhắm mắt lại, chuyên tâm điều tức, hắn bây giờ trở nên rất nghiêm túc, bởi vì hắn rất muốn đạt được cái đỉnh lô kia.

Ở bên trong một cái ghế, Liễu Tông Dự trông thấy Ha Bùi thu hồi cái đỉnh lô này thì bất đắc dĩ thở dài: "Cái Thần đỉnh này quả nhiên ở trong tay Hạ gia."

Cha mẹ Liễu Mộng Nhi là đồ đệ của hậu nhân Thần Tượng, cho nên bọn họ có sự hiểu biết nhất định đối với đỉnh lô này.

Tống Oánh nhẹ nhàng cười một tiếng: "Sư phụ không phải đã nói rồi sao? Không cần để ý tới cái Thần đỉnh này, đó là kiệt tác của tổ sư gia, mà chúng ta sau này cần chế tạo Thần đỉnh thuộc về chính mình, đó mới là chuyện mà chúng ta nên để ý tới."

"Mẹ, Chu Tước Nhu Tình Ti trên người ta, chính là của sư công chế tạo ra sao?" Liễu Mộng Nhi hỏi, trước đó nàng ta tuy rằng chưởng quản Thần Binh môn, nhưng lúc này ở bên cạnh cha mẹ, lại là một nữ nhi nhu thuận, không có loại uy thế của nữ vương kia.

"Sư công ngươi cho rằng Chu Tước Nhu Tình Ti nhiều lắm chỉ có thể bảo vệ ngươi, không nghĩ tới thời gian lâu như vậy, ngươi vậy mà đạt được Chu Tước Nhu Tình Ti tán thành, có thể sử dụng Thần khí này, ngươi sau này nhất định phải yêu quý thật tốt." Tống Oánh hiện lành xoa xoa mái tóc của Liễu Mộng Nhi.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment