Thiệu Hiên Vân mở to mắt, lườm hắn một cái, nàng ta bây giờ cũng coi là một Đan Tiên tương đối nổi danh, hơn nữa thực lực cũng rất mạnh, muốn để nàng ta nhận Thẩm Tường là sư huynh thì nàng ta khó mà tiếp nhận.
Nhưng là, điểm số của Thẩm Tường bây giờ quả thực còn cao hơn nàng rất nhiều, hơn nữa hai trận tranh tài đều như vậy, đặc biệt là ở trện này, ở dưới tình huống mình rất có lợi, vẫn như vậy bị Thẩm Tường hung hăng đè ép, nàng ta bây giờ cũng không có ý tứ lại đi gọi Thẩm Tường là sư đệ, bị một sư đệ bở lại đằng xa như vậy, nàng ta cũng không tiếp thụ được, nếu như là lời của sư huynh, khả năng còn để nàng ta cảm thấy tự nhiên hơn một chút.
Thiệu Hiên Vân không nghĩ nhiều nữa, nàng ta biết chỉ cần mình bảo trì loại trạng thái này là được rồi, ổn định phát huy, coi như không thể cầm hạng nhất thì cũng có thể có một cái thứ tự tốt, dù sao nàng ta ở trong một đám Đan Tiên này xem như rất trẻ trung. :v
Ngũ Hành Huyền Nguyên đan chỉ còn lại một ngàn năm trăn phần, nói cách khác, Thẩm Tường lại luyện chế ba lần nữa là có thể luyện xong toàn bộ, dựa theo tốc độ bây giờ của hắn tới xem, cộng thêm thời gian xử lý dược liệu thì cũng chính là chuyện ba canh giờ xong hết ba lần luyện chế.
Hiện tại Thẩm Tường đã không phải là tham gia tranh tài mà là đang luyện đan điên cuồng, bởi vì những đan dược luyện chế ra này đều là của mình, mà Vạn Đan tiên quốc vốn định lấy những dược liệu cất giữ nhiều năm này ra để một đám luyện đan sư giúp một tay luyện chế một chút, hiện tại ngược lại Thẩm Tường là đang luyện chế giúp bọn hắn, thế nhưng đan lại không phải của bọn họ.
Nhìn thấy dáng vẻ vội vàng như vậy của Thẩm Tường, giống như thể muốn luyện chế xong toàn bộ đan dược Địa cấp của Vạn Đan tiên quốc cung cấp vậy, số lượng đan lớn như thế, nếu như lấy ra đi bán thì cũng được một số lớn tiên tinh a, Vạn Đan tiên quốc bây giờ tương đương với đưa cho Thẩm Tường.
Ba canh giờ trôi qua, Thẩm Tường rất đúng giờ đã luyện hết sạch sành sanh không còn ánh sáng của dược liệu Ngũ Hành Huyền Nguyên đan, hiện tại hắn tổng cộng có một vạn tám ngàn điểm, so trận đấu thứ nhất lúc trước bỏ xa đám đan tiên kia ở đằng sau càng xa hơn, những Đan Tiên đằng sau hắn kia không còn để ý tới hắn nữa, chỉ cần có thể tiến vào mười vị trí đầu thế là tốt rồi.
Quả nhiên, hiện tại Thẩm Tường bắt đầu có ý đồ với Hoàn Mệnh đan, hắn nhận lấy năm trăm phần dược liệu Hoàn Mệnh đan.
"Dược liệu Hoàn Mệnh đan này có phẩm chất tốt như vậy, không cần phải tốn nhiều sức như trước đó đối phó với Ngũ Hành Huyền Nguyên đan." Trong lòng Thẩm Tường âm thầm vui vẻ, bây giờ khoảng thời gian tranh tài còn có năm canh giờ, hắn muốn tranh thủ luyện chế càng nhiều Hoàn Mệnh đan càng tốt, hắn dĩ nhiên không phải lấy ra dùng, mà là cầm lấy đi bán, hắn rất thiếu tiên tinh.
Đan Tiên khác luyện chế đan dược Thiên cấp thượng phẩm, cực hạn nhất chỉ sợ cũng chỉ có một vạn hai ngàn điểm, không cách nào vượt qua Thẩm Tường, hiện tại đã có thể xác nhận Thẩm Tường là đệ nhất của lần tranh tài thứ hai này, huống hồ hắn bây giờ còn rất khỏe, còn có thể tiếp tục luyện đan.
"Ngươi luyện chế Hoàn Mệnh đan một lò có thể luyện chế ra bốn viên, Hạ Phong và Hạ Bùi kia đều biết, ngày đó ngươi ở trong Vạn Đan lâu xuất đan bốn viên, thế nhưng là gây ra oanh động không nhỏ, nếu như bọn họ trông thấy ngươi luyện ra một lò bốn viên, nói không chừng sẽ nhận định ngươi là Yến đại sư kia." Tô Mị Dao nói.
"Không sợ, dù sao sau khi ta được cái Thần đỉnh kia, sư phụ ta sẽ lập tức mang ta đi, ta tin tưởng thực lực của lão già điên này, chuyện sau này mặc kệ nó, ta chỉ cần vừa đi thì không ai có thể tìm được ta." Thẩm Tường trước đó cũng đã nghĩ tới vấn đề này, nếu như hắn áp chế một chút, một lò ba viên, có lẽ sẽ không khiến cho Hạ Bùi nghi ngờ.
Hạ Bùi hiện tại thế nhưng là làm mất đi Thiên Sơn thánh quả, cho nên bọn họ sẽ rất để ý tới chuyện này.
"Bọn họ lại không có chứng cứ chứng minh là ta, không cần lo lắng." Thẩm Tường nói.
Sau khi chỉnh lý xong dược liệu của Hoàn Mệnh đan, Thẩm Tường bắt đầu luyện đan, năm mươi cái Huyễn pháp bảo lô, trong mỗi một Huyễn pháp bảo lô đều là mười phần, giống như trước đó, mà lúc này hắn đã nắm giữ được rất tốt, không sợ sẽ thất bại.
"Phụ vương, nếu như hắn có thể luyện một lò ra bốn viên, có thể nói rõ hắn chính là Yến đại sư kia hay không." Hạ Phong thấp giọng hỏi, hắn rất căm hận đối với Yến đại sư kia, bởi vì ban đầu là hắn đưa Yến đại sư này mang đi ra ngoài, ai biết lại bỏ hắn chạy lấy người.
"Không thể, bởi vì phương pháp luyện đan của Yến đại sư kia có chỗ khác biệt với hắn, hơn nữa chúng ta cũng không có chứng cứ để chứng minh hắn chính là Yến đại sư, nhưng chúng ta nhất định sẽ nhìn chằm chằm vào hắn thật tốt." Hạ Bùi vẫn luôn nhìn vào Thẩm Tường.
Nếu như người này thật là Yến địa sư, vậy cũng nói rõ hắn là Thẩm Tường, nếu như trước đó Vương Quỳnh Cẩn nói là sự thật, như vậy rất nhiều chuyện lớn xảy ra bên trong Vạn Đan tiên quốc này đều là một mình Thẩm Tường này làm ra, còn có chuyện Thánh Linh Ngọc Thỏ xảy ra ở Thiên Ngưu tiên cung trước đó.
Thẩm Tường hết sức quen thuộc đối với Hoàn Mệnh đan, tuy rằng lần đầu tiên vận dụng loại phương thức này tới luyện chế, nhưng hắn không có một chút áp lực nào, giống như trước đó luyện chế Ngũ Hành Huyền Nguyên đan.
Hắn chỉ dùng khoảng thời gian không sai biệt lắm nửa canh giờ thì tiến vào tới giai đoạn ngưng đan, lúc này tất cả mọi người mở to hai mắt ra nhìn vào đám sương mù kia.
Chỉ thấy Thẩm Tường chia cắt khối không khí lớn trong mỗi một Huyễn pháp bảo lô thành bốn mươi phần, trông thấy cảnh tượng như vậy, toàn trường lập tức kinh hô lên.
Bởi vì điều này nói rõ một phần dược liệu của Thẩm Tường có thể luyện chế ra bốn viên Hoàn Mệnh đan, mà ở trước đây không lâu, ở Vạn Đan lâu xuất hiện một tên Yến đại sư cũng có thể làm được, chỉ có điều bây giờ người tham gia tranh tài lại là một hơi luyện chế ra năm trăm phần.
Hoàn Mệnh đan bán đi vẫn bán tương đối chạy, đặc biệt là phẩm chất thượng thừa, lúc này Thẩm Tường sử dụng loại thuật luyện đan hung tàn tốc độ này tới luyện chế, vậy mang ý nghĩa tiên tinh cứ ầm ầm tiến vào bên trong pháp bảo trữ vật của hắn.
"Phụ vương ... chắc chắn là hắn, Yến đại sư kia chắc chắn là hắn." Hạ Phong nắm chặt song quyền nói ra: "Nói không chừng chuyện Thiên Sơn thánh quả từ đầu tới cuối đều có quan hệ với hắn, bắt hắn lại hỏi cho rõ."
"Ngươi không còn nhỏ, chẳng lẽ không thể bình tĩnh một chút sau, lúc trước người lừa gạt lấy Thiên Sơn thánh quả, trong tay cầm tiên kiếm của ngươi, hơn nữa còn biết dùng độc Hắc Huyết ma quỳ, nói không chừng là Ma Hạt công chúa, ngươi lại đi nghe Vương Quỳnh Cẩn cái người đàn bà điên này nói bậy bạ." Hạ Bùi truyền âm khiển trách.
"Thế nhưng là..."
"Ngươi cảm thấy cái tên này một hơi luyện chế năm trăm phần dược liệu, sau lưng của hắn sẽ không có một tên gia hỏa lợi hại nào che chở hắn sao, nói không chừng đang ngay ở đây, nếu như chúng ta bây giờ hành động tùy tiện, xảy ra xung đột, hiện trường đại loạn, vậy chúng ta mất thế nhưng là thể diện." Hạ Bùi nói.
Hạ Phong không nói thêm gì nữa, nhưng hắn lại nhận định người này chính là Yến đại sư cũng chính là Thẩm Tường.
"Tiểu sư thúc kiếm chết rồi, có cơ hội nhất định phải lừa hắn một khoản thật tốt." Hoa Hương Nguyệt nũng nịu khẽ nói.
"Dựa theo cái tốc độ này của hắn, Hoàn Mệnh đan và Ngũ Hành Huyền Nguyên đan đều có thể đạt được một nhóm lớn, không biết đến lúc đó hắn muốn bán ra như thế nào." Liễu Tông Dự nói ra: "Không biết có thể để cho hắn bán cho Nhân Vương tiên quốc chúng ta một chút hay không."
"Tuyệt đối đừng, tiểu sư thúc rất đen, năm đó đại sư huynh nhưng bị hắn hung hăng lừa một khoản, hiện tại đại sư huynh cũng không dám buôn bán với tiểu sư thúc." Hoa Hương Nguyệt vội vàng nói.
"Đông Thần cũng đã nói với ta chuyện này." Vương Uy Toàn mỉm cười: "Người sư đệ này của ta đối với chuyện như thế này thật đúng là người thân cũng không chừa a."
"Nếu như là Tiên Tiên ra tay, hắn đưa cũng được." Hoa Hương Nguyệt cười hì hì nói: "Các ngươi hiện tại đã hối hận khi không mang theo Tiên Tiên đi tới."
Hoa Hương Nguyệt còn muốn nói, thật ra thì Liễu Mộng Nhi cũng có thể, chỉ có điều nàng ta không dám, muốn để Liễu Tông Dự và Tống Oánh biết nữ nhi mình cả sư lẫn đồ đều bị Thẩm Tường bắt phương tâm làm tù binh thì hậu quả có thể sẽ rất nghiêm trọng.
P/S: Ta thích nào ... chương 15