Lúc này Đan tiên của Thánh Long này không còn lời nào để nói, hắn vốn cho là người trước mắt này sẽ rất e ngại hắn, bởi vì Long Đế cũng ở nơi này, hơn nữa bản thân hắn cũng là một Thánh Long, nhưng ai mà ngờ vậy mà lại chống đối hắn như vậy, điều này làm cho hắn không nghĩ tới.
Thẩm Tường ngồi xuống, nhắm mắt lại tiếp tục nghỉ ngơi, Đan tiên Thánh Long này lúc này lập tức nổi giận, rất muốn ra tay đánh một cường giết chết Thẩm Tường, hắn nhịn lại hít vào một hơi, quay người rời đi, trở lại chỗ của hắn, nhìn ra được hắn vẫn tương đối lý trí.
Thẩm Tường bây giờ bất kể như thế nào cũng sẽ không ở trước mặt mọi người thừa nhận thân phận của hắn, bởi vì trận chung kết đã sắp tới, hắn chẳng mấy chốc thì có thể có được cái Thần đỉnh kia, bây giờ mà thừa nhận thì nói không chừng sẽ xảy ra một số chuyện khiến hắn không cách nào dự thi...
"Cái tên này là tới để bị chê cười đi!" Long Tuyết Di cười hì hì nói: "Hắn cho rằng tất cả mọi người sẽ rất sợ Hoàng Long tộc bọn hắn, cho là hắn tùy tiện hỏi một chút thì ngươi sẽ trả lời vấn đề của hắn."
"Có lẽ kinh nghiệm sống của hắn chưa nhiều, bởi vì nguyên nhân là Thánh Long, cho nên ngạo khí rất cao, ta nghĩ hắn coi như ở bên trong Hoàng Long tộc, chắc là cũng như thế đi." Thẩm Tường nói.
"Loại gia hỏa này chắc chắn cho rằng mình cao cao tại thượng, cho nên hắn sẽ không đi lịch luyện trong trần thế, xuất thân của hắn và hoàn cảnh trưởng thành của hắn đã chú định hắn là một người như vậy, trừ khi sau này hắn có cảm ngộ." Long Tuyết Di hiểu rõ vô cùng đối với mấy tên Hoàng Long này.
Thời gian hiện tại là nghỉ ngơi, vốn cho là có một vở kịch để xem, ai ngờ Đan tiên Thần Long vậy mà sợ, bị người ta nói cho vài câu liền sặc mà quay trở về, để mọi người rất thất vọng.
Ở đây đại đa số người đều xác định người điên luyện đan này chính là Thẩm Tường, bởi vì lúc trước sự tích của Thẩm Tường ở Đế Thiên chuyển tới có quan hệ tới việc luyện đan kinh người của Thẩm Tường, có phần lớn luyện đan sư của các thế lực đều biết.
Bọn họ lúc này cũng muốn nhìn xem chưởng môn khai sáng Hàng Long môn này, lấy đồ Long làm tôn chỉ đến cùng là như thế nào, đồng thời bọn họ cũng muốn nhìn xem Thanh Long Đồ Ma đao vang danh cửu thiên kia như thế nào!
"Sư đệ, ngươi đừng sợ, ta và Đại sư huynh của ngươi sẽ bảo vệ ngươi, hơn nữa quốc vương Nhân Vương tiên quốc cũng tới, còn có cha mẹ của Mộng Nhi đều ở đây, thực lực của chúng ta cũng không kém, chắc chắn sẽ không để ngươi xảy ra chuyện gì." Thiệu Hiên Vân cảm thấy bầu không khí có chút căng thẳng, bởi vì xung quanh những thế lực lớn kia đang thảo luận chuyện nên đối phó Thẩm Tường như thế nào.
"Đa tạ sư muội, tuy nhiên ta tạm thời không cần các ngươi quan tâm, ta sớm đã có chuẩn bị." Thẩm Tường trả lời nói.
"Hừ, ngươi không thể gọi ta một tiếng sư tỷ sao?" Thiệu Hiên Vân trợn mắt một cái rồi khẽ nói.
"Hắc hắc, ngươi không thể gọi ta một tiếng là sư huynh sao? Chúng ta đều là luyện đan, người thành đạt thì làm sư, ta làm sư huynh của ngươi có lẽ rất có tư cách a." Thẩm Tường cười hì hì nói.
Thiệu Hiên Vân không còn xoắn xuýt chuyện này với Thẩm Tường nữa, bằng không nàng ta cảm thấy chờ một chút nữa thì thật sẽ chịu thua, sau đó thua trận, nàng ta trong đáy lòng cũng không muốn làm sư muội của tiểu quỷ này.
"Sư phụ cũng tới sao? Ta làm sao không nhìn thấy hắn?" Thiệu Hiên Vân hỏi.
"Tới, sư phụ cũng giống như ta, đều là người mang trên người phiền phức, cho nên không muốn quấy nhiễu cuộc sống thanh tĩnh của đôi vợ chồng trẻ các ngươi." Thẩm Tường nói.
"Chúng ta còn lâu mới sợ bị quấy nhiễu a, có hắn ở đây ta yên tâm." Thiệu Hiên Vân khẽ thở dài.
Thiệu Hiên Vân ở luyện đan vừa rồi cũng rất vất vả, cho nên nàng chỉ nói nhăng nói cuội cùng với Thẩm Tường một vài câu rồi nghỉ ngơi.
Thẩm Tường khôi phục ngược lại là rất nhanh, hắn dựa theo Âm Dương thần mạch trong cơ thể, tốc độ hấp thu tiên khí nhanh tới kinh người, lại thêm hắn ăn đan dược, chẳng mấy chốc đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.
Ước chừng sau khi đi qua một canh giờ, trong đầu của hắn xuất hiện giọng nói của Long Tuệ San.
"Thẩm Tường, là ngươi sao? Ta là Long tỷ tỷ của ngươi!" Long Tuệ San hỏi.
Thẩm Tường suy nghĩ một chút lần theo thần thức truyền vào trong đầu trả lời: "Long tỷ tỷ, đã lâu không gặp, gần đây được không?"
Long Tuệ San ở dưới sự giúp đỡ của Thái Thượng trưởng lão mới có thể cách một cái đại trận truyền âm với Thẩm Tường.
"Tiểu tử thúi, đi tới Thiên giới mà cũng không tới tìm ta, có phải chê ta không đủ lợi hại hay không, không có năng lực bảo vệ ngươi cái tên ôn thần này đúng hay không?" Long Tuệ San trước đó giọng điệu còn rất dịu dàng, mà lúc này lại trở nên rất cuồng bạo.
"Không phải a ... ta chỉ là có ý định muốn một mình xông pha một lần, cái này có chỗ tốt đối với ta, đa tạ tỷ tỷ quan tâm, đúng, Tiểu Linh ở chỗ của ngươi thế nào?" Thẩm Tường dò hỏi.
"Nàng ta là muội muội của ngươi, cũng là muội muội của ta, ngươi không cần lo lắng nàng ta, ta đã cho nàng ta một viên Long châu, hiện tại nàng ta đang ngủ say để dung hợp long châu, chờ dung hợp xong, thân thể của nàng ta cùng phương diện khác đều sẽ có thay đổi rất lớn, nàng ta bị cưỡng ép tăng thực lực lên xuất hiện những ảnh hưởng kia cũng sẽ dần dần được tiêu trừ." Long Tuệ San nói ra: "Ngươi thì sao? Tình cảnh bây giờ của ngươi cũng không tốt, muốn ta ra tay không?"
"Không cần!" Thẩm Tường nói, tuy nhiên trong lòng hắn lại cảm thấy ấm áp, bởi vì còn có rất nhiều người quan tâm tới hắn.
"Hừ, ngươi giúp ta nhiều chuyện như vậy, không thể để cho ta giúp ngươi một chút sao? Đợi tranh tài kết thúc, những thế lực lớn kia chắc chắn sẽ vây quanh ngươi, tới lúc đó ngươi làm sao phá vây? Ít ra Long gia chúng ta có thể giúp ngươi đánh ra một cái lỗ hổng tới chạy đi." Long Tuệ San rất không hài lòng mà nói, bởi vì nàng ta thật rất muốn giúp đỡ Thẩm Tường.
"Đại tỷ, ngươi quan sát là được rồi, chờ sau khi tranh tài kết thúc, ta làm xong chuyện của ta thì ta sẽ đi tìm ngươi!" Thẩm Tường nói, coi như Hoàng Cẩm Thiên không ở đây, một mình hắn cũng có thể chạy mất, hắn cũng không muốn để Long gia đối đầu với các thế lực khác, đối với Long gia mà nói là không có chỗ tốt.
Thời gian nghỉ ngơi ba canh giờ chẳng mấy chốc đã đi qua, hiện tại đấu trường rộng lớn này chỉ còn lại có mười tên luyện đan sư, bọn họ sắp tiến hành trận chung kết.
Đây cũng là chuyện mà Thẩm Tường rất mong đợi vào lúc này, đồng thời cũng có chút lo lắng, bởi vì quy tắc tranh tài không phải được đặt ra ngay từ đầu, mà là ở trước khi mỗi một trận đấu bắt thì mới công bố, điều này làm cho Thẩm Tường rất không hài lòng, quy tắc tranh tài trước đó, chính là nhằm vào hắn mà thiết lập, vô cùng bất công đối với hắn.
"Trước đó các vị biểu hiện đều rất xuất sắc, lúc này có thể đi tới một bước này đều rất không dễ dàng, còn có một trận tranh tài là có thể công bố người thắng cuộc cuối cùng!"
"Hiện tại chúng ta tuyên bố quy tắc tranh tài, quy tắc tranh tài của chúng ta vẫn luôn rất công bằng công chính, trận tranh tài thứ ba cũng là như thế!"
"Trận tranh tài thứ ba không giống với trước đó, trận đấu này chúng ta sẽ áp dụng phương thức một lò phân thắng thua, như vậy có thể để cho mọi người có thể chuẩn tâm luyện tốt một lò đan, có thể phát huy ra toàn bộ tất cả thực lực của chính mình!"
"So số lượng không có người vượt qua Thẩm Tường, cho nên cái trận thứ ba này không phải dựa vào số lượng mà giành thắng lợi, cái này tương đương với làm giảm đi ưu thế của Thẩm Tường."
"Trận chung kết cuối cùng này chỉ nói coi trọng phẩm chất đan dược, vì để cho luyện đan sư chuyên tâm luyện đan, không thể so tốc độ và số lượng mà là so về chất lượng!"
Nghe được điều này, Thẩm Tường cười lạnh trong lòng, bởi vì đây đều là sở trường của hắn, như thế vừa đúng, tương đương với làm suy yếu đi ưu thế của hắn ở trên hai cái phương diện kia.
"Chỉ là xem phẩm chất, cái này không dễ phán xét đi, bởi vì đến giai đoạn này của chúng ta, luyện chế ra đan đều là phẩm chất thượng thừa." Bích Hà đan tiên nói.
"Này cũng không phải vậy, trên phẩm chất thượng thừa còn có phẩm chất đỉnh phong." Đỗ Hải nói.
"Nhưng là tất cả mọi người cùng một chỗ luyện chế ra đan dược phẩm chất thượng thừa thì cái này phải phán xét như thế nào?" Bích Hà đan tiên nói rất đúng, cũng là câu hỏi trong lòng mọi người muốn hỏi.
"Lúc luyện đan là yêu cầu mọi người luyện chế một loại đan sao? Nếu như luyện chế phẩm cấp cao, vậy sẽ không công bằng đối với luyện đan sư chỉ có thể luyện chế ra đan dược cấp thấp, nếu như luyện chế đan dược cấp thấp, một số luyện đan sư lại không cách nào phát huy ra trình độ!" Long Bội Dung nói.
Hạ Bùi cười cười, tiếp tục nói ra: "Vấn đề mà mọi người nói, ta sớm đã nghĩ tới, luyện đan sư Vạn Đan tiên quốc chúng ta trước đó làm ra một cái tiên khí có thể phân biệt phẩm chất!"
Hạ Bùi lấy ra một cái mâm tròn, ở giữa mâm tròn này có một cái chỗ lõm xuống, Hạ Bùi ở trên thả xuống một viên đan dược Địa cấp hạ phẩm có phẩm chất cực kém, chỉ nhìn thấy kim đồng hồ trên cái mâm tròn này chuyển động, rồi mới dừng lại ở trên chữ "ba".
"Viên đan dược này phẩm chất chỉ có ba!" Hạ Bùi nói xong, lại đổi lại một viên đan dược Thiên cấp thượng phẩm, phẩm chất cũng rất kém cỏi, chỉ thấy kim đồng hồ chuyển động, dừng lại ở trên chữ "Bốn".
Sau đó Hạ Bùi còn để luyện đan sư thi đấu trận chung kết tiến hành kiểm tra cẩn thận, xác nhận tiên khí kiểm tra phẩm chất này không có vấn đề gì.
Bọn họ thử một chút, để vào đan dược có các loại phẩm cấp hơn nữa phẩm chất khác biệt, đều giống như trong lòng bón hắn suy đoán, mà lên phẩm chất thượng thừa đều là ở trong khoảng năm mươi tới bảy mươi, trong đó có mấy viên có phẩm chất cực cao có thể lên tới hơn tám mươi.
Trên mâm tròn kia khắc lấy nhiều nhất cũng chỉ có một trăm.
"Nếu như vượt qua một trăm thì sao?" Thiệu Hiên Vân hỏi.
"Đan Tiên thất phẩm của Vạn Đan tiên quốc chúng ta, luyện chế ra phẩm chất đỉnh phong, có thể tới chín mươi bảy, trước mắt còn chưa xuất hiện qua một trăm, nếu như hơn trăm, kim chỉ trận sẽ lại đi một vòng, luyện khí sư chúng ta cho rằng, một trăm coi như là đỉnh phong nhất." Hạ Bùi nói.
Thẩm Tường để Long Tuyết Di kiểm tra cẩn thận cái tiên khí này, không phát hiện có dấu hiệu có liên hệ với những người khác, cho nên cũng không sợ đám người Hạ Bùi gian lận, hơn nữa bọn họ cũng không dám, dù sao tham gia tranh tài còn có Hoàng Long tộc, Hỏa Thần điện, Trấn Ma thần điện và Long gia những thế lực lớn này.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.