Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1364 - Chương 1364 - Dạ Ma Địa Ngục

Chương 1364 - Dạ Ma Địa Ngục
Chương 1364 - Dạ Ma Địa Ngục

Đoạn Sùng qua giai đoạn phi thăng lâu rồi, cho nên hắn muốn tới Thiên giới cũng rất khó, nhưng bây giờ lại xuất hiện ở đây, hắn cũng không dịch dung, chỉ có điều nhìn có chút nghèo túng.

Lúc này đêm khuya, trong tay Đoạn Sùng ôm một chồng bản đồ dày, mà lúc này có mấy thiếu niên chạy tới, thi nhau lấy tiên tinh ra mua bản đồ trong tay Đoạn Sùng.

Sau khi bán đi, Đoạn Sùng lại lập tức trở về phòng, nhưng chẳng mấy chốc từ một bên cửa sổ khác leo ra, qua lại trong phòng cũ nát khu hẻm nhỏ, đi tới một căn phòng khác.

Đây đều là được Thẩm Tường dùng thần hồn ly khai bay trên không trung mà nhìn thấy rõ ràng, trông thấy hành động của Đoạn Sùng, hắn càng khẳng định người này là Đoạn Sùng không sai, nhưng hắn làm sao lại ở chỗ này?

Thẩm Tường che giấu khí tức, lặng lẽ tới cửa phòng chỗ gian phòng của Đoạn Sùng, nhẹ nhàng gõ cửa: "Đoạn trưởng lão, là ta!

Đoạn Sùng đang ở bên trong bỗng nhiên giật mình, nhưng suy nghĩ một chút, chẳng mấy chốc thì hiểu mình bị Thẩm Tường phát hiện ra cũng rất bình thường.

Sau khi Đoạn Sùng mở cửa, dẫn Thẩm Tường đi vào.

"Bản đồ kia quả nhiên là ngươi thả ra!" Đoạn Sùng cười cười nói: "Chỉ có điều ngươi vẽ thiếu một dòng sông cho nên ta bổ sung giúp ngươi."

"Đoạn lão, làm sao ngươi lại ở chỗ này? Không phải ngươi đang ở dưới Đế Thiên sao?" Thẩm Tường hỏi.

"Chưởng môn, hiện tại ở dưới Đế Thiên, Hàng Long môn chúng ta rất lợi hại rất ổn định, ta cảm thấy ở nơi đó quá nhàm chán, cho nên mới lên tới đây, ta thế nhưng là phí mất rất nhiều sức mới mở ra được một cái thông đạo đi lên, còn thiếu chút nữa thì chết mất." Đoạn Sùng trong lòng vẫn còn mang sợ hãi.

"Ngươi tới vào lúc nào?"

"Hai năm trước, không nghĩ tới ngươi ở Thiên giới được hoan nghênh sớm như vậy a." Đoạn Sùng cười nói.

Đoạn Sùng là một tên Tiên Quân, hơn nữa năng lực ẩn nấp cực mạnh, hắn lặng lẽ tản những bản đồ này ra, người khác cũng rất khó tìm được hắn.

"Ta tìm rất nhiều cổ tịch có liên quan, đều không hiểu rõ được vị trí cụ thể của Thánh Thú cổ vực, tuy nhiên ta dám khẳng định, Hoàng Long tộc chắc chắn biết, những Thông Thiên thế gia và Thánh vực kia cũng biết một chút, không biết bọn họ nhìn thấy những bản đồ này thì sẽ có cảm tưởng gì?" Đoạn Sùng cười nói: "Vẫn là tiểu quỷ ngươi có nhiều ý đồ xấu, nếu không phải vậy thì chỉ sợ Thánh Thú cổ vực sẽ bị đám gia hỏa kia chiếm đoạt."

"Hiện tại thì tốt, một khi bản đồ được lan rộng ra ngoài, chắc chắn sẽ có người gặp qua loại địa thế kia, không bao lâu nữa, ai cũng sẽ biết Thánh Thú cổ vực là ở nơi nào."

Trước đó Hoàng Long tộc thay mặt mấy cái thế lực lớn mua sắm manh mối có liên quan, nhưng bây giờ có manh mối rồi, chẳng qua là công khai, Thẩm Tường quả thực làm hỏng chuyện tốt của bọn hắn, khó trách Đoạn Sùng sẽ ẩn nấp kỹ tới như vậy.

Thẩm Tường bây giờ cũng đang giúp một tay in những bản đồ kia, hắn hỏi: "Đoạn lão, năm đó gia tộc đi theo Thập Thiên đại đế ở Thiên giới đều có địa vị nhất định, thậm chí có thể so với những thế lực đỉnh cấp kia, Đoạn gia các ngươi ở Thiên giới không có loại cơ nghiệp này sao?"

"Đoạn gia chúng ta khác so với những gia tộc khác a, chúng ta thỉnh thoảng sẽ bị một loại lực lượng thần bí phong ấn lại, chúng ta bây giờ còn có được mấy người kế tục đã không tệ rồi, cơ sở ở Thiên giới sớm đã bị tiêu diệt, tuy nhiên truyền thuyết năm đó lão tổ tông Đoạn gia chúng ta ở Thiên giới có một phần mộ, mục đích ta tới Thiên giới chính là vì tìm kiếm phần mộ này, rồi đào móc xuống, nghe nói bên trong có thứ rất quan trọng." Đoạn Sùng nói.

Đoạn Sùng hao tổn tâm cơ tới Thiên giới, chính là vì đào phần mộ của tổ tông bọn họ, hơn nữa nhìn dáng vẻ có lẽ là chuyện mà tổ tiên bọn họ giao phó xuống bọn họ nhất định phải đi làm.

"Tiểu tử Đoạn Tam Thường kia bây giờ còn chưa có năng lực đi đào loại mộ này, cho nên ta sẽ bồi dưỡng hắn thật tốt, lực lượng một mình ta không đủ, qua một thời gian ngắn ta sẽ đi Nhân Vương tiên quốc."

Đoạn Tam Thường cũng ở Nhân Vương tiên quốc, tiểu trộm mộ kia đi tới Thiên giới, chắc chắn sẽ tiếp tục nắm lấy nghiệp cũ, mộ ở trên Thiên giới này có rất nhiều đều là có giấu bảo tàng.

Chỉ là một tháng, những bản đồ này đều xuất hiện ở bên trong rất nhiều tiên cung tiên quốc, hơn nữa còn được xác nhận, đó chính là Thánh Thú cổ vực, bởi vì đã từng có một lão Thú Vương đi ra chứng minh.

Có manh mối, Đoạn Sùng và Thẩm Tường cũng tách nhau ra, hắn cũng có chuyện quan trọng phải đi làm, mà hắn tin tưởng Thẩm Tường chắc chắn có thể một người an toàn từ Thánh Thú cổ vực trở về.

Manh mối càng ngày càng nhiều, đặc biệt là ở bên trong Vạn Thú tiên cung, nơi này ẩn giấu đi một số lão Thú Vương, trong đó còn có tên lớn lên ở khu vực biên giới của Thánh Thú cổ vực, chỉ có điều đám bọn hắn trước kia không biết chỗ đó chính là Thánh Thú cổ vực.

Trong đó có một lão Thú Vương nói mình sẽ không trở về chỗ đó, hắn nói chỗ đó căn bản không phải thánh địa như mọi người tưởng tượng, chỗ đó chính là địa ngục, hắn phải trải qua trăm ngàn khó khăn mới có thể từ bên trong đó đi ra, cái nơi gọi là Thánh Thú cổ vực vô cùng nguy hiểm, coi như thực lực của hắn bây giờ là Thú Vương thì cũng không muốn quay trở về đó.

Thú Vương có cách nói này còn có hai tên, nhưng rất nhiều người và thú loại đều không tin, bọn họ cho rằng những lão Thú Vương này là lo lắng người khác đi chiếm Thánh Thú cổ vực trước, cho nên mới cố ý nói chỗ đó tới kinh khủng như vậy.

Để Thẩm Tường có chút buồn bực chính là, đến nay cũng không biết chỗ đó là ở nơi nào, những lão Thú Vương này nói không muốn để cho quá nhiều người đi chịu chết, đều giữ chặt miệng.

Đây đều là lão Thú Vương của Vạn Thú tiên cung không chịu nói, tuy nhiên ở một chỗ tụ tập Tiên thú hóa hình khác, lão Thú Vương bên trong Chiến Thú tiên cung nơi mà có địch ý to lớn với nhân loại lại nói ra.

"Dạ Ma Địa Ngục! Nơi này giống như có vẻ rất đáng sợ." Sau khi Thẩm Tường nghe được tin tức mới nhất, rất nhiều người đều thi nhau đối với cái Dạ Ma Địa Ngục này cảm thấy rất sợ hãi.

"Thánh Thú cổ vực lại chính là Dạ Ma Địa Ngục!" Tô Mị Dao kinh hãi mà nói, trong giọng nói mang theo một chút sợ hãi.

"Nơi này rất khủng bố sao?" Thẩm Tường vội vàng truy vấn.

"Ta chỉ là nghe nói, Tru Ma phong ở bên trong, nhưng cũng không phải là ở trung tâm của Dạ Ma Địa Ngục này, chỉ có thể coi là ở trên một ngọn núi, mà ở trung tâm nơi này không người có thể đi." Tô Mị Dao nói.

"Năm đó sư phụ của chúng ta muốn một mình đi Tru Ma phong, nhưng cuối cùng thì lại trọng thương trở về, không có người tiếp dẫn, căn bản khó mà tới gần." Bạch U U nói, năm đó các nàng chính là cường giả một phương, sư phụ các nàng thì càng lợi hại hơn, nhưng đều bị ăn thua thiệt ở loại địa phương này.

"Khó trách rất nhiều người đều không thể thông qua hình dáng bố cục trên bản đồ nhìn ra được đó là nơi nào, hóa ra chỗ đó có rất ít người có thể tới gần, bình thường được sương mù dày đặc bao phủ, hơn nữa bay ở trên cao cũng rất nguy hiểm, nếu thật là như vậy, khó trách mấy tên lão Thú Vương từ bên trong đó chạy ra đều không muốn trở về." Tô Mị Dao hít một ngụm khí lạnh, nàng ta nghĩ thôi mà cũng đã cảm thấy đáng sợ, bởi vì nàng đã từng nhìn thấy dáng vẻ đầy thương tích của sư phụ mình khí trở về.

"Khó trách bọn hắn chạy ra ngoài cũng có thể trở thành Thú Vương, bản thân bọn họ không có chút năng lực thì đều không ra được, căn cứ truyền thuyết, ở trong đó xác thực giống như Địa Ngục, đặc biệt là về ban đêm, sẽ nghe được tiếng gầm rú rất đáng sợ, trong truyền thuyết thứ lợi hại nhất chính là Dạ Ma vào lúc trời tối!" Bạch U U nói.

Đây đều là truyền thuyết, bởi vì đi vào rất khó còn sống để đi ra.

"Ta có lộ tuyến đi an toàn, nói không chừng có thể tránh thoát một số nguy hiểm!" Thẩm Tường nói, bởi vì hắn nghe được khẩu khí của Tô Mị Dao và Bạch U U, là không muốn để cho hắn đi vào, sư phụ các nàng loại lão ma đầu cường đại kia đi vào cũng phải chịu thiệt thòi lớn chứ đừng nói là hắn?

P/S: Ta thích nào ... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment