Thẩm Tường cũng cảm thấy Hoàng Điểu tộc này mang một con Phượng Hoàng có thực lực yếu ớt tới đây là rất không sáng suốt, toàn bộ Long của Hoàng Long tộc tới đây đều có thực lực tương đối mạnh.
"Khả năng Phượng Hoàng này có thiên phú niết bàn trùng sinh, cho nên mới không sợ chết." Long Tuyết Di nói.
"Thần Du Cửu Thiên của ngươi có thể đi sâu vào trong không? Ta vừa rồi dùng một chút, đi không được bao xa thì lực lượng thần hồn liền tán đi." Ở trong môi trường này, dùng Thần Du đi dò đường rất thuận tiện, nhưng bây giờ thần du không được bao xa.
"Ta cũng không được, trong sương mù dày đặc này có một loại năng lượng có thể ăn mòn thần lực, nếu như thần lực của chúng ta cách chúng ta quá xa, cũng sẽ bị ăn mòn rất dễ dàng, chỉ có thể sử dụng ở gần." Long Tuyết Di cũng có tình huồng giống như vậy, chỉ có điều nàng ta có thể phóng xuất xa hơn một chút so với Thẩm Tường.
Dạ Ma sẽ không xuất hiện vào ban ngày, cho nên ở lúc ban ngày, mọi người nhanh chóng đi đường, nhưng không có nghĩa là ban ngày sẽ an toàn tuyệt đối, nguy hiểm trong này không chỉ có riêng là Dạ Ma.
Thẩm Tường cảm thấy hiện tại hắn cho dù có bản đồ, nhưng muốn dựa theo lộ tuyến trên bản đồ mà đi thì chỉ sợ cũng rất khó khăn, bởi vì hắn không cách nào trông thấy hình dáng mặt đất nơi này, không thể so sánh tìm ra lộ tuyến chính xác trên bản đồ.
Phía trước là một đội quân hùng mạnh gồm mấy chục vạn của các thế lực siêu cấp, đằng sau chỉ có một hai vạn người tới tham gia náo nhiệt không sợ chết, vốn là có hơn hai mươi vạn, nhưng từ khi Dạ Ma xuất hiện vào tối ngày hôm qua, sau khi có nhiều người chết đi thì có rất nhiều người đã nửa đường bỏ cuộc, lúc trời vừa sáng thì đi về.
Đi được hơn nửa canh giờ, Thẩm Tường ở trên đỉnh một ngọn núi cao, hắn sử dụng Hỗn Độn thần nhãn, nhùn về phía xa, tuy rằng không thể thấy rõ những ngọn núi kia, nhưng lại có thể thông qua Hỗn Độn thần nhãn mà trông thấy hình dáng rõ ràng, như thế vừa tới, hắn cũng thuận tiện so sánh với bản đồ.
"Không tìm được, xem ra còn chưa tiến vào Dạ Ma Địa Ngục." Thẩm Tường lắc đầu, rồi mới nhìn về phía dưới đằng trước, lúc này mấy chục vạn người ở phía trước kia đã xuống tới sườn núi, mà ở đằng trước ngọn núi này lại có một ngọn núi nhỏ.
Thẩm Tường đương nhiên không thể nhìn rõ, hắn là dùng Hỗn Độn thần nhãn nhìn xuyên thấu qua sương mù mà trông thấy hình dáng, ngay khi hắn muốn tiến về phía trước, lại phát hiện ngọn núi phía dưới thế mà lại động một chút, hắn biết mình không nhìn nhầm, nếu như ngọn núi nhỏ kia biết động, vậy chỉ có một khả năng, đây không phải là một ngọn núi nhỏ mà đây là một đầu cự thú!
Nơi này là Thánh Thú cổ vực, bên trong có rất nhiều cự thú cường đại, đương nhiên cũng sẽ có một số chạy tới, những cự thú này vốn chính là một trong những mối nguy hiểm ở vòng ngoài của Dạ Ma Địa Ngục này.
Sau khi Thẩm Tường phát hiện thì lập tức dừng bước lại, sau đó hắn thông qua Hỗn Độn thần nhãn trông thấy một đoàn hồng ảnh đột nhiên bay ra ngoài, nhìn kỹ, giống như là một con chim vỗ cánh vậy, chỉ có điều toàn thân đỏ bừng.
"Là Phượng Hoàng xuất thủ, không biết công chúa Phượng Hoàng hay là Phượng Hoàng Vương." Thẩm Tường không thể cảm ứng được khí tức trước mặt, bởi vì những sương mù nồng đậm quái dị này có thể cản trở khí tức khuếch tán ra, coi như thần lực cũng rất khó bay tới chỗ đó.
"Là công chúa Phượng Hoàng kia, không nghĩ tới thực lực còn mạnh hơn so với ta dự tính." Long Tuyết Di nói.
"Mạnh hơn ngươi bao nhiêu?" Thẩm Tường cười hỏi.
"Hừ, có lẽ ngươi nên nói là ta mạnh hơn nàng bao nhiêu mới đúng, loại chim nhỏ này căn bản không phải là đối thủ của ta, ta xuất thủ, một cái đuối là có thể vung chết nàng ta, nàng ta chỉ là công chúa Phượng Hoàng, mà ta đây thế nhưng là Thiên Long đại đế, căn bản không có khả năng so sánh." Long Tuyết Di chém gió tới xuất thần, thật giống như chính mình vừa xuất hiện ra thì công chúa Phượng Hoàng kia sẽ lập tức quỳ lại nàng ta vậy.
"Được a, Thiên Long đại đế tôn kính, ngươi đi tóm nàng ta tới, hương vị thịt của Phượng Hoàng khả năng rất tốt đi!" Thẩm Tường cười nói.
"Thịt Phượng Hoàng không nên ăn, rất cứng rất chua, rất khó nướng, hơn nữa mổ xẻ cũng không dễ, hương vị thịt so với Kim Bằng thì một trời một vực."
"Ngươi từng nếm qua?" Thẩm Tường có chút không tin, Phượng Hoàng vốn là rất ít, hơn nữa hắn đi cùng với Long Tuyết Di lâu như vậy rồi, cũng chưa nghe nàng nói tới.
"Ta chưa từng ăn, nhưng trong ký ức truyền thừa của ta có nhắc tới, sẽ không sai." Long Tuyết Di nói.
Thực lực của công chúa Phượng Hoàng này thật rất không tệ, lập tức giải quyết cự thú cản đường, trong lúc đó chỉ là nghe được được cự thú kia gào lên một tiếng giận dữ, sau đó thì cái gì cũng không còn.
"Thật lãng phí a, lập tức bị đánh thành tro bụi, trên người con cự thú kia có thể bán được không ít tiên tinh." Thẩm Tường một mặt đáng tiếc mà nói.
"Người ta thế nhưng là công chúa Phượng Hoàng, làm sao sẽ thiếu đi chút tiên tinh đó?" Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường từ trên đỉnh núi chạy vội xuống dưới, lúc này hắn đã tụt ở đằng sau những người khác rất xa, đi theo đằng sau đán người kia đều cảm thấy rất thoải mãi, bởi vì có đoàn quân ở phía trước mở đường, bọn họ những người theo sau này căn bản không cần phải lo lắng cái gì cả, chỉ là tới buổi tối phải cẩn thận những con Dạ Ma kia một chút.
Thẩm Tường cảm thấy đám người này có thể có một thành còn sống trở về thế là tốt rồi, còn như những đệ tử tới từ những thế lực lớn kia, cũng đều là đi chịu chết a, dù sao những thế lực lớn này căn bản không thiếu những đệ tử tầng dưới chót này, mỗi ngày đều có bó lớn người muốn gia nhập thế lực của bọn hắn.
Trời tối, mọi người lại bắt đầu lo lắng, mà tiếng kêu như tiếng khóc làm cho người ta hoảng sợ kia của Dạ Ma đã dần dần xuất hiện, theo sắc trời càng ngày càng đen, những tiếng kêu kia cũng càng lúc càng lớn, không bao lâu nữa, mọi người đã cảm thấy mình giống như bị tiếng gào thét ầm ĩ kia bao quanh, bốn phương tám hướng đều là những tiếng gào thét đó, hơn nữa những tiếng gào khóc này rất lớn, giống như là có người đang khóc lớn ở ngay bên tai ngươi vậy.
Thẩm Tường ngược lại là không sao cả, hắn có thể trực tiếp phong bế thính giác, như vậy sẽ không chịu ảnh hưởng, chỉ cần thần lực nhìn rõ tình huống xung quanh.
"Nơi này đã coi như là Dạ Ma Địa Ngục, Dạ Ma xuất hiện, không còn vài con như trước nữa!" Bạch U U nói ra: "Căn cứ theo tiếng khóc này tới phán đoán, đám dạ ma ở nơi này có một tên Dạ Ma Quân thống lĩnh, Dạ Ma Quân có trí tuệ, hơn nữa không kém hơn so với nhân loại nhiều."
Nghe được lời căn dặn này của Bạch U U, Thẩm Tường lập tức cảnh giác lên, hắn cũng không muốn vừa mới bước vào Dạ Ma Địa Ngục này thì lại bị thương chỗ nào đó.
Cự đầu của những thế lực lớn kia giống như cũng phát giác được nguy hiểm đang ở bên cạnh, tuy nhiên những cự đầu này bây giờ còn không cần quá lo lắng cho chính mình, thực lực của bọn hắn đều rất mạnh, chỉ cần không phải Dạ Ma Vương thành nhóm kết đội công kích bọn họ, bọn họ đều không có áp lực gì cả, dùng lực lượng trong cơ thể bọn hắn thả ra một cái vòng bảo hộ, những Dạ Ma này cũng không dám tới gần bọn họ.
Thần lực của Thẩm Tường có thể phóng thích tới trong phạm vi khoảng mười trượng trở lại, hắn bây giờ cảnh giác ở trên không trung, bởi vì những Dạ Ma kia đều đánh lén từ trên không trung.
"Xuất hiện a, một đám Dạ Ma, rất nhiều rất nhiều, tuy rằng đều là Tiểu Dạ Ma, nhưng số lượng nhiều như vạy, coi như Tiên Vương chỉ sợ cũng không chịu nổi!" Long Tuyết Di cả kinh kêu lên.
"Có bao nhiêu!" Thẩm Tường nuốt nước miếng tới ực một cái, rồi mới hít một hơi, số lượng mà ngay cả Tiên Vương cũng không chịu nổi, vậy chắc chắn sẽ rất khủng bố.
"Chí ít hai mươi vạn!"
Nghe được con số này, Thẩm Tường hơi run rẩy một chút, cũng vào lúc này, mặt đất có rung động rất nhỏ.
"Trên trời dưới đất đều có!" Long Tuyết Di nói.
"Có Dạ Ma dưới mặt đất!"
Thẩm Tường hô, rồi mới đập mạnh, đồng thời phóng xuất ra Huyền Vũ La Thiên tráo, dùng chân khí thuộc tính Thủy cường đại tới bảo vệ mình, không cho những Dạ Ma ở trên khung trung kia chạm vào thân thể của hắn.
P/S: Ta thích nào... chương 2