Khuôn mặt Ngô Thiên Thiên đỏ bừng, nàng không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà nói ra loại lời khinh bạc này, tuy nhiên trong lòng nàng âm thầm vui mừng, dù sao đây cũng là Thẩm Tường khen nàng, hơn nữa nàng biết mình cũng có nơi hấp dẫn Thẩm Tường.
Thẩm Tường thì tức giận đến muốn nổi điên lên, nhưng hắn vẫn nhịn được, giải thích nói: "Ta là nói... Thân hình của ngươi rất tốt."
"Ừm!" Ngô Thiên Thiên nhẹ gật đầu, sau đó thì thất hồn lạc phách rời đi.
Thẩm Tường trông thấy nàng đi ra võ viện, dùng sức đánh lấy bộ ngực, thấp giọng mắng: "Tiểu Long mông nhỏ, ngươi tốt nhất đừng đi ra, nếu không ta đánh sưng mông nhỏ của ngươi."
Long Tuyết Di hừ nhẹ nói: "Ngươi bắt tâm hồn thiếu nữ của người ta đi, lại vô tình như vậy, bản Long nhịn không được.
"Cái này... Sau này hãy nói." Thẩm Tường hít một hơi, Ngô Thiên Thiên đối với hắn có ý tứ, hắn đương nhiên nhìn ra được.
Thẩm Tường trước sau ở chỗ này chờ Vân Tiểu Đao và Chu Vinh, chỉ là hắn không đợi được hai hảo hữu này, lại đợi được lão đầu Vũ Khai Minh đi tới.
"Hắc hắc, tiểu trọc đầu sư diệt, ngươi thật đúng là nghe lời, biết được ta trở về, vậy mà tự mình đến nhà bái phỏng!"
Thẩm Tường cười nói, có thể chiếm tiện nghi loại cường giả tuyệt thế này, làm hắn rất có cảm giác về sự ưu việt.
"Tiểu sư thúc khốn kiếp, ngươi không chết thật sự là làm cho người ta khó chịu, ngươi biết ngươi làm cho chúng ta phải lo lắng bao lâu không?" Vũ Khai Minh cảm thán một tiếng, hận đến muốn đánh cho Thẩm Tường một chầu.
"Tiểu mao đầu đâu?" Thẩm Tường cười hì hì hỏi.
"Chưởng môn lão đại an bài chuyện của Ngô Thiên Thiên, không nghĩ tới nàng ra ngoài một chuyến, vậy mà đột phá bình cảnh, đã trở thành Chân Võ cảnh, tuổi còn nhỏ như vậy, chưởng môn lão đại và nguyên chưởng môn Vô Song môn đang thương thảo nên ban thưởng nàng như thế nào."
Vũ Khai Minh nói ra, trông thấy Thẩm Tường bình an trở về, hắn cũng yên tâm hơn nhiều, hắn còn biết là Thẩm Tường cứu được Ngô Thiên Thiên, để Ngô Thiên Thiên thuận lợi đột phá.
"Ngươi đang đợi tiểu mập mạp và tiểu gầy kia đúng không? Đừng đợi, bọn hắn không biết từ nơi nào lấy tới Trúc Cơ đan, đều đang bế quan, chỉ sợ Thái Vũ thịnh hội bắt đầu, bọn hắn cũng không thể xuất quan." Vũ Khai Minh nói.
Chu Vinh và Vân Tiểu đao vậy mà đều đã ăn Trúc Cơ đan, hơn nữa là không biết từ nơi nào lấy được!
"Đây là có chuyện gì?" Thẩm Tường kinh ngạc hỏi thăm.
"Nghe Vân Tiểu Đao nói, này hình như là gia hỏa Tà Nhãn Long lộng cho bọn hắn." Vũ Khai Minh nói.
Thẩm Tường nhẹ gật đầu, hắn đương nhiên vui vẻ thay bằng hữu của mình.
"Đan trưởng lão xuất quan chưa?" Thẩm Tường lại hỏi.
"Xuất quan rồi, đang ở bên trong Thái Đan vương viện, ta và chưởng môn lão đại đều không có nói cho nàng biết, ngươi là sư thúc của chúng ta, chính ngươi tự mình đi nói đi." Vũ Khai Minh nở ra nụ cười gian trá.
Lúc này Thẩm Tường quả thật có chút không dám đi, tuy nhiên hắn lại không có gì lo lắng, bởi vì bối phận của hắn là được Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh thừa nhận.
Thái Đan vương viện, Thẩm Tường đứng ở cửa ra vào, cắm ngọc bài vào lỗ hổng, sau khi đại môn mở ra, Thẩm Tường vừa mới bước vào cửa, một người mặc áo đen, mang theo mặt nạ, hai mắt đầy ánh lửa bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, làm hắn sợ tới mức kêu to một tiếng.
"Đan trưởng lão, ngươi làm ta sợ hết cả hồn!" Thẩm Tường thở dài một hơi.
"Ngươi vậy mà không chết... cây kia là ngươi lấy được từ đâu?" Đan trưởng lão nói ra, giọng nói mang theo lo lắng.
Trong sân Thẩm Tường gieo một gốc cây Thanh Huyền quả, đó căn bản không cách nào giấu diếm được Đan trưởng lão, hắn nói ra: "Ta phát hiện được ở sâu trong núi, làm sao vậy?"
"Đây là Thanh Huyền quả, mỗi ngày hấp thu lượng lớn chân khí, đang thai nghén Thanh Huyền quả, hơn nữa tốc độ kết quả rất nhanh, hiện tại đã nở hoa rồi!"
Trong giọng nói của Đan trưởng lão mang theo một loại hưng phấn.
Thẩm Tường cũng cả kinh, hắn vốn cho rằng dưới tình huống bình thường, kết quả ít nhất phải một hai ngàn năm, nhưng hắn chỉ đi ra ngoài hơn tám tháng thì đã nở hoa rồi, nói như vậy đại khái là một năm kết quả một lần! Cái này căn bản là loại trái cây bình thường mà!
"Ta đi xem!" Thẩm Tường vội vàng chạy tới, trông thấy trên cây nở rộ hai mươi đóa hoa, hắn lập tức cười ha hả: "Ha ha, Lão Tử sắp trở thành người giàu có nhất."
Đan trưởng lão vỗ đầu của hắn một cái, lạnh lùng nói: "Chớ có đắc ý, còn chưa có kết quả! Những ngày này ngươi đi làm cái gì rồi hả? Tuy ta rất chán ghét ngươi, nhưng ngươi là người của Thái Đan vương viện, ta tuyệt không thể để cho ngươi có nửa điểm sơ xuất, ngươi tốt nhất là bái ta làm thầy, để cho ta truyền thụ thần thông quảng đại cho ngươi, sau đó ta luyện chế Trúc Cơ đan cho ngươi đột phá.
Thẩm Tường dùng ngón tay nhỏ ngoái lỗ tai, cười hì hì nói: "Vô danh tiểu nha đầu, ngươi nên biết chuyện ta giết chết một Chân Võ cảnh của Thú Vũ môn a, lúc đó ta bị nhốt vào trong cấm địa!
"Đúng vậy, xưng hô thế này chỉ có lão đầu điên kia mới nói như vậy! Ngươi chẳng lẽ... " Đan trưởng lão không ngốc, rất nhanh đã nghĩ tới điều gì, thân thể mềm mại của nàng có chút run lên.
Thẩm Tường ngửa đầu cười ha hả, tiếng cười tựa như lão đầu điên kia vậy, chỉ thấy hắn lấy ra một tờ khế ước, đưa cho Đan trưởng lão.
"Đây là căn cứ chính xác ta bái sư, tuy sư phụ ta điên điên khùng khùng, nhưng người cũng không tệ lắm, lại chỉ đạo ta rất nhiều, nếu không ta đã sớm chết ở Phiêu Hương thành." Thẩm Tường đắc ý nói.
Đan trưởng lão có chút run rẩy, nàng từ tờ khế ước bái sư này, có thể tinh tường cảm ứng được khí tức đặc biệt kia của Hoàng Cẩm Thiên.
Đan trưởng lão hít sâu một hơi, mới chậm rãi nói: "Chưởng môn và Vũ trưởng lão biết không?
"Đương nhiên là biết, bọn hắn đều gọi ta là sư thúc, ngươi không gọi ta cũng không có sao, bởi vì ta biết ngươi hận ta, hơn nữa ta cũng không ép buộc." Thẩm Tường ra vẻ thở dài nói, thu khế ước bái sư kia lại.
Đan trưởng lão hừ một tiếng, đứng ở nơi đó không nói chuyện, sư phụ của nàng đối với nàng rất tốt, Hoàng Cẩm Thiên cũng giống như vậy, lúc trước nếu như không phải hai người này, chỉ sợ cũng không có nàng ngày hôm nay, đối với hai trưởng bối này nàng rất tôn kính, nhưng Thẩm Tường...
"Sư... Sư thúc!" Đan trưởng lão vẫn là hô, chỉ có điều rất cứng ngắc, trong giọng nói cũng tràn ngập hận ý.
"Hắc hắc, tiểu trọc đầu và tiểu mao đầu đều gọi ta là Tiểu sư thúc, ngươi cũng có thể gọi ta như vậy." Thẩm Tường cười đến càng thêm đắc ý, nhìn như lúc nào cũng có thể rụng răng.
Đan trưởng lão chỉ hừ lạnh một tiếng, lúc này ý niệm nàng muốn thu Thẩm Tường làm đồ đệ đã không còn tồn tại, thu sư thúc của mình làm đồ đệ, vậy đó quả thực là chê cười.
"Lúc có những người khác, chúng ta vẫn như bình thường, nhưng lúc không có người, ngươi phải tôn trọng ta thoáng một phát."
Sắc mặt Thẩm Tường trở nên nghiêm túc lên: "Chuyện này ngươi phải giữ bí mật, đừng truyền ra bên ngoài, nếu không ta sẽ phiền toái."
"Ta không phải ngớ ngẩn, điểm ấy không cần ngươi dạy ta! Huống hồ ngươi bây giờ cũng rất phiền toái." Đan trưởng lão lạnh lùng nói.
Thẩm Tường cười nói: "Đan trưởng lão, Ngô Thiên Thiên vừa mới tấn chức Chân Võ cảnh, nàng ta là dung hợp Hỏa Hồn mới tấn chức, ta tận mắt nhìn thấy quá trình đó, nàng là nữ tử, thiên phú cũng không tệ, hơn nữa bây giờ là Luyện đan sư nhị đoạn, làm đệ tử của ngươi cũng không tệ a."
P/S: Ta thích nào...chương 9